CHƯƠNG 9: Hình Bóng Người Thương

Gần năm giờ chiều, Tạ Thành nằm xải tay trên băng ghế dài ở công viên, bộ dạng uể oải nhìn lên trời, than: "Sáng đến giờ chẳng tìm thấy người nào cả, toàn là thấy mấy con quỷ không à. Giết chúng nó mệt thấy mịa".

Lần đầu giết con quỷ đói là bằng cục đá, bây giờ giết quỷ đói bằng cây gậy sắc, cảm giác ban đầu hơi nhát tay nhưng giết số lượng nhiều cảm thấy hưng phấn vô cùng. Giờ xong xuôi thì thấy mệt mỏi rã rời ra.

Tạ Anh đang lau máu trên gậy bóng chày, nói: "Em thấy chúng ta nên di chuyển sang thành phố khác xem sao, ở thành phố chúng ta không còn ai..".

Đột nhiên cậu chợt nhớ điều gì đó: "Có một nơi mà sáng tới giờ hai anh em mình chưa đến".

Anh nằm vắt chéo chân, nhắm mắt: "Nơi nào? Đi hết rồi mà".

"Học viện salon tóc chỗ anh làm việc".

Đứng dậy vắt gậy lên vai, cậu nói: "Chúng ta bỏ quên mất nơi đó, đi thôi anh".

Tạ Thành: "Khò khò".

Anh đã ngủ mất tiêu rồi, tiếng ngáy rất to, dường như nãy giờ không nghe thấy cậu nói gì.

Tạ Anh: "......".

Bước đến, từ trên nhìn xuống ngắm nhìn dung nhan đang ngủ say dưới ghế, vẻ mặt đăm chiêu, nhếch mép. Cậu khụy một chân xuống đưa tay vuốt ve gương mặt anh, ngón tay thon dài vân vê đôi môi hồng hào mộng đào. Con ngươi cậu bỗng nhiên lóe lên ánh sắc đỏ thẫm, nhướng người đầu cậu liền kề sát đầu anh, chỉ thiếu một chút là môi chạm môi.

Tạ Thành cảm thấy người nặng thì đột ngột mở mắt, hai ánh mắt chạm vào nhau, anh giật mình bật dậy. Hai cái đầu liền cụng vào nhau rất mạnh tạo ra âm thanh "Cốp".

Cậu ngã ngồi ra đất ôm đầu, may có nón mũ hiểm bảo vệ đầu nên anh không sao, hốt hoảng la lên: "Chú mày làm cái quái gì vậy? Dọa ma anh mày à?! Làm anh mày giật hết cả mình!".

Cậu đứng lên phủi bụi trên người, cười gượng gạo: "Dọa ma anh đấy".

Anh đứng lên vả đầu cậu: "Thằng nhóc này hôm nay dám troll anh".

.

Tối đến, Tạ Thành núp bên vách tường thò đầu ra quan sát học viện salon tóc nơi anh làm việc ở xéo đối diện, trước cửa chính có bầy quỷ đói tầm mười con đang lẩn quẩn chặn cửa vào. Anh siết chặc cây sắc trong tay, trong đầu đột nhiên lóe lên hình ảnh người đàn ông toàn thân diện tông đen cầm súng trước cửa chính, anh thoáng rùng mình. Tự hỏi rằng liệu người đàn ông đó còn đang ở trong đấy không?

"Đi cửa sau đi anh". Tạ Anh áp người sát lưng anh, ánh mắt hướng về lối bên phải.

Anh cũng chuyển ánh mắt sang, nói: "Được".

Hai người cùng bước đi, đến gần học viện bầy quỷ nhận ra có hai kẻ lạ mặt đang chuẩn bị tiến tới bọn chúng liền khè lưỡi đuổi theo. Anh và cậu chạy nhanh, bọn quỷ tốc độ chậm rì nên không đuổi kịp. Vừa đến cửa sau bước chân cả hai khựng lại, trước mặt không chỉ có mười con quỷ mà có đến tận hai mươi mấy con. Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà!

Phía sau bầy quỷ đã đuổi kịp, khi nãy đi cửa chính là đỡ mệt hơn rồi không?

Tạ Thành vung cây sắt trong tay, bộ dạng hăn máu xông lên: "Lên nào!".

Cả hai chiến hơn ba chục con, quỷ đói tuy đông nhưng chúng yếu xìu ăn một gậy là liền nằm bất động. Tạ Thành không còn run sợ với loại quỷ này nữa, tàn bạo đập gậy liên hồi vào đầu một con quỷ. Đầu nó nát bét, máu văng tung tóe.

