CHƯƠNG 16: PHÁI CON TRAI CẢN TRỞ KẺ TÌNH ĐỊCH HIỀM NGHI

Trên đường về nhà của Giang Thệ Huy, có người liên tục tìm kiếm cơ hội nói chuyện với Tư Mẫn Văn. Người đó không ai khác chính là người thừa kế dòng tộc Giang với khối tài sản lên tới nghìn đô.

Giang Thệ Huy nhìn gương chiếu hậu, ba người ngồi ghế sau khiến anh không thể không liên tưởng tới một gia đình. Điều này làm anh ta có chút ghen tỵ.

Anh ta hắng giọng hỏi một câu: "Người đẹp, cô tên là gì?"

Phải mất vài giây, Tư Mẫn Văn mới nhận ra người mà Giang Thệ Huy đang hỏi là mình. Cô vô thức nhìn Lý Tài Đô, thấy anh lạnh lùng như không đếm xỉa.

Tư Mẫn Văn khẽ thở hắt, chầm chậm đáp: "Tôi tên Tư Mẫn Văn, là bảo mẫu của Vân Phúc."

Bảo mẫu?

Sao Giang Thệ Huy lại không biết trong Biệt phủ Thống đốc còn cất giấu một cô gái đúng gu anh ta thế này?

Giang Thệ Huy không khỏi nghĩ thầm, Lý Tài Đô này thật là... bên cạnh có mĩ nữ cũng không thèm giới thiệu cho anh. Nhưng cô gái này có phải cô gái từng dính vào lùm xùm tình yêu với Lý Tài Đô không?

Dọc đường, Giang Thệ Huy lảm nhảm không biết mỏi mệt, vô cùng dồi dào năng lượng. Căn bản anh ta là người nhiệt tình, lại không thích cảnh tượng buồn chán, tẻ nhạt cho nên lúc nào cũng là người đầu tiên khơi chuyện.

Chỉ là bây giờ, Tư Mẫn Văn trả lời anh ta không mấy hào hứng, nói chuyện có chút miễn cưỡng. Thấy vậy, Giang Thệ Huy cụt hứng, cuối cùng đành lặng lẽ ngậm chặt miệng.

Bầu không khí trong xe yên ắng, bên cạnh lại có một hầm băng di động, khuôn mặt luôn duy trì vẻ cau có, xám xịt, khiến cho ai nấy đều im thin thít.

Lý Tài Đô cũng muốn tỏ ra bình thường, vui vẻ lắm chứ, nhưng tên kia cứ không ngừng nhòm ngó Tư Mẫn Văn, anh tức không chịu được. Nhưng không có tư cách can thiệp, anh chỉ biết ôm nỗi hậm hực một mình, cố ý làm ra vẻ không quan tâm tới.

Tỏ tình vừa bị từ chối, giờ Lý Tài Đô chẳng còn nghĩ đến chuyện làm theo cảm xúc nữa rồi. Manh động hại thân, quả nhiên làm việc gì cũng phải có lý trí.

Chịu đựng suốt 20 phút đồng hồ, lúc xuống xe, ai cũng nhẹ người hẳn.

Biệt thự trước mặt chìm trong tuyết trắng, cổng vào được đặt một cái tượng to. Mọi người vừa bước vào liền có người hầu vội vã ra đón.

Một nửa là người nước ngoài mắt xanh, da trắng, nửa còn lại thì mang đặc điểm giống bọn họ hơn.

Tư Mẫn Văn không nghe hiểu người nước ngoài kia nói gì, chỉ đến khi Giang Thệ Huy lên tiếng.

"Chắc mọi người đều đã đói rồi, ăn cơm thôi!"

Đồ đạc nhanh chóng được cất gọn gàng, Lý Tài Đô đi cùng với Giang Thệ Huy vào bàn. Đương lúc Tư Mẫn Văn định rời đi thì bỗng nhiên bị gọi lại.

"Đi đâu vậy?"

Lý Tài Đô đang kéo ghế, hơi khựng lại.

Tư Mẫn Văn đáp: "Tôi đi cùng với mấy vệ sĩ kia."

