Chương 17: Từng bị ‘vị kia’ nhắm trúng

Thiển Tây lo lắng:

“Nhưng sao em thấy chị trông có vẻ rất mệt mỏi, chị mất ngủ hay sao?”

“Ừ. Chị bị mất ngủ.”

Thiển Tây im lặng một lúc, chả hiểu nghĩ gì lập tức đi tới bên cạnh cô, kéo lấy cánh tay cô.

“Hôm qua… đối phương nói thế nào? Có phải đồng ý nhưng bức ép chị phải làm theo ý của anh ta không?”

Hứa Đào Nhi mở mắt nhìn Thiển Tây, Thiển Tây chột dạ nói:

“Em nghe đồn, vị đó trông có vẻ dễ nói chuyện, nhưng rất thâm sâu khó lường. Em lo chị bị người ta lừa…”

“Chị giống người dễ bị lừa lắm sao?”

Thiển Tây suýt thì mở miệng nói “đối với người khác thì không, nhưng đối với trai đẹp lại đặc biệt như Hàn Thiếu thì chắc chắn có khả năng”. Nhưng sợ Hứa Đào Nhi giận nên không dám nói, vì dù sao đó cũng là nỗi đau bấy lâu nay của Hứa Đào Nhi. Nhiều năm nay Thiển Tây và Bạch Đô đều không dám nhắc đến chuyện này.

Nhưng Thiển Tây không nói thì Hứa Đào Nhi cũng nhìn ra hàm ý trong ánh mắt cô ấy. Cô ghét bỏ đẩy tay Thiển Tây ra:

“Đáng ghét, tránh xa chị ra.”

Thiển Tây cười cười, cũng thu lại bộ dạng cợt nhả của mình. Lúc này mới nói đến chuyện công việc. Hứa Đào Nhi cũng kể lại tám mươi phần trăm câu chuyện cho Thiển Tây nghe, Thiển Tây nghe xong ‘ậm, ừ’ phân tích này nọ. Cô ấy không phải người nghe trực tiếp, nên khó đoán ra được hàm ý trong bất cứ câu từ gì của Hàn Thần, nên tạm thời thấy không có gì là bất ổn.

“Chuyện chị liên hệ với Hàn Thiếu, em vẫn chưa nói với anh Đô. Sợ rằng thất bại sẽ bị anh ấy mắng, bây giờ thì ổn rồi, chút nữa em sẽ lựa lời nói với anh ấy.”

Hứa Đào Nhi gật đầu.

Lúc này, có người gõ cửa phòng, cả hai tạm thời không nói chuyện kia nữa.

“Chị Hứa, anh Cao gọi chị lên phòng Giám đốc có chút việc ạ.”

Hứa Đào Nhi khẽ gật đầu với đối phương.

Thiển Tây đi về phía người kia, là thư ký của Cao Tân Trì. Cô ấy kéo tay đối phương, ‘hàn huyên’ vài câu để dò la thông tin, người ngoài không biết lại nghĩ hai người họ là chị em thân thiết.

Hứa Đào Nhi thấy mà buồn cười. Cô gái Thiển Tây này, trước kia làm trợ lý cho cô đã khéo, bây giờ theo con đường chính trị này càng khéo hơn gấp nhiều lần.

Ngồi nghỉ thêm một chút, Hứa Đào Nhi mới lên phòng của Cao Tân Trì. Cao Tân Trì năm nay vừa tròn bốn mươi ba tuổi, mới chớm bước vào độ tuổi trung niên, tuy nhiên do làm chính trị từ sớm nên gương mặt có vẻ già hơn so với tuổi.

Hứa Đào Nhi gõ cửa phòng Giám đốc đi vào, nhìn thấy anh ta đang đứng trước cửa sổ sát sàn nhìn ra bên ngoài, sắc mặt trầm tư không rõ. Cô khẽ chào một tiếng:

“Anh, anh gọi em?”

