Chap 16: Hình ảnh bẩn mắt

Từ trong nhà hàng bước ra, Lạc Ân Nghiên lấy điện thoại của mình gọi vào một dãy số quen thuộc. Tiếng "tút tút" vang lên chậm rãi nhưng lại không có người bắt máy. Cô chửi thầm trong bụng

'Con bé Vi Yến này làm gì mà không bắt máy chứ?'.

Những bước chân nặng nhẹ vang lên dồn dập phía sau. Bộ dạng phong trần của Âu Thành Triệu thể hiện một điệu bộ gấp gáp, cậu đứng thở dốc sau đó từ từ đi lại chỗ Lạc Ân Nghiên.

"Chị! Mình chưa ăn tối mà sao lại đi về?" Bàn tay cậu nắm lấy cổ tay cô kéo nhẹ.

"Buông!".

Chỉ một câu nói đơn giản có thể thấy được sự tức giận hiện tại của cô. Khi nãy Lạc Ân Nghiên bị hai người đó bắt nạt, cậu không nói một lời nào, đến khi cô tát Châu Ái Nghi cậu lại có bộ dạng lớn tiếng với cô.

Cô rung động trước sự tinh tế của Âu Thành Triệu bao nhiêu, qua hành động nãy của cậu đều bị biến mất sạch hết. Cô cảm thấy nghi ngờ Âu Thành Triệu có mối quan hệ gì đó với Châu Ái Nghi nên lúc đó mới kích động lớn tiếng như vậy.

Nghe được sự lạnh nhạt của Lạc Ân Nghiên, Âu Thành Triệu nhanh chóng lên tiếng giải thích.

"Chị giận chuyện lúc nãy sao? Vừa nãy vì lo cho hình tượng của chị nên em mới có chút lớn giọng như vậy! Ở nhà hàng rất đông lại có rất nhiều người ở đó. Em xin lỗi được không!"

Lạc Ân Nghiên âm trầm rút tay ra khỏi bàn tay của Âu Thành Triệu, im lặng không nói chỉ bấm liên tục vào màn hình gọi cho Vi Yến. Trong lúc gọi mãi không được cô không biết phải làm thế nào, bỗng từ xa một chiếc xe Mazda màu đỏ chạy lại, gương mặt quá mức quen thuộc ló đầu ra. Cười tươi rói nhìn cô.

"Em yêu! Qua Mĩ mà không đến thăm tao mày?".

"Thanh Nghi?" Là Thanh Nghi bạn thân từ hồi cấp ba của cô. Sau khi kết thúc chương trình học, cô ấy liền qua Đức du học, mặc dù vậy nhưng hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, tâm sự công việc và cuộc sống của nhau.

"Sao mày lại về đây? Tao tưởng mày ở bên Đức?"

"Vừa rồi tao vừa sang Mĩ! Nghe mày qua thăm ba mẹ, chưa kịp gặp, mày đã về đây rồi! Học xong rồi! Tao về Trung để làm thôi ở bên đó làm gì? Đang tính gọi điện rủ mày đi ăn thì lại gặp ở đây, thật trùng hợp"

Lúc này Thanh Nghi mới liếc mắt nhìn sang cậu thanh niên kế bên, cười nói.

"Ai đây? Em trai mày à?"

Lạc Ân Nghiên không trả lời chỉ lạnh nhạt nhìn cậu sau đó lại mỉm cười nhìn Thanh Nghi.

"Nói sau! Hiện tại tao cũng chưa ăn gì! Mình đi ăn đi! Tao còn chưa xử tội mày về nước mà không bảo tao đó!"

"Haha...lên xe đi em"

Vừa tính bước lên xe chưa được một bước Âu Thành Triệu nắm chặt tay cô, khuôn mặt tỏ ra vô tội đáng thương, ánh mắt lấp lánh ánh nước, chiếc mũi đỏ ửng, giọng nói như sắp khóc vang lên.

"Chị! Chị bỏ em một mình sao? Đã hứa là đi ăn chúc mừng chúng ta yêu nhau! Giờ chị lại bỏ đi sao?" Hai chữ "Chúng ta yêu nhau" được Âu Thành Triệu nhấn mạnh như thể muốn Thanh Nghi nghe được bốn chữ này vậy.

Đúng như ý muốn của cậu Thanh Nghi bất ngờ nhìn Lạc Ân Nghiên hỏi

"Yêu nhau? Không phải...."