"KHÈ KHÈ!".

"Cẩn thận!".

Một con quỷ tấn công sau lưng anh, Tạ Anh kịp thời ôm lấy anh rồi mạnh tay vung gậy, con quỷ liền ngã xuống nằm bất động.

Nhìn quanh thấy toàn bộ quỷ đói nằm gục hết, anh và cậu bước vào. Cửa không khóa, bên trong khuôn viên tối om lạnh lẽo, gió rít lên cành lá lao xao rụng rơi vài chiếc lá xuống bên chân, Tạ Anh bật đèn pin rọi xung quanh. Hai người đi từng nơi, khu nhà ăn rồi khu nghỉ ngơi, hoàn toàn không có bóng người nào, cũng không có con quỷ nào, mọi thứ yên tĩnh trống trải. Sau cùng đi đến khu học viện, có ba lầu mỗi lầu ba phòng học, lầu một dạy chuyên thợ phụ, lầu hai dạy chuyên hóa chất, lầu ba dạy chuyên thiết kế tạo mẫu.

Lầu ba trong mỗi căn phòng đều cất rất nhiều đầu ma nơ canh để cắt tóc, nhìn rất kinh dị rợn người, cảm giác có nhiều cặp mắt đang dõi theo. Bước đến phòng học, trong lòng Tạ Thành thoáng chút buồn tủi bởi vì nơi này chất chứa rất nhiều kỷ niệm của anh và Hạ Hàn. Phảng phất trong mắt anh có bóng hình Hạ Hàn đứng bên lang can vẫy tay gọi anh, bóng dáng anh đi đến xoa đầu cậu. Trong lớp học, bóng dáng anh đang dạy cậu ta cắt tóc, cậu cắt sai góc độ anh liền sửa lại.

"Thầy Tạ, anh Tạ Thành ~ hì hì".

Giọng nói trong trẻo cậu ta vang lên vang vẳng trong lớp học. Bỗng giữa màn đêm anh thấy Hạ Hàn mặc bộ đồ trắng đang ngồi trên bệ cửa sổ, có thứ ánh sáng màu xanh lam ở đâu chiếu vào người cậu mà không phải ánh trăng, cậu vẫy tay mỉm cười với anh. Mặc dù trong lòng căm hận Hạ Hàn đã phản bội mình nhưng Tạ Thành không kìm lòng nổi, ánh mắt ngấn lệ buông gậy chạy đến ôm lấy cậu ta vào lòng vuốt ve đầu cậu ta. Đôi tay Hạ Hàn vuốt ve lưng anh, giọng nói nũng nịu thì thào bên tai: "Thầy Tạ à, anh có yêu em không?".

Anh ôm cậu rất chặt, giọng nói khàn khàn: "Anh rất yêu em, cực kỳ yêu em".

Hai tay nâng mặt Hạ Hàn lên, đôi môi anh liền tấn công bờ môi căng mọng của cậu, lưỡi quấn lấy lưỡi tạo ra cảm giác kích thích cho cả hai. Hương cam ngọt tan chảy trong miệng, nụ hôn sâu lắng nồng nhiệt, lúc thả ra kéo theo đường chỉ kim tuyến. Ánh mắt lưu luyến nhìn cậu, cả người anh nóng ran lên, ngứa ngáy khó chịu cực kỳ. Hạ Hàn vuốt ve gương mặt anh, ngón tay di chuyển dần đến cổ, vuốt ve yết hầu khiến đầu óc Tạ Thành muốn nổ tung.

Anh chịu không nổi liền bắt lấy bàn tay cậu, hơi thở nóng hực: "Tiểu Hàn à, em đang khiêu khích anh đấy à".

Không đáp lại, ánh mắt long lanh của Hạ Hàn nhìn anh mà cười. Đầu óc anh đê mê lại một lần nữa tấn công đôi môi cậu, tay anh lần mò trong áo cậu vân vê nhũ hoa. Hạ Hàn rên rỉ: "Ah.. Ưm".

Âm thanh ái tình bên tai bụng dưới anh càng nhói, có cảm giác con rắn trong quần đang ngẩng đầu muốn được thoát ra ngoài. Buông bờ môi anh ra, Hạ Hàn liền đưa tay cởi từng cúc áo anh ra rồi dần dà mò tay đến khóa quần của anh. Giọng nói nũng nịu mật ngọt làm chết người: "Thầy Tạ~ Anh có đang khao khát em?".