Nghe thấy tiếng gọi, Cao Tân Trì quay người lại nhìn, vừa nhìn thấy cô thần sắc tối tăm trên gương mặt được thay bằng bộ mặt tươi tỉnh khác thường. Quả nhiên, Cao Tân Trì đã nhắc luôn đến chuyện sáng sớm hôm nay người của bên Hàn Thị đã liên hệ với anh ta, nói sẽ sớm cho người mang giấy tờ sang.

“Anh biết là em sẽ làm được, nhưng không ngờ em lại xử lý nhanh như vậy. Quả không hổ danh là thiên kim của Hứa gia, khiến anh đây phát ghen với gia thế vững chắc sau lưng em đấy!”

Hứa Đào Nhi ngoài mặt mỉm cười, ánh mắt che giấu tâm tư trào phúng. Cô thậm chí còn chưa dám nói với cha cô, tất cả đều nhờ chút quan hệ cỏn con của cô với người đàn ông kia, thêm cả anh cũng dễ nói chuyện, nếu không hôm nay mọi người còn có tâm tư uống trà khen ngợi cô hay sao?

Chỉ e giờ này đã cuống quýt ngược xuôi họp nội bộ lãnh đạo rồi chạy sang bên Hàn Thị tạ lỗi rồi đấy!

“Cũng may là có chút quan hệ với người của bên đó, nếu không em cũng không dám chắc sẽ xảy ra chuyện gì.”

Cô nhắc đến chuyện giấy tờ bị phá hỏng:

“Quan trọng là nếu như chuyện này vẫn còn diễn ra, không truy ra được người đứng sau vụ giấy tờ bị phá, em e tình hình còn thêm vài lần như vậy nữa. Ngoài kia, không chỉ có Hàn Thị, còn có Bắc Thị hay những tập đoàn lớn khác, nếu chúng ta cũng đắc tội với họ, lần tới em không dám chắc mình có thể tự xử lý được.”

Núi cao còn có núi cao hơn, bao nhiêu tập đoàn lớn, Hứa Đào Nhi không phải người giời mà quen biết hết với bọn họ để mà nhờ vả được lúc cần. Bạch Đô nói đúng, chưa đến phút cuối tìm được kẻ chủ mưu thì ai cũng đáng nghi, bao gồm cả Cao Tân Trì.

 Cao Tân Trì miệng cười nhưng ánh mắt đã không còn sóng động, anh ta nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp hoàn mỹ của Hứa Đào Nhi. Ban đầu khi biết về con gái cưng của Hứa gia là Hứa Đào Nhi thì cô vẫn đang là siêu mẫu hot rần rần, đi đâu cũng thấy poster hình ảnh của cô. Anh ta lúc đó còn tặc lưỡi cho rằng, Hứa gia nhiều đời uy phong lẫm liệt, đến đời này lại sinh ra một đứa con gái vô dụng chỉ biết dùng nhan sắc cùng cơ thể mình mua vui cho đời.

Rồi một ngày, Hứa Đào Nhi xuất hiện ở Sở Nội vụ khiến Sở Nội vụ một phen náo loạn. Không chỉ vì sự xinh đẹp mà ngay cả lúc làm việc cũng vô cùng thông minh sáng tạo và đặc biệt nhanh gọn. Lâu dần phát hiện ra trong phong cách sống còn đặc biệt sắc sảo, khác hoàn toàn suy nghĩ cô là một bình hoa di động trong mắt những nhà chính trị.

Hứa Đào Nhi không dùng quyền thế sau lưng để hống hách hay chèn ép người khác, nhưng tuyệt đối không để người khác thấy nhẹ mà khinh thường, thất lễ với cô. Đó là điểm mà Cao Tân Trì vừa thích cũng vừa ghét ở cô. Xét về ưu thế, Hứa Đào Nhi vừa có tài có sắc, quan trọng nhất là có cả gia thế khủng ở phía sau hậu thuẫn. Cao Tân Trì nghiễm nhiên sẽ sinh ra cảm giác đề phòng đối với cô.

“Ý em như thế nào?”

Hứa Đào Nhi ánh mắt thầm quan sát biểu hiện trên cơ mặt của Cao Tân Trì, đơn giản nói:

“Tất nhiên, chúng ta phải tìm ra người đứng đằng sau chuyện này.”

