Chương 10: Chúng ta hẹn hò đi.

Trải qua một trận vận động kịch liệt, dược tính cũng mất đi. Chỉ là cơ thể của cô đã đau nhức vô cùng. Nhắm chặt mí mắt, cô cứ thế mà chìm vào giấc ngủ say.

Đông Hà hôm nay thời tiết bỗng nhiên thay đổi thất thường. Bầu trời trong xanh lại đột ngột đổ mưa. Mây đen che phủ cả một vùng, sấm chớp rạch ngang bầu trời. Tống An Hạo ngồi trước màn hình máy tính bên cạnh khung cửa sổ. Anh đang tổ chức buổi họp trực tuyến với thành viên ban quản trị của tập đoàn Bạch Dương.

Cô gái trên giường khẽ cử động. Anh liền cho kết thúc cuộc họp. Tạm thời, anh vẫn chưa muốn để cô biết về thân phận của mình. Anh muốn bản thân phải có được một chỗ đứng nhất định trong Đông Hà bằng chính năng lực của mình, chỉ có như vậy thì anh mới có thể bảo vệ cô.

Khẽ vươn vai một cái, Tâm Di nhíu mày, đôi mắt mơ màng chậm rãi mở ra. Đầu vẫn còn chút đau, cô cố gắng góp nhặt lại những mảnh kí ức vụn vỡ. Hình như cô bị ép uống thuốc, sau đó anh đưa cô về. Hai người về đến nhà, chuyện sau đó... hình như...

Đôi mắt mơ hồ nhìn quanh, lại thấy anh ngồi đó nghiêng người nhìn cô. Ánh mắt hai người chạm nhau, cô dường như nhớ lại những chuyện không nên nhớ. Lúc này đây, cô mới biết, bản thân hình như đã mặc một bộ quần áo khác rồi.

"Tỉnh rồi?"

Vừa nói, bóng người cao lớn của anh cũng vừa đi về phía cô. Khi anh ngồi xuống giường, cũng là lúc cô bật dậy.

"E... Em... Em muốn làm gì?"

Tống An Hạo nhìn biểu cảm của cô mà không nhịn được cười. Cô gái này rõ lạ, mới hơn hai tiếng trước còn đẩy đưa với anh không buông, vừa mới ngủ một giấc thì liền muốn phủi sạch sẽ rồi à.

"Làm gì? Tôi phải hỏi em đã làm gì mới đúng!"

"Chị... Chị... Chị đã làm gì?"

"Chuyện gì không nên làm thì em đều đã làm hết rồi."

"Hả? Ca... Cái gì?"

"Tôi không biết đâu! Tôi còn chưa có bạn gái mà đã bị em hại đời trai rồi. Em nhất định không thể phủi bỏ trách nhiệm được."

Tâm Di thật sự muốn cắn lưỡi chết cho xong. Thật là mất mặt quá đi thôi. Giờ cô biết phải đối diện với anh thế nào đây...

Còn đang miên man suy nghĩ thì cô đã bị anh kéo về phía mình. Siết chặt cô trong lòng, anh nhìn cô với ánh mắt chân thành.

"Nếu như không muốn thì để tôi chịu trách nhiệm là được."

"Cái đó..."

"Đừng lo! Đợi một thời gian nữa, tôi sẽ cho em một danh phận. Chỉ cần em đồng ý, thì em muốn gì cũng được."

"Thật là muốn gì cũng được sao?"

"Ừm!!!"

"Chị muốn ăn, đói rồi."

Tống An Hạo thở dài, đối với cô anh thật sự bất lực rồi.

"Diệp Tâm Di! Em xem anh là cái bàn ăn di động sao hả?"

Nếu không thì tại sao, lúc nào nhìn thấy anh cô cũng thấy đói, cũng đều muốn ăn?

"Muốn ăn cũng được thôi, gọi một tiếng chồng thì sẽ nấu cho em ăn!!!"

"Hớ..."

Anh đây là đang uy hiếp cô sao?

Nằm mơ!

