Không chỉ có đồ mà còn cả người.

Dung Lạc hít một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn lại tâm tình mà bình tĩnh nói với hắn: "Tôi chỉ đưa đồ đến đây thôi, không cần vào đâu. Tôi về đây."

Nói rồi Dung Lạc không có đợi người đàn ông nói gì đã quay đi, hướng đến đường cũ để trở về.

Không biết có phải ảo giác hay không mà Dung Lạc cảm thấy bản thân di chuyển đặc biệt chậm chạp, dù rõ ràng cô đang chạy...

Người đàn ông phía sau không hề đuổi theo cô, nhưng ánh mắt của hắn lại chưa từng rời khỏi người cô. Những ánh mắt tựa như ảo ảnh xung quanh như kết thành cái mạng nhện khóa cả người cô lại, khiến cô cảm thấy khó chịu vô cùng.

Dung Lạc vốn dĩ còn chưa có hiểu rõ vấn đề, cô cho rằng cô nên cảm thấy may mắn vì hắn đã không có đuổi theo. Cho đến thời điểm từ những đám cỏ lau xung quanh lao ra vài người đàn ông mặc quân phục chắn lấy con đường trước mặt cô thì Dung Lạc mới hiểu. Cô hiểu tại sao người kia không đuổi theo. Nhưng cô không hiểu tại sao bọn họ lại làm vậy.

Bọn họ muốn giữ cô lại!

Suy nghĩ này hiện lên mồn một trong đầu Dung Lạc rồi nhanh chóng chiếm giữ toàn bộ con người cô.

Dung Lạc ngẫm nhanh trong đầu những khả năng có thể xảy ra khi cô cứng đối cứng với gần mười người đàn ông cao lớn xung quanh mà có thể thành công chạy thoát được. Đầu óc nhạy bén được hình thành từ trong hoàn cảnh không phải quá tốt đẹp khiến cho cô nhanh chóng đưa ra kết quả cho những ý tưởng kia.

Sau đó cô ngừng lại.

"Các người đây là có ý gì?"

Dung Lạc chậm rãi quay đầu nhìn người đàn ông vẫn luôn đứng ở vị trí đó, bình tĩnh hỏi.

Hiện tại cô không biết mục đích của những người này, trước hiểu rõ rồi lại làm ra hành động tương ứng vẫn là điều đúng đắn nhất lúc này.

Dưới góc nhìn của cô, người đàn ông này cho cô cảm giác nguy hiểm nhất, mà có vẻ có tiếng nói nhất nên cô mới hướng về phía anh. Còn một điều nữa, ánh mắt của hắn không có khiến cô khó chịu như những người xung quanh. Những người kia nhìn cô tựa như cô chính là đồ ăn trong chén của họ vậy. Đương nhiên cô sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng cái từ "đồ ăn" này nó bình thường đâu.

"Người trong làng không nói cho cô biết mục đích thật sự của chuyến đi này?"

Người đàn ông vẫn một bộ biểu tình không cảm xúc gì nhìn cô hỏi.

"Mục đích là gì?"

Dung Lạc bên ngoài điềm tĩnh nhìn hắn, bên trong lại âm thầm tính toán.

Chỉ là biểu hiện của cô có vẻ đã kích thích những người xung quanh, khiến cho ánh mắt họ nhìn cô càng thêm nóng rực, lại càng nhiều hơn cảm giác hứng thú muốn chinh phục. Dung Lạc không tiếng động đánh cái rùng mình, ngoài mặt lại im lặng đợi người đàn ông kia trả lời.

"Thứ cô mang đến và để lại không chỉ có những thứ này."

Người đàn ông thuận theo cô, vừa nói vừa nhìn những vật tư cô đưa đến, sau đó ngẩng đầu lên nhìn cô. Dung Lạc nhạy bén bắt lấy một tia sáng kỳ lạ trong đáy mắt đen thăm thẳm kia, nó khiến cho cô run lên. Đến lúc Dung Lạc nghe mấy chữ "còn cả cô nữa" từ miệng hắn, não cô nháy mắt như bị tê liệt.