"Để làm gì?"

Cả Lý Tài Đô lẫn Giang Thệ Huy đều đồng thanh hỏi, Tư Mẫn Văn đành cười gượng gạo: "Đương nhiên... là đi ăn cơm rồi."

"Một cô gái thì đi ăn cơm với nắm đàn ông làm gì? Tôi để dành chỗ cho cô đây mà!"

Giang Thệ Huy lật đật đẩy cô vào ghế, tiện thể bế luôn Lý Vân Phúc, bố trí chỗ ngồi cho cậu bé cạnh ba của mình. Còn anh ta, chắc chắn sẽ ngồi gần Tư Mẫn Văn.

Giang Thệ Huy kêu người lên món, sau đó còn không ngừng hỏi cô thích món gì.

Tư Mẫn Văn cảm giác mất tự nhiên. Mình còn có đãi ngộ tốt như vậy à?

Không chỉ chung bàn với Thống đốc mà còn được người bạn giàu có của anh quan tâm. Chỉ vì cô phụ trách chăm sóc Lý Vân Phúc sao?

Cô chẳng quen thân gì với Giang Thệ Huy, vậy mà người này cứ liên tục cười với cô, trông có chút ngốc nghếch. Nhưng lòng tốt của anh ta là thật, Tư Mẫn Văn cũng không muốn bất lịch sự.

Cô mỉm cười đáp lại, Giang Thệ Huy lập tức vui tới mức kích động, gắp thức ăn cho cô.

Lúc này, Lý Tài Đô vô cùng cay mắt, đôi đũa như muốn nghiền nát miếng thịt trong bát. Anh nhìn Lý Vân Phúc, cậu bé đang gặm đùi gà, khi bắt gặp ánh mắt của anh liền cười hi ha.

Nhóc biết ba của nhóc vì sao lại có bộ dạng ai oán như vậy rồi.

Nghĩ nghĩ, Lý Vân Phúc bỏ cái đùi gà đã được gặm sạch sẽ vào bát, cậu bé tụt xuống khỏi ghế, chen vào giữa Tư Mẫn Văn và Giang Thệ Huy.

Cậu bé nghiêng đầu nói: "Chú Giang, con có thể ngồi đây được không?"

Giang Thệ Huy ngập ngừng, anh ta liếc Lý Tài Đô, như muốn nhắc anh hãy quản con trai của mình.

Lý Tài Đô lạnh nhạt rũ mắt, phớt lờ anh ta một cách hoàn hảo.

Tư Mẫn Văn thì chiều Lý Vân Phúc không cần bàn cãi, cậu muốn ngồi đây, cô không chần chừ ngồi sang ghế bên cạnh.

"Vân Phúc, ngồi chỗ của cô này."

Ánh mắt Lý Vân Phúc dừng lại trên con tôm mà Giang Thệ Huy vừa gắp cho cô. Tư Mẫn Văn thấy vậy, cô cười thầm, xắn tay áo bóc vỏ tôm cho cậu bé.

Giang Thệ Huy nhìn con tôm mà mình tâm huyết bỏ vào bát cô lại bị cô đem cho một đứa nhỏ, anh ta tiếp tục ra hiệu với Lý Tài Đô. Có điều người nào đó vẫn lặng im, không thèm để ý.

Tư Mẫn Văn đã bóc xong hai con tôm, Lý Vân Phúc lại lắc đầu tỏ vẻ không ăn. Cậu bé hồn nhiên cười: "Ba nuôi thích ăn tôm nhất."

Liền một loạt, Lý Vân Phúc bỏ hai con tôm do chính tay Tư Mẫn Văn bóc vào bát của anh.

Kì lạ là Lý Tài Đô không từ chối, đôi môi mỏng nhếch lên một đường cong, ánh nhìn tập trung vào Tư Mẫn Văn: "Cảm ơn."

Giọng anh trầm khàn dễ nghe, Tư Mẫn Văn cúi đầu. Sau chuyện hôm nọ, cô cứ nghĩ mối quan hệ giữa bọn họ nhất định sẽ rất ngại ngùng, nhưng dường như cô đã nghĩ sai, Lý Tài Đô vẫn không khác với bình thường là mấy, khi nhìn cô, đôi mắt cũng không còn tình ý.