Cao Tân Trì chợt bật cười, tỏ ra thâm sâu mà nói với cô:

“Điều đó là tất nhiên rồi, vậy em đã có chủ kiến gì cho chuyện này chưa?”

Hứa Đào Nhi không vội, cô bày ra bộ dạng suy nghĩ đắn đo, sau đó nói với Cao Tân Trì:

“Chuyện này anh cứ giao cho em đi, dù sao trước đó em cũng là người xử lý dự án này mà.”

Cô đã nói thẳng ra như vậy rồi, dù Cao Tân Trì không muốn nhưng vẫn phải gật đầu đồng ý với cô, nếu không thì chả khác nào đang chột dạ với cô.

Hứa Đào Nhi rời khỏi phòng Giám đốc, trên đường trở về phòng làm việc bắt gặp Thiển Tây và Bạch Đô đang nói chuyện với nhau, nghe vẻ cũng căng thẳng.

Bạch Đô giọng nói không lớn nhưng đủ để khiến người nghe cảm thấy anh đang rất tức giận.

“Tại sao chuyện lớn như vậy mà hai đứa tự ý làm không đợi sự đồng ý của anh, hai đứa thật chẳng coi anh ra gì mà!”

“Thiển Tây, Đào Nhi con bé nóng vội thì cũng thôi, tại sao đến em cũng cổ vũ cho con bé? Vốn dĩ em đã biết người như ‘vị kia’ không hề dễ chọc, lại còn xui con bé làm chuyện này… rốt cuộc em suy nghĩ như thế nào vậy hả?”

Thiển Tây cãi lại:

“Anh đừng nghĩ nhiều như vậy, em chỉ vì nghĩ cho chị ấy thôi. Với lại, chị ấy nói ‘vị kia’ không có làm khó chị ấy như thế đâu.”

Bạch Đô giận đến đỏ mặt:

“Em tin được sao?”

Thiển Tây nghẹn lời, quả thực người đàn ông đó không đáng tin chút nào.

Bạch Đô bực tức quay sang đấm vào tường, gắt gao nói:

“Em có còn nhớ chuyện trước kia con bé từng bị ngắm trúng không hả? Giờ em làm như vậy khác nào đẩy con bé vào chỗ chết, em phải suy nghĩ đến hậu quả chứ hả Thiển Tây…”

“...”

Không gian rơi vào im lặng khi Thiển Tây không cãi lại được. Hứa Đào Nhi đứng một bên nghe xong đầu óc cũng ù ù cạc cạc, rốt cuộc trước kia từng xảy ra chuyện gì mà Bạch Đô và Thiển Tây lại giấu diếm cô?

Một lúc sau, Thiển Tây chủ động xuống nước trước, cô ấy tiến tới phía Bạch Đô, kéo lấy góc áo anh:

“Anh… em biết trong chuyện này là em suy nghĩ không thấu đáo, chỉ vì lợi ích trước mắt mà không suy tính sâu xa… em thực sự xin lỗi. Nhưng tất cả những gì em làm đều chỉ vì suy nghĩ cho chị ấy thôi…”

Bạch Đô im lặng thở dốc do tức giận, một lúc lâu sau mới trả lời:

“Em khiến anh tức chết rồi đây này, lần sau có làm gì cũng phải chờ anh chứ không được hành động tùy tiện như thế nữa. Em, anh và cả Đào Nhi không còn ở trong giới showbiz dễ dàng chuyển mình kia đâu. Hiện tại, chúng ta đang ngồi trên cái lò đốt bên dưới dầu sôi lửa bỏng, xung quanh thì biết bao nhiêu kẻ xấu rình rập, sơ hở một chút là cả ba chúng ta, thậm chí là cả gia đình của chúng ta đều gặp nguy hiểm, em biết không hả?”