Còn cả cô nữa... Cả cô nữa... Nên họ mới không cho cô đi. Mà có lẽ, cô mới là món đồ quan trọng nhất mà thôn làng dâng lên cho đám người này.

Đây rốt cuộc là đâu?

Tại sao lại có chuyện quá mức như này?

Vì cớ gì những người được xem là bảo vệ của nhân dân, lúc này lại chẳng khác gì phường đạo tặc thổ phỉ chuyên đi ép thuế cướp đoạt dân lành... Mà không, họ không cướp. Là người ta tự dâng cô lên cho họ mà. Là cô chẳng biết gì tự chui đầu vào lưới... Hiện tại cô cảm thấy bản thân đã hiểu được nguyên nhân tại sao "Dung Lạc" lại tự tử. Là vì tránh né điều này đi. Dung Lạc hiện tại nhớ lại biểu tình của những già làng kia khi thấy cô không chút phản kháng nào mà nhận lấy việc này, cô đã rõ rồi. Có chăng là trước đây "Dung Lạc" đã từng phản kháng, bây giờ lại thuận theo nên họ mới thấy kỳ lạ.

Họ không nói gì có phải là không muốn kích thích cô hay không? Hay họ đã biết cô vốn chẳng phải Dung Lạc kia...

Mà họ chỉ cần một người đến làm chuyện này mà thôi... Cô lại còn chính là Dung Lạc mà họ biết... Thân thể này cũng không phải của cô, cô không có quyền từ chối đi.

Dung Lạc không biết hiện tại bản thân nên cảm thấy thế nào mới đúng. Nói không hận thì là nói dối. Nhưng nói hận thì quá mức. Cô không hiểu được lập trường của thôn làng, càng không biết chuyện này đã diễn ra bao lâu. Ít nhất cô biết họ không phải là nhầm vào cô.

Hiện tại cô nên làm gì đây...

"Nếu tôi không muốn ở lại?"

Dung Lạc hít sâu một hơi nghiến răng nhìn hắn nói.

"Cô đang hỏi cách làm của tôi hay của bọn họ?"

"Có khác gì nhau?"

Dung Lạc nhíu mày hỏi.

"Khác."

Người đàn ông từ đầu chí cuối đều rất thản nhiên. Lời nói lại không tha nghi ngờ khiến người ta lập tức tin tưởng lời hắn nói.

Dung Lạc im lặng nhìn hắn chờ đợi. Cô biết, cô không phải đang thỏa hiệp với họ mà chỉ là đang tính toán con đường tốt nhất cho mình.

"Tôi sẽ nói, còn họ sẽ làm."

Một bên là thuyết phục bằng miệng dù hắn chẳng giống người sẽ thích nói nhiều. Một bên là lập tức dùng hành động để ép cô vào khuôn khổ.

Dung Lạc biết, chỉ cần cô muốn đi, cho dù phải cá chết rách lưới với họ cô đều sẽ làm. Đối với cô hiện tại phản kháng hay đợi họ đi ngược với lợi ích của mình rồi mới phản kháng không hề có gì khác nhau. Vậy nên cô quyết định...

"Cái người muốn gì ở tôi?"

Dung Lạc lại hỏi, nắm tay khẽ siết, im lặng chờ đợi nhìn người đàn ông.

"Cùng một người trong số những người không có gia đình ở đây kết đôi, sinh con."

"..."

Dung Lạc cảm thấy mình phải rất bình tĩnh mới có thể đứng được ở đây, lại không mở miệng chửi bậy là một chuyện khó khăn cỡ nào.

"Có phải quyền lựa chọn không ở nơi tôi?"

"Ai mạnh người đó được."

Quả nhiên.

Má nó...

Dung Lạc cảm thấy bản thân một người văn minh lịch sự nhưng đến lúc này không thể nhịn được muốn há miệng chửi thề... Trong lòng. Tha lỗi cho cô bởi bản thân được dậy dỗ quá tốt, là con ngoan trò giỏi trong lòng thầy cô giáo. Nhưng mà mẹ cha nó... Không chửi vài câu trong lòng cô sẽ rất ức chế biết hay không.

