Trong quán ăn vặt lề đường nghi ngút khói, Ngô Cẩn An ngồi thưởng thức một tách cà phê nóng hôi hổi, tận hưởng quãng thời gian thư thái ít ỏi.
_" Bánh nướng mỡ hành của quý khách tới đây!!"
-" Cháu cảm ơn" Cẩn An đón lấy đĩa bánh nóng, miệng không quên nói cảm ơn
Nhìn ra phía xa xa kia có một chiếc xe đen đỗ xuống mặt đường, đi xuống là đôi tình nhân dắt díu nhau sang đường. Cẩn An chợt chạnh lòng, cô cũng đã từng mơ ước có một tình yêu đẹp...
Trả xong tiền bánh nướng, cũng hết tiền đi xe về.
Ngô Cẩn An đảo bước về nhà, trong lòng nghĩ ngợi miên man. Đột nhiên điện thoại lại reo liên hồi.
_" Má mì gọi? Mình đã trả tiền đầy đủ rồi mà..?"
Cô hoang mang bắt máy và chờ đợi điều nguy hiểm gì đó..
_" Dạ, con đây. Má mì có chuyện gì vậy ạ?"
_" Cẩn An à con, tới Thiên Viện ngay đi con"
Cô siết chặt tay, lấy hơi bật ra một câu
_" Con..vừa mới nộp tiền cho má mà?Giờ má muốn nữa thì con cũng không có đâu.."
Đầu dây bên kia có tiếng xì xào, má mì dùng giọng thâm trầm ấm áp nói chuyện làm cô hơi nghi ngờ
_" Không phải chuyện đó, con đến đi rồi sẽ biết. Vậy nhé"
Không ngờ còn có ngày má mì hiền lành với cô. Cẩn An ngước mắt nhìn lên trời xem có mưa không..hay là cô đang bị sảng? Dù sao thì cũng phải đến thôi, nhưng cô hết tiền rồi.. đành chạy bộ tới đó vậy.
Thiên Viện xưa nay đều có tôn ti trật tự và nghiêm ngặt về an ninh, vậy mà tại sao hôm nay lại ầm ĩ ngay trước sảnh chính??
Ngô Cẩn An một mặt lạnh tanh bình tĩnh bước vào trong.
_" C..chính là cô ấy" Má mì giọng run run vừa nói vừa chỉ tay vào cô
Hai người đàn ông lực lưỡng hùng hổ đi tới giữ người cô, phía xa có người con trai tiêu soái, nét mặt anh hài hòa người cao dong dỏng trông rất quen...
Cô nhớ ra rồi, là người lúc nãy đi vào? Vẫn là đôi mắt ấy khiến cô nhớ ra anh, nhưng sao bây giờ nhìn trong mắt anh là lửa giận bùng cháy, mang thứ sát khí chết người mỗi khi nhìn vào.
_" Usb đâu?" Anh cất giọng thâm trầm hỏi cô, tiếng nói của anh như phi tiêu phá tan bầu không khí im lặng trong sảnh.Bao nhiêu đôi mắt sợ hãi đều đang nhìn vào hai người.
_" Hai mươi triệu nhân dân tệ để cô giao nó ra?"
Ngô Cẩn An ngơ người, sực tỉnh. Cô vừa đắm chìm vào sâu trong đôi mắt của anh. Phút chốc cô bối rối không biết đáp trả anh như thế nào vì cô thực sự không biết usb nào cả.
_" Chê ít sao? Tôi biết loại người như cô không bao giờ là biết đủ. Được rồi, nếu cô không chịu nói nó ở đâu. Bà!!"
Anh chỉ tay vào má mì và nói tiếp: " Tôi mua tất cả các lịch 'tiếp khách' của cô ta. Được chứ?"
_" Tất nhiên là được rồi ạ" Má mì hơi xụ mặt nhưng cô biết trong lòng bà đang vui thế nào
Cánh cửa sảnh chờ không được đóng kín từ lúc cô bước vào, từng làn gió cứ từng đợt từng đợt lùa vào từng kẽ tóc cô. Cô đang thấy nóng thì lại chảy mồ hôi lạnh, cái lạnh tê tái chạy dọc từ các đầu ngón chân lên sống lưng rồi lan ra toàn thân.
Cẩn An thấy mệt quá, lạnh quá.., không gian trước mắt cứ mờ ảo dần đi, bóng hình người đàn ông trước mặt cũng đã biến mất.
Cô thấy không gian mù mịt đen tối, cô được giải thoát rồi sao?.
Ngô Cẩn An mất hết sức lực nhắm nghiền mắt ngã khuỵu xuống, hai người đàn ông thấy thế cũng liền buông tay. Cô nằm dài trên đất miệng lẩm bẩm gọi tên một người nào đó.
...----------------...
Updated 61 Episodes
Comments