Chương 8: NHÌN NỮA MÓC MẮT NGƯƠI!

Nhưng có hai vấn đề khiến cho Chu Nghiên Vũ cực kỳ đau đầu. Đầu tiên là bởi vì nàng bị Chu phu nhân coi như mất trí nhớ, để ý nàng rất gắt gao, sợ nàng không biết điều gì đó lại làm bậy bạ.

Nghĩ tới đây, nàng không khỏi cười ha ha bất đắc dĩ hai tiếng, hiện giờ chắc trong ngoài kinh thành đều biết quý nữ Chu gia bị ngốc đần đi rồi. Thôi kệ, dù sao cũng chẳng liên quan đến nàng.

Thứ hai, giả sử nàng tránh được sự giám sát của Chu phu nhân mà đến được hồ nước kia, liệu chỉ nhảy vào đấy đơn thuần thì có hiệu quả không? Nhỡ đâu cần đến “nghi thức” gì đó thì sao? Nàng không biết gì mà nhảy vào lần nữa liệu có đem mạng nhỏ ném cho Hà Bá luôn không?

Mải mê suy nghĩ, nàng không biết họ đã nói xong từ bao giờ, căn bản là không chú ý họ đang nói đến vấn đề gì.

“Nghiên nhi, muội thấy sao?” Đại ca của nàng mặt mày tươi cười nhìn nàng.

“Hả? Cái gì thấy sao cơ?” Nàng không phản ứng kịp, ngốc ngốc hỏi.

Cả nhà thấy thế đột nhiên cười vang, Chu phu nhân còn vỗ mạnh Chu Gia Ý một cái: “Con đó, sao có thể hỏi muội muội một nữ nhi còn chưa đến cập kê vấn đề như vậy được? Muội muội con khẳng định xấu hổ a.”

Nói rồi, mọi người lại cười thật vui vẻ nhìn nàng. Cái oắt đờ heo, chuyện gì thế này?

Ngay cả tên Lý tiểu tử kia nữa, tự dưng lại nhìn nàng ánh mắt sâu kín thế là có ý gì? Còn nữa, sao nàng lại thấy tai chàng ta hơi hơi đỏ lên nhỉ.

Mà thôi mặc kệ, ai mà biết được chàng ta bị chạm dây thần kinh nào. Dù sao nàng đã hạ quyết tâm tránh xa các võ tướng, quá ư là nguy hiểm rồi. Hơn nữa, chàng ta lại là người có liên quan đến “Chu Nghiên Vũ” nơi này.

Hiển nhiên nàng làm sao mà ngờ được nãy giờ bọn họ tới tới lui lui kiểu gì lại nói đến năm sau nàng cập kê, nói là đang đau đầu việc hôn sự của nàng, lại còn ý tứ sâu xa hỏi thăm chàng cảm thấy thế nào về nàng nữa chứ và sau đó thì là hỏi thăm ý nàng ra sao đó.

Họ không khỏi cũng quá nhiệt tình đi, đây chắc là do lo sợ tin tức nàng mất trí nhớ lan truyền thì sẽ không gả được đây mà.

Vốn dĩ kinh thành hiện giờ còn chưa được diện kiến quý nữ cùng phu nhân nhà Thái phó, còn đang đồn đoán oanh tạc một trận. Nay lại nổ ra tin tức này, Chu gia thật lo ngại danh tiếng của nàng trên “thị trường hôn nhân” sẽ kém, phải gả cho người không ra gì mất.

Còn nhớ Lý Trạch Dương lúc đó lúng ta lúng túng đáp: “Lệnh ái mỹ mạo xuất chúng, Mỗ tướng thẹn không xứng sánh đôi với nàng.”

***

Sau khi hầu hết mọi người đã an vị, Hoàng đế mới khoan thai đến muộn.

Chu Nghiên Vũ thầm bĩu môi, hắn là Hoàng đế thì to rồi, bắt tất cả mọi người phải đợi. Hắn chưa nói bắt đầu, ai còn dám động đũa ăn chứ. Nàng dù sao cũng phải ăn tí cho có sức để mà chạy trốn nha.

Có điều, nàng tinh ý nhận ra nãy giờ có một số ánh mắt dò xét không ngừng quét đến chỗ nàng.

Nhìn đi nhìn lại mới thấy, nơi này vốn không nhiều nữ nhân, vậy nên Chu phu nhân và nàng ở đây lại càng bắt mắt. Và nàng nhận thấy rõ rệt nhất là ánh mắt của năm người phụ nữ của Hoàng đế.

