Chương 14 : Phát hiện bí mật đáng sợ

Một buổi sáng sớm của mùa nóng bức. Hà bày hàng xong thì mồ hôi tuông nhễ nhại, cô cầm chiếc quạt nan lên vẫy phành phạch...

Hôm nay, không nghe thấy tiếng của chị bạn hàng quầy bên...Hà quay sang nhìn rồi khẽ nhíu mày "Ôi kìa chị Hiếu, sao mới sáng sớm mà mặt mày chị trông có vẻ u ám thế ?"

// Haiz...nghĩ đến mà bực mình cô ạ !

"Có chuyện xảy ra thế chị ?"

Còn chuyện gì nữa !

Hà kéo chiếc ghế đẩu ra ngồi để lắng nghe xem có chuyện gì.

// Chuyện là nhà tôi có nuôi một con dê, hôm qua nó vẫn còn rất khỏe mạnh. Vậy mà sáng sớm nay tôi nó đã chết rồi.

Hà ngạc nhiên nhìn chị bạn hàng "sao lại chết bất ngờ vậy chị ?"

Tôi cũng không biết là tên khốn nạn nào đã ra tay giết hại con dê nữa !

"Chị bảo sao ? Con dê nhà chị bị giết sao ?"

// Ừ...bị giết chết thì đã đành đi, nó lại bị lột mất tấm da. Tôi nhìn mà phát khiếp chết đi được.

Hà càng trầm tư hơn "bị lột mất tấm da sao ? Chuyện này có gì đó không ổn lắm thì phải !"

// Mà hôm nay, cô Hà ra chợ sớm thế ?

"Vâng, trời oi bức quá nên em dậy từ rất sớm chị ạ !"

// Cô Hà còn trẻ mà cũng giỏi giang ra trò ấy chứ. Nhìn cô Hà mà chị lại nhớ đến Liên, em ấy là người phụ nữ hiền lành và chăm chỉ.

Hà không vui, vì ai cũng nhắc đến tên Liên, đi đến đâu cũng nghe thấy cái tên này.

// Cô Hà và chú Cường định khi nào thì mới kết hôn ?

Mặt mày của Hà càng u ám hơn...cô không muốn trả lời câu hỏi, cô tìm việc khác để khiến cho đôi tay mình bận rộn !

Chị bạn hàng lại luyên thuyên "Tội cho Liên, người tốt như vậy mà lại đoản mệnh !"

"Vâng chị !"

Hà liếc nhìn qua nét mặt chị bạn hàng đang lộ rõ vẻ tiếc nuối đến Liên mà lòng đầy ghen tị "ả ta vậy mà chiếm được không ít sự đồng cảm của mọi người, nghe mà thấy ghét !"

Cô lại tiếp tục lui cui làm công việc của mình, cô không thích nghe người khác nhắc đến Liên. Cứ mỗi lần nghe nhắc đến tên Liên và những lời khen ngợi về Liên, thì lòng cô vô cùng khó chịu, thậm chí là rất khó thở.

…………

Chị Hà về rồi à ?

Hà nhìn Liên nhưng không lên tiếng, trong lòng không được vui nên nhìn ai cũng phát cáu. Cô đá chống xe rồi đi một mạch về phòng đóng chặt cửa lại.

"Liên...Liên, lúc nào cũng Liên, đến đâu cũng Liên...Liên là cái thá gì chứ !"

Hà vứt hết đồ đạc trong phòng "ầm...ầm" rồi lăn ra giường nằm. Cô ngước nhìn lên mái nhà, lòng bất giác suy nghĩ về chuyện sáng nay chị bạn hàng bên cạnh kể "giết dê và lột da...chuyện này có gì đó rất bất thường".

Hà suy nghĩ gì đó rồi xuống giường đi sang phòng Liên.

Cốc...cốc...cốc...

Không nghe thấy động tĩnh gì nên Hà đẩy cửa bước vào phòng, cô ngó quanh nhưng không thấy bóng dáng của Liên đâu..."Liên có đó không ?"

Không nghe thấy tiếng trả lời, căn phòng vô cùng yên tĩnh.

Hà nhìn thấy cách trang trí phòng của Liên thì không khỏi ngỡ ngàng, mắt nhìn chằm chằm vào chậu Hoa Mua Trắng được đặt bên cửa sổ, lòng Hà thêm trĩu nặng "là hoa dại, Liên cũng thích hoa dại sao ? Lại là loại hoa dại có màu trắng".

Hà nhìn quanh phòng Liên một lần nữa !

Á...á...cô tái mặt "da...da...là da"

Cô hoảng sợ chạy khỏi phòng Liên, lòng suy nghĩ miên man "Cô ta là ai ? Sao trong phòng cô ta lại có nhiều da đến như vậy ?"

Chị Hà !

"A...a..."

Chị sao vậy ?

"Không...không sao !"

"Cô làm gì mà xuất hiện như ma vậy ?"

Chị vừa đi ra từ phòng của em sao ? Mà sao chị lại hoảng loạn đến vậy chứ ?