"Chuyện này tí tao giải thích sau!".

Lạc Ân Nghiên quay sang lạnh nhạt trả lời cậu.

"Tôi không muốn đi ăn với cậu nữa! BUÔNG TAY!"

Cô tức giận, hất mạnh tay Âu Thành Triệu ra ánh mắt trợn lên hung dữ nhìn, điệu bộ như muốn ăn tươi nuốt sống cậu trai ấy. Không nói gì cô tiến lên mở cửa xe leo lên, chiếc xe chậm rãi phóng đi, bỏ lại một mình Âu Thành Triệu ở đấy. Khuôn mặt đáng thương lúc nãy từ từ biến mất, thay vào đó là một bộ dạng lạnh lùng, ánh mắt rét lạnh phóng ra tên lửa nhìn chằm chằm vào chiếc xe đang dần dần đi xa kia.

Từ đằng sau một bàn tay bất ngờ đặt lên vai cậu. Châu Ái Nghi chậm rãi bước lên ngang hàng với cậu, ánh mắt cũng nhìn theo chiếc xe kia, nhẹ nhàng cất tiếng.

"Sao lại để cô ta đi thế kia?"

"Chán! Không muốn giữ! Chắc tối nay phải đi tìm thú vui mới thôi. Hôm nay em không hứng thú chơi cùng cô ta!."

Châu Ái Nghi vừa cười vừa nói, đầy sảng khoái.

"Có lẽ Phong Lãnh Thiên cùng cô ta đã chấm dứt hoàn toàn rồi! Không còn hy vọng quay lại nữa! Bây giờ tuỳ em muốn chơi đùa thế nào đó! Chị chỉ cần Phong Lãnh Thiên thôi. Mục đích của chị đã đạt được rồi!"

Giọng nói không cảm xúc, tiếng cười nhạt nhẽo vang lên. Âu Thành Triêu lấy ra một điếu thuốc lá, từ từ châm lửa rồi đưa vào miệng mình, những ngọn khói mờ ảo được phun ra.

"Từ từ hưởng thụ thôi!"

"Tuỳ em! Giờ chị phải vô với Phong Lãnh Thiên! Chị nói là đi vệ sinh để lén ra đây gặp em đấy, đi lâu vậy anh ấy sẽ nghi ngờ! Chị vô trước! Còn em đi tìm thú vui của em đi."

"Được! Tạm biệt."

**************

Tại một quán ăn nhỏ

Đây là một quán lẩu đơn sơ, nhìn cấu trúc trưng bày trong này có thể thấy đây là một quán lẩu lâu đời. Lúc nhỏ, cô cùng Thanh Nghi, Châu Ái Nghi chơi rất thân với nhau. Cứ lâu lâu tan học, cô đều cùng bọn họ ra đây ngồi ăn lẩu Tứ Xuyên, một món lẩu mà cả ba đều rất yêu thích, vừa ăn vừa nói chuyện đùa giỡn với nhau rất vui. Sau này xảy ra sự việc vu oan kia, Lạc Ân Nghiên không còn chơi chung với Châu Ái Nghi nữa, nhưng vẫn thường xuyên ra đây cùng ăn với Thanh Nghi.

Thanh Nghi ngồi nhúng lẩu, gắp đồ ăn vào chén cô hỏi.

"Sao? Mày với Phong Lãnh Thiên chia tay á?"

Lạc Ân Nghiên gật đầu, khuôn mặt đỏ bừng, vừa nhai thịt vừa hà hơi vì nóng. Cô lấy bàn tay quạt nhẹ vào mặt rồi trả lời.

"Anh ta phản bội tao!"

"CÁI GÌ? Phản bội? Chẳng phải anh ta lúc đó theo đuổi mày khổ cực biết bao mày mới đồng ý! Vậy mà giờ lại phản bội? Thật là không thể tin nổi!". Giọng nói la lớn của Thanh Nghi khiến mọi người trong quán đều phải quay ra nhìn hai người. Lúc này nhận ra mình hơi kích động Thanh Nghi cười trừ, hỏi tiếp.

"Anh ta vì con nhỏ chết tiệt nào phản bộ mày vậy? Tao phải băm nó ra làm trăm mảnh mới được"

"Còn ai vào đây nữa! Châu Ái Nghi chứ ai"

"Châu Ái Nghi? Đúng là tao đoán không sai mà! Con nhỏ đó thích Phong Lãnh Thiên từ lúc đi học! Bây giờ lại cướp được người yêu của mày, thật là thâm!"

