Nuôi Chồng Từ Bé.

Nuôi Chồng Từ Bé.

Chương 1: Đợi sau này tôi lớn, tôi sẽ nuôi chị

Trong một căn nhà nhỏ đơn sơ giữa lòng thành phố Đông Hà...

Cô gái trẻ đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ, đôi mắt xinh đẹp nhìn theo bóng lưng cao cao của cậu thanh niên trong phòng bếp. Nhìn dáng người cao ráo ấy, cô khẽ thở dài. Thời gian đúng là trôi qua nhanh đến không tưởng. Mới hôm nào vừa mới gặp cậu ấy, chớp mắt một cái đã mấy năm trôi qua.

Diệp Tâm Di hồi tưởng về quá khứ. Cái ngày giông bão, mưa tầm tã không dứt. Dưới trạm xe buýt vắng bóng người, cô nhìn thấy một cậu bé im lặng ngồi trên dãy ghế chờ...

Cậu bé có đôi mắt to tròn nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đến đáng sợ. Ngũ quan hài hòa, làn da trắng mịn màng, gương mặt thanh tú, cả người toát lên vẻ sang trọng của con cháu nhà thượng lưu. Diệp Tâm Di nhíu mày nhìn cậu bé, cô đắn đo một lúc rồi đi tới, ngồi xuống bên cạnh cậu.

"Cậu bé, sao em lại ở đây? Ba mẹ em đâu?"

Cậu bé đưa đôi mắt lạnh lẽo của mình nhìn cô.

"Tôi đi lạc."

Tâm Di tròn mắt nhìn cậu bé. Mới có tý xíu tuổi mà đã lạnh lùng đến mức này rồi. Cái gương mặt cũng... À ừm... hảo soái lắm chứ.

"Nhà em ở đâu, chị đưa em về."

"Tôi không có nhà."

"Kì vậy?"

"Kì lạ gì chứ. Chị hỏi nhiều quá rồi đó."

Tâm Di há hốc miệng không phản bác được. Cái thằng nhóc con này, sao lại...

"Hừm... Chị đây mặc kệ em."

Chuyến xe buýt mà cô đang đợi cuối cùng cũng tới. Tâm Di định bước lên xe, nhưng lúc quay lại nhìn, cô lại không nhẫn tâm để mặc cậu bé ở đây một mình. Thở dài một hơi, cô cười cười nói với bác tài xế tốt bụng.

"Bác đợi cháu một lát."

Đi tới trước mặt cậu bé, cô đưa bàn tay ra.

"Nếu... em không có nhà thì đi với chị."

"Đi đâu?"

"Về nhà chị. Chị nuôi em."

Cậu bé chần chừ một chút rồi đưa tay cho cô.

"Tạm thời tôi sẽ chịu thiệt đến ở với chị. Đợi sau này tôi lớn, tôi sẽ nuôi chị."

"Ha...Ha..."

Tâm Di dở khóc dở cười nắm tay cậu bé đi lên xe. Bắt đầu từ đó, hai người cùng sống chung một căn nhà. Vậy mà thấm thoát đã sáu năm trôi qua. Cậu bé mười hai tuổi ngày nào giờ đã trưởng thành với nét đẹp trai ngời ngời khiến vạn người u mê.

Diệp Tâm Di là cô cả nhà họ Lục. Là cô con gái không được thừa nhận của Lục Đình Phong. Mẹ cô xuất thân là người hầu của Lục gia nên sự xuất hiện của cô trên thế giới này là một sự nhục nhã đối với một gia tộc lớn như nhà họ Lục.

Từ lúc còn nhỏ, cô đã phải chứng kiến cảnh mẹ mình bị ghẻ lạnh. Đến cả cô cũng chẳng có được mấy ngày sung sướng. Khi cô lên mười lắm tuổi, mẹ cô bệnh nặng rồi qua đời. Diệp Tâm Di xin phép Lục Đình Phong ra ngoài tự lập. Dĩ nhiên ông ta lập tức đồng ý với một điều kiện. Cô không được để cho ai biết, cô có quan hệ với Lục gia. Cũng vì lẽ đó, cô đổi luôn sang họ của mẹ mình. Từ Lục Tâm Di sang thành Diệp Tâm Di.

