Loan Châu bên cạnh khoát vai một người đàn ông bất lực nói với cậu.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Coi như con thương mẹ lần này đi A Chiến.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Dù sao ba con cũng đã mất rồi, mẹ cũng không thể cho con sống thiếu đi tình thương của ba được.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Mẹ cũng vì con thôi mà A Chiến.
Tiêu Chiến
Nhưng ba chỉ mới mất được một tháng mà mẹ đã rước người khác về.
Tiêu Chiến
Mẹ không sợ ba lại buồn sao.
Tiêu Chiến
Dù sao đi nữa con vẫn không đồng ý chuyện này.
Tiêu Chiến
Ba con vẫn là ba con, con không chấp nhận ai hết!
Tiêu Chiến nói xong thì chạy lên lầu.
Loan Châu nhìn cậu muốn nói nhưng lại thôi.
Cô biết tình trạng hiện tại của cậu như nào.
Sau cú sốc mất ba đó cậu đã thay đổi đi hoàn toàn.
.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Thằng bé nó hơi bướng.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Anh cố chịu nhé.
Vương Nhất Bác
Anh biết rồi.
Vương Nhất Bác
Rồi từ từ thằng bé cũng chấp nhận thôi. *nhìn hướng lầu*
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Vâng.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Anh ngồi đây đợi em chút, từ sớm đến giờ anh vẫn chưa ăn gì, để em làm đồ ăn cho anh.
Vương Nhất Bác
Cảm ơn em.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Không sao.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Anh lên nói chuyện làm quen với thằng bé đi...
Vương Nhất Bác
Như thế được không?
Vương Nhất Bác
Khi nãy thằng bé không ấn tượng về anh.
Loan Châu/ mẹ Tiêu Chiến
Em tin nó sẽ chấp nhận thôi, A Chiến rất thoải mái.
Vương Nhất Bác
Ừm.
Loan Châu nói xong rồi rời vào phòng bếp.
Vương Nhất Bác bên dưới phòng khách, ngồi trên sofa nhấp một ngụm trà rồi nở một nụ cười không mấy sạch sẽ.
Vương Nhất Bác
(Tiêu Chiến sao...nhan sắc cũng đẹp, có đều lại khó gần đây)
.
Trên phòng cậu.
Tiêu Chiến sau khi về phòng liền đóng rầm cửa, ngã người ra giường rồi vùi đầu vào gối trách vấn.
Tiêu Chiến
Mẹ lại như thế, không hiểu gì về mình cả.
Tiêu Chiến
Ông chú đó thì có gì đẹp chứ...
Dừng một chút cậu lấy sợi dây chuyền, mở mặt của dây chuyền ra, bên trong là một tấm ảnh nhỏ vừa mặt khuôn dây chuyền, cậu nhìn người đàn ông cao to đang đứng cùng một cậu bé tầm khoảng 10-11 tuổi gì đó.
Tiêu Chiến khẽ nói.
Tiêu Chiến
Ba...
Tiêu Chiến
Ba hiện giờ ra sao rồi...ba cũng đừng giận mẹ nhé...
Tiêu Chiến
A Chiến nhớ ba nhiều lắm...
.
*Cốc cốc cốc*
Tiêu Chiến
*Ngồi dậy* Vào đi!
*Cạch*
Tiêu Chiến
*Lau nước mắt*
*Cạch*
Vương Nhất Bác
Con là Tiêu Chiến sao?
Tiêu Chiến nghe giọng nói không phải của mẹ mình liền quay hướng nhìn.
Tiêu Chiến
Là ông!
Vương Nhất Bác
Tôi già lắm sao?
Tiêu Chiến
Chẳng phải hay sao.
Tiêu Chiến
Mẹ tôi năm nay 45 rồi.
Tiêu Chiến
Ông quen mẹ tôi như thế không lớn tuổi là gì.
Vương Nhất Bác
Này nhé, năm nay tôi chỉ mới 30.
Tiêu Chiến
Kệ ông.
Vương Nhất Bác
Con...
Tiêu Chiến
*Nhìn hắn* tôi không phải là con ông, mời ông ra khỏi phòng tôi
Comments
Con simp lỏ Wang Yi
cung khủ á 🐰
2024-09-09
0
Con simp lỏ Wang Yi
Chào t/g~~
2024-09-09
0
Linh Nguyễn
Trâu già khoái gặm cỏ non
2024-08-08
0