Tư Mẫn Văn cầm cốc nước lên uống một ngụm lớn, thấy cả người nhẹ bỗng.

Có lẽ Lý Tài Đô đã nhận ra cảm xúc bồng bột của mình, một thời gian nữa, bọn họ vẫn chỉ là chủ - tớ thôi, không thể nào hơn được nữa.

Tư Mẫn Văn mừng vì sắp tới sẽ không phát sinh những chuyện mà cô lo lắng. Trước đó, từ chỗ Tiểu Tán, cô biết được tin đồn giữa mình với Thống đốc, lúc đó chỉ cảm thấy rối bời, tìm mọi cách để chữa "cháy" cho chuyện này.

Cố gắng hết sức tránh mặt Lý Tài Đô, giảm thiểu mọi sự va chạm, nếu có gặp thì cũng chỉ chào hỏi rồi rời đi. Mặc dù cô chẳng biết mình làm vậy để làm gì, nhưng cô hy vọng anh sẽ quên hết thảy những thông tin sai sự thật ấy, đối xử với cô một cách bình thường.

Tuy Tư Mẫn Văn không ưa thích gì vẻ mặt lạnh lùng của anh, nhưng nếu anh cười với cô, vậy thì càng đáng sợ hơn.

Tư Mẫn Văn không muốn dây dưa điều gì với người như anh...

Suy nghĩ lan man một hồi, bữa cơm kết thúc lúc nào chẳng hay. Bụng đã no, đồng hồ điểm hồi chuông ngân vang, Tư Mẫn Văn nhìn hai người đàn ông rồi đưa Lý Vân Phúc đi nghỉ ngơi.

Có người phụ trách dẫn đường, lại cùng ngôn ngữ với mình nên Tư Mẫn Văn cũng yên tâm hơn.

Giang Thệ Huy khoanh tay, bấy giờ anh ta vẫn còn chưa hết tức tối.

"Cậu xem đi, cậu xem đi! Con trai của cậu đang cản trở đường tình duyên của tôi đấy có biết không?"

Lý Tài Đô rời mắt, bàn tay đặt trên đùi nắm lại: "Cậu thích cô ấy?"

"Ừm... cũng gọi là vừa mắt. Mà công nhận cô ấy ngoan thật, đời tôi chưa bao giờ gặp cô gái nào mềm mỏng, thục nữ đến vậy."

"Không được!"

Giang Thệ Huy cau mày, nhìn vào đôi mắt ánh lên sự thâm nghiêm của người đối diện: "Cậu nói vậy là có ý gì?"