Không nói gì anh chỉ đỏ mặt gật đầu, Hạ Hàn mỉm cười rồi mở kéo khóa quần, con rắn cuối cùng cũng được giải thoát ra ngoài. Hạ Hàn đưa tay vuốt ve thân rắn, khoái cảm dâng đến tận cổ anh thở dốc. Ngón tay xoa ấn đầu rắn khiến d.ịch trắng rỉ ra một ít, anh rên rỉ: "Ưm... Tiểu Hàn à..".

Hai tay ôm lấy eo cậu, hông anh bắt đầu chuyển động thúc đẩy ra vào trong bàn tay cậu. Rên rỉ gọi tên cậu: "Tiểu Hàn à.. Tiểu Hàn...".

Hạ Hàn thì thào bên tai anh: "Thoải mái không anh?".

"Thoải mái... Ư!". D.ịch trắng bắn lên tung tóe, chảy đầy tay Hạ Hàn.

Tạ Thành ôm lấy Hạ Hàn.

.

Tạ Anh hoảng hốt mở toang cửa từng phòng học ra: "Tạ Thành Thành! Anh đâu rồi?!".

Các căn phòng đều tối om yên ắng hoàn toàn không có một ai, Tạ Thành đã đột ngột biến mất khi đi cạnh cậu.

Khi nãy đi qua khu học viện, vừa đặt chân bước vào lầu một, cậu đi phía trước còn anh đi phía sau. Tạ Thành ung dung kể từng môn học trong ngành tóc cho cậu nghe, Tạ Anh gật đầu xem như hiểu. Cậu giả vờ hỏi: "Vậy lớp học nào khó nhất vậy anh?".

Tạ Thành: "......".

Đột nhiên mọi thứ chìm vào im lặng đến đáng sợ, không nghe thấy tiếng bước chân của anh phía sau cậu có một linh cảm gì đó chẳng lành liền dừng chân quay phất người lại thì tá hỏa. Tạ Thành đã biến mất không một tiếng động!

Tạ Anh sốt sắn chạy qua chạy lại từng khu, từng phòng nhưng chẳng thấy bóng dáng Tạ Thành đâu, đứng giữa khuôn viên tay cậu siết chặt thành nắm đấm.

"Hí hí hí hí hí!".

Tiếng cười vang vọng trên không trung, Tạ Anh ngước lên với vẻ mặt tức giận, con ngươi đỏ tươi lườm thứ đang ngồi trên thành lang can, đung đưa hai chân nó nhìn xuống cậu.

Cậu giơ gậy lên chỉa thẳng mặt nó, rặn hỏi: "Mày đã giấu anh ấy ở đâu?!".

Thứ đó tóc tai rối bời, thân mình đen xì chỉ thấy hai con mắt trắng dã, nó nhe hàm răng trắng ngà dính đầy máu ra đến mang tai, cười quỷ dị: "Hí hí hí hí hí! ".

Siết chặt cây gậy trong tay, cậu phi mình lên trước mặt nó. Lơ lửng giữa không trung cậu quất cây gậy, con quỷ sững sốt giật mình không kịp né đã ăn một gậy thật mạnh dính vách. Tạ Anh bỏ chân nhảy qua lang can, cậu đứng giữa hành lang đen ngòm tiến đến chỗ nó. Con quỷ cảm thấy đụng độ phải kẻ mà mình không nên đụng liền sợ hãi run rẩy chắp tay van tha: "Xin ngài.. Xin ngài.. Người ngài tìm đang ở...".

Con quỷ không kịp nói xong đã bị cây gậy bóng chày lóe lên ánh lửa đỏ quất cho hồn xiêu phách tán tại chỗ, khói đen bị làn gió cuốn đi tan biến vào không khí. Tạ Anh đen mặt bước đi, mỗi bước cậu đi đều khiến những thứ núp trong bóng tối đều phải kinh hãi biết đường mà lui.

"Gâu gâu gâu!!!".

Chân bước đến trước cửa căn tin bỗng nghe tiếng chó sủa đâu đó quanh đây, Tạ Anh lần mò đi theo âm thanh. Sân sau căn tin, phía trước có một chú chó gióng loài Husky đang sủa về hướng một cái cây xanh. Cậu bước đến, chú chó liền im re chạy đến bên chân cậu nhảy lên cắn lấy vạt áo kéo cậu đi đến cái cây.