"Các người không sợ ép quá sẽ gãy? Đến cuối cùng cái gì cũng không có?"

Dung Lạc thở hổn hển nói.

"Có phải cô hoàn toàn không biết gì về hoàn cảnh của bản thân?"

Người đàn ông nối tiếp câu hỏi của cô khiến Dung Lạc sững cả người.

Dung Lạc từ trong mắt người đàn ông nhìn thấy sự thấu triệt.

Hắn biết ý định của cô.

Nhưng biết thì sao chứ...

"Vào đi."

Lại một câu giống hệt như câu đầu tiên.

Từ cảm xúc cho đến độ mạnh yếu của thanh quản.

Dung Lạc cùng hắn đối diện ba giây, ở khóe mắt liếc qua rào chắn trông có vẻ tầm thường.

Sau đó cô...

Dung Lạc theo người đàn ông đi vào bên trong.

Thời điểm cô bước qua cánh cổng đã nghe thấy tiếng bàn luận không hề có ý định che giấu của đám người kia.

"Người đến lần này có vẻ thú vị."

"Rất kích thích."

"Tôi thấy thái độ của Mục Dã rất lạ."

"Không lẽ..."

Mục Dã... Dung Lạc nhìn người đàn ông hai tay luôn chấp sau lưng bên cạnh, nữa muốn hỏi gì, nữa lại không.

Nhưng lúc hắn đưa cô đến nơi có vẻ là chỗ ở sau đó của cô thì Dung Lạc vẫn là mở miệng. Cô hỏi: "Anh cũng sẽ tham gia cùng bọn họ? Tranh đoạt tôi?"

Hot

Comments

Thích Làm Đẹp 💋

Thích Làm Đẹp 💋

các a đói khát đến thế là cùng 😅

2024-01-02

2

Bao Kim Nguyen

Bao Kim Nguyen

1 miếng thịt tươi nồng vứt vô bầu số đói khát đây mà, cảm giác cmn kinh khủng cỡ nào😬😛

2023-09-28

1

Vĩnh Kỷ Thế Vũ

Vĩnh Kỷ Thế Vũ

sao chỉ có mình bả vậy?