"Ăn đi."

Đặt dĩa cơm thập cẩm xuống bàn, Tống An Hạo nhìn cô một cái rồi ngồi xuống phía đối diện. Cậu thanh niên này nhỏ hơn cô tận bốn tuổi,. nhưng nếu so về kích thước cơ thể thì đúng là hơn cô một trời một vực. Khi cô đứng cùng cậu, cô chỉ đứng ngang với lồng ngực của cậu mà thôi.

Đưa muỗng cơm vào miệng, nhai nhai rồi nuốt xuống. Tâm Di hỏi người trước mặt.

"Nhóc sắp thi tốt nghiệp rồi nhỉ?"

Tống An Hạo thở dài, đặt muỗng cơm xuống rồi lạnh lẽo trả lời cô.

"Tôi lớn rồi, chị đừng gọi tôi là nhóc nữa."

"Xin lỗi! Chị gọi quen rồi."

Nói xong thì cô nhoẻn miệng cười. Nụ cười rạng rỡ với chiếc răng khểnh nhỏ xíu thật đáng yêu. Tống An Hạo đưa một ngón trỏ chạm vào trán cô rồi đẩy nhẹ một cái. Anh ghét nhất chính là cái bộ dạng này của cô. Cái bộ dạng khiến người ta đánh không nỡ mà ghét bỏ cũng không đành. Chỉ làm cho người ta càng nhìn càng thấy yêu thích.

"Đợi một thời gian nữa, chị nghỉ việc ở bar đi."

Câu nói của anh khiến cô không hài lòng. Chăm chú nhìn người trước mặt, cô nghiêm túc nói.

"Chị nghỉ làm? Vậy thì hai chúng ta cạp đất ăn à?"

"Không tệ tới mức đó. Có chăng chỉ là đi ngồi lề đường thôi."

"Bớt nói nhảm đi. Chị phải làm, kiếm tiền để nhóc vào đại học nữa chứ."

"Tôi tự lo được."

"Thôi! Không nói chuyện này nữa. Ăn nhanh đi, em còn phải đi học nữa."

Cuộc tranh luận kết thúc. Hai người chẳng ai nói với ai câu nào nữa. Tống An Hạo ăn xong thì đi ra khỏi nhà. Diệp Tâm Di nhìn theo bóng lưng anh rồi thở dài. Nói sao thì cậu bé năm đó cũng đã lớn, hai người cũng không thể giống như trước nữa. Có lẽ... cô nên rời đi, để cho cậu một mình ở lại đây sẽ tốt hơn.

Tống An Hạo đi ra ngoài, cách xa ngôi nhà nhỏ. Một chiếc xe sang trọng đã đậu sẵn ở đó đợi anh. Nhìn thấy anh bước tới, người thanh niên một thân tây trang chỉnh tề vội cúi đầu chào anh.

"Cậu chủ! Ông chủ bảo tôi đến đón cậu về nhà."

"Về nhà? Tôi không có nhà."

"Cậu chủ! Cậu đừng làm khó tôi."

"Tránh ra."

"Cậu chủ! Nếu cậu không trở về thì ông chủ sẽ bắt cô gái đó."

Tống An Hạo im lặng. Đôi mắt lạnh lẽo hiện lên một tia chết chóc. Giọng nói không chút độ ấm vang lên khiến người không rét mà run.

"Động đến cô ấy? Anh trở về nói với ông ta cứ thử động đến một sợi tóc của cô ấy xem."

"Cậu chủ! Ông chủ..."

"Về nhắn với ông ta. Nếu người của tôi xảy ra chuyện gì... Tôi nhất định sang bằng cả căn nhà của ông ta."

Không đợi người kia trả lời, anh liền bỏ đi không quay đầu nhìn lại.

Sáu năm trước vứt bỏ anh. Sáu năm sau lại muốn tìm anh về. Bọn họ cho rằng anh là kẻ ngốc hay sao mà không nhìn ra được ý đồ của họ chứ. Mục đích lần này bắt anh trở về là vì mối hôn sự với Tô gia. Mối hôn sự mà người mẹ quá cố của anh đã sắp đặt từ trước khi bà qua đời. Nếu như anh trở về kết hôn với Tô Gia Di thì người hưởng lợi há chẳng phải là nhà họ Tống bọn họ hay sao. Anh đây không có ngốc.