Đến càng gần ánh đèn pin soi rõ, Tạ Anh quay về trạng thái bình thường. Cơ mặt giãn ra, ánh mắt dịu lại cùng ánh đỏ tươi của con ngươi biến lại thành đen, cậu thốt lên: "Tạ Thành Thành!".

Tạ Thành nằm trên bãi cỏ dưới gốc cây quần áo xộc xệch, cúc áo cài lộn xộn, anh ngủ đê mê. Tạ Anh liền ôm lấy anh vào lòng: "Anh! Mau tỉnh lại đi!".

.

Hạ Hàn câu cổ hôn má anh, nũng nịu nói: "Thầy Tạ à, lần sau hãy đến nhà em nhé, có nhiều thứ chúng ta chưa làm xong đâu".

Mặt đỏ bừng bừng, anh không thể tin được những chuyện nãy giờ anh làm với cậu. Bởi vì đó là lần đầu tiên của anh, hai mươi sáu năm thanh xuân chỉ để trao cho cậu. Khoái cảm sung sướng vẫn còn vương vấn trong đầu, anh ôm lấy cậu âu yếm hôn lên trán, nói: "Đừng gọi thầy Tạ nữa, gọi anh Thành Thành được rồi".

Mùa xuân trong lòng nở rộ hoa, thật hạnh phúc biết bao. Ôm được người mình thương trong lòng cho dù thế giới có tận thế thì đối với anh điều đó không quan trọng nữa. Anh chỉ ước thời gian dừng lại để anh không cách rời người mình thương, mãi mãi tay trong tay.

-Vở kịch nhỏ-

Tạ Thành: "Hạ Hàn, anh yêu em".

Hạ Hàn: "......"

Tạ Thành: "Anh rất yêu em!".

Hạ Hàn: "🖕 Biến! Tôi lừa tình anh đấy!".

:)))