2023-03-20

3

Toàn bộ
Chapter
1 Nơi kỳ quái.
2 Không chỉ có đồ mà còn cả người.
3 Chạy trốn thất bại.
4 Thiếu tá đến giành vợ rồi.
5 Bỗng nhiên trở thành vợ người ta.
6 Không ngờ lại là tận thế...
7 Thỏa thuận sống chung.
8 Đầy đủ đến mỉa mai.
9 Kiều diễm lúc sáng sớm.
10 Bị phát hiện rồi?
11 Dụ dỗ khó lòng cưỡng lại. (h-)
12 Vấn đề không thể tránh khỏi.
13 Bất an không ngừng.
14 Bộ mặt thật sự của hòn đảo.
15 Người đàn ông hoàn hảo.
16 Tiến lên đi.(H)
17 Em thật ngốc.(H)
18 Không phải người.(H)
19 Sắc tình lúc sáng sớm.(h-)
20 Trước vui sướng sau là hiện thực tàn khốc.(h-)
21 Nghe lời tôi.
22 Em nhớ kỹ.
23 Chỉ cần sống sót.
24 Hoàn cảnh thật sự.
25 Đi rồi.
26 Quãng thời gian xa cách.
27 Địch hay bạn?
28 Đừng theo nữa, đi đi!
29 Thủ đoạn bảo mệnh.
30 Tìm hiểu thông tin.
31 Cẩn thận chuẩn bị - Tình huống đột biến.
32 Thuận lợi ra biển.
33 Đứa con của biển.
34 Lòng người là thứ không đáng một đồng.
35 Cùng lúc nhập biển.
36 Kinh hãi thế tục.
37 Tán thân miệng cá.
38 Xông vào nhà người khác.
39 Mười lăm ngày.
40 Chỉ cần cô mang thai.
41 Đến cửa khiêu khích.
42 Bình minh - Hoàng hôn.
43 Quyền lợi của nữ tánh.
44 Thương tích đầy mình.
45 Trạng thái chết giả.
46 Đến miệng lại không thể ăn.
47 Trúng độc.
48 Tỉnh lại.
49 Nó là do em gọi tới?
50 Lây nhiễm khí tức.
51 Cô gái ngốc!
52 Em là quan trọng nhất.
53 Trách nhiệm của hắn.
54 Em không phải Dung Lạc.
55 Phơi bày bản thân.
56 Khiến người tò mò.
57 Tình thế khó lường.
58 Bị cô chọc tức chết rồi.
59 Người hay ma?
60 Em có thai rồi!
61 Dỗ dành nâng niu.
62 Chưa chạm đến điểm mềm mại trong lòng.
63 Luật Thép.
64 Lợi ích toàn cục.
65 Học hỏi kinh nghiệm chăm sóc vợ.
66 Cuộc sống sau khi mang thai.
67 Ư đừng, bé con...(H)
68 Mỗi người một việc.
69 Chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
70 Thông điệp của biển.
71 Vòng tay ấm áp.
72 Anh, tay!
73 Tâm sự.
74 Ân hay oán đều là do bản thân đến cảm nhận.
75 Song song suy nghĩ.
76 Từ chối.
77 Ý định.
78 Xây dựng căn cứ cho riêng mình.
79 Cậu nói giỡn?
80 Ghé thăm thôn trưởng.
81 Thân thế của "Dung Lạc".
82 Cả đời tận tụy.
83 Không khác gì lăng trì.
84 Mở miệng là khiến người câm nín.
85 Tinh linh nhập biển.
86 Cô ấy thuộc về nơi này.
87 Quả nhiên.
