Chapter 3: Hương gió xuân ngào ngạt

Đúng vào mười lăm của tháng hai, kì tuyển tú bắt đầu. Hôm nay là ngày các cô nương được đưa vào cung, ghi danh rồi học hỏi lệ nghi vào đúng tháng sau có hội xuân thì chính thức bái kiến Hoàng Đế, ai xuất chúng hơn người, tài sắc vẹn toàn sẽ phong danh phận ai kém may thì đưa cho Vân Trưởng cung sắp xếp vào nhạc cung hay các cung thiếu người.

Tại biệt viện Hương Liên, Giang Tô Nhược chào tạm biệt mẹ trước khi lên đường vào nhập cung.

hai người trước khi đến kì tuyển tú.

" Cha, thực sự con không muốn vào cung đâu, cha không thương con gái sao"

Giang Nhã Tiên khóc lóc ôm lấy vai mẹ ả mà khóc lóc, mẹ ả là bà cả cũng khóc lóc cầu xin

" Lão gia à lão gia, ta có mỗi nó là con vậy chàng đành nhìn con mình vào cung chịu khổ ư, chàng không thể vì việc của chàng mà con chúng ta chịu khổ vậy chứ"

" phải đó lão gia, Nhã Tiên vốn sống nhung lụa, tỷ tỷ chỉ mỗi nó là con sao chàng nỡ đưa đi chứ. Chàng quên rằng chàng còn một đứa con gái sao, sao không để nó đi thay cho Nhã Tiên"

Bà hai ôn nhu nói. Giang Trị Tôn như bừng tỉnh, phải rồi hắn còn một đứa con gái. Năm đó hắn say rượu vơ ngay một nô tì mà ăn nằm, tỉnh dậy biết đã muộn màng, bà cả và bà hai vô cùng tức tối nhốt ả nô tì đó vào nhà chứa kho không cho ăn đến khi ả nô tì ngất đi thì đã hay tin mang thai đành phải cho ở căn nhà nhỏ xíu nơi phía đông biệt viện chờ sinh đẻ. Đến nay chắc đứa con gái đó đã phải mười sáu mười bảy rồi, đi thay cho Nhã Tiên quả hợp lý, chỉ cần lấy mẹ nó làm tin thì chắc chắn nó sẽ là con cờ tốt trong kế hoạch của hắn.

Giang Tô Nhược biết mình mà khóc sẽ ảnh hưởng bệnh của mẹ, để mẹ được chưa bệnh thì nàng nàng phải nghe lời thôi. Mẹ bệnh đã lâu, nàng nhiều lần cầu xin nhưng không ai cho nàng tìm đại phu chữa, nay chỉ cần mẹ được chưa nàng làm trâu làm chó cũng đành lòng.

" Hãy an phận cho tốt ở trong cung, mọi việc sẽ do ta sắp xếp con hãy an tâm, chỉ cần con an phân đã đảm bảo mẹ con sẽ được chữa"

cúi chào người cha mà nàng vốn dĩ chẳng coi là cha này rồi lạnh lùng lên xe ngựa đi vào cung. cuối cùng nàng cũng rời xa nơi ngột ngạt ấy, nhà mà cũng chẳng phải nhà. Tuy chẳng phải làm việc nhà như nô lệ nhưng cuộc sống lại nghèo nàn, tồi tệ hơn một kẻ ở, bị chính nô lệ khinh thường khiến nàng căm phẫn lão già , chỉ mong lão già đó giữ đúng lời hứa chăm sóc cho mẹ nàng.

Ngoài đường thực náo nhiệt, khác hơn nơi mà mẹ con nàng sống, nàng vén màn xe hít thật sâu cái không khí trong lành này, đây mới là thở chứ, nơi không gian chật hẹp u ám ở Hương Liên kia đúng chẳng phải dành cho người ở mà.

Đến cung, đâu đâu cũng toàn giai nhân mỹ lệ cười nói, có người còn đem theo gia nhân mang đồ người thì cha mẹ đưa tiễn, màng chẳng màng nhanh xách tay nải có vài bộ xiêm y cũ kĩ rồi ra gặp quan coi ghi danh

" Người tên gì? đến từ phủ nào?"

