Chương 15: Chất vấn.

Đông Phương Nhĩ Nguyện mỉm cười như một thư sinh đầy ôn nhu, hữu thủ phe phẩy phiến quạt ngọc bích đồng màu sắc với trang phục thanh thanh trên người y. Vân Phong Thuấn Trì đưa mắt nhìn y, không tỏ vẻ gì đặc biệt, kim khẩu mở lời:

- "Đông Phương trưởng môn còn nán lại phải chăng có chuyện muốn hỏi tại hạ?"

- "Gần đây có một vị cố nhân đến tìm tại hạ, có lẽ ngài đây đã gặp qua y rồi."

Nghe đoạn, Vân Phong Thuấn Trì khẽ nhếch chân mày một cái, yên tĩnh chờ xem y định nói gì. Đông Phương Nhĩ Nguyện hiểu, nên tiếp tục.

- "Hắn tên Thiên Tiêu."

- "..."

- "Haha, hắn còn có một danh hiệu lừng danh thời Đế vương, gọi là Ngạo Thế Thiên Tiêu, đi cùng tuyệt thế ẩn sư là Thanh Sương Thiên Tuyết."

Nghe dứt câu, Vân Phong Thuấn Trì thoáng chốc dao động, con ngươi chỉ ngạc nhiên trong tích tắc. Hai cái tên này nổi lên vào thời Hoàng triều ngự trị, cũng tức là khoảng gần hai mươi năm về trước, và tàn đi sau khi Hoàng triều sụp đổ. Hiện tại, Đông Phương Nhĩ Nguyện nhắc đến là có ý gì?

- "Đông Phương các hạ có gì cứ nói thẳng."

- "Tháng trước, tại hạ có duyên gặp gỡ Thiên Tiêu. Chẳng qua, hắn ta bây giờ đặc một bộ dạng già nua, tàn tạ, lại trong trạng thái chỉ còn nửa mạng. Ta nghĩ, hắn đắc tội ai mà vừa mới tái xuất giang hồ liền bị ra tay nhẫn tâm như thế."

Vân Phong Thuấn Trì khẽ "ồ" một tiếng. Người đấy chẳng phải là do chính tay ngài một chưởng đánh thấu tâm can sao? Vốn là không thù không oán, chẳng qua con người Vân Phong Thuấn Trì không phải thánh nhân như vẻ bề ngoài, lúc tức giận sẽ mất kiên nhẫn. Nhưng bấy nhiêu điều này ngài chỉ nghĩ trong bụng mà thôi, ngài cũng không muốn tiết lộ lí do là vì Phong Thời Uyển. Ngoài miệng từ tốn nói:

- "Ta không có hứng thú với lòng từ bi của các hạ."

Đông Phương Nhĩ Nguyện nghe vậy thì cười nhẹ, vẫn giữ độc một nét ôn hòa như lưu thủy mà nói:

- "Trong lúc cứu chữa cho hắn, tại hạ phát hiện một vết thương nặng nhất trên ngực hắn là do hàn khí cực hạn gây ra. Loại hàn khí xâm nhập qua từng mao mạch và tụ lại nơi bị thương một vết hoa văn sáng trong rất đặc biệt. Mà linh lực đặc thù này không có nhiều người sử dụng."

- "Vậy nên?"

- "Vân Phong các hạ hẳn đã trải qua biến hóa luân phiên của thiên hạ rồi đi. Chẳng lẽ ngài lại không nghĩ đến ai sử dụng loại thuật này sao?"

Người nam nhân an tĩnh trên bảo tọa vẫn kiên nhẫn nhìn y, ngữ khí nhàn nhạt:

- "Quả là có người như thế. Bất quá, ta không có thói quen nghi ngờ một người chết rồi."

Đông Phương Nhĩ Nguyện nét mặt nghiêm nghị mà rằng: "Tiên tôn đang nói đến cố Hoàng Đế, hay là cố Hoàng Hậu? Thực ra, thuật âm hàn ấy vẫn có sự khác biệt giữa từng người sử dụng. Mà người đã khuất không thể cải tử hồi sinh, tất nhiên không thể là họ. Nhưng mà tiên tôn, ngài đây cũng biết dùng hàn thuật, không phải sao?"

- "Ồ, các hạ nghi ngờ là ta làm?"

Cầm phiến quạt thu lại trong tay, Đông Phương Nhĩ Nguyện cười mỉm một cái, lắc đầu:

- "Không phải nghi ngờ, tại hạ cho rằng nó phải là chắc chắn."