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TỪ TIỂU THƯ PHỦ THỪA TƯỚNG, TÔI THÀNH BẢO MẪU NHÀ THỐNG ĐỐC
2 CHƯƠNG 2: CHƠI VỚI CON TRAI THỐNG ĐỐC
3 CHƯƠNG 3: MẶT ĐƯỢC PHẾT NHƯNG KHÔNG NHANH NHẸN
4 CHƯƠNG 4: THỐNG ĐỐC KHÔNG NÊN TÒ MÒ
5 CHƯƠNG 5: NGHI VẤN QUA LẠI VỚI PHỤ NỮ
6 CHƯƠNG 6: HÔM NAY THỐNG ĐỐC HÀNH XỬ KÌ LẠ
7 CHƯƠNG 7: TƯ MẪN VĂN CÓ TÀI NĂNG THƯ PHÁP
8 CHƯƠNG 8: TƯ MẪN VĂN ÁI MỘ THỐNG ĐỐC
9 CHƯƠNG 9: NIỀM TIN QUAY TRỞ VỀ
10 CHƯƠNG 10: TÌNH NHÂN BÉ NHỎ VÀ CON TRAI
11 CHƯƠNG 11: EM GÁI THỨ NỮ TƯ TIỂU LẠC
12 CHƯƠNG 12: CHO CÔ BIẾT THẾ NÀO LÀ ĐỒN ĐOÁN LINH TINH
13 CHƯƠNG 13: XEM MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG MẶC GÌ
14 CHƯƠNG 14: LỜI TỎ TÌNH LÃNG XẸT
15 CHƯƠNG 15: RA NƯỚC NGOÀI
16 CHƯƠNG 16: PHÁI CON TRAI CẢN TRỞ KẺ TÌNH ĐỊCH HIỀM NGHI
17 CHƯƠNG 17: CHỈ CẦN CẬU KHÔNG TRANH GIÀNH VỚI TÔI
18 CHƯƠNG 18: BỊ MỘT NGƯỜI LẠ BẮT ĐI TRONG ĐÊM
19 CHƯƠNG 19: PHU NHÂN THỐNG ĐỐC NƯỚC HOA HẠ
20 CHƯƠNG 20: PHÉP THỬ CỦA UÔNG HỈ NÔ
21 CHƯƠNG 21: TRONG VÁN CỜ NÀY, LÝ TÀI ĐÔ KHÔNG CHO RẰNG MÌNH SẼ THUA
22 CHƯƠNG 22: EM NÊN GỌI ANH LÀ CHỒNG
23 CHƯƠNG 23: ANH THÍCH EM, CHIỀU CHUỘNG EM CHÚT THÌ CÓ SAO
24 CHƯƠNG 24: DỊU DÀNG, ĐÁNG YÊU, RẤT PHÙ HỢP VỚI HÌNH TƯỢNG MÀ ANH MONG MUỐN
25 CHƯƠNG 25: LỘT XÁC
26 CHƯƠNG 26: ĐI THEO TƯ TIỂU LẠC LIỀN LẠC ĐƯỜNG
27 CHƯƠNG 27: KHÔNG BAO LÂU NỮA, CÔ ẤY SẼ LÀ PHU NHÂN THỐNG ĐỐC
28 CHƯƠNG 28: ANH SẼ CHỜ EM ĐẾN NGÀY EM THÍCH LẠI ANH
29 CHƯƠNG 29: BỊ ĐÒI BỒI THƯỜNG
30 CHƯƠNG 30: DẠY CHẾT TÊN ĂN VẠ LÁO LẾU
31 CHƯƠNG 31: KHÔNG CHỈ DỪNG LẠI Ở THÍCH
32 CHƯƠNG 32: NGẬM MỒM VÀ NỐC RƯỢU CỦA MÌNH
33 CHƯƠNG 33: MƯỢN RƯỢU DẠY DỖ ÔNG CHÚ LÝ THỊNH
34 CHƯƠNG 34: BẢO VỆ VÂN PHÚC
35 CHƯƠNG 35: SAY RƯỢU LÀM LOẠN, CƯỠNG HÔN BẤT NGỜ
36 CHƯƠNG 36: THỰC SẮC TÍNH DÃ
37 CHƯƠNG 37: NGƯỜI TRẺ TUỔI DAN DÍU, NGƯỜI LỚN BẮT TẠI TRẬN
38 CHƯƠNG 38: CON ANH CẦN MẸ, CÒN ANH CẦN EM
39 CHƯƠNG 39: TIM ANH ĐẬP NHANH QUÁ
40 CHƯƠNG 40: GHÉT NHẤT LÀ ĐÀN ÔNG KHÔNG CHUNG THỦY
41 CHƯƠNG 41: TƯ TIỂU LẠC TẤN CÔNG
42 CHƯƠNG 42: TƯ TIỂU LẠC BẮT TAY LÝ THỊNH
43 CHƯƠNG 43: SINH NHẬT ĐÁNG NHỚ CỦA THỐNG ĐỐC ĐẠI NHÂN
44 CHƯƠNG 44: NGƯỜI BẠN TRAI TUYỆT VỜI
45 CHƯƠNG 45: THỐNG ĐỐC "THẢ BẢ" THÍNH NGON NGỌT
46 CHƯƠNG 46: TƯ MẪN VĂN BỊ BỎNG, SỰ DỊU DÀNG CỦA NGƯỜI BẠN TRAI