"Không nấu thì chị tự nấu! Hứ!!"

"Ồ! Được thôi."

Hất cằm lên nhìn anh, cô hùng hồn đi ra khỏi phòng. Vào đến phòng bếp, đứng trước một đống dụng cụ nấu ăn, cô mới biết, hoá ra bao lâu nay cô đã bị anh gài bẫy rồi. Suốt bao nhiêu năm qua, anh luôn là người xuống bếp nấu nướng, cô chỉ việc ngồi ăn. Bây giờ, tự mình xuống bếp, mọi thứ bỗng dưng trở nên thật lạ lẫm.

"Sao vậy? Em định nấu món gì?"

"Hỏi làm gì?"

"Không có gì!"

Gương mặt đẹp trai kéo ra một nụ cười. Cô thật sự muốn úp cái nồi trong tay vào mặt anh cho bỏ tức. Cứ tưởng anh tốt với cô lắm, ai mà ngờ là anh đào hố cho cô nhảy vào. Mà bản thân cô lại còn tình nguyện mà rơi xuống hố nữa mới chết chứ.

"Việc gì phải tự làm khó mình vậy? Cứ gọi một tiếng chồng ơi, như vậy chẳng phải là xong rồi sao!"

"Hừm... Đừng có mơ."

Anh cúi người xuống, gương mặt điển trai gần sát với cô. Nhoẻn miệng cười một cái, trong ánh mắt ấy lại toàn là sự cưng chiều.

"Em cố chấp thật đó."

Bên ngoài bỗng dưng vang lên tiếng sấm lớn. Tâm Di giật mình, vứt bỏ chiếc nồi trong tay mà ôm chặt lấy người trước mặt. Gương mặt nhỏ bé của cô giấu vào lòng anh, cả cơ thể run lên bần bật.

Đưa tay ôm chặt lấy cô, anh nhỏ giọng vỗ về.

"Đừng sợ!"

"Ghê quá đi."

"Em cũng biết sợ sao?"

"Sao lại không chứ?"

Tống An Hạo thật sự là cạn lời rồi. Rõ ràng là đang sợ, vậy mà vẫn gân cổ lên cãi với anh. Nhiều lúc anh tự hỏi, là cô lớn tuổi hơn hay anh lớn tuổi hơn cô vậy chứ.

"Được rồi! Bỏ tay ra, anh nấu cho em ăn."

Người trong lòng lắc đầu liên tục. Cô siết chặt anh thêm một chút, giọng nói pha thêm chút tủi thân.

"Không! Không ăn nữa, đừng để tôi một mình mà."

Anh nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn lắm. Chỉ là một tiếng sấm, tại sao cô lại sợ hãi đến vậy?

"Em sao vậy? Có chuyện gì sao?"

Anh kéo cô ra khỏi lồng ngực mình, hai người đứng đối diện nhau. Anh vậy mà lại thấy cô đang khóc.

"Tâm Di! Xảy ra chuyện gì?"

Ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn anh, cô nghẹn ngào nói trong tiếng nấc.

"Năm lên mười tuổi, chị lỡ tay làm vỡ một cái bình cổ. Bọn họ bắt chị quỳ gối dưới trời mưa, lúc đó... sấm sét vang lên một tiếng, đánh chết một người đang đi bên ngoài cổng..."

Tống An Hạo bỗng chốc lặng người. Một đứa bé mười tuổi, tận mắt chứng kiến cảnh người ta bị sét đánh chết, thử hỏi khi đó, cô sợ hãi như thế nào kia chứ.

Kéo cô vào lòng, anh thật sự thấy xót xa. Cô gái nhỏ này phải chịu đựng quá nhiều rồi.

"Đừng khóc! Đều đã qua rồi."

"An Hạo... Đừng bỏ chị một mình mà."

"Được! Anh ở đây, không để em một mình đâu."

"Thật không?"

"Thật! Ngoan! Đừng khóc."

"An Hạo..."

"Hửm!!!"

"Có thật là sẽ không để chị một mình không?"