Chapter
1 Chương 1: Bị cướp mất vị trí Vedette
2 Chương 2: Người đàn ông dưới ánh trăng
3 Chương 3: Ai đang níu kéo mãi không buông?
4 Chương 4: Khiêu vũ cùng anh
5 Chương 5: Biến cố xảy đến
6 Chương 6: Sự sụp đổ của Anny Mộng Đào
7 Chương 7: Tần Minh giận dỗi
8 Chương 8: Làm ông nội sớm cũng được!
9 Chương 9: Tiếc nuối
10 Chương 10: Anh họ Tần... Thần Minh?
11 Chương 11: Tần gia tham lam
12 Chương 12: Gạt bỏ những gì Hứa gia đã cho họ
13 Chương 13: Dự án Nam Sơn có vấn đề
14 Chương 14: Nhờ vả trong đêm
15 Chương 15: Phải cảm ơn cho thỏa đáng
16 Chương 16: Như bị ma nhập
17 Chương 17: Từng bị ‘vị kia’ nhắm trúng
18 Chương 18: Với tới được chứ không phải không
19 Chương 19: Câu chuyện riêng của bộ ba Hàn gia
20 Chương 20: Cô dâu hụt?
21 Chương 21: Thật cảm lạnh
22 Chương 22: Nói rằng ‘vợ đến rồi’
23 Chương 23: Uống cho sự đồng điệu này
24 Chương 24: Từng có người nắm tay cô
25 Chương 25: Ai thao túng ai?
26 Chương 26: Cho con nắm quyền
27 Chương 27: ‘Chị gái bốn mươi tuổi’
28 Chương 28: Cha con có bồ nhí
29 Chương 29: Chuyện này lỗi do ‘ai’!
30 Chương 30: Hiểu nhầm ý ‘người nhà’ của cô
31 Chương 31: Hàn Trạch làm theo ý mình
32 Chương 32: Là bé bò ngoan ngoãn của mẹ
33 Chương 33: Tần gia đừng mơ tưởng đến mảnh đất đó
34 Chương 34: Gặp anh giữa trời đêm
35 Chương 35: Nắm tay
36 Chương 36: Con cá ngắc ngoải
37 Chương 37: Mê người mẫu
38 Chương 38: Thương em!
39 Chương 39: Vẫn sẽ ở đây, bên cạnh em
40 Chương 40: Cô xinh đẹp cưới ba của Nhiên Nhiên?
41 Chương 41: Hàn Thần đang giận
42 Chương 42: Sẽ ngất mất
43 Chương 43: Để ảnh nền con trai cô
44 Chương 44: Hiện tại nên như vậy
45 Chương 45: Thật dẻo miệng
46 Chương 46: Ly hôn không phải vấn đề, vấn đề là ở trái tim
47 Chương 47: Đấu tranh tâm lý với bác sĩ tâm lý
48 Chương 48: Triệu Ngọc Nghiên gây chuyện
49 Chương 49: Làm gì để leo lên chức vị Phó Giám đốc Sở Nội vụ?
50 Chương 50: ‘Ánh trăng lẻ loi’
51 Chương 51: “Anh ơi, cứu em…”
52 Chương 52: Xấu hổ tận cùng
53 Chương 53: Đừng giận
54 Chương 54: Không cần anh quan tâm
55 Chương 55: Bí mật của cụ cố và bác Thần
56 Chương 56: Đón Tần Minh về Tần gia?
57 Chương 57: Ly hôn đi
58 Chương 58: Cô ta tới đây chữa bệnh thần kinh!
59 Chương 59: Nỗi lòng người làm cha
60 Chương 60: Âm mưu sâu xa của Triệu gia
61 Chương 61: Làm quái gì mà xây rộng thế?
62 Chương 62: Đặt camera ẩn phải không?
63 Chương 63: Tâm bệnh
64 Chương 64: Hình mẫu lý tưởng của anh?
65 Chương 65: Ôi cháu trai của mẹ…
66 Chương 66: Kèn cựa hơn thua với cả vệ sĩ?
67 Chương 67: Nhớ em
68 Chương 68: Nước mắt hạnh phúc
69 Chương 69: Vợ của Hàn Thần?
70 Chương 70: Bị người của Hàn gia xoay mòng mòng
71 Chương 71: Ôi! ‘Chị gái’ này, con chị cũng lớn tướng cả rồi ha!