- "Đông Phương các hạ quả nhiên thẳng thắn. Vậy ta cũng nói thẳng, mạng của Thiên Tiêu ta không có hứng thú. Còn hắn bị thương như thế nào tức là hậu quả hắn phải nhận, đó là cái giá ta đổi lại mà thôi. Cho nên, có chăng cũng chỉ là Vân Phong Thuấn Trì ta bao che đồ nhi. Ta tin là các hạ đã hiểu ý."

Đông Phương Nhĩ Nguyện cười nhạt, thoáng thở dài một hơi rồi đứng dậy, bái tay cúi chào Vân Phong Thuấn Trì, trước khi quay lưng đi đã nói một câu:

- "Quá khứ, buông bỏ được mới sống vô ưu. Vạn sự đã qua, không thể cưỡng cầu. Một đời Ngạo Thế Thiên Tiêu cùng Thanh Sương Thiên Tuyết đã sống thanh bạch không thẹn với trời, tiếc rằng trời đã phụ lòng họ, đau hơn là người cũng đã phụ họ. Đây cũng là chuyện khiến người ta cảm thán, xót xa nhất. Oanh oanh liệt liệt hay ai oán não nùng, tất thảy đều chỉ còn là vang bóng một thời..."

Dứt lời, Đông Phương Nhĩ Nguyện cúi đầu thêm một cái, xoay gót rời đi. Vân Phong Thuấn Trì lần này cũng đứng dậy khỏi bảo tọa, hướng mắt nhìn thanh y nam nhân dần biến mất sau cánh cửa Tuế Nguyệt Trường Niên. Trong khoảnh khắc Đông Phương Nhĩ Nguyện vừa đi mất, là hai bóng dáng quen thuộc bước vào. Vân Cảnh Ngạn và Phong Thời Uyển đồng thời nhìn người mặc thanh y rời khỏi. Vân Cảnh Ngạn để lại một câu rồi đi theo người kia:

- "Ta tiễn chân Đông Phương trưởng môn."

Phong Thời Uyển gật đầu, rồi nhanh chóng vào chính điện. Những lời cuối cùng vừa nãy Đông Phương Nhĩ Nguyện nói nàng đã nghe thấy. Vì vậy, nàng hiện tại đang vời vợi suy tư.

- "Sư tôn. Vừa rồi..."

Vân Phong Thuấn Trì nghe nàng nói không dứt câu thì lên tiếng:

- "Người sống lâu hơn một kiếp tự nhiên sẽ lắm tâm sự. Có điều, cái nhìn của Đông Phương Nhĩ Nguyện cũng chưa phải tất cả sự thật."

Phong Thời Uyển nhìn vị sư tôn trước đây tâm luôn bất biến, nay bỗng hiền hiện nét ưu tư thì lấy làm thích thú.

- "Ngạo Thế Thiên Tiêu và Thanh Sương Thiên Tuyết lại là tiền nhân như nào vậy ạ? Nghe danh hào của họ có vẻ rất bá khí nha."

Vân Phong Thuấn Trì từng bước đi xuống thượng vị, gần đến Phong Thời Uyển thì mỉm cười mà chậm rãi nói:

- "Tản bộ cùng ta, ta kể con nghe về họ."

Phong Thời Uyển vốn nghĩ ngài sẽ nói "không có gì đâu, chỉ là chuyện cũ mà thôi, con không cần bận tâm". Ai ngờ, ngài lại thuận lòng kể, Phong Thời Uyển được bận vui vẻ bất ngờ. Nàng không chần chừ mà nối gót theo sau y. Bóng lưng xa dần khỏi Cửu Trừng Đài, hai người bạch y thanh khiết, người khí khái, người thướt tha.

@Cố_Tiểu_Hoa

Chapter
1 Chương 0. Giới thiệu
2 Hồi I: Thiên hạ hiện tại, giả phồn hoa. Chương 1: Diện kiến tiên tôn
3 Chương 2: Hình như là dung túng đồ nhi.
4 Chương 3: Một thoáng kinh hồng (1)
5 Chương 4: Một thoáng kinh hồng (2)
6 Chương 5: Xinh đẹp cũng là một loại năng lực
7 Chương 6: Gặp gỡ giai nhân, phát ngôn vô lại (1)
8 Chương 7: Gặp gỡ giai nhân, phát ngôn vô lại (2)
9 Chương 8: Xuất sơn, nghe kể chuyện năm xưa (1)
10 Chương 9: Xuất sơn, nghe người xưa kể chuyện (2)
11 Chương 10: Cố nhân tìm đến, suýt nữa lấy mạng ta.
12 Chương 11: Nàng ấy ở đâu?
13 Chương 12: Nhắc đến cố Hoàng Hậu, chuyện cũ thật mơ hồ.
14 Chương 13: Thượng Tứ Môn bái kiến tiên tôn (1)
15 Chương 14: Thượng Tứ Môn bái kiến tiên tôn (2)
16