"Chỉ cần em đồng ý, nửa đời còn lại, anh đều sẽ ở bên cạnh em."

"Được! Hứa rồi thì không được hối hận."

"Không hối hận."

"Chuyện đã xảy ra... chúng ta..."

"Thế nào?"

"Chúng ta... hẹn hò đi."

Hot

Comments

Tiệm Kem 9597

Tiệm Kem 9597

thôi cái giọng vô tội đó đi thằng nhóc cáo con :))

2023-09-13

2

ánh nguyệt

ánh nguyệt

ủa em tưởng anh bảo làm cho chị không xứng được giường cơ mà, Sao chị vẫn xuống được đấy thôi

2023-08-01

2

Đào Nhi Trúc (Linh Cúnn)

Đào Nhi Trúc (Linh Cúnn)

để một có sấm,t kêu sợ sấm xem bồ t phản ứng thế nào=)

2023-06-13

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đợi sau này tôi lớn, tôi sẽ nuôi chị
2 Chương 2: Bởi vì... Tôi thích chị.
3 Chương 3: Em yêu chị.
4 Chương 4: Con không nhớ là mình còn có nhà.
5 Chương 5: Chỉ bởi vì em là em.
6 Chương 6: Như thế nào mới được gọi là hiểu chuyện?
7 Chương 7:Đã có tôi ở đây rồi.
8 Chương 8: Chỉ có thể gả cho tôi thôi.
9 Chương 9: H+.
10 Chương 10: Chúng ta hẹn hò đi.
11 Chương 11: Cậu dụ dỗ trai nhà lành sao?
12 Chương 12: Em vẫn quan trọng hơn.
13 Chương 13: Tặng em làm quà cưới.
14 Chương 14: Không còn chút quan hệ nào nữa rồi.
15 Chương 15: Em nhớ anh lắm. Rất nhớ anh!
16 Chương 16: Câu chuyện về nàng tiên cá.
17 Chương 17: Say
18 Chương 18: Giới hạn cuối cùng.
19 Chương 19: Buông tha anh ấy đi được không?
20 Chương 20: Anh vẫn luôn nhớ em.
21 Chương 21: Cô ấy sắp kết hôn rồi.
22 Chương 22: Chúng ta sinh con đi.
23 Chương 23: Anh yêu cô ấy đến vậy sao?
24 Chương 23: H+
25 Chương 25: Yêu anh đau lòng quá...
26 Chương 26: Mình không ổn.
27 Chương 27: Anh hứa không giữ lời.
28 Chương 28: Anh chỉ yêu sự dịu dàng của ánh trăng mà thôi.
29 Chương 29: An Dương.
30 Chương 30: Anh tôn trọng em.
31 Chương 31: Dừng lại ở đây đi.
32 Chương 32: Chỉ cần anh bình an.
33 Chương 33: Cô... Là ai?
34 Chương 34: Anh họ.
35 Chương 34: Giữa chúng ta... đã từng rất gần nhau.
36 Chương 36: Xem như là em đặt cọc trước.
37 Chương 37: Hình như là bạn trai của cậu nghe máy
38 Chương 38: Bạn trai tương lai.
39 Chương 39: Tô Dĩ Đông.
40 Chương 40: Nhà tổ Tô gia.
41 Chương 41: Xin việc.
42 Chương 42: Con gái của Tâm Ly.
43 Chương 43: Anh muốn chết như thế nào?
44 Chương 44: Cửa hàng tiện lợi (1)
45 Chương 45: Cửa hàng tiện lợi (2).
46 Chương 46: Tôi cứ thích nhúng tay vào thì sao?
47 Chương 47: Nên làm gì thì hãy làm đi.
48 Chương 46: Chồng tương lai của em.
49 Chương 49: Em có chút nhớ chị rồi.
50 Chương 50: Bằng lái máy bay thì có rồi.
51 Chương 51: Người lạ nhưng quen.
52 Chương 52: Viếng mộ.
53 Chương 53: Một nửa của sự thật.