72 Chương 72: Tần gia tới
73 Chương 73: Hàn Thần mỉa mai
74 Chương 74: Tần gia trơ trẽn
75 Chương 75: Mạng chó cũng không tha
76 Chương 76: Hôn trộm
77 Chương 77: Yêu thương mười tám năm
78 Chương 78: ‘Giang sơn dễ đổi, bản tính là em’
79 Chương 79: Chuyên hóng hớt
80 Chương 80: Ba… ba… ba!
81 Chương 81: Dâu hờ?
82 Chương 82: Là fan của chị
83 Chương 83: Tình cảm biến chất
84 Chương 84: Không gặp… nhớ anh
85 Chương 85: 'Anh đến đây với em điii...'
86 Chương 86: Thằng đàn bà hèn hạ
87 Chương 87: Mẹ lạnh nhạt với con
88 Chương 88: Có ý đồ riêng tư với Hàn Trạch
89 Chương 89: ‘Hihi’ hóa ra là anh
90 Chương 90: Cô ta là vợ của anh?
91 Chương 91: Em quá thất vọng
92 Chương 92: Tất cả là tại anh!
93 Chương 93: Khóc hết nước mắt
94 Chương 94 (Có mật): Không bỏ anh nữa
95 Chương 95 (Canh thịt nhẹ): Nhung nhớ
96 Chương 96: Quên mất
97 Chương 97: Lời nói dối trùng khớp
98 Chương 98: Bị cắm sừng bấy lâu nay
99 Chương 99: Dám đánh Koenigsegg Regera của em
100 Chương 100: Cuộc hôn nhân này kết thúc rồi
101 Chương 101: Quyết định bất ngờ
102 Chương 102: Kết hôn chớp nhoáng
103 Chương 103: Sự thật hạnh phúc
104 Chương 104: Khoe cho cả thế giới biết
105 Chương 105: Trái ngược với đau khổ là hạnh phúc
106 Chương 106: ‘Hàn Thần tiểu tam’
107 Chương 107: Không phải ‘giai tân’ của em
108 Chương 108: Thành lập hội ‘bà tám’
109 Chương 109: Sát nhân giờ là chồng em
110 Chương 110: Anh đang e thẹn
111 Chương 111: Đứa trẻ biết điều
112 Chương 112: Con trai đã quen rồi
113 Chương 113: Học vượt
114 Chương 114: ‘Đầu mấu’
115 Chương 115: Đại hội ‘tri ân’
116 Chương 116: Điên cả người
117 Chương 117: Thấu hiểu anh
118 Chương 118: Triệu Luật
119 Chương 119: Mang thai con của Tần Dịch Phong rồi?
120 Chương 120: Đốt sạch
121 Chương 121: Quả báo của Tần gia
122 Chương 122: Tổn thương ở con?
123 Chương 123: Hy vọng làm ông bà nội sớm
124 Chương 124: Ba hư lắm
125 Chương 125: Thai yếu
126 Chương 126: Thoát chết
127 Chương 127: Là cô ta?
128 Chương 128: Bà nội cùng con đi học võ
129 Chương 129: Vợ của ông chủ
130 Chương 130: Ý định vượt ngục
131 Chương 131: Sảy thai
132 Chương 132: Cùng một ruột
133 Chương 133: Vị khách bất ngờ
134 Chương 134: Mẹ mất rồi…
135 Chương 135: Người nhà câu nệ!!!
136 Chương 136: Anh không xứng có được hạnh phúc
137 Chương 137: Trở thành điểm yếu của anh
138 Chương 138: Họng súng
139 Chương 139: Quả báo của Triệu Ngọc Nghiên
140 Chương 140: Anh ở đây rồi
141 Chương 141: Chưa quên được người ấy
142 Chương 142: Hôn lễ
143 Chương 143: Có sự cân nhắc là được rồi
144 Chương 144: Cặp sinh đôi
145 Chương 145: Phiên ngoại về Hàn Thần Minh
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Bị cướp mất vị trí Vedette