Lạc Ân Nghiên dửng dưng trả lời.

"Cướp là việc của nó! Nhờ nó mà tao tránh xa được gã tồi. Cũng thật cảm ơn đi!"

Thanh Nghi lên tiếng thở dài, lắc đầu ngao ngán.

"Hoàn hảo vậy mà lận đận tình duyên quá! Tao vừa mới học một khoá xem tay. Mày muốn xem đường tình duyên của mày không?".

Lạc Ân Nghiên là người không tin mấy cái này lắm, nhưng cô vẫn xoè tay mình ra cho Thanh Nghi xem, để cô bạn này khỏi tủi thân. Thanh Nghi cầm tay cô nhìn một lúc lâu, tay sờ cằm suy nghĩ.

"Sau này mày sẽ rất hạnh phúc đó nha! Người yêu mày sẽ kém hơn mày vài tuổi! Nhưng tao thấy mày là người khá vô tâm trong tình yêu đó! Sẽ hạnh phúc nhưng cũng phải trải qua nhiều sóng gió!".

Lạc Ân Nghiên nghe thế thì cười ngả nghiên, vỗ tay nói.

"Thôi đi bà! Tao không tin mấy thứ này đâu! Giờ chỉ có công việc thôi! Cần gì người yêu khi tao có thể làm tất cả!" Cô vừa nhún vai vừa trả lời.

"Không tin à? Cứ chờ đó đi rồi biết!". Thanh Nghi nói tiếp.

"Mày ăn lẹ đi! Tối nay chúng ta đi ba quẩy một trận đã đời. Ăn mừng chúng ta hội tụ! Tao phải vô đấy kiếm vài em trai non tơ mới được!."

***************

Phía bên này.

Trong một quán qua bar có tiếng ở thành phố A. Những tiếng nhạc xập xình, những cô gái ăn mặc nóng bỏng đang đứng trên sân khấu uốn lượn nhảy nhót. Tiếng la hét của những gã đàn ông phía dưới tạo thành một khung cảnh hết sức náo nhiệt.

Âu Thành Triệu ngồi trong một góc tối, tay cầm ly rượu lắc nhẹ, xung quanh là bạn bè của cậu. Trên tay mỗi người ở đây đều ôm một cô gái nóng bỏng, ăn mặc gợi dục, mùi nước hoa rẻ tiền nồng lên khiến cho Âu Thành Triệu phải nhăn mặt khó chịu. Một cô gái đưa bàn tay của mình, lướt lên vòm ngực săn chắc của cậu, giọng nói yểu điệu.

"Âu thiếu! Lâu rồi không thấy anh lại đây uống rượu? Tìm được thú vui mới rồi sao?".

Bàn tay to lớn của cậu cầm cái tay đang sờ loạn xạ kia ra khỏi người mình. Môi nhếch lên một nụ cười nhạt.

"Nói rất đúng! Tôi đã có đồ chơi mới rồi! Không hứng thú với cô nữa! Tránh ra chỗ khác chơi!".

"haha" Giọng cười ngọt ngào vang lên.

"Thật vô tâm nha! Không sao em có thể chờ anh! Chán rồi thì về đây với em."

Lúc này, một bóng dáng quen thuộc bước vào. Là Thanh Nghi và Lạc Ân Nghiên, hai cô gái sau khi ăn xong thì liền đi đến đây chơi. Lạc Ân Nghiên là người không thích mấy chốn xa hoa này tí nào, nhưng vì Thanh Nghi năn nỉ nên cô mới đi theo. Cô nhìn xung quanh, ánh mắt lơ đãng dừng lại ở một góc tối. Đập vào mắt cô chính là Âu Thành Triệu cùng một cô gái, cô gái kia đang dựa vào vai cậu, tay không yên phận đang sờ mó trước ngực. Lạc Ân Nghiên nheo mắt, trong bụng cô nghĩ thầm.

'Không hổ danh là đào hoa'.

Lạc Ân Nghiên cảm thấy khung cảnh này thật là bẩn mắt mình. Cô không muốn ở đây thêm một tí nào, nhưng Thanh Nghi lại cứ quyết kéo cô vào bàn ngồi, gọi ra một đống trái cây cùng rượu ra, giờ mà bỏ về Thanh Nghi chắc chắn sẽ giận cô. Đành ngồi đây vậy!.