" Ta tên Giang Tô Nhược, phủ Quốc công "

khai tên xong nàng đi được xếp vào hàng một dàn các mỹ nhân sắc nước hương trời, chờ đầy đủ ba mươi người ba hàng ngay ngắn thì Quan nữ dẫn đi. nàng thấy trong cung quả khác so với bên ngoài, thực đẹp thực khai sáng. Nàng thấy thích thú đến lạ, hồi hộp mà cũng có chút lo sợ.

Đến viện dành cho tú nữ, các nàng được yêu cầu phải bộ váy đồng phục hồng nhẹ được may bằng tơ tằm mỏng nhẹ, mái tóc được thả xoã búi nửa cài chiếc trâm cài đơn giản rồi nhanh nhanh xếp hàng nghe chỉ dẫn của thượng cung

" Các ngươi nghe đây, đã vào đây thì không còn chuyện ăn sung mặc sướng như ở nhà các ngươi nữa, đã là tú nữ phải học nhiều quy tắc. Trong thời gian ở đây, các ngươi sẽ. phải học nhiều quy tắc đặc biệt các người sẽ học điệu múa Kì Nguyệt Lệnh. Đó là điệu múa truyền thống sẽ được mua vào đúng đêm hội Thưởng nguyệt vào tháng sau, ai mua tốt sẽ được làm mua chính, ai may mắn được hoàng đế để mắt sẽ được danh phận trong ngày hôm đó, Biểu hiện và thần thái là vô cùng quan trọng, bây giờ mau theo ta đến Nhạc cung làm quen đi"

Từ Tú nữ viện đến Nhạc cung phải đi qua vườn thượng uyển. Quả là vườn thượng uyển, mùi hoa thơm đến ngây dại cả người, làn gió xuân nhè nhẹ thôi làm hương thơm của nhiều loài hoa bay xộc vào mũi thực khiến người ta đau đầu nhưng thôi với Tô Nhược cô lại thấy nó rất tuyệt vời, đây mới chính là cái đẹp của thiên nhiên, hương gió xuân thực ngào ngạt chạm vào từng thớ da thực mát dịu làm sao, nó làm cô bừng tỉnh từng giác quan bất giác nở một nụ cười đẹp mê hồn.

-----------------------------------------------------------------------

" Ngươi nói sao, Hoàng đế truyền ta vào cung, được chờ ta thay phục rồi theo ngươi đi"

" Bẩm vâng"

Thái công công đứng ngoài một lát liền dẫn đường đưa Dạ Liên vào Thọ Khang cung. Thiên Nguyệt Viên ở phía tây, Thọ Khang cung cũng nằm phía tây, mặc dù nằm ngoài cũng nhưng lại rất gần nhau, chỉ cần đi một đoạn ngắn vào tây môn quan là có thể vào cung ngay, không biết Hoàng đế có chuyện gì mà truyền Dạ Liên vào gấp thế này.

Lúc đi qua vườn thượng uyển gặp dàn tú nữ, thượng cung nhanh dơ hạ lệnh dừng lại cung kính hạ lệnh thỉnh an

" nô tì thỉnh an Ngũ Thân vương "

Hàng tú nữ khụy xuống một chân cung kính thỉnh an, có lẽ vì đang vội cùng với tính kiệm lời mà Dạ Liên dơ tay lạ lệnh đứng lên rồi nhanh chóng đi theo công công. Tà áo chàng dài tung bay trong làn gió xuân vương nhẹ vào cài tóc của Tô Nhược khiến chiếc trâm rơi xuống. Nghe thấy tiếng trâm rơi và cũng cảm nhận được mình va vào gì đó, Dạ Liên quay lại tiện tay nhặt chiếc trâm lên đưa vào tay nàng. Tô Nhược hơi bối rối nhưng nhanh chóng nhận lại từ tay Vương Gia

"Đa tạ vương gia"

chẳng dám nhìn thẳng chàng nên nhận xong đành quay đi, bản thân Dạ Liên cũng nhanh đến Thọ Khang.

Bản thân hai người nghĩ đó là vô tình, nhưng vô tình lại làm nên một mối tình, một mối nợ, là mối nợ duyên.

Hot

Comments

Muối Sữa

Muối Sữa

like full

2020-04-30

1

Skilylowwy

Skilylowwy

mình mới viết một bộ đam mỹ, các bạn ủng hộ mình nha

2020-04-30

0

JustinLkook

JustinLkook

tt lâu dài

2020-04-13

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play