2
Chương 2: Người đàn ông dưới ánh trăng
3
Chương 3: Ai đang níu kéo mãi không buông?
4
Chương 4: Khiêu vũ cùng anh
5
Chương 5: Biến cố xảy đến
6
Chương 6: Sự sụp đổ của Anny Mộng Đào
7
Chương 7: Tần Minh giận dỗi
8
Chương 8: Làm ông nội sớm cũng được!
9
Chương 9: Tiếc nuối
10
Chương 10: Anh họ Tần... Thần Minh?
11
Chương 11: Tần gia tham lam
12
Chương 12: Gạt bỏ những gì Hứa gia đã cho họ
13
Chương 13: Dự án Nam Sơn có vấn đề
14
Chương 14: Nhờ vả trong đêm
15
Chương 15: Phải cảm ơn cho thỏa đáng
16
Chương 16: Như bị ma nhập
17
Chương 17: Từng bị ‘vị kia’ nhắm trúng
18
Chương 18: Với tới được chứ không phải không
19
Chương 19: Câu chuyện riêng của bộ ba Hàn gia
20
Chương 20: Cô dâu hụt?
21
Chương 21: Thật cảm lạnh
22
Chương 22: Nói rằng ‘vợ đến rồi’
23
Chương 23: Uống cho sự đồng điệu này
24
Chương 24: Từng có người nắm tay cô
25
Chương 25: Ai thao túng ai?
26
Chương 26: Cho con nắm quyền
27
Chương 27: ‘Chị gái bốn mươi tuổi’
28
Chương 28: Cha con có bồ nhí
29
Chương 29: Chuyện này lỗi do ‘ai’!
30
Chương 30: Hiểu nhầm ý ‘người nhà’ của cô
31
Chương 31: Hàn Trạch làm theo ý mình
32
Chương 32: Là bé bò ngoan ngoãn của mẹ
33
Chương 33: Tần gia đừng mơ tưởng đến mảnh đất đó
34
Chương 34: Gặp anh giữa trời đêm
35
Chương 35: Nắm tay
36
Chương 36: Con cá ngắc ngoải
37
Chương 37: Mê người mẫu
38
Chương 38: Thương em!
39
Chương 39: Vẫn sẽ ở đây, bên cạnh em
40
Chương 40: Cô xinh đẹp cưới ba của Nhiên Nhiên?
41
Chương 41: Hàn Thần đang giận
42
Chương 42: Sẽ ngất mất
43
Chương 43: Để ảnh nền con trai cô
44
Chương 44: Hiện tại nên như vậy
45
Chương 45: Thật dẻo miệng
46
Chương 46: Ly hôn không phải vấn đề, vấn đề là ở trái tim
47
Chương 47: Đấu tranh tâm lý với bác sĩ tâm lý
48
Chương 48: Triệu Ngọc Nghiên gây chuyện
49
Chương 49: Làm gì để leo lên chức vị Phó Giám đốc Sở Nội vụ?
50
Chương 50: ‘Ánh trăng lẻ loi’
51
Chương 51: “Anh ơi, cứu em…”
52
Chương 52: Xấu hổ tận cùng
53
Chương 53: Đừng giận
54
Chương 54: Không cần anh quan tâm
55
Chương 55: Bí mật của cụ cố và bác Thần
56
Chương 56: Đón Tần Minh về Tần gia?
57
Chương 57: Ly hôn đi
58
Chương 58: Cô ta tới đây chữa bệnh thần kinh!
59
Chương 59: Nỗi lòng người làm cha
60
Chương 60: Âm mưu sâu xa của Triệu gia
61
Chương 61: Làm quái gì mà xây rộng thế?
62
Chương 62: Đặt camera ẩn phải không?
63
Chương 63: Tâm bệnh
64
Chương 64: Hình mẫu lý tưởng của anh?
65
Chương 65: Ôi cháu trai của mẹ…
66
Chương 66: Kèn cựa hơn thua với cả vệ sĩ?
67
Chương 67: Nhớ em
68
Chương 68: Nước mắt hạnh phúc
69
Chương 69: Vợ của Hàn Thần?
70
Chương 70: Bị người của Hàn gia xoay mòng mòng
71
Chương 71: Ôi! ‘Chị gái’ này, con chị cũng lớn tướng cả rồi ha!