Chapter
1 CHƯƠNG 0: Giới Thiệu
2 CHƯƠNG 1: Đi Bộ Cùng Em Trai
3 CHƯƠNG 2: Anh Là Giảng Viên
4 CHƯƠNG 3: Cúp Điện
5 CHƯƠNG 4: Là Mơ
6 CHƯƠNG 5: Mơ Mộng Thành Thất Vọng
7 CHƯƠNG 6: Mọi Người Đâu?
8 CHƯƠNG 7: Gặp Ma Giữa Đuòng
9 CHƯƠNG 8: Chọn Vũ Khí
10 CHƯƠNG 9: Hình Bóng Người Thương
11 CHƯƠNG 10: Chúng Nó Thành Chuột
12 CHƯƠNG 11: Bến Xe Buýt
13 CHƯƠNG 12: Dính Lời Nguyền
14 CHƯƠNG 13: Khách Sạn Ven Biển
15 CHƯƠNG 14: Nhiệm Vụ
16 CHƯƠNG 15: Cái Xác Mất Tiêu
17 CHƯƠNG 16: Hành Lang Thật Dài
18 CHƯƠNG 17: Hắn Đã Kết Hôn
19 CHƯƠNG 18: Mấy Người Kia Biến Mất
20 CHƯƠNG 19: Quạu Thiệt!
21 CHƯƠNG 20: Hút Thuốc
22 CHƯƠNG 21: Vòng Lập
23 CHƯƠNG 22: Quyển Sổ
24 CHƯƠNG 23: Được Trai Đẹp Bế
25 CHƯƠNG 24: Em Trai Tự Lo Được
26 CHƯƠNG 25: Nhìn Trộm Hắn
27 CHƯƠNG 26: Hắn Làm Anh Ngại Ngùng
28 CHƯƠNG 27: Ghen
29 CHƯƠNG 28: Hắn Và Cậu
30 CHƯƠNG 29: Anh Biến Thành Hưng Hưng
31 CHƯƠNG 30: Bị Xa Lánh
32 CHƯƠNG 31: Thủy Ngư Hoa
33 CHƯƠNG 32: Lưu Vũ Nhớ Vợ
34 CHƯƠNG 33: Gặp Lại Tên Khốn Lừa Cậu
35 CHƯƠNG 34: Trả Lại Đây!
36 CHƯƠNG 35: Muốn Chết
37 CHƯƠNG 36: Vực Dậy
38 CHƯƠNG 37: Giết?
39 CHƯƠNG 38: Tập Trung Đủ... Nhưng
40 CHƯƠNG 39: Giúp Tôi
41 CHƯƠNG 40: Thân Phận Cậu Là Gì?
42 CHƯƠNG 41: Ngươi Cũng Yêu Anh Ấy?
43 CHƯƠNG 42: Thí Nghiệm
44 CHƯƠNG 43: Mặt Khác
45 CHƯƠNG 44: Chưa Mất Trí Nhớ
46 CHƯƠNG 45: Gặp Lại Vợ
47 CHƯƠNG 46: Hắn Còn Phải Cứu Tạ Thành!
48 CHƯƠNG 47: Căn Hầm
49 CHƯƠNG 48: Dây Thừng Cứu Rỗi
50 CHƯƠNG 49: Lối Thoát Bị Khóa
51 CHƯƠNG 50: Mất Cảm Giác
52 CHƯƠNG 51: Đi 'Tái Khám'
53 CHƯƠNG 52: Sinh Sản?
54 CHƯƠNG 53: Đau Đớn
55 CHƯƠNG 54: Mặt Gương
56 CHƯƠNG 55: Một Chút Vụn Vặt Tăm Tối
57 CHƯƠNG 56: Hồn Huyết Nguyệt
58 CHƯƠNG 57: Giả Dạng
59 CHƯƠNG 58: Người Trong Di Ảnh
60 CHƯƠNG 59: Không Ngờ Quản Lý Tần Lại Là..?!
61 CHƯƠNG 60: Không Thể Nào!!!
62 CHƯƠNG 61: Trải Nghiệm Mới
63 CHƯƠNG 62: Trò Chuyện
64 CHƯƠNG 63: Viếng Mộ
65 CHƯƠNG 64: Cái Bóng Ở Sân Vườn
66 CHƯƠNG 65: Tiếng Tim Đập
67 CHƯƠNG 66: Gặp Lại Hắn
68 CHƯƠNG 67: Lợi Dụng Để Hôn
69 CHƯƠNG 68: Bí Mật Của Khách Sạn Thanh Phi
70 CHƯƠNG 69: Hoàn Thành Nhiệm Vụ Chưa?
71 CHƯƠNG 70: Thang Máy
72 CHƯƠNG 71: Sắp Cạn Sức
73 CHƯƠNG 72: Kẻ Xấu Phải Trả Giá
74 CHƯƠNG 73: Giây Phút Bình Yên
75 CHƯƠNG 74: Chuẩn Bị Đồ Đạc Cho Trạm Xe Kế Tiếp
76 CHƯƠNG 75: Gặp Lại Người Từng Thích
77 CHƯƠNG 76: Nhiệm Vụ Mới
78 CHƯƠNG 77: Vượt Qua Hơn Nghìn Bậc Thang
79 CHƯƠNG 78: Chùa Tịnh Tâm Tự