"Chị...chị...chị không sao !"

Nhưng nhìn chị không giống vô sự lắm đâu. Hay là, chị đã nhìn thấy những gì không nên nhìn thấy phải không ?

"Cô, thật ra cô là ai và đến đây với mục đích gì ?"

Chị nghĩ nhiều quá rồi đó chị Hà à !

"Có phải là cô đã giết hại dê trong làng và lột hết da chúng ?"

Chị nghĩ sao ?

"Chính là cô...nói đi, thật ra thì cô là ai và tiếp cận anh Kiên với mục đích gì ?"

Liên nhún vai

Hà túm lấy cổ áo Liên "Cô là ai ?"

Kiên vừa về đến nhà đã thấy Hà đang lôi kéo Liên, thì không khỏi khó chịu trong lòng "đã xảy ra chuyện gì ?"

Hà bật khóc "anh Kiên, cô ta...cô ta là, là ma quỷ !"

Vừa nói Hà vừa chỉ vào mặt Liên.

Kiên nheo mắt "là ma quỷ sao ?"

Hà gật đầu !

Kiên day day đầu mày, nói Liên là ma quỷ thì làm sao anh có thể tin được...trong mắt Kiên thì Liên như một thiên thần, cô xinh đẹp và thuần khiết.

"Anh Kiên !"

"Thôi đủ rồi !"

Kiên bực quá, nên đanh mặt rồi đi thẳng về phòng...

"Anh Kiên !"

Vừa nhìn thấy Hà thì Kiên quay mặt đi rồi khẽ thở dài...

"Anh Kiên !"

/ Em muốn nói gì với anh à ?

"Anh Kiên, anh phải tin em...trong làng có rất nhiều dê bị giết hại và chúng đều bị lột hết da".

/ Vậy thì liên quan gì đến việc em bảo Liên là ma quỷ ?

"Anh còn chưa biết đó thôi, trong phòng Liên có rất nhiều da".

Đủ rồi..."em một vừa hai phải thôi, anh biết là em không thích Liên...nhưng em cũng không cần thiết phải nói ra những lời hoang đường như thế đâu !"

"Không phải đâu anh...em nói thật mà !"

Kiên hất tay Hà ra rồi đi đến bên tủ quần áo lấy chiếc quần ngắn vắt lên vai, anh lủi thủi ra cầu ao tắm.

Vừa đặt chân xuống cầu, lòng Kiên chợt nhớ đến vợ...anh nhìn không chớp mắt phía trước mặt, chỉ cách chỗ anh đang đứng hơn mười bước "đó là nơi mà vợ anh trút hơi thở cuối cùng, cô không biết bơi, khi sảy chân rơi xuống ao, cô đã từng vùng vẫy ngoi lên mặt nước để mong nhận được sự giúp đỡ của anh, nhưng không hiểu sao lúc ấy anh lại rất vô tâm...anh đã bỏ mặc vợ mình cố gắng vùng vẫy, cuối cùng thì uất ức ra đi !"

Kiên càng nghĩ càng thấy đau lòng !