54 Chương 54: Chú nhỏ.
55 Chương 55: Hậu nhân của Diệp gia.
56 Chương 56: Em mệt! Em mệt lắm.
57 Chương 57: Chỉ muốn gặp em một chút.
58 Chương 58: Là Tôi.
59 ĐỐ VUI.
60 Chương 59: Biến cố.
61 Chương 60: Tin tức bất ngờ.
62 Chương 61: Tâm Di mất tích.
63 Chương 62: Lễ cưới.
64 Chương 63: Cướp dâu.
65 Chương 64: Là vợ sắp cưới.
66 Chương 65: Manh mối.(1)
67 Chương 67: Manh mối (2).
68 Chương 68: Hé lộ sự thật.
69 Chương 69: Sự thật tàn khốc.
70 Chương 70: Em... phải làm sao đây?
71 Chương 71: Chị cho em mượn vai để khóc.
72 Chương 72: Vợ à! Anh nhớ em lắm.
73 Chương 73: Buồn cười lắm sao?
74 Chương 74: H (nhẹ).
75 Chương 75: Giang Mỹ Mỹ! Tạm biệt.
76 Chương 76: Em hối hận rồi.
77 Chương 77: Là cô gửi?
78 Chương 78: Đừng đến nhà tôi nữa.
79 Chương 79: Sẽ không gặp lại nhau nữa.
80 Chương 80: Đừng động vào em.
81 Chương 81: Sao hay ra vẻ quá vậy.
82 Chương 82: Cô say rồi.
83 Chương 83: Hai người đang ở cùng nhau sao?
84 Chương 84: Tìm tôi sao?
85 Chương 85: Mỹ Mỹ bị bắt cóc rồi.
86 Chương 86: Bắt cóc (1).
87 Chương 87: Bắt cóc (2).
88 Chương 88: Trả con lại cho tao.
89 Chương 89: Em đã bảo vệ cho chị đủ rồi.
90 Chương 90: Đàm phán thả người.
91 Chương 91: Mạng của tụi mày... nhất định phải lấy.
92 Chương 92: Ba sai rồi.
93 Chương 93: Tôi tha thứ cho ông rồi.
94 Chương 94: Tình cha.
95 Chương 95: Câu chuyện phía sau...
96 Chương 96: Cô muốn sao?
97 Chương 97: Cầu hôn.
98 Ngoại truyện 1.
99 Ngoại truyện 2.
100 Nuôi chồng từ bé: Đại kết cục (Hoàn)
101 GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI.
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chương 1: Đợi sau này tôi lớn, tôi sẽ nuôi chị
2
Chương 2: Bởi vì... Tôi thích chị.
3
Chương 3: Em yêu chị.
4
Chương 4: Con không nhớ là mình còn có nhà.
5
Chương 5: Chỉ bởi vì em là em.
6
Chương 6: Như thế nào mới được gọi là hiểu chuyện?
7
Chương 7:Đã có tôi ở đây rồi.
8
Chương 8: Chỉ có thể gả cho tôi thôi.
9
Chương 9: H+.
10
Chương 10: Chúng ta hẹn hò đi.
11
Chương 11: Cậu dụ dỗ trai nhà lành sao?
12
Chương 12: Em vẫn quan trọng hơn.
13
Chương 13: Tặng em làm quà cưới.
14
Chương 14: Không còn chút quan hệ nào nữa rồi.
15
Chương 15: Em nhớ anh lắm. Rất nhớ anh!
16
Chương 16: Câu chuyện về nàng tiên cá.
17
Chương 17: Say
18
Chương 18: Giới hạn cuối cùng.
19
Chương 19: Buông tha anh ấy đi được không?
20
Chương 20: Anh vẫn luôn nhớ em.
21
Chương 21: Cô ấy sắp kết hôn rồi.
22
Chương 22: Chúng ta sinh con đi.
23
Chương 23: Anh yêu cô ấy đến vậy sao?
24
Chương 23: H+
25
Chương 25: Yêu anh đau lòng quá...
26
Chương 26: Mình không ổn.