80 CHƯƠNG 79: Món Ăn Chay
81 CHƯƠNG 80: Suối Nước Nóng
82 CHƯƠNG 81: Tiếng Tắc Kè Kêu
83 CHƯƠNG 82: Hãy Đi Ngủ Trước Khi Quá Muộn
84 CHƯƠNG 83: Chết
85 CHƯƠNG 84: Ảo Giác Về Ký Ức
86 CHƯƠNG 85: Đứa Nhỏ
87 CHƯƠNG 86: Quái Vật Sợi Tóc
88 CHƯƠNG 87: Vong Nhi
89 CHƯƠNG 88: Nữ Quỷ Nhận Nhầm?
90 CHƯƠNG 89: Đã Có Chén, Giờ Có Đĩa
91 CHƯƠNG 90: Phòng Cưới
92 CHƯƠNG 91: Tượng Đá
93 CHƯƠNG 92: Đừng Nhìn Mặt, Bắt Hình Dong
94 CHƯƠNG 93: Đánh Em Trai
95 CHƯƠNG 94: Hiện Thực Hay Bị Điên?
96 CHƯƠNG 95: Đến Phòng Khám
97 CHƯƠNG 96: Tiêm Thuốc
98 CHƯƠNG 97: Biết Đau
99 CHƯƠNG 98: Tiêu Diệt Hắn Cho Ta!
100 CHƯƠNG 99: Trên Tàu Hỏa
101 CHƯƠNG 100: Chó Thành Người
102 CHƯƠNG 101: Đồng Môn Năm Xưa
103 CHƯƠNG 102: Ngày Đó Của Bác Sĩ Lưu
104 CHƯƠNG 103: Lời Cảnh Báo
105 CHƯƠNG 104: Cái Đầu Trong Giếng Nhô Ra
106 CHƯƠNG 105: Mơ Hồ
107 CHƯƠNG 106: Lời Thổ Lộ
108 CHƯƠNG 107: Đã Từng Hối Hận Và Căm Phẫn Chưa?
109 CHƯƠNG 108: Thí Nghiệm Quỷ Của Tiến Sĩ Lung
110 CHƯƠNG 109: Bị Treo Danh Sát Nhân
111 CHƯƠNG 110: Tìm Cách Cứu Tạ Thành
112 CHƯƠNG 111: Ma Nữ Chỉ Đường
113 CHƯƠNG 112: Có Thai
114 CHƯƠNG 113: Đồng Đội Gặp Lại Nhau
115 CHƯƠNG 114: Hóa Ra Là Ảo Ảnh Tự Tạo
116 CHƯƠNG 115: Thoát Khỏi Hang Động
117 CHƯƠNG 116: Kho Rượu
118 CHƯƠNG 117: Bước Vào Trận Pháp
119 CHƯƠNG 118: Chạy Theo Em
120 CHƯƠNG 119: Muốn Được Yêu Thương
121 CHƯƠNG 120: Nghi Ngờ
122 CHƯƠNG 121: Thích Thì Ôm
123 CHƯƠNG 122: Viện Nghiên Cứu Dưới Lòng Đất
124 CHƯƠNG 123: Hắn Thích Anh
125 CHƯƠNG 124: Ôm Nhau Vì Bị Kẹt
126 CHƯƠNG 125: Bí Mật Dần Bật Mí
127 CHƯƠNG 126: Sự Thật Có Thể Chấp Nhận Không?
128 CHƯƠNG 127: Vẫn Yêu Em Nhưng Lại Làm Hại Em
129 CHƯƠNG 128: Ai Mới Là Lưu Vũ?
130 CHƯƠNG 129: Hắn Mới Là Người Anh Cần
131 CHƯƠNG 130: Người Trao Hi Vọng
132 CHƯƠNG 131: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
133 CHƯƠNG 132: "Làm" Trong Nhà Vệ Sinh
134 CHƯƠNG 133: Tức Giận Và Sợ Hãi
135 CHƯƠNG 134: Thoát Khỏi Thế Giới Lời Nguyền Chưa?
136 CHƯƠNG 135: Câu Hỏi
137 CHƯƠNG 136: Sự Yếu Đuối
138 CHƯƠNG 137: Đa Nhân Cách
139 CHƯƠNG 138: Tủi Thân Được An Ủi
140 CHƯƠNG 139: Trở Về Thế Giới Hiện Thực
141 CHƯƠNG 140: Tái Ngộ
142 CHƯƠNG 141: Kết Thúc
143 CHƯƠNG 142: Yên Bình
144 Ngoại Truyện 1: Trang Trí Nhà Mặn Nồng
145 Ngoại Truyện 2: Quà Tặng
146 Ngoại Truyện 3: Làm Hắn Ghen Nên Chịu Phạt
147 Ngoại Truyện 4: Bạn Cũ
148 Ngoại Truyện 4.1: Hạnh Phúc
Chapter