72
Chương 72: Tần gia tới
73
Chương 73: Hàn Thần mỉa mai
74
Chương 74: Tần gia trơ trẽn
75
Chương 75: Mạng chó cũng không tha
76
Chương 76: Hôn trộm
77
Chương 77: Yêu thương mười tám năm
78
Chương 78: ‘Giang sơn dễ đổi, bản tính là em’
79
Chương 79: Chuyên hóng hớt
80
Chương 80: Ba… ba… ba!
81
Chương 81: Dâu hờ?
82
Chương 82: Là fan của chị
83
Chương 83: Tình cảm biến chất
84
Chương 84: Không gặp… nhớ anh
85
Chương 85: 'Anh đến đây với em điii...'
86
Chương 86: Thằng đàn bà hèn hạ
87
Chương 87: Mẹ lạnh nhạt với con
88
Chương 88: Có ý đồ riêng tư với Hàn Trạch
89
Chương 89: ‘Hihi’ hóa ra là anh
90
Chương 90: Cô ta là vợ của anh?
91
Chương 91: Em quá thất vọng
92
Chương 92: Tất cả là tại anh!
93
Chương 93: Khóc hết nước mắt
94
Chương 94 (Có mật): Không bỏ anh nữa
95
Chương 95 (Canh thịt nhẹ): Nhung nhớ
96
Chương 96: Quên mất
97
Chương 97: Lời nói dối trùng khớp
98
Chương 98: Bị cắm sừng bấy lâu nay
99
Chương 99: Dám đánh Koenigsegg Regera của em
100
Chương 100: Cuộc hôn nhân này kết thúc rồi
101
Chương 101: Quyết định bất ngờ
102
Chương 102: Kết hôn chớp nhoáng
103
Chương 103: Sự thật hạnh phúc
104
Chương 104: Khoe cho cả thế giới biết
105
Chương 105: Trái ngược với đau khổ là hạnh phúc
106
Chương 106: ‘Hàn Thần tiểu tam’
107
Chương 107: Không phải ‘giai tân’ của em
108
Chương 108: Thành lập hội ‘bà tám’
109
Chương 109: Sát nhân giờ là chồng em
110
Chương 110: Anh đang e thẹn
111
Chương 111: Đứa trẻ biết điều
112
Chương 112: Con trai đã quen rồi
113
Chương 113: Học vượt
114
Chương 114: ‘Đầu mấu’
115
Chương 115: Đại hội ‘tri ân’
116
Chương 116: Điên cả người
117
Chương 117: Thấu hiểu anh
118
Chương 118: Triệu Luật
119
Chương 119: Mang thai con của Tần Dịch Phong rồi?
120
Chương 120: Đốt sạch
121
Chương 121: Quả báo của Tần gia
122
Chương 122: Tổn thương ở con?
123
Chương 123: Hy vọng làm ông bà nội sớm
124
Chương 124: Ba hư lắm
125
Chương 125: Thai yếu
126
Chương 126: Thoát chết
127
Chương 127: Là cô ta?
128
Chương 128: Bà nội cùng con đi học võ
129
Chương 129: Vợ của ông chủ
130
Chương 130: Ý định vượt ngục
131
Chương 131: Sảy thai
132
Chương 132: Cùng một ruột
133
Chương 133: Vị khách bất ngờ
134
Chương 134: Mẹ mất rồi…
135
Chương 135: Người nhà câu nệ!!!
136
Chương 136: Anh không xứng có được hạnh phúc
137
Chương 137: Trở thành điểm yếu của anh
138
Chương 138: Họng súng
139
Chương 139: Quả báo của Triệu Ngọc Nghiên
140
Chương 140: Anh ở đây rồi
141
Chương 141: Chưa quên được người ấy
142
Chương 142: Hôn lễ
143
Chương 143: Có sự cân nhắc là được rồi
144
Chương 144: Cặp sinh đôi
145
Chương 145: Phiên ngoại về Hàn Thần Minh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play