Chiếc điện thoại trong túi reo lên. Tống An Hạo nhìn dãy số gọi đến rồi nhẹ nhàng nhấc máy.

"Có chuyện gì?"

"Tống tổng, hôm nay có cuộc họp cổ đông. Bạch lão gia sẽ tuyên bố cho anh quyền thừa kế toàn bộ tài sản."

"Được! Tôi biết rồi. Cho người đến đón tôi ở địa điểm cũ."

"Vâng!"

Tắt máy, anh đưa tay lên chạm nhẹ vào màn hình điện thoại.

"Diệp Tâm Di! Qua ngày hôm nay, tôi sẽ không để em chịu khổ nữa đâu."

Hot

Comments

cú đêm 🤣

cú đêm 🤣

tui cũng mún

2023-12-25

0

🌷Cô bé bán bóng tối🌚

🌷Cô bé bán bóng tối🌚

chốt câu cuối nha:>

2023-11-05

0

🌷Cô bé bán bóng tối🌚

🌷Cô bé bán bóng tối🌚

nay đọc tiểu thuyết một bữa mà hay quá tr

2023-11-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đợi sau này tôi lớn, tôi sẽ nuôi chị
2 Chương 2: Bởi vì... Tôi thích chị.
3 Chương 3: Em yêu chị.
4 Chương 4: Con không nhớ là mình còn có nhà.
5 Chương 5: Chỉ bởi vì em là em.
6 Chương 6: Như thế nào mới được gọi là hiểu chuyện?
7 Chương 7:Đã có tôi ở đây rồi.
8 Chương 8: Chỉ có thể gả cho tôi thôi.
9 Chương 9: H+.
10 Chương 10: Chúng ta hẹn hò đi.
11 Chương 11: Cậu dụ dỗ trai nhà lành sao?
12 Chương 12: Em vẫn quan trọng hơn.
13 Chương 13: Tặng em làm quà cưới.
14 Chương 14: Không còn chút quan hệ nào nữa rồi.
15 Chương 15: Em nhớ anh lắm. Rất nhớ anh!
16 Chương 16: Câu chuyện về nàng tiên cá.
17 Chương 17: Say
18 Chương 18: Giới hạn cuối cùng.
19 Chương 19: Buông tha anh ấy đi được không?
20 Chương 20: Anh vẫn luôn nhớ em.
21 Chương 21: Cô ấy sắp kết hôn rồi.
22 Chương 22: Chúng ta sinh con đi.
23 Chương 23: Anh yêu cô ấy đến vậy sao?
24 Chương 23: H+
25 Chương 25: Yêu anh đau lòng quá...
26 Chương 26: Mình không ổn.
27 Chương 27: Anh hứa không giữ lời.
28 Chương 28: Anh chỉ yêu sự dịu dàng của ánh trăng mà thôi.
29 Chương 29: An Dương.
30 Chương 30: Anh tôn trọng em.
31 Chương 31: Dừng lại ở đây đi.
32 Chương 32: Chỉ cần anh bình an.
33 Chương 33: Cô... Là ai?
34 Chương 34: Anh họ.
35 Chương 34: Giữa chúng ta... đã từng rất gần nhau.
36 Chương 36: Xem như là em đặt cọc trước.
37 Chương 37: Hình như là bạn trai của cậu nghe máy
38 Chương 38: Bạn trai tương lai.
39 Chương 39: Tô Dĩ Đông.
40 Chương 40: Nhà tổ Tô gia.
41 Chương 41: Xin việc.
42 Chương 42: Con gái của Tâm Ly.
43 Chương 43: Anh muốn chết như thế nào?
44 Chương 44: Cửa hàng tiện lợi (1)
45 Chương 45: Cửa hàng tiện lợi (2).
46 Chương 46: Tôi cứ thích nhúng tay vào thì sao?
47 Chương 47: Nên làm gì thì hãy làm đi.
48 Chương 46: Chồng tương lai của em.
49 Chương 49: Em có chút nhớ chị rồi.
50 Chương 50: Bằng lái máy bay thì có rồi.
51 Chương 51: Người lạ nhưng quen.