Đúng lúc này Âu Thành Triệu mở mắt, như có cảm giác gì đó, cậu lướt ánh mắt về phía quầy uống rượu bartender, thấy hai hình bóng quen thuộc khi nãy. Như chột dạ Âu Thành Triệu nhanh chóng hất mạnh cái tay kia ra, lớn giọng quát.

"CÚT."

Giọng nói của cậu khiến Lạc Ân Nghiên bên này cũng nghe thấy, cô quay lại nhìn, Âu Thành Triệu cũng đang nhìn cô chằm chằm, hai ánh mắt giao nhau. Cả hai đều ngồi nhìn nhau mấy phút. Lạc Ân Nghiên lạnh nhạt quay đi không để ý đến cậu nữa. Âu Thành Triệu lúc này đứng lên đi lại phía cô.

_________________

Cậu nhà ăn chơi vậy thôi chứ vẫn sạch bóng nha cả nhà. Lần đầu đã trao cho Lạc Ân Nghiên nhà ta rồi.

Hôm nay tui viết truyện hơn 2000 chữ, nhiều hơn mọi khi luôn. Thật bất ngờ!

Mọi người follow + like + vote cho truyện để tui có động lực ra chương đều đều nha

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện. <3

Hot

Comments

Huệ Hoa

Huệ Hoa

chờ đoạn Ân Nghiên phát hiện ra trò chơi cua cu Triệu

2023-04-10

1

Ân ân

Ân ân

Tg nên dùng cách xưng hô mình và cậu về nư9 và bạn nư9 sẽ hay hơn là mày tao, như thế lời văn sẽ hay hơn

