Món Đồ Chơi Của Sát Thủ Ngốc.
Chap 1
Cố Hình Lâm, hắn chính là một tên ngốc không có trái tim, là một sát thủ giết người không gớm tay.
Đường Nhiệm Huân
Giết được chưa? *nhìn hắn*
Đường Nhiệm Huân, người này là chủ nhân của hắn. Nhận nuôi hắn lúc hắn 12 tuổi.
Cố Hình Lâm
Rồi thưa Đường tổng.
Mục Khanh
*từ trên lầu đi xuống*
Đường Cẩn Mai
*đi theo sau*
Mục Khanh
Chào Đường tổng, cháu về đây ạ.
Mục Khanh, cậu là tiểu thiếu gia nhà họ Mục.
Đường Nhiệm Huân
Cần ta cho người đưa cháu về không?
Mục Khanh
Không cần đâu ạ ! *xua tay*
Đường Cẩn Mai
Mục Khanh, hay để tao nhờ người của chú đưa mày về nha?
Mục Khanh
Không cần đâu, lát nữa người của tao đến rồi.
Đường Cẩn Mai
Nhưng khuya rồi đó !
Đường Cẩn Mai
Chú, anh ta có thể đưa bạn cháu về được không? *chỉ hắn*
Đường Nhiệm Huân
Hình Lâm, cậu đưa bạn của Tiểu Mai về giúp tôi.
Mục Khanh
Vậy phiền chú rồi ạ. *cuối đầu*
Đường Cẩn Mai
Ngày mai đi chơi cùng tao nha ! *vẫy tay*
Mục Khanh
Ừ, bye bye~ *vẫy tay*
Cố Hình Lâm
Đi thôi. *kéo tay cậu*
Mục Khanh
A.. đi chậm chút.
Mục Khanh
Anh biết Mục gia không?
Mục Khanh
Tôi đang hỏi anh đấy !
Cố Hình Lâm
*không quan tâm cậu*
Mục Khanh
Người của Đường tổng thô lỗ thật. *cáu*
Mục Khanh
Khi nãy ở Đường gia vẫn thấy anh nói chuyện mà nhỉ? *xoa cằm*
Cố Hình Lâm
/Nói nhiều quá, nhức đầu chết đi được/
Mục Khanh
Anh có biết đường đến Mục gia không thế !? *quát*
Cố Hình Lâm
Cậu là Đường tổng tặng cho tôi.
Cố Hình Lâm
Tôi chơi chán sẽ thả cậu đi.
Mục Khanh
Cái gì !? *hoang mang*
Cố Hình Lâm
Im lặng chút. *khó chịu*
Mục Khanh
Gì mà Đường tổng tặng tôi cho anh chứ !?
Mục Khanh
Anh có biết tôi là bạn của Đường Cẩn Mai không?
Cố Hình Lâm
Ồn ào. *vác Mục Khanh xuống xe*
Mục Khanh
Thả tôi xuống !! *vẫy đạp*
Mặc cho Mục Khanh có vùng vẫy la hét hay chửi rủa như nào, Cố Hình Lâm vẫn vác cậu đi thẳng vào nhà.
Mục Khanh
Những.. những người kia? *chỉ tay*
Thấy có một vài người bị trói, nam nữ đều có cả người trần trụi nằm lăn lóc trên sàn nhà khiến Mục Khanh rùng mình.
Mục Khanh
Anh cũng sẽ vứt bỏ tôi như thế?
Mục Khanh
Tại sao anh không thả họ đi?
Cố Hình Lâm
Những thứ đó tôi chơi chưa chán.
Cố Hình Lâm
*mở cửa phòng*
Mục Khanh
Tôi muốn về Mục gia !! *hét*
Cố Hình Lâm
Cậu cũng là đồ chơi của tôi. *đè Mục Khanh xuống*
Mục Khanh
Cút khỏi người tôi !
Cố Hình Lâm
Cậu còn làm ồn nữa tôi sẽ cắt lưỡi cậu.
Mục Khanh
Anh..! *nghiến răng*
Cố Hình Lâm
Đường tổng dạy tôi nếu ngoan cố thì giết.
Mục Khanh
/Não tên mặt đần này có vấn đề, vẫn không nên kháng cự/
Mục Khanh
/Ba mẹ ơi con xin lỗi, con không giữ được sự trong trắng nữa rồi.../
Cố Hình Lâm
Sao lại im lặng? *bóp cằm cậu*
Mục Khanh
Ư..đau..*giữ tay Cố Hình Lâm lại*
Mục Khanh
Anh đòi cắt lưỡi tôi còn gì !?
Cố Hình Lâm
Có sao? *nghiêng đầu*
Mục Khanh
/Con mẹ nó nó thằng mặt đần mất não này !/
Cố Hình Lâm
*cuối đầu xuống*
Mục Khanh
*mím môi nhắm chặt mắt*
Cố Hình Lâm
Sao lại khóc? *liếm nước mắt của cậu*
Mục Khanh
*chầm chậm mở mắt*
Mục Khanh
Anh..anh muốn giết tôi..*thút thít*
Harei
Truyện có thể sẽ không có H
Harei
Hoặc cũng có thể có H+ nhưng ít.
Harei
Pà nào mà cuồng H+ chắc sẽ không hợp khẩu vị ~~
Comments