Sau Khi Ly Hôn, Bọn Họ Lại Hối Hận
Phù hợp độ
Lục Kỳ Vân mở cửa căn phòng đã được chuẩn bị sẵn, giọng điệu tràn đầy sự khoe ra.
Lục Kỳ Vân
Đây chính là phòng của cậu...
Lục Kỳ Vân
Thế nào? Lớn hơn căn phòng cũ của cậu rất nhiều phải không?
Thiếu niên đôi mắt tỏ ra ánh sáng, đầy vui sướng như chú mèo gặp được người chủ mới...
Ôn Tự
Em có thể vào xem không ạ?
Lục Kỳ Vân
Vào đi, dù sao nó cũng là phòng của cậu...
Lục Kỳ Vân
Nơi này cách âm rất tốt, cậu có quậy phá thế nào cũng không làm phiền người khác được.
Lục Kỳ Vân
"Nhưng nhìn em ấy ngoan như vậy, chắc là sẽ không như thế."
Ôn Tự
Em biết rồi, hôm nay cảm ơn anh nhiều lắm ạ...
Ôn Tự cười ngọt ngào nói lời cảm ơn, Lục Kỳ Vân giật mình, vành tai nổi lên đo đỏ.
Lục Kỳ Vân
C_cảm ơn gì chứ.
Hắn ngạo nghễ hừ một tiếng, giống như chạy trối chết mà rời đi.
Ôn Tự
...Anh ấy nhát gan quá.
Ôn Tự vào phòng, căn phòng được bài trí rất ấm áp, có nhiều thú bông và sách truyện tranh...
Cậu vừa nhìn đã thực thích, chắc chắn có người đã cố ý dụng tâm mà trang trí nó.
Ôn Tự
...Phải gọi điện nói với bà và ông mới được.
Vài tiếng chuông kéo dài, điện thoại đã kết nối.
Ôn Tự
Bà ơi, cháu đã tới thành phố rồi ạ.
Tiểu đệ
Là bé ngoan đó à? Đến đó rồi có ổn không con?
Ôn Tự
Nhưng mà bọn họ kỳ lạ lắm, nói chuyện cũng kỳ cục...
Tiểu đệ
Bé ngoan nếu không thích thì có thể về nhà với bà.
Tiểu đệ
Bà sẽ nấu cơm cho cháu.
Ôn Tự
Không được đâu ạ, cháu vừa được một cụ mời về nhà chơi...
Ôn Tự
Tạm thời không về được.
Tiểu đệ
Sao cháu không ở chung với cha mẹ? Họ dám ghét bỏ cháu à?
Ôn Tự
A, cháu cũng không biết nữa, nhưng hôm ăn cơm, họ lại vô cùng giận...
Ôn Tự
Đều bỏ lại cả bàn cơm không đụng đến nữa.
Tiểu đệ
"...Những người xui xẻo này làm gì chọc tới bé ngoan sao?"
Là người nuôi dưỡng cậu hơn mười tám năm, bà hiểu cách nói chuyện của cháu mình...
Tuy là bình thường, nhưng cũng khiến người nói xấu cậu phải tức chết.
Tiểu đệ
Vậy cháu ở đó nhớ ăn uống đầy đủ, rảnh rỗi thì gọi cho bà.
Ôn Tự
Vâng ạ, cháu biết rồi.
Ôn Tự tắt điện thoại, thay đổi một bộ quần áo khác rồi xuống nhà.
Lục Kỳ Vân đang ngồi ở sopha, vừa nghe tiếng đã ngước nhìn, tay lột quýt cũng dừng lại.
Thiếu niên chỉ chỉ vào những múi quýt đã được lột sạch vỏ, ngay cả chỉ trắng cũng không có...
Vì lúc nãy làm bản thân bình tĩnh nên hắn đã lột được một đĩa lớn...
Thiếu niên vui vẻ gặm quýt, Lục Kỳ Vân liếc nhìn, tinh thần lập tức xao động không ngừng...
Có lẽ, độ phù hợp giữa hai người thật sự rất cao, cao tới mức lúc trước khi người cùng Ôn Chu, hắn cũng không xúc động đến thế...
Nhưng thần kỳ, hắn cũng không chán ghét cảm giác này.
Comments
Kira Luna
hóng hóng hóng
2024-04-28
1
Sun☀️☀️
❤️❤️❤️❤️❤️
2024-04-26
0
Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)
hóngggggg
2024-04-25
0