2023-03-30

1

Bích Bích

Bích Bích

này mấy chap vậy tg oi

2023-03-26

0

Toàn bộ
Chapter
1 Giới thiệu nhân vật
2 Chap 1: Lần đầu gặp gỡ
3 Chap 2: Cuộc gặp gỡ của hai gia đình
4 Chap 3: Điều kiện trả công
5 Chap 4: " Tại sao cậu lại có số tôi?"
6 Chap 5: Âm mưu của Âu Thành Triệu
7 Chap 6: Châu Ái Nghi ở cùng Phong Lãnh Thiên
8 Chap 7: Những lời kì quặc của Âu Thành Triệu
9 Chap 8: Bí mật động trời của Âu Thành Triệu
10 Chap 9: Bức ảnh chụp cùng
11 Chap 10: Kết thúc
12 Chap 11: Lần đầu
13 Chap 12: Chịu trách nhiệm
14 Chap 13: Về Trung Quốc
15 Chap 14: Ý đồ của Châu Ái Nghi và Âu Thành Triệu
16 Chap 15: Cái tát
17 Chap 16: Hình ảnh bẩn mắt
18 Chap 17: Hạ thuốc
19 Chap 18: Thích không?
20 Chap 19: Ngọt ngào
21 Chap 20: Dự án hợp tác
22 Chap 21: Bữa ăn trưa
23 Chap 22: Món quà?
24 Chap 23: Đút cho tiểu Ân Nghiên ăn no
25 Chap 24: Rung động
26 Chap 25: Tỏ tình
27 Chap 26: Chủ động
28 Chap 27: Lâm trận
29 Chap 28: Cưng chiều
30 Chap 29: La Ly
31 Chap 30: Ăn trưa
32 Chap 31: Hai người là gì của nhau?
33 Chap 32: Lễ tiệc
34 Chap 33: Lễ tiệc 2
35 Chap 34: Lễ tiệc 3
36 Chap 35: Em đứng chờ chị hai tiếng
37 Chap 36: Âu Thành Triệu nấu ăn
38 Chap 37: Gặp Phong Lãnh Thiên
39 Chap 38: Em xin lỗi
40 Chap 39: Chị lơ em?
41 Chap 40: Bắt gặp Âu Thành Triệu đi cùng Châu Ái Nghi
42 Chap 41: Khách sạn
43 Chap 42: Bỏ thuốc
44 Chap 43: Ngọt ngào
45 Chap 44: Làm liều
46 Chap 45: Tẩy chay
47 Chap 46: Giúp
48 Chap 47: Đi ăn với anh được không?
49 Chap 48: Anh giúp em
50 Chap 49: Điên cuồng
51 Chap 50: Chủ động
52 Chap 51: Hợp tác
53 Chap 52: Trùng hợp
54 Chap 53: Ngất xỉu
55 Chap 54: Phát hiện
56 Chap 55: Lạnh nhạt
57 Chap 56: Tai nạn
58 Chap 57: Muốn chia tay? Mơ đi
59 Chap 58: Em không chia tay
60 Chap 59: Chiếc xe trong bức ảnh.
61 Chap 60: Ở cùng
62 Chap 61: Chị bôi thuốc cho em nhé?
63 Chap 62: Lạc Ân Nghiên thích gì?
64 Chap 63: Em xin lỗi
65 Chap 64: Ngọt ngào
66 Chap 65: Món quà nhỏ
67 Chap 66: Chuẩn bị
68 Chap 67: Sự thật
69 Chap 68: Em không muốn tổn thương chị
70 Chap 69: Đau đớn
71 Chap 70: Đau đớn 2
72 Chap 71: Cái tát thứ 2
73 Chap 72: Chúng ta có thể làm bạn mà?
74 Chap 73: Người yêu của Âu Thành Triệu?
75 Chap 74: Đi bar
76 Chap 75: Gặp gỡ
77 Chap 76: Chị dám đối xử với em như vậy?
78 Chap 77: Em sẽ không làm phiền chị nữa!
79 Chap 78: Ai cho chị đến đây?
80 Chap 79: Tôi được tự do rồi!
81 Chap 80: Dự tiệc
82 Chap 81: "Em chạy xe tới đây để rước chị"
83 Chap 82: My Sweety
84 Chap 83: Thái độ lạ thường
85 Chap 84: Đối đầu
86 Chap 85: Em hối hận
87 Chap 86: Thừa nhận
88 Chap 87: Chiếm hữu
89 Chap 88: Dành giật
90 Chap 89: Xử cậu ta nặng một chút!?
91 Chap 90: Hộp nhẫn
92 Chap 91: Muốn cho cậu ta thấy cảm giác người mình yêu phản bội?
93 Chap 92: Có thai?
94 Chap 93: Chị đã chọc giận em rồi!
95 Chap 94: Không cần em?
96 Chap 95: Ngất
97 Chap 96: Hoặc không chuyện gì xảy ra, hoặc là bên em mãi mãi.
98 Chap 97: Chấp nhận
99 Chap 98: Suy tính
100 Chap 99: Chị muốn đi đâu?
101 Chap 100: 'Sau chuyến đi này chắc có lẽ sẽ không còn dính dáng đến nhau nữa'
102 Chap 101: Bắt đầu tìm hiểu
103 Chap 102: Bắt đầu tìm hiểu 2
104 Chap 103: Vết rạch.
