「 Mấy hôm sau, tâm trạng của China cũng không khá lên, hắn lúc nào cũng đến thăm một Taiwan. Như một thói quen, hồi ở thế giới trước, khi Taiwan chưa tỉnh, hắn cũng thường xuyên đến thăm đệ đệ của mình. Ngồi trước buồng ngủ đông, hắn chạm lên tấm kính, miệng không ngừng lảm nhảm, kể lể mọi thứ...nhưng không một ai đáp lại hắn. China từng bị trầm cảm nặng sau cái chết của Taiwan, mất một năm điều trị, thời gian đó như địa ngục với hắn. Vừa giải quyết công việc, vừa đối mặt với căn bệnh trầm cảm, China thật sự mệt mỏi, hắn từng muốn chết... 」
「 Quân đoàn số 9 rất lo cho chỉ huy của mình, nhưng lại không giúp gì được cho hắn 」
「 Chuỗi ngày buồn bã đấy cứ kéo dài, cho đến khi Japan và VietNam cưỡng ép đưa hắn xuống phố đi dạo. Họ muốn thấy hắn cười, cho nên tìm đủ mọi cách như kéo hắn đến mấy khu đồ ăn hắn thích, hay đưa hắn đi xem kịch, nhưng mà thất bại 」
「 Chiều dần buông, cả ba ngồi xuống một cánh đồng cỏ, nơi đây chủ yếu là nơi nông dân nghỉ ngơi, nhưng giờ đã trễ nên vắng người. Cả ba không nói gì, không khí ngượng ngùng đến khó chịu. Cho đến khi VietNam lên tiếng 」
Comments
Charlotte Clementine
Hồi đó tui ngầu z s=))
2025-02-24
1
Hà Hương Ngọc
nhây…
2024-03-29
4
♡Cappuccino♥︎『Latte』
Why???
2023-05-31
2