47 CHƯƠNG 47: TƯ TIỂU LẠC TRUYỀN TIN, LÝ THỊNH ĐÃ RA TAY
48 CHƯƠNG 48: ĐÁM CÔN ĐỒ HẠ SÁT, TƯ MẪN VĂN BẤT TỈNH
49 CHƯƠNG 49: CON KHÔNG THUỘC VỀ NƠI ĐÂY
50 CHƯƠNG 50: TÂM SỰ GIA ĐÌNH SAU QUÃNG THỜI GIAN LY BIỆT
51 CHƯƠNG 51: MUỐN CHA MẸ BIẾT MÌNH ĐÃ SỐNG THẾ NÀO
52 CHƯƠNG 52: ĐIỀU TRA KẺ ĐỨNG SAU, CÔNG BỐ VỊ HÔN THÊ
53 CHƯƠNG 53: THĂM DÒ LÝ THỊNH
54 CHƯƠNG 54: THÔI MIÊN TƯ TIỂU LẠC
55 CHƯƠNG 55: NGHI NGỜ TƯ MẪN VĂN QUEN TƯ TIỂU LẠC
56 CHƯƠNG 56: MƯU TÍNH
57 CHƯƠNG 57: LỜI TỪ BIỆT
58 CHƯƠNG 58: LINH HỒN TAN RÃ
59 CHƯƠNG 59: TƯ MẪN VĂN VẪN CÓ HY VỌNG ĐƯỢC CỨU
60 CHƯƠNG 60: KHÔNG ĐÁNH TỰ KHAI
61 CHƯƠNG 61: TUYỆT CHIÊU LY GIÁN
62 CHƯƠNG 62: MẪN VĂN MẤT TRÍ
63 CHƯƠNG 63: MẸ KẾ KHÔNG DỄ LÀM
64 CHƯƠNG 64: CON DÂU KHÔNG THỂ THAY THẾ
65 CHƯƠNG 65: TƯ TIỂU LẠC MUỐI MẶT
66 CHƯƠNG 66: LÝ THỊNH OÁN HẬN - KHÔNG THA CHO TƯ TIỂU LẠC
67 CHƯƠNG 67: TRỐN TRÁNH
68 CHƯƠNG 68: CHẮC KHI ẤY CŨNG KHÔNG NGỜ
69 CHƯƠNG 69: MẪN CẢM VỚI CÁI TÊN
70 CHƯƠNG 70: VÂY BẮT LÝ THỊNH
71 CHƯƠNG 71: THAY ĐỔI LÀ VÌ CÔ
72 CHƯƠNG 72: MẤT TRÍ NHỚ - KHOẢNG THỜI GIAN LẮNG NGHE
73 CHƯƠNG 73: NGƯỜI CÓ DUYÊN PHẬN ẮT SẼ PHẢI ĐẾN VỚI NHAU
74 CHƯƠNG 74: GIẢ ĐIÊN
75 CHƯƠNG 75: LIỀU MẠNG
76 CHƯƠNG 76: TÌNH YÊU TRỞ DẬY MỘT LẦN NỮA
77 CHƯƠNG 77: CHỊ EM GẶP NHAU, AI MỚI CHÍNH LÀ NẠN NHÂN (1)
78 CHƯƠNG 78: CHỊ EM GẶP NHAU, AI MỚI CHÍNH LÀ NẠN NHÂN (2)
79 CHƯƠNG 79: KẾT CỤC CHO KẺ CÓ TỘI
80 CHƯƠNG 80: THẾ GIỚI HAI TA
81 CHƯƠNG 81: UỐNG SAY THÌ DÍNH NGƯỜI
82 CHƯƠNG 82: HOA VÀ NGƯỜI
83 CHƯƠNG 83: KHÔNG LÀ THỐNG ĐỐC, NHƯNG LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM
84 CHƯƠNG 84: NGỌT NGÀO SAU MÀN CẦU HÔN
85 CHƯƠNG 85: LO CHO VỢ ANH MỘT CHIẾC VÁY CƯỚI TỬ TẾ
86 CHƯƠNG 86: KẺ VỊ KỶ THÌ NÊN SỐNG MỘT MÌNH
87 CHƯƠNG 87: TRẢ GIÁ KHÔNG CHỈ LÀ VÀO TÙ MÀ PHẢI BỊ GIÀY VÒ VỀ TINH THẦN
88 CHƯƠNG 88: HÔN LỄ (1)
89 CHƯƠNG 89: HÔN LỄ (2)
90 CHƯƠNG 90: ĐỘNG PHÒNG HOA CHÚC
91 CHƯƠNG 91: NGOẠI TRUYỆN 1: MUỐN CÓ CON - ÔNG TRỜI LIỀN ĐÁP ỨNG
92 CHƯƠNG 92: NGOẠI TRUYỆN 2: TƯỜNG QUANG - ÁNH SÁNG TỐT LÀNH
93 CHƯƠNG 93: NGOẠI TRUYỆN 3: SẼ BÊN CẠNH ANH CẢ ĐỜI
94 CHƯƠNG 94: NGOẠI TRUYỆN 4: VIÊN MÃN
95 CHƯƠNG 95: NGOẠI TRUYỆN 5: MÃN NGUYỆN
96 CHƯƠNG 96: NGOẠI TRUYỆN 6: NHỮNG LÚC KHÓ KHĂN LẠI LÀ CHỖ DỰA CHO NHAU
Chapter