105 Chap 104: Tổn thương về mặt tâm lý?
106 Chap 105: Bệnh tâm thần?
107 Chap 106: Tuổi thơ bất hạnh.
108 Chap 107: Kế hoạch dần đi đến hồi kết
109 Chap 108: Có muốn uống rượu không?
110 Chap 109: Sự yêu thương cuối cùng.
111 Chap 110: Linh cảm chẳng lành.
112 Chap 111: Quỳ gối
113 Chap 112: Điên cuồng
114 Chap 113: Cậu ta đang nhập viện
115 Chap 114: Áy náy của Châu Ái Nghi
116 Chap 115: Tâm thần phân liệt
117 Chap 116: Trốn khỏi bệnh viện
118 Chap 117: Nơi xa lạ
119 Chap 118: Cô càng trở nên suy tính
120 Chap 119: Phương thức liên lạc
121 Chap 120: Chị đang làm gì?
122 Chap 121: Em van xin chị
123 Chap 122: Về Mĩ
124 Chap 123: Như một đứa trẻ
125 Chap 124: Tu tu
126 Chap 125: Sẽ cho cơ hội nếu như......
127 Chap 126: Châu Ái Nghi quỳ cầu xin
128 Chap 127: Nó rất yêu cháu
129 Chap 128: Tim ngừng đập, Âu Thành Triệu........
130 Chap 129: Niềm hy vọng
131 Chap 130: Tỉnh dậy
132 Chap 131: Cơ hội?
133 Chap 132: Chấp nhận cơ hội?
134 Chap 133: CÚT!
135 Chap 134: Thử
136 Chap 135: Khánh thành
137 Chap 136: Giận hờn
138 Chap 137: Rung động
139 Chap 138: Cậu đã ăn chay rất lâu rồi
140 Chap 139: Đêm đông ấm áp
141 Chap 140: Đêm đông ấm áp 2
142 Chap 141: Đêm đông ấm áp 3
143 Chap 142: Mái ấm gia đình
144 Chap 143: Món quà đêm Noel
145 Chap 144: Ước hẹn của cả hai
146 Chap 145: Cảm xúc bỗng trở nên khác thường
147 Chap 146: Mang thai
148 Chap 147: Làm sao con dám bỏ cô ấy
149 Chap 148: Chuẩn bị cho đám cưới
150 Chap 149: Đêm giao thừa đầu tiên
151 Chap 150: Lễ đường
152 Chap 151: Hạnh phúc cuối đời
153 Ngoại truyện 1: Ngọc Dương Thanh Nghi
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Giới thiệu nhân vật
2
Chap 1: Lần đầu gặp gỡ
3
Chap 2: Cuộc gặp gỡ của hai gia đình
4
Chap 3: Điều kiện trả công
5
Chap 4: " Tại sao cậu lại có số tôi?"
6
Chap 5: Âm mưu của Âu Thành Triệu
7
Chap 6: Châu Ái Nghi ở cùng Phong Lãnh Thiên
8
Chap 7: Những lời kì quặc của Âu Thành Triệu
9
Chap 8: Bí mật động trời của Âu Thành Triệu
10
Chap 9: Bức ảnh chụp cùng
11
Chap 10: Kết thúc
12
Chap 11: Lần đầu
13
Chap 12: Chịu trách nhiệm
14
Chap 13: Về Trung Quốc
15
Chap 14: Ý đồ của Châu Ái Nghi và Âu Thành Triệu
16
Chap 15: Cái tát
17
Chap 16: Hình ảnh bẩn mắt
18
Chap 17: Hạ thuốc
19
Chap 18: Thích không?
20
Chap 19: Ngọt ngào
21
Chap 20: Dự án hợp tác
22
Chap 21: Bữa ăn trưa
23
Chap 22: Món quà?
24
Chap 23: Đút cho tiểu Ân Nghiên ăn no
25
Chap 24: Rung động
26
Chap 25: Tỏ tình
27
Chap 26: Chủ động
28
Chap 27: Lâm trận
29
Chap 28: Cưng chiều
30
Chap 29: La Ly
31
Chap 30: Ăn trưa
32
Chap 31: Hai người là gì của nhau?
33
Chap 32: Lễ tiệc
34
Chap 33: Lễ tiệc 2
35
Chap 34: Lễ tiệc 3
36
Chap 35: Em đứng chờ chị hai tiếng
37
Chap 36: Âu Thành Triệu nấu ăn
38
Chap 37: Gặp Phong Lãnh Thiên
39
Chap 38: Em xin lỗi
40
Chap 39: Chị lơ em?
41
Chap 40: Bắt gặp Âu Thành Triệu đi cùng Châu Ái Nghi
42
Chap 41: Khách sạn
43
Chap 42: Bỏ thuốc
44
Chap 43: Ngọt ngào
45
Chap 44: Làm liều
46
Chap 45: Tẩy chay
47
Chap 46: Giúp
48
Chap 47: Đi ăn với anh được không?
49
Chap 48: Anh giúp em
50
Chap 49: Điên cuồng
51
Chap 50: Chủ động
52
Chap 51: Hợp tác
53
Chap 52: Trùng hợp
54
Chap 53: Ngất xỉu
55
Chap 54: Phát hiện