88 Hai mảnh ghép dành cho nhau.
89 Tứ lão.
90 Cha mẹ của "Dung Lạc"
91 Phụ nữ mang thai không biết nói lý.
92 Đồng thời hành động.
93 Đánh cắp Z.
94 Là cậu đi?
95 Chết đến không thể chết hơn mới thôi.
96 Ngoài ý muốn.
97 Lừa dối chót lọt.
98 Máu lạnh.
99 Đại tiệc mãn hán.
100 Người không thấy.
101 Thành công rời đi.
102 Hội họp.
103 Chuyện gì đang ẩn giấu phía sau?
104 Chim khôn chọn cành tốt mà đậu.
105 Nên cười một trận.
106 Hành động đúng đắn nhất.
107 Tiếp cận hòn đảo chót lọt.
108 Cần em ra tay rồi.
109 Cứ như vậy đi sao?
110 Ké miếng thôi.
111 Tràng diện quá lớn.
112 Náo nhiệt.
113 Cô ấy là người thế nào nhỉ?
114 Đổi cách làm đi.
115 Chạy thục cả mạng.
116 Nhục quá!!
117 Mục Dã cẩn thận!
118 Tạm thời trở lại tàu.
119 Lần nữa nhập động.
120 Triệt phá ổ trứng.
121 Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho chuyện mình đã làm.
122 Vấn đề sưởi ấm.
123 Không nên quá tham lam.
124 Nhìn cho kỹ, nhớ cho rõ, không được quên.
125 Thủy giới - Thủy đảo.
126 Bắt đầu khai hoang - Nấm.
127 Có khả năng không?
128 Dò hỏi.
129 Dỗ dành trấn an phiên bản đặc biệt. (h)
130 "Dung Lạc"
131 Bất tỉnh lâm sàng.
132 Người đàn ông thật khó dỗ.
133 Cái này ăn được hả?
134 Lóc thịt.
135 Tìm được rồi.
136 Nấm biến dị.
137 Có người chạm vào màn chắn.
138 Gặp lại Đới Mặc.
139 Nói cho rõ ràng.
140 Ở lại.
141 Vấn đề lộ ra.
142 Gừng càng già càng cay.
143 Dỗ ngủ(h).
144 Cá của Dung Lạc.
145 Đi săn.
146 Gà chân hạc.
147 Đuổi người.
148 Trâu một sừng.
149 Hớt tay trên.
150 Nhận người.
151 Âm thầm kiểm tra.
152 Đưa chúng tôi về với cô ấy.
153 Một con đường.
154 Người con gái bên bìa rừng.
155 Càng thêm tò mò.
156 Nghĩ thông suốt.
157 Tôi quên.
158 Cuộc rượt đuổi trong nước.
159 Muốn sinh!
160 Mục Lam.
161 Nhận hết cưng chiều.
162 Giúp em hút ra(H).
163 Tách đoàn.
164 Cùng nhau xem nấm phát sáng(h-).
165 Xem nấm hay đánh dã chiến?(H)
166 Hỗn loạn.
167 Chọn nhằm người rồi.
168 Đấu chí đấu dũng.
169 Thời thế thay đổi.
170 Phong bế hòn đảo.
171 Làm sao hóa giải?
172 Sủng nhi của biển.
173 Giải pháp.
174 Lam Lam biết sai rồi!
175 Chỉ vì lo lắng.
176 Ý định tương lai.
177 Cho nó hấp thụ ánh sáng.
178 Viên mãn.
179 Rieview truyện mới!!!
180 Thông báo truyện mới.
Chapter