Updated 96 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TỪ TIỂU THƯ PHỦ THỪA TƯỚNG, TÔI THÀNH BẢO MẪU NHÀ THỐNG ĐỐC
2
CHƯƠNG 2: CHƠI VỚI CON TRAI THỐNG ĐỐC
3
CHƯƠNG 3: MẶT ĐƯỢC PHẾT NHƯNG KHÔNG NHANH NHẸN
4
CHƯƠNG 4: THỐNG ĐỐC KHÔNG NÊN TÒ MÒ
5
CHƯƠNG 5: NGHI VẤN QUA LẠI VỚI PHỤ NỮ
6
CHƯƠNG 6: HÔM NAY THỐNG ĐỐC HÀNH XỬ KÌ LẠ
7
CHƯƠNG 7: TƯ MẪN VĂN CÓ TÀI NĂNG THƯ PHÁP
8
CHƯƠNG 8: TƯ MẪN VĂN ÁI MỘ THỐNG ĐỐC
9
CHƯƠNG 9: NIỀM TIN QUAY TRỞ VỀ
10
CHƯƠNG 10: TÌNH NHÂN BÉ NHỎ VÀ CON TRAI
11
CHƯƠNG 11: EM GÁI THỨ NỮ TƯ TIỂU LẠC
12
CHƯƠNG 12: CHO CÔ BIẾT THẾ NÀO LÀ ĐỒN ĐOÁN LINH TINH
13
CHƯƠNG 13: XEM MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG MẶC GÌ
14
CHƯƠNG 14: LỜI TỎ TÌNH LÃNG XẸT
15
CHƯƠNG 15: RA NƯỚC NGOÀI
16
CHƯƠNG 16: PHÁI CON TRAI CẢN TRỞ KẺ TÌNH ĐỊCH HIỀM NGHI
17
CHƯƠNG 17: CHỈ CẦN CẬU KHÔNG TRANH GIÀNH VỚI TÔI
18
CHƯƠNG 18: BỊ MỘT NGƯỜI LẠ BẮT ĐI TRONG ĐÊM
19
CHƯƠNG 19: PHU NHÂN THỐNG ĐỐC NƯỚC HOA HẠ
20
CHƯƠNG 20: PHÉP THỬ CỦA UÔNG HỈ NÔ
21
CHƯƠNG 21: TRONG VÁN CỜ NÀY, LÝ TÀI ĐÔ KHÔNG CHO RẰNG MÌNH SẼ THUA
22
CHƯƠNG 22: EM NÊN GỌI ANH LÀ CHỒNG
23
CHƯƠNG 23: ANH THÍCH EM, CHIỀU CHUỘNG EM CHÚT THÌ CÓ SAO
24
CHƯƠNG 24: DỊU DÀNG, ĐÁNG YÊU, RẤT PHÙ HỢP VỚI HÌNH TƯỢNG MÀ ANH MONG MUỐN
25
CHƯƠNG 25: LỘT XÁC
26
CHƯƠNG 26: ĐI THEO TƯ TIỂU LẠC LIỀN LẠC ĐƯỜNG
27
CHƯƠNG 27: KHÔNG BAO LÂU NỮA, CÔ ẤY SẼ LÀ PHU NHÂN THỐNG ĐỐC
28
CHƯƠNG 28: ANH SẼ CHỜ EM ĐẾN NGÀY EM THÍCH LẠI ANH
29
CHƯƠNG 29: BỊ ĐÒI BỒI THƯỜNG
30
CHƯƠNG 30: DẠY CHẾT TÊN ĂN VẠ LÁO LẾU