56
Chap 55: Lạnh nhạt
57
Chap 56: Tai nạn
58
Chap 57: Muốn chia tay? Mơ đi
59
Chap 58: Em không chia tay
60
Chap 59: Chiếc xe trong bức ảnh.
61
Chap 60: Ở cùng
62
Chap 61: Chị bôi thuốc cho em nhé?
63
Chap 62: Lạc Ân Nghiên thích gì?
64
Chap 63: Em xin lỗi
65
Chap 64: Ngọt ngào
66
Chap 65: Món quà nhỏ
67
Chap 66: Chuẩn bị
68
Chap 67: Sự thật
69
Chap 68: Em không muốn tổn thương chị
70
Chap 69: Đau đớn
71
Chap 70: Đau đớn 2
72
Chap 71: Cái tát thứ 2
73
Chap 72: Chúng ta có thể làm bạn mà?
74
Chap 73: Người yêu của Âu Thành Triệu?
75
Chap 74: Đi bar
76
Chap 75: Gặp gỡ
77
Chap 76: Chị dám đối xử với em như vậy?
78
Chap 77: Em sẽ không làm phiền chị nữa!
79
Chap 78: Ai cho chị đến đây?
80
Chap 79: Tôi được tự do rồi!
81
Chap 80: Dự tiệc
82
Chap 81: "Em chạy xe tới đây để rước chị"
83
Chap 82: My Sweety
84
Chap 83: Thái độ lạ thường
85
Chap 84: Đối đầu
86
Chap 85: Em hối hận
87
Chap 86: Thừa nhận
88
Chap 87: Chiếm hữu
89
Chap 88: Dành giật
90
Chap 89: Xử cậu ta nặng một chút!?
91
Chap 90: Hộp nhẫn
92
Chap 91: Muốn cho cậu ta thấy cảm giác người mình yêu phản bội?
93
Chap 92: Có thai?
94
Chap 93: Chị đã chọc giận em rồi!
95
Chap 94: Không cần em?
96
Chap 95: Ngất
97
Chap 96: Hoặc không chuyện gì xảy ra, hoặc là bên em mãi mãi.
98
Chap 97: Chấp nhận
99
Chap 98: Suy tính
100
Chap 99: Chị muốn đi đâu?
101
Chap 100: 'Sau chuyến đi này chắc có lẽ sẽ không còn dính dáng đến nhau nữa'
102
Chap 101: Bắt đầu tìm hiểu
103
Chap 102: Bắt đầu tìm hiểu 2
104
Chap 103: Vết rạch.
105
Chap 104: Tổn thương về mặt tâm lý?
106
Chap 105: Bệnh tâm thần?
107
Chap 106: Tuổi thơ bất hạnh.
108
Chap 107: Kế hoạch dần đi đến hồi kết
109
Chap 108: Có muốn uống rượu không?
110
Chap 109: Sự yêu thương cuối cùng.
111
Chap 110: Linh cảm chẳng lành.
112
Chap 111: Quỳ gối
113
Chap 112: Điên cuồng
114
Chap 113: Cậu ta đang nhập viện
115
Chap 114: Áy náy của Châu Ái Nghi
116
Chap 115: Tâm thần phân liệt
117
Chap 116: Trốn khỏi bệnh viện
118
Chap 117: Nơi xa lạ
119
Chap 118: Cô càng trở nên suy tính
120
Chap 119: Phương thức liên lạc
121
Chap 120: Chị đang làm gì?
122
Chap 121: Em van xin chị
123
Chap 122: Về Mĩ
124
Chap 123: Như một đứa trẻ
125
Chap 124: Tu tu
126
Chap 125: Sẽ cho cơ hội nếu như......
127
Chap 126: Châu Ái Nghi quỳ cầu xin
128
Chap 127: Nó rất yêu cháu
129
Chap 128: Tim ngừng đập, Âu Thành Triệu........
130
Chap 129: Niềm hy vọng
131
Chap 130: Tỉnh dậy
132
Chap 131: Cơ hội?
133
Chap 132: Chấp nhận cơ hội?
134
Chap 133: CÚT!
135
Chap 134: Thử
136
Chap 135: Khánh thành
137
Chap 136: Giận hờn
138
Chap 137: Rung động
139
Chap 138: Cậu đã ăn chay rất lâu rồi
140
Chap 139: Đêm đông ấm áp
141
Chap 140: Đêm đông ấm áp 2
142
Chap 141: Đêm đông ấm áp 3
143
Chap 142: Mái ấm gia đình
144
Chap 143: Món quà đêm Noel
145
Chap 144: Ước hẹn của cả hai
146
Chap 145: Cảm xúc bỗng trở nên khác thường
147
Chap 146: Mang thai
148
Chap 147: Làm sao con dám bỏ cô ấy
149
Chap 148: Chuẩn bị cho đám cưới
150
Chap 149: Đêm giao thừa đầu tiên
151
Chap 150: Lễ đường
152
Chap 151: Hạnh phúc cuối đời
153
Ngoại truyện 1: Ngọc Dương Thanh Nghi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play