[AllMikey] Xuyên Sách, Ta Làm Vương Phi Bị Thất Sủng!!
Chương 3
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Tiểu Châu, ta có thể ra vườn Thượng Uyển chơi được không? Ở trong phòng mãi cũng ngột ngạt và bí bách lắm
Tiểu Châu
Tất nhiên là được thưa vương phi, để thần đi cùng với người
Vì lo lắng em mặc phong phanh như vậy sẽ dễ bị cảm lạnh, bà ấy vội vàng mang ra một chiếc áo rồi đưa cho em.
Tiểu Châu
Thưa vương phi, ngoài trời gió lớn, xin người hãy khoác thêm áo để tránh cảm lạnh
Không hiểu là do sức khỏe của thân thể này yếu ớt hay là do em khỏe mạnh quá nên là em lại chẳng thấy lạnh lẽo tí nào
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Không sao đâu, ta không thấy lạnh. Nếu bà thấy lạnh thì cứ lấy mà mặc vào đi. Ta chỉ cần quàng chiếc khăn này là được rồi.
*Ảnh minh họa chiếc khăn*
Tiểu Châu
S-sao thế được thưa Vương phi, đây là áo của người. Sao thần có thể tự tiện mặc nó cơ chứ
Bà ta hốt hoảng khi thấy em nói vậy, dù gì cũng là thân phận chủ-tớ. Sao có thể tùy tiện mặc y phục của chủ nhân lên mình, dù cho có được sự đồng ý thì đây cũng là một điều cấm kị.
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Ta cho phép mà, bà cứ mặc đi
Tiểu Châu
N-nhưng còn các quy tắc..?
Xem ra bà ấy vẫn còn lo sợ, em nói tiếp
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Quy tắc cũ quá rồi, cũng đã tới lúc thay đổi quy tắc mới. Từ giờ bà cứ làm những gì mình cho là đúng, là tốt. Không cần câu nệ việc phép tắc làm gì
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Bà là người theo ta từ khi ta mới bước chân vào đây, chẳng lẽ có chiếc áo mà ta cũng không thể tặng bà sao?
Thấy Tiểu Châu có ý định từ chối, em lấy chiếc áo từ tay bà rồi khoác lên người cho bà. Tiểu Châu đứng ngây ngốc một lúc rồi cũng vội vàng cúi đầu đa tạ.
Tiểu Châu
Thần xin đa tạ Vương phi, thần sẽ nguyện hi sinh cả đời này vì người.
Em và Tiểu Châu cùng đi tới vườn Thượng Uyển, nơi đây quả thật rộng lớn và tráng lệ. Mọi thứ đều được chạm khắc kĩ lưỡng đến từng chi tiết, những phiến đá cũng được đúc kết tỉ mỉ. Kĩ thuật không khác gì thế giới hiện đại mà em đang sống cả.
Đi tới vườn Thượng Uyển, dù cho đã đọc rất nhiều và am hiểu về những thứ như vậy. Nhưng quả thật được chiêm ngưỡng tận mắt mới đúng là tuyệt đẹp.
Em bước tới ghế ngồi, Tiểu Châu vội vàng sai người dâng trà. Em vừa ngồi nhâm nhi tách trà vừa ngắm nhìn những đợt tuyết rơi đầu mùa. Cũng sắp sang đông rồi nhỉ?
Khung cảnh thật yên bình và thư thái, bảo sao tên nhị thiếu gia đó lại rất thích nơi này.
Mọi thứ tưởng chừng như bình yên, em còn đang suy nghĩ về cuộc sống khi vẫn đang ở Tokyo của mình. Thì một giọng nói bỗng dưng phát ra từ phía sau.
Tát Dã Hi Hoa
Vương phi nay cũng có nhã hứng ra đây thưởng trà hay sao?
Em vội nhìn ra đằng sau, là một cô thiếu nữ trẻ đẹp, nét đẹp tựa như ngọc ngà kim cương. Một nét đẹp của sự cao quý và thanh khiết.
Xinh nhưng mỏ hơi hỗn, cách cô ả này ăn nói nghe thật chướng tai.
Tát Dã Hi Hoa
Vương phi sao còn không mau nghĩ cách lấy lòng vương gia, nếu không người sẽ bị vứt xó giống như đống giẻ bỏ đi vậy đó.
Cô nàng nhìn em rồi nở nụ cười dịu dàng, ngây ngô của một thiếu nữ đôi mươi.
Không thấy em phản ứng gì, cô ta nói tiếp.
Tát Dã Hi Hoa
Dạo này, thiếp rất được vương gia sủng ái. Cứ mỗi khi uống rượu là lại gọi thiếp tới bầu bạn, vương gia và thiếp cùng nhau thưởng rượu ngắm trăng tròn.
Ngứa mắt với hành động hống hách của cô ta, Tiểu Châu lên tiếng đuổi khéo cô ta về cho.
Tiểu Châu
Hi Hoa Tiểu thư, vương phi nhà ta đang không được khỏe. Xin tiểu thư về cho.
Nghe tin em bị ốm, cô ta như nắm được điểm yếu. Lại càng lên tiếng khiêu khích.
Tát Dã Hi Hoa
Chà, thiếp nghe nói vương phi bị ngã khiến trí nhớ không được minh mẫn lắm. Thật đáng buồn cho vương phi, mong vương phi mau chóng bình phục để còn hầu hạ bên cạnh vương gia.
Tát Dã Hi Hoa
Mà, vương phi có còn cơ hội được hầu hạ nữa đâu
Em đặt tách trà xuống rồi đứng dậy đi về phía cô ả, thấy điềm không lành. Cô ả vội vã lấy tay che mặt rồi hét lớn
Tát Dã Hi Hoa
Vương phi mà dám đánh thiếp thì vương gia sẽ không bỏ qua đâu
Nhưng khác với những gì cô ta nghĩ, em chỉ nhẹ nhàng nâng cằm cô ả lên rồi cười nói
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Tiểu thư, cô rất xinh đẹp. Vậy nên đừng để những lời nói không hay ấy thốt ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn này, lời nói đó có sát thương lớn đối với ta đấy
Trong khi cô ả vẫn còn đứng đơ ra chưa kịp phản ứng. Em liền lấy chiếc khăn của mình và choàng vào cổ cô nàng.
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Ngoài trời gió lạnh, một bông hồng như tiểu thư ăn mặc mỏng manh như vậy sẽ dễ bị cảm. Quàng lấy khăn của ta rồi mau chóng về phòng nghỉ ngơi đi.
Mặc kệ cô ả đứng đơ như trời chồng, em quay sang nói với Tiêu Châu.
Tá Dã Vạn Thứ Lang
Tiểu Châu, trời lạnh rồi, ta mau về thôi
Tiểu Châu cúi người cung kính, gương mặt thoáng chút nụ cười.
Tiểu Châu
Vâng thưa Vương phi
Comments
Tâm hướng thiện nhưng cái mỏ hướng về bệnh viện=))
2023-04-17
8
Phương Nguyễn
hóng
2023-03-31
1
Mao
Hay r nha tiếp đi tg ơi 💕💕
2023-03-31
2