Chapter
1 Chương 1 : Gặp gỡ phút đầu
2 Chương 2 : Ra tay giúp đỡ người hoạn nạn
3 Chương 3 : Vụn trộm
4 Chương 4 : Nuôi ong tay áo
5 Chương 5 : Đón vợ
6 Chương 6 : Nhẫn tâm
7 Chương 7 : Xác người dưới ao sâu
8 Chương 8 : Nhớ đến chuyện xưa
9 Chương 9 : Bóng người ngoài cửa sổ
10 Chương 10 : Chuyến xe lam
11 Chương 11 : Quen biết nhau
12 Chương 12 : Trở về
13 Chương 13 : Thăm dò
14 Chương 14 : Phát hiện bí mật đáng sợ
15 Chương 15 : Điều bí mật
16 Chương 16 : Chiếc khăn rằn trên cổ
17 Chương 17 : Lễ cưới
18 Chương 18 : Sự thật
19 Chương 19 : Quỷ nhập tràng
20 Chương 20 : Nghi ngờ
21 Chương 21 : Ghen tuông mù quáng
22 Chương 22 : Vũ phu
23 Chương 23 : Thăm mạch
24 Chương 24 : Bữa sáng định mệnh
25 Chương 25 : Lại một lần nữa nhẫn tâm
26 Chương 26 : Tiếng trẻ con khóc dã tràng
27 Chương 27 : Điều kỳ lạ
28 Chương 28 : Nước cháo loãng
29 Chương 29 : Tiếng ru con
30 Chương 30 : Bà cụ qua đời
31 Chương 31 : Lộ rõ thân phận
32 Chương 32 : Hãm hại
33 Chương 33 : Kẻ ẩn nấp
34 Chương 34 : Thiên sứ đáng yêu
35 Chương 35 : Trừng phạt nhẹ
36 Chương 36 : Lâm bệnh
37 Chương 37 : Sợ hãi
38 Chương 38 : Cầu siêu
39 Chương 39 : Ngạ quỷ
40 Chương 40 : Trở về nhà
41 Chương 41 : Cuộc truy đuổi của bọn đầu trâu mặt ngựa
42 Chương 42 : Luyện ngải
43 Chương 43 : Ăn năn
44 Chương 44 : Mong chờ
45 Chương 45 : Nguy hiểm
46 Chương 46 : Tỉnh lại
47 Chương 47 : Quyền năng của bé con
48 Chương 48 : Đêm lạnh
49 Chương 49 : Sân thượng lạnh lẽo
50 Chương 50 : Rơi lầu
51 Chương 51 : Âm thầm bảo vệ cho mẹ
52 Chương 52 : Tích huyết nhận thân
53 Chương 53 : Không thể tha thứ
54 Chương 54 : Một góc của ký ức chợt hiện về
55 Chương 55 : Nhất định không phải là mơ
56 Chương 56 : Nhận thân
57 Chương 57 : Nhát dao đoạt mạng
58 Chương 58 : Tang lễ
59 Chương 59 : Tiếc nuối chuyện đã qua
60 Chương 60 : Tội ác chồng chất
61 Chương 61 : Ông cụ hồi sinh
62 Chương 62 : Đưa về địa phủ xét xử
63 Chương 63 : Cuộc xét xử
64 Chương 64 : Trở về
65 Chương 65 : Bị bắt
66 Chương 66 : Thăm lại người xưa
67 Chương 67 : Đợi bên cầu nại hà
68 Thông báo
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1 : Gặp gỡ phút đầu
2
Chương 2 : Ra tay giúp đỡ người hoạn nạn
3
Chương 3 : Vụn trộm
4
Chương 4 : Nuôi ong tay áo
5
Chương 5 : Đón vợ
6
Chương 6 : Nhẫn tâm
7
Chương 7 : Xác người dưới ao sâu
8
Chương 8 : Nhớ đến chuyện xưa
9
Chương 9 : Bóng người ngoài cửa sổ
10
Chương 10 : Chuyến xe lam
11
Chương 11 : Quen biết nhau
12
Chương 12 : Trở về
13
Chương 13 : Thăm dò
14
Chương 14 : Phát hiện bí mật đáng sợ
15
Chương 15 : Điều bí mật
16
Chương 16 : Chiếc khăn rằn trên cổ
17
Chương 17 : Lễ cưới
18
Chương 18 : Sự thật
19
Chương 19 : Quỷ nhập tràng
20
Chương 20 : Nghi ngờ
21
Chương 21 : Ghen tuông mù quáng
22
Chương 22 : Vũ phu
23
Chương 23 : Thăm mạch
24
Chương 24 : Bữa sáng định mệnh
25
Chương 25 : Lại một lần nữa nhẫn tâm
26
Chương 26 : Tiếng trẻ con khóc dã tràng
27
Chương 27 : Điều kỳ lạ
28
Chương 28 : Nước cháo loãng
29
Chương 29 : Tiếng ru con
30
Chương 30 : Bà cụ qua đời
31
Chương 31 : Lộ rõ thân phận
32
Chương 32 : Hãm hại
33
Chương 33 : Kẻ ẩn nấp
34
Chương 34 : Thiên sứ đáng yêu
35
Chương 35 : Trừng phạt nhẹ
36
Chương 36 : Lâm bệnh
37
Chương 37 : Sợ hãi
38
Chương 38 : Cầu siêu
39
Chương 39 : Ngạ quỷ
40
Chương 40 : Trở về nhà
41
Chương 41 : Cuộc truy đuổi của bọn đầu trâu mặt ngựa
42
Chương 42 : Luyện ngải
43
Chương 43 : Ăn năn
44
Chương 44 : Mong chờ
45
Chương 45 : Nguy hiểm
46
Chương 46 : Tỉnh lại
47
Chương 47 : Quyền năng của bé con
48
Chương 48 : Đêm lạnh
49
Chương 49 : Sân thượng lạnh lẽo
50
Chương 50 : Rơi lầu
51
Chương 51 : Âm thầm bảo vệ cho mẹ
52
Chương 52 : Tích huyết nhận thân
53
Chương 53 : Không thể tha thứ
54
Chương 54 : Một góc của ký ức chợt hiện về
55
Chương 55 : Nhất định không phải là mơ
56
Chương 56 : Nhận thân
57
Chương 57 : Nhát dao đoạt mạng
58
Chương 58 : Tang lễ
59
Chương 59 : Tiếc nuối chuyện đã qua
60
Chương 60 : Tội ác chồng chất
61
Chương 61 : Ông cụ hồi sinh
62
Chương 62 : Đưa về địa phủ xét xử
63
Chương 63 : Cuộc xét xử
64
Chương 64 : Trở về
65
Chương 65 : Bị bắt
66
Chương 66 : Thăm lại người xưa
67
Chương 67 : Đợi bên cầu nại hà
68
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play