Updated 180 Episodes

1
Nơi kỳ quái.
2
Không chỉ có đồ mà còn cả người.
3
Chạy trốn thất bại.
4
Thiếu tá đến giành vợ rồi.
5
Bỗng nhiên trở thành vợ người ta.
6
Không ngờ lại là tận thế...
7
Thỏa thuận sống chung.
8
Đầy đủ đến mỉa mai.
9
Kiều diễm lúc sáng sớm.
10
Bị phát hiện rồi?
11
Dụ dỗ khó lòng cưỡng lại. (h-)
12
Vấn đề không thể tránh khỏi.
13
Bất an không ngừng.
14
Bộ mặt thật sự của hòn đảo.
15
Người đàn ông hoàn hảo.
16
Tiến lên đi.(H)
17
Em thật ngốc.(H)
18
Không phải người.(H)
19
Sắc tình lúc sáng sớm.(h-)
20
Trước vui sướng sau là hiện thực tàn khốc.(h-)
21
Nghe lời tôi.
22
Em nhớ kỹ.
23
Chỉ cần sống sót.
24
Hoàn cảnh thật sự.
25
Đi rồi.
26
Quãng thời gian xa cách.
27
Địch hay bạn?
28
Đừng theo nữa, đi đi!
29
Thủ đoạn bảo mệnh.
30
Tìm hiểu thông tin.
31
Cẩn thận chuẩn bị - Tình huống đột biến.
32
Thuận lợi ra biển.
33
Đứa con của biển.
34
Lòng người là thứ không đáng một đồng.
35
Cùng lúc nhập biển.
36
Kinh hãi thế tục.
37
Tán thân miệng cá.
38
Xông vào nhà người khác.
39
Mười lăm ngày.
40
Chỉ cần cô mang thai.
41
Đến cửa khiêu khích.
42
Bình minh - Hoàng hôn.
43
Quyền lợi của nữ tánh.
44
Thương tích đầy mình.
45
Trạng thái chết giả.
46
Đến miệng lại không thể ăn.
47
Trúng độc.
48
Tỉnh lại.
49
Nó là do em gọi tới?
50
Lây nhiễm khí tức.
51
Cô gái ngốc!
52
Em là quan trọng nhất.
53
Trách nhiệm của hắn.
54
Em không phải Dung Lạc.
55
Phơi bày bản thân.
56
Khiến người tò mò.
57
Tình thế khó lường.
58
Bị cô chọc tức chết rồi.
59
Người hay ma?
60
Em có thai rồi!
61
Dỗ dành nâng niu.
62
Chưa chạm đến điểm mềm mại trong lòng.
63
Luật Thép.
64
Lợi ích toàn cục.
65
Học hỏi kinh nghiệm chăm sóc vợ.
66
Cuộc sống sau khi mang thai.
67
Ư đừng, bé con...(H)
68
Mỗi người một việc.
69
Chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
70
Thông điệp của biển.
71
Vòng tay ấm áp.
72
Anh, tay!
73
Tâm sự.
74
Ân hay oán đều là do bản thân đến cảm nhận.
75
Song song suy nghĩ.
76
Từ chối.
77
Ý định.
78
Xây dựng căn cứ cho riêng mình.
79
Cậu nói giỡn?
80
Ghé thăm thôn trưởng.
81
Thân thế của "Dung Lạc".
82
Cả đời tận tụy.
83
Không khác gì lăng trì.
84
Mở miệng là khiến người câm nín.
85
Tinh linh nhập biển.
86
Cô ấy thuộc về nơi này.
87
Quả nhiên.
88
Hai mảnh ghép dành cho nhau.
89
Tứ lão.
90
Cha mẹ của "Dung Lạc"
91
Phụ nữ mang thai không biết nói lý.
92
Đồng thời hành động.
93
Đánh cắp Z.
94
Là cậu đi?
95
Chết đến không thể chết hơn mới thôi.
96
Ngoài ý muốn.
97
Lừa dối chót lọt.
98
Máu lạnh.
99
Đại tiệc mãn hán.
100
Người không thấy.
101
Thành công rời đi.
102
Hội họp.
103
Chuyện gì đang ẩn giấu phía sau?
104
Chim khôn chọn cành tốt mà đậu.
105
Nên cười một trận.
106
Hành động đúng đắn nhất.
107
Tiếp cận hòn đảo chót lọt.
108
Cần em ra tay rồi.
109
Cứ như vậy đi sao?
110
Ké miếng thôi.
111
Tràng diện quá lớn.
112
Náo nhiệt.
113
Cô ấy là người thế nào nhỉ?
114
Đổi cách làm đi.
115
Chạy thục cả mạng.
116
Nhục quá!!
117
Mục Dã cẩn thận!
118
Tạm thời trở lại tàu.
119
Lần nữa nhập động.
120
Triệt phá ổ trứng.
121
Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho chuyện mình đã làm.
122
Vấn đề sưởi ấm.
123
Không nên quá tham lam.
124
Nhìn cho kỹ, nhớ cho rõ, không được quên.
125
Thủy giới - Thủy đảo.
126
Bắt đầu khai hoang - Nấm.
127
Có khả năng không?
128
Dò hỏi.
129
Dỗ dành trấn an phiên bản đặc biệt. (h)
130
"Dung Lạc"
131
Bất tỉnh lâm sàng.
132
Người đàn ông thật khó dỗ.
133
Cái này ăn được hả?
134
Lóc thịt.
135
Tìm được rồi.
136
Nấm biến dị.
137
Có người chạm vào màn chắn.
138
Gặp lại Đới Mặc.
139
Nói cho rõ ràng.
140
Ở lại.
141
Vấn đề lộ ra.
142
Gừng càng già càng cay.
143
Dỗ ngủ(h).
144
Cá của Dung Lạc.
145
Đi săn.
146
Gà chân hạc.
147
Đuổi người.
148
Trâu một sừng.
149
Hớt tay trên.
150
Nhận người.
151
Âm thầm kiểm tra.
152
Đưa chúng tôi về với cô ấy.
153
Một con đường.
154
Người con gái bên bìa rừng.
155
Càng thêm tò mò.
156
Nghĩ thông suốt.
157
Tôi quên.
158
Cuộc rượt đuổi trong nước.
159
Muốn sinh!
160
Mục Lam.
161
Nhận hết cưng chiều.
162
Giúp em hút ra(H).
163
Tách đoàn.
164
Cùng nhau xem nấm phát sáng(h-).
165
Xem nấm hay đánh dã chiến?(H)
166
Hỗn loạn.
167
Chọn nhằm người rồi.
168
Đấu chí đấu dũng.
169
Thời thế thay đổi.
170
Phong bế hòn đảo.
171
Làm sao hóa giải?
172
Sủng nhi của biển.
173
Giải pháp.
174
Lam Lam biết sai rồi!
175
Chỉ vì lo lắng.
176
Ý định tương lai.
177
Cho nó hấp thụ ánh sáng.
178
Viên mãn.
179
Rieview truyện mới!!!
180
Thông báo truyện mới.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play