31
CHƯƠNG 31: KHÔNG CHỈ DỪNG LẠI Ở THÍCH
32
CHƯƠNG 32: NGẬM MỒM VÀ NỐC RƯỢU CỦA MÌNH
33
CHƯƠNG 33: MƯỢN RƯỢU DẠY DỖ ÔNG CHÚ LÝ THỊNH
34
CHƯƠNG 34: BẢO VỆ VÂN PHÚC
35
CHƯƠNG 35: SAY RƯỢU LÀM LOẠN, CƯỠNG HÔN BẤT NGỜ
36
CHƯƠNG 36: THỰC SẮC TÍNH DÃ
37
CHƯƠNG 37: NGƯỜI TRẺ TUỔI DAN DÍU, NGƯỜI LỚN BẮT TẠI TRẬN
38
CHƯƠNG 38: CON ANH CẦN MẸ, CÒN ANH CẦN EM
39
CHƯƠNG 39: TIM ANH ĐẬP NHANH QUÁ
40
CHƯƠNG 40: GHÉT NHẤT LÀ ĐÀN ÔNG KHÔNG CHUNG THỦY
41
CHƯƠNG 41: TƯ TIỂU LẠC TẤN CÔNG
42
CHƯƠNG 42: TƯ TIỂU LẠC BẮT TAY LÝ THỊNH
43
CHƯƠNG 43: SINH NHẬT ĐÁNG NHỚ CỦA THỐNG ĐỐC ĐẠI NHÂN
44
CHƯƠNG 44: NGƯỜI BẠN TRAI TUYỆT VỜI
45
CHƯƠNG 45: THỐNG ĐỐC "THẢ BẢ" THÍNH NGON NGỌT
46
CHƯƠNG 46: TƯ MẪN VĂN BỊ BỎNG, SỰ DỊU DÀNG CỦA NGƯỜI BẠN TRAI
47
CHƯƠNG 47: TƯ TIỂU LẠC TRUYỀN TIN, LÝ THỊNH ĐÃ RA TAY
48
CHƯƠNG 48: ĐÁM CÔN ĐỒ HẠ SÁT, TƯ MẪN VĂN BẤT TỈNH
49
CHƯƠNG 49: CON KHÔNG THUỘC VỀ NƠI ĐÂY
50
CHƯƠNG 50: TÂM SỰ GIA ĐÌNH SAU QUÃNG THỜI GIAN LY BIỆT
51
CHƯƠNG 51: MUỐN CHA MẸ BIẾT MÌNH ĐÃ SỐNG THẾ NÀO
52
CHƯƠNG 52: ĐIỀU TRA KẺ ĐỨNG SAU, CÔNG BỐ VỊ HÔN THÊ
53
CHƯƠNG 53: THĂM DÒ LÝ THỊNH
54
CHƯƠNG 54: THÔI MIÊN TƯ TIỂU LẠC
55
CHƯƠNG 55: NGHI NGỜ TƯ MẪN VĂN QUEN TƯ TIỂU LẠC
56
CHƯƠNG 56: MƯU TÍNH
57
CHƯƠNG 57: LỜI TỪ BIỆT
58
CHƯƠNG 58: LINH HỒN TAN RÃ
59
CHƯƠNG 59: TƯ MẪN VĂN VẪN CÓ HY VỌNG ĐƯỢC CỨU
60
CHƯƠNG 60: KHÔNG ĐÁNH TỰ KHAI
61
CHƯƠNG 61: TUYỆT CHIÊU LY GIÁN
62
CHƯƠNG 62: MẪN VĂN MẤT TRÍ
63
CHƯƠNG 63: MẸ KẾ KHÔNG DỄ LÀM
64
CHƯƠNG 64: CON DÂU KHÔNG THỂ THAY THẾ
65