27
Chương 27: Anh hứa không giữ lời.
28
Chương 28: Anh chỉ yêu sự dịu dàng của ánh trăng mà thôi.
29
Chương 29: An Dương.
30
Chương 30: Anh tôn trọng em.
31
Chương 31: Dừng lại ở đây đi.
32
Chương 32: Chỉ cần anh bình an.
33
Chương 33: Cô... Là ai?
34
Chương 34: Anh họ.
35
Chương 34: Giữa chúng ta... đã từng rất gần nhau.
36
Chương 36: Xem như là em đặt cọc trước.
37
Chương 37: Hình như là bạn trai của cậu nghe máy
38
Chương 38: Bạn trai tương lai.
39
Chương 39: Tô Dĩ Đông.
40
Chương 40: Nhà tổ Tô gia.
41
Chương 41: Xin việc.
42
Chương 42: Con gái của Tâm Ly.
43
Chương 43: Anh muốn chết như thế nào?
44
Chương 44: Cửa hàng tiện lợi (1)
45
Chương 45: Cửa hàng tiện lợi (2).
46
Chương 46: Tôi cứ thích nhúng tay vào thì sao?
47
Chương 47: Nên làm gì thì hãy làm đi.
48
Chương 46: Chồng tương lai của em.
49
Chương 49: Em có chút nhớ chị rồi.
50
Chương 50: Bằng lái máy bay thì có rồi.
51
Chương 51: Người lạ nhưng quen.
52
Chương 52: Viếng mộ.
53
Chương 53: Một nửa của sự thật.
54
Chương 54: Chú nhỏ.
55
Chương 55: Hậu nhân của Diệp gia.
56
Chương 56: Em mệt! Em mệt lắm.
57
Chương 57: Chỉ muốn gặp em một chút.
58
Chương 58: Là Tôi.
59
ĐỐ VUI.
60
Chương 59: Biến cố.
61
Chương 60: Tin tức bất ngờ.
62
Chương 61: Tâm Di mất tích.
63
Chương 62: Lễ cưới.
64
Chương 63: Cướp dâu.
65
Chương 64: Là vợ sắp cưới.
66
Chương 65: Manh mối.(1)
67
Chương 67: Manh mối (2).
68
Chương 68: Hé lộ sự thật.
69
Chương 69: Sự thật tàn khốc.
70
Chương 70: Em... phải làm sao đây?
71
Chương 71: Chị cho em mượn vai để khóc.
72
Chương 72: Vợ à! Anh nhớ em lắm.
73
Chương 73: Buồn cười lắm sao?
74
Chương 74: H (nhẹ).
75
Chương 75: Giang Mỹ Mỹ! Tạm biệt.
76
Chương 76: Em hối hận rồi.
77
Chương 77: Là cô gửi?
78
Chương 78: Đừng đến nhà tôi nữa.
79
Chương 79: Sẽ không gặp lại nhau nữa.
80
Chương 80: Đừng động vào em.
81
Chương 81: Sao hay ra vẻ quá vậy.
82
Chương 82: Cô say rồi.
83
Chương 83: Hai người đang ở cùng nhau sao?
84
Chương 84: Tìm tôi sao?
85
Chương 85: Mỹ Mỹ bị bắt cóc rồi.
86
Chương 86: Bắt cóc (1).
87
Chương 87: Bắt cóc (2).
88
Chương 88: Trả con lại cho tao.
89
Chương 89: Em đã bảo vệ cho chị đủ rồi.
90
Chương 90: Đàm phán thả người.
91
Chương 91: Mạng của tụi mày... nhất định phải lấy.
92
Chương 92: Ba sai rồi.
93
Chương 93: Tôi tha thứ cho ông rồi.
94
Chương 94: Tình cha.
95
Chương 95: Câu chuyện phía sau...
96
Chương 96: Cô muốn sao?
97
Chương 97: Cầu hôn.
98
Ngoại truyện 1.
99
Ngoại truyện 2.
100
Nuôi chồng từ bé: Đại kết cục (Hoàn)
101
GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play