Updated 148 Episodes

1
CHƯƠNG 0: Giới Thiệu
2
CHƯƠNG 1: Đi Bộ Cùng Em Trai
3
CHƯƠNG 2: Anh Là Giảng Viên
4
CHƯƠNG 3: Cúp Điện
5
CHƯƠNG 4: Là Mơ
6
CHƯƠNG 5: Mơ Mộng Thành Thất Vọng
7
CHƯƠNG 6: Mọi Người Đâu?
8
CHƯƠNG 7: Gặp Ma Giữa Đuòng
9
CHƯƠNG 8: Chọn Vũ Khí
10
CHƯƠNG 9: Hình Bóng Người Thương
11
CHƯƠNG 10: Chúng Nó Thành Chuột
12
CHƯƠNG 11: Bến Xe Buýt
13
CHƯƠNG 12: Dính Lời Nguyền
14
CHƯƠNG 13: Khách Sạn Ven Biển
15
CHƯƠNG 14: Nhiệm Vụ
16
CHƯƠNG 15: Cái Xác Mất Tiêu
17
CHƯƠNG 16: Hành Lang Thật Dài
18
CHƯƠNG 17: Hắn Đã Kết Hôn
19
CHƯƠNG 18: Mấy Người Kia Biến Mất
20
CHƯƠNG 19: Quạu Thiệt!
21
CHƯƠNG 20: Hút Thuốc
22
CHƯƠNG 21: Vòng Lập
23
CHƯƠNG 22: Quyển Sổ
24
CHƯƠNG 23: Được Trai Đẹp Bế
25
CHƯƠNG 24: Em Trai Tự Lo Được
26
CHƯƠNG 25: Nhìn Trộm Hắn
27
CHƯƠNG 26: Hắn Làm Anh Ngại Ngùng
28
CHƯƠNG 27: Ghen
29
CHƯƠNG 28: Hắn Và Cậu
30
CHƯƠNG 29: Anh Biến Thành Hưng Hưng
31
CHƯƠNG 30: Bị Xa Lánh
32
CHƯƠNG 31: Thủy Ngư Hoa
33
CHƯƠNG 32: Lưu Vũ Nhớ Vợ
34
CHƯƠNG 33: Gặp Lại Tên Khốn Lừa Cậu
35
CHƯƠNG 34: Trả Lại Đây!
36
CHƯƠNG 35: Muốn Chết
37
CHƯƠNG 36: Vực Dậy
38
CHƯƠNG 37: Giết?
39
CHƯƠNG 38: Tập Trung Đủ... Nhưng
40
CHƯƠNG 39: Giúp Tôi
41
CHƯƠNG 40: Thân Phận Cậu Là Gì?
42
CHƯƠNG 41: Ngươi Cũng Yêu Anh Ấy?
43
CHƯƠNG 42: Thí Nghiệm
44
CHƯƠNG 43: Mặt Khác
45
CHƯƠNG 44: Chưa Mất Trí Nhớ
46
CHƯƠNG 45: Gặp Lại Vợ
47
CHƯƠNG 46: Hắn Còn Phải Cứu Tạ Thành!
48
CHƯƠNG 47: Căn Hầm
49
CHƯƠNG 48: Dây Thừng Cứu Rỗi
50
CHƯƠNG 49: Lối Thoát Bị Khóa
51
CHƯƠNG 50: Mất Cảm Giác
52
CHƯƠNG 51: Đi 'Tái Khám'
53
CHƯƠNG 52: Sinh Sản?
54
CHƯƠNG 53: Đau Đớn
55
CHƯƠNG 54: Mặt Gương
56
CHƯƠNG 55: Một Chút Vụn Vặt Tăm Tối
57
CHƯƠNG 56: Hồn Huyết Nguyệt
58
CHƯƠNG 57: Giả Dạng
59
CHƯƠNG 58: Người Trong Di Ảnh
60
CHƯƠNG 59: Không Ngờ Quản Lý Tần Lại Là..?!
61
CHƯƠNG 60: Không Thể Nào!!!
62
CHƯƠNG 61: Trải Nghiệm Mới
63
CHƯƠNG 62: Trò Chuyện
64
CHƯƠNG 63: Viếng Mộ
65
CHƯƠNG 64: Cái Bóng Ở Sân Vườn
66
CHƯƠNG 65: Tiếng Tim Đập
67
CHƯƠNG 66: Gặp Lại Hắn
68
CHƯƠNG 67: Lợi Dụng Để Hôn
69
CHƯƠNG 68: Bí Mật Của Khách Sạn Thanh Phi
70
CHƯƠNG 69: Hoàn Thành Nhiệm Vụ Chưa?
71
CHƯƠNG 70: Thang Máy
72
CHƯƠNG 71: Sắp Cạn Sức
73
CHƯƠNG 72: Kẻ Xấu Phải Trả Giá
74
CHƯƠNG 73: Giây Phút Bình Yên
75
CHƯƠNG 74: Chuẩn Bị Đồ Đạc Cho Trạm Xe Kế Tiếp
76
CHƯƠNG 75: Gặp Lại Người Từng Thích
77
CHƯƠNG 76: Nhiệm Vụ Mới
78
CHƯƠNG 77: Vượt Qua Hơn Nghìn Bậc Thang
79
CHƯƠNG 78: Chùa Tịnh Tâm Tự
80