CHƯƠNG 65: TƯ TIỂU LẠC MUỐI MẶT
66
CHƯƠNG 66: LÝ THỊNH OÁN HẬN - KHÔNG THA CHO TƯ TIỂU LẠC
67
CHƯƠNG 67: TRỐN TRÁNH
68
CHƯƠNG 68: CHẮC KHI ẤY CŨNG KHÔNG NGỜ
69
CHƯƠNG 69: MẪN CẢM VỚI CÁI TÊN
70
CHƯƠNG 70: VÂY BẮT LÝ THỊNH
71
CHƯƠNG 71: THAY ĐỔI LÀ VÌ CÔ
72
CHƯƠNG 72: MẤT TRÍ NHỚ - KHOẢNG THỜI GIAN LẮNG NGHE
73
CHƯƠNG 73: NGƯỜI CÓ DUYÊN PHẬN ẮT SẼ PHẢI ĐẾN VỚI NHAU
74
CHƯƠNG 74: GIẢ ĐIÊN
75
CHƯƠNG 75: LIỀU MẠNG
76
CHƯƠNG 76: TÌNH YÊU TRỞ DẬY MỘT LẦN NỮA
77
CHƯƠNG 77: CHỊ EM GẶP NHAU, AI MỚI CHÍNH LÀ NẠN NHÂN (1)
78
CHƯƠNG 78: CHỊ EM GẶP NHAU, AI MỚI CHÍNH LÀ NẠN NHÂN (2)
79
CHƯƠNG 79: KẾT CỤC CHO KẺ CÓ TỘI
80
CHƯƠNG 80: THẾ GIỚI HAI TA
81
CHƯƠNG 81: UỐNG SAY THÌ DÍNH NGƯỜI
82
CHƯƠNG 82: HOA VÀ NGƯỜI
83
CHƯƠNG 83: KHÔNG LÀ THỐNG ĐỐC, NHƯNG LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM
84
CHƯƠNG 84: NGỌT NGÀO SAU MÀN CẦU HÔN
85
CHƯƠNG 85: LO CHO VỢ ANH MỘT CHIẾC VÁY CƯỚI TỬ TẾ
86
CHƯƠNG 86: KẺ VỊ KỶ THÌ NÊN SỐNG MỘT MÌNH
87
CHƯƠNG 87: TRẢ GIÁ KHÔNG CHỈ LÀ VÀO TÙ MÀ PHẢI BỊ GIÀY VÒ VỀ TINH THẦN
88
CHƯƠNG 88: HÔN LỄ (1)
89
CHƯƠNG 89: HÔN LỄ (2)
90
CHƯƠNG 90: ĐỘNG PHÒNG HOA CHÚC
91
CHƯƠNG 91: NGOẠI TRUYỆN 1: MUỐN CÓ CON - ÔNG TRỜI LIỀN ĐÁP ỨNG
92
CHƯƠNG 92: NGOẠI TRUYỆN 2: TƯỜNG QUANG - ÁNH SÁNG TỐT LÀNH
93
CHƯƠNG 93: NGOẠI TRUYỆN 3: SẼ BÊN CẠNH ANH CẢ ĐỜI
94
CHƯƠNG 94: NGOẠI TRUYỆN 4: VIÊN MÃN
95
CHƯƠNG 95: NGOẠI TRUYỆN 5: MÃN NGUYỆN
96
CHƯƠNG 96: NGOẠI TRUYỆN 6: NHỮNG LÚC KHÓ KHĂN LẠI LÀ CHỖ DỰA CHO NHAU

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play