52 Chương 52: Viếng mộ.
53 Chương 53: Một nửa của sự thật.
54 Chương 54: Chú nhỏ.
55 Chương 55: Hậu nhân của Diệp gia.
56 Chương 56: Em mệt! Em mệt lắm.
57 Chương 57: Chỉ muốn gặp em một chút.
58 Chương 58: Là Tôi.
59 ĐỐ VUI.
60 Chương 59: Biến cố.
61 Chương 60: Tin tức bất ngờ.
62 Chương 61: Tâm Di mất tích.
63 Chương 62: Lễ cưới.
64 Chương 63: Cướp dâu.
65 Chương 64: Là vợ sắp cưới.
66 Chương 65: Manh mối.(1)
67 Chương 67: Manh mối (2).
68 Chương 68: Hé lộ sự thật.
69 Chương 69: Sự thật tàn khốc.
70 Chương 70: Em... phải làm sao đây?
71 Chương 71: Chị cho em mượn vai để khóc.
72 Chương 72: Vợ à! Anh nhớ em lắm.
73 Chương 73: Buồn cười lắm sao?
74 Chương 74: H (nhẹ).
75 Chương 75: Giang Mỹ Mỹ! Tạm biệt.
76 Chương 76: Em hối hận rồi.
77 Chương 77: Là cô gửi?
78 Chương 78: Đừng đến nhà tôi nữa.
79 Chương 79: Sẽ không gặp lại nhau nữa.
80 Chương 80: Đừng động vào em.
81 Chương 81: Sao hay ra vẻ quá vậy.
82 Chương 82: Cô say rồi.
83 Chương 83: Hai người đang ở cùng nhau sao?
84 Chương 84: Tìm tôi sao?
85 Chương 85: Mỹ Mỹ bị bắt cóc rồi.
86 Chương 86: Bắt cóc (1).
87 Chương 87: Bắt cóc (2).
88 Chương 88: Trả con lại cho tao.
89 Chương 89: Em đã bảo vệ cho chị đủ rồi.
90 Chương 90: Đàm phán thả người.
91 Chương 91: Mạng của tụi mày... nhất định phải lấy.
92 Chương 92: Ba sai rồi.
93 Chương 93: Tôi tha thứ cho ông rồi.
94 Chương 94: Tình cha.
95 Chương 95: Câu chuyện phía sau...
96 Chương 96: Cô muốn sao?
97 Chương 97: Cầu hôn.
98 Ngoại truyện 1.
99 Ngoại truyện 2.
100 Nuôi chồng từ bé: Đại kết cục (Hoàn)
101 GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI.
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chương 1: Đợi sau này tôi lớn, tôi sẽ nuôi chị
2
Chương 2: Bởi vì... Tôi thích chị.
3
Chương 3: Em yêu chị.
4
Chương 4: Con không nhớ là mình còn có nhà.
5
Chương 5: Chỉ bởi vì em là em.
6
Chương 6: Như thế nào mới được gọi là hiểu chuyện?
7
Chương 7:Đã có tôi ở đây rồi.
8
Chương 8: Chỉ có thể gả cho tôi thôi.
9
Chương 9: H+.
10
Chương 10: Chúng ta hẹn hò đi.
11
Chương 11: Cậu dụ dỗ trai nhà lành sao?
12
Chương 12: Em vẫn quan trọng hơn.
13
Chương 13: Tặng em làm quà cưới.
14
Chương 14: Không còn chút quan hệ nào nữa rồi.
15
Chương 15: Em nhớ anh lắm. Rất nhớ anh!
16
Chương 16: Câu chuyện về nàng tiên cá.
17
Chương 17: Say
18
Chương 18: Giới hạn cuối cùng.
19
Chương 19: Buông tha anh ấy đi được không?
20
Chương 20: Anh vẫn luôn nhớ em.
21
Chương 21: Cô ấy sắp kết hôn rồi.
22
Chương 22: Chúng ta sinh con đi.
23
Chương 23: Anh yêu cô ấy đến vậy sao?
24
Chương 23: H+
25
Chương 25: Yêu anh đau lòng quá...