Theo thông tin nàng biết thì năm người phụ nữ hiện tại của Trình Hạo Hiên đều theo chàng từ phủ Hoàng tử, trong đó Hoàng tử phi hiện tại đã trở thành Chính nhất phẩm Hiền phi Hứa thị, ngồi ngay bên trái Hoàng đế. Thứ tự phân theo địa vị sau đó là Tòng nhất phẩm Tô phi cùng Cao phi, Chính nhị phẩm Lục Quý nghi, Tòng nhị phẩm Giang Thục nghi cùng Lâm Thục viện.

Hiền phi vốn là thê tử kết tóc của Hoàng đế, thêm vào việc đang chưởng quản hậu cung nên thật sự rất có phong phạm chủ mẫu. Nàng ta tướng mạo dễ nhìn, đôi mắt sáng tỏ nhìn rất có tinh thần, toát ra sự nhạy bén và khéo léo không hề che giấu.

Dung mạo nổi bật nhất có lẽ Tô phi cùng Lâm Thục viện. Với bản tính yêu cái đẹp bẩm sinh, Chu Nghiên Vũ không nhịn được mà ngắm nhìn các nàng nhiều hơn một chút, nhưng thú thực nàng thích nét đẹp của Lâm Thục viện hơn.

Nghe nói Lâm thị là con nhà võ, thảo nào, dù không bộc lộ gì nhưng người khác vẫn nhận ra giữa hai chân mày nàng ta mang theo chút anh khí cùng quật cường, chắc đây là hào khí con nhà võ đi.

Còn Tô thị thì chuẩn mỹ nữ yếu đuối mỏng manh, “gió thổi là bay” rồi. Khi nhìn thấy nàng ta thì trong đầu Chu Nghiên Vũ chỉ liên tưởng tới mấy từ “bạch liên hoa”, “trà xanh girl” thôi.

Mà quả thật, nhìn nàng ta bề ngoài ôn nhu hiền lành, trên thực tế nãy giờ nàng ta là người liếc mắt về phía nàng nhiều nhất, cũng mang địch ý lớn nhất trong 5 nữ tử ở đây.

Chu Nghiên Vũ khó chịu, dứt khoát quay sang trừng nàng ta một cái.

Nhìn nữa móc mắt ngươi!

***

HẬU CUNG PHI TẦN:

Trung cung Hoàng hậu

Chính nhất phẩm: Quý phi, Thục phi, Hiền phi, Đức phi

Tòng nhất phẩm: phi

Chính nhị phẩm: Quý nghi, Chiêu nghi, Chiêu dung, Chiêu viện

Tòng nhị phẩm: Uyển nghi, Thục nghi, Thục dung, Thục viện

Chính tam phẩm: Tiệp dư

Tòng tam phẩm: Thuận nghi, Thuận dung, Tu nghi, Tu dung, Tu viện

Chính tứ phẩm: Quý tần

Tòng tứ phẩm: Tần

Chính ngũ phẩm: Uyển hoa

Tòng ngũ phẩm: Sung hoa, Sung nghi, Sung viện, Sung dung

Chính lục phẩm: Quý nhân

Tòng lục phẩm: Mỹ nhân, Tài nhân

Chính thất phẩm: Thường tại

Tòng thất phẩm: Đáp ứng

Chính bát phẩm: Thải nữ

Chapter
1 Chương 1: XUYÊN RỒI SAO?
2 Chương 2: GẶP GỠ TƯỚNG QUÂN
3 Chương 3: NGẤT XỈU
4 Chương 4: GẶP GỠ HOÀNG ĐẾ
5 Chương 5: CON KHÔNG NHỚ GÌ HẾT
6 Chương 6: KHÁC GÌ ĐÁ KÊ CHÂN
7 Chương 7: PHẢI NHẢY XUỐNG LẦN NỮA!
8 Chương 8: NHÌN NỮA MÓC MẮT NGƯƠI!
9 Chương 9: GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY
10 Chương 10: VIỆN CỚ
11 Chương 11: KHÔNG MUỐN Ở ĐÂY NỮA!
12 Chương 12: BẤT MÃN VỚI CHÀNG?
13 Chương 13: NÀNG LÀ AI?
14 Chương 14: BỊ CƯỚP
15 Chương 15: GẶP GỠ LƯU TĨNH VĂN
16 Chương 16: XIN LỖI
17 Chương 17: NÀNG ĐÃ NGHI NGỜ ĐIỀU GÌ?
18 Chương 18: ÂM THANH ÁI MUỘI
19 Chương 19: GẶP GỠ HOÀ THÂN VƯƠNG
20 Chương 20: KHÔNG PHẢI THỨ TỐT LÀNH GÌ
21 Chương 21: NHƯ HẠC GIỮA BẦY GÀ
22 Chương 22: BIẾN SỐ ĐÃ XẢY RA
23 Chương 23: LƯỠI KIẾM TUỐT RA KHỎI VỎ
24 Chương 24: ĐÁ LỆCH QUAI HÀM
25 Chương 25: CỨU GIÁ CHẬM TRỄ
26 Chương 26: VỖ VAI TRAI LẠ
27 Chương 27: PHẬN NỮ PHỤ
28 Chương 28: GIẢ VỜ GIẢ VỊT
29 Chương 29: KHÔNG BÁN CHO NÀNG
30 Chương 30: THIÊN HẠ NÀY LÀ CỦA THIÊN TỬ
31 Chương 31: LỜI ĐỒN ĐÃI
32 Chương 32: BỊ BẮT LÀM CON TIN
33 Chương 33: HẠ VŨ KHÍ XUỐNG
34 Chương 34: NGHI NGỜ THÂN PHẬN
35 Chương 35: CỨU LẤY MỐI LƯƠNG DUYÊN
36 Chương 36: GIÚP TA CŨNG LÀ GIÚP CÔ
37 Chương 37: CHUYỆN XƯA
38 Chương 38: LÝ GIA BÁT TIỂU TỬ
39 CHƯƠNG 39: SÓNG GIÓ HỌC CƯỠI NGỰA
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chương 1: XUYÊN RỒI SAO?
2
Chương 2: GẶP GỠ TƯỚNG QUÂN
3
Chương 3: NGẤT XỈU
4
Chương 4: GẶP GỠ HOÀNG ĐẾ
5
Chương 5: CON KHÔNG NHỚ GÌ HẾT
6
Chương 6: KHÁC GÌ ĐÁ KÊ CHÂN
7
Chương 7: PHẢI NHẢY XUỐNG LẦN NỮA!
8
Chương 8: NHÌN NỮA MÓC MẮT NGƯƠI!
9
Chương 9: GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY
10
Chương 10: VIỆN CỚ
11
Chương 11: KHÔNG MUỐN Ở ĐÂY NỮA!
12
Chương 12: BẤT MÃN VỚI CHÀNG?
13
Chương 13: NÀNG LÀ AI?
14
Chương 14: BỊ CƯỚP
15
Chương 15: GẶP GỠ LƯU TĨNH VĂN
16
Chương 16: XIN LỖI
17
Chương 17: NÀNG ĐÃ NGHI NGỜ ĐIỀU GÌ?
18
Chương 18: ÂM THANH ÁI MUỘI
19
Chương 19: GẶP GỠ HOÀ THÂN VƯƠNG
20
Chương 20: KHÔNG PHẢI THỨ TỐT LÀNH GÌ
21
Chương 21: NHƯ HẠC GIỮA BẦY GÀ
22
Chương 22: BIẾN SỐ ĐÃ XẢY RA
23
Chương 23: LƯỠI KIẾM TUỐT RA KHỎI VỎ
24
Chương 24: ĐÁ LỆCH QUAI HÀM
25
Chương 25: CỨU GIÁ CHẬM TRỄ
26
Chương 26: VỖ VAI TRAI LẠ
27
Chương 27: PHẬN NỮ PHỤ
28
Chương 28: GIẢ VỜ GIẢ VỊT
29
Chương 29: KHÔNG BÁN CHO NÀNG
30
Chương 30: THIÊN HẠ NÀY LÀ CỦA THIÊN TỬ
31
Chương 31: LỜI ĐỒN ĐÃI
32
Chương 32: BỊ BẮT LÀM CON TIN
33
Chương 33: HẠ VŨ KHÍ XUỐNG
34
Chương 34: NGHI NGỜ THÂN PHẬN
35
Chương 35: CỨU LẤY MỐI LƯƠNG DUYÊN
36
Chương 36: GIÚP TA CŨNG LÀ GIÚP CÔ
37
Chương 37: CHUYỆN XƯA
38
Chương 38: LÝ GIA BÁT TIỂU TỬ
39
CHƯƠNG 39: SÓNG GIÓ HỌC CƯỠI NGỰA

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play