CHƯƠNG 79: Món Ăn Chay
81
CHƯƠNG 80: Suối Nước Nóng
82
CHƯƠNG 81: Tiếng Tắc Kè Kêu
83
CHƯƠNG 82: Hãy Đi Ngủ Trước Khi Quá Muộn
84
CHƯƠNG 83: Chết
85
CHƯƠNG 84: Ảo Giác Về Ký Ức
86
CHƯƠNG 85: Đứa Nhỏ
87
CHƯƠNG 86: Quái Vật Sợi Tóc
88
CHƯƠNG 87: Vong Nhi
89
CHƯƠNG 88: Nữ Quỷ Nhận Nhầm?
90
CHƯƠNG 89: Đã Có Chén, Giờ Có Đĩa
91
CHƯƠNG 90: Phòng Cưới
92
CHƯƠNG 91: Tượng Đá
93
CHƯƠNG 92: Đừng Nhìn Mặt, Bắt Hình Dong
94
CHƯƠNG 93: Đánh Em Trai
95
CHƯƠNG 94: Hiện Thực Hay Bị Điên?
96
CHƯƠNG 95: Đến Phòng Khám
97
CHƯƠNG 96: Tiêm Thuốc
98
CHƯƠNG 97: Biết Đau
99
CHƯƠNG 98: Tiêu Diệt Hắn Cho Ta!
100
CHƯƠNG 99: Trên Tàu Hỏa
101
CHƯƠNG 100: Chó Thành Người
102
CHƯƠNG 101: Đồng Môn Năm Xưa
103
CHƯƠNG 102: Ngày Đó Của Bác Sĩ Lưu
104
CHƯƠNG 103: Lời Cảnh Báo
105
CHƯƠNG 104: Cái Đầu Trong Giếng Nhô Ra
106
CHƯƠNG 105: Mơ Hồ
107
CHƯƠNG 106: Lời Thổ Lộ
108
CHƯƠNG 107: Đã Từng Hối Hận Và Căm Phẫn Chưa?
109
CHƯƠNG 108: Thí Nghiệm Quỷ Của Tiến Sĩ Lung
110
CHƯƠNG 109: Bị Treo Danh Sát Nhân
111
CHƯƠNG 110: Tìm Cách Cứu Tạ Thành
112
CHƯƠNG 111: Ma Nữ Chỉ Đường
113
CHƯƠNG 112: Có Thai
114
CHƯƠNG 113: Đồng Đội Gặp Lại Nhau
115
CHƯƠNG 114: Hóa Ra Là Ảo Ảnh Tự Tạo
116
CHƯƠNG 115: Thoát Khỏi Hang Động
117
CHƯƠNG 116: Kho Rượu
118
CHƯƠNG 117: Bước Vào Trận Pháp
119
CHƯƠNG 118: Chạy Theo Em
120
CHƯƠNG 119: Muốn Được Yêu Thương
121
CHƯƠNG 120: Nghi Ngờ
122
CHƯƠNG 121: Thích Thì Ôm
123
CHƯƠNG 122: Viện Nghiên Cứu Dưới Lòng Đất
124
CHƯƠNG 123: Hắn Thích Anh
125
CHƯƠNG 124: Ôm Nhau Vì Bị Kẹt
126
CHƯƠNG 125: Bí Mật Dần Bật Mí
127
CHƯƠNG 126: Sự Thật Có Thể Chấp Nhận Không?
128
CHƯƠNG 127: Vẫn Yêu Em Nhưng Lại Làm Hại Em
129
CHƯƠNG 128: Ai Mới Là Lưu Vũ?
130
CHƯƠNG 129: Hắn Mới Là Người Anh Cần
131
CHƯƠNG 130: Người Trao Hi Vọng
132
CHƯƠNG 131: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
133
CHƯƠNG 132: "Làm" Trong Nhà Vệ Sinh
134
CHƯƠNG 133: Tức Giận Và Sợ Hãi
135
CHƯƠNG 134: Thoát Khỏi Thế Giới Lời Nguyền Chưa?
136
CHƯƠNG 135: Câu Hỏi
137
CHƯƠNG 136: Sự Yếu Đuối
138
CHƯƠNG 137: Đa Nhân Cách
139
CHƯƠNG 138: Tủi Thân Được An Ủi
140
CHƯƠNG 139: Trở Về Thế Giới Hiện Thực
141
CHƯƠNG 140: Tái Ngộ
142
CHƯƠNG 141: Kết Thúc
143
CHƯƠNG 142: Yên Bình
144
Ngoại Truyện 1: Trang Trí Nhà Mặn Nồng
145
Ngoại Truyện 2: Quà Tặng
146
Ngoại Truyện 3: Làm Hắn Ghen Nên Chịu Phạt
147
Ngoại Truyện 4: Bạn Cũ
148
Ngoại Truyện 4.1: Hạnh Phúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play