26
Chương 26: Mình không ổn.
27
Chương 27: Anh hứa không giữ lời.
28
Chương 28: Anh chỉ yêu sự dịu dàng của ánh trăng mà thôi.
29
Chương 29: An Dương.
30
Chương 30: Anh tôn trọng em.
31
Chương 31: Dừng lại ở đây đi.
32
Chương 32: Chỉ cần anh bình an.
33
Chương 33: Cô... Là ai?
34
Chương 34: Anh họ.
35
Chương 34: Giữa chúng ta... đã từng rất gần nhau.
36
Chương 36: Xem như là em đặt cọc trước.
37
Chương 37: Hình như là bạn trai của cậu nghe máy
38
Chương 38: Bạn trai tương lai.
39
Chương 39: Tô Dĩ Đông.
40
Chương 40: Nhà tổ Tô gia.
41
Chương 41: Xin việc.
42
Chương 42: Con gái của Tâm Ly.
43
Chương 43: Anh muốn chết như thế nào?
44
Chương 44: Cửa hàng tiện lợi (1)
45
Chương 45: Cửa hàng tiện lợi (2).
46
Chương 46: Tôi cứ thích nhúng tay vào thì sao?
47
Chương 47: Nên làm gì thì hãy làm đi.
48
Chương 46: Chồng tương lai của em.
49
Chương 49: Em có chút nhớ chị rồi.
50
Chương 50: Bằng lái máy bay thì có rồi.
51
Chương 51: Người lạ nhưng quen.
52
Chương 52: Viếng mộ.
53
Chương 53: Một nửa của sự thật.
54
Chương 54: Chú nhỏ.
55
Chương 55: Hậu nhân của Diệp gia.
56
Chương 56: Em mệt! Em mệt lắm.
57
Chương 57: Chỉ muốn gặp em một chút.
58
Chương 58: Là Tôi.
59
ĐỐ VUI.
60
Chương 59: Biến cố.
61
Chương 60: Tin tức bất ngờ.
62
Chương 61: Tâm Di mất tích.
63
Chương 62: Lễ cưới.
64
Chương 63: Cướp dâu.
65
Chương 64: Là vợ sắp cưới.
66
Chương 65: Manh mối.(1)
67
Chương 67: Manh mối (2).
68
Chương 68: Hé lộ sự thật.
69
Chương 69: Sự thật tàn khốc.
70
Chương 70: Em... phải làm sao đây?
71
Chương 71: Chị cho em mượn vai để khóc.
72
Chương 72: Vợ à! Anh nhớ em lắm.
73
Chương 73: Buồn cười lắm sao?
74
Chương 74: H (nhẹ).
75
Chương 75: Giang Mỹ Mỹ! Tạm biệt.
76
Chương 76: Em hối hận rồi.
77
Chương 77: Là cô gửi?
78
Chương 78: Đừng đến nhà tôi nữa.
79
Chương 79: Sẽ không gặp lại nhau nữa.
80
Chương 80: Đừng động vào em.
81
Chương 81: Sao hay ra vẻ quá vậy.
82
Chương 82: Cô say rồi.
83
Chương 83: Hai người đang ở cùng nhau sao?
84
Chương 84: Tìm tôi sao?
85
Chương 85: Mỹ Mỹ bị bắt cóc rồi.
86
Chương 86: Bắt cóc (1).
87
Chương 87: Bắt cóc (2).
88
Chương 88: Trả con lại cho tao.
89
Chương 89: Em đã bảo vệ cho chị đủ rồi.
90
Chương 90: Đàm phán thả người.
91
Chương 91: Mạng của tụi mày... nhất định phải lấy.
92
Chương 92: Ba sai rồi.
93
Chương 93: Tôi tha thứ cho ông rồi.
94
Chương 94: Tình cha.
95
Chương 95: Câu chuyện phía sau...
96
Chương 96: Cô muốn sao?
97
Chương 97: Cầu hôn.
98
Ngoại truyện 1.
99
Ngoại truyện 2.
100
Nuôi chồng từ bé: Đại kết cục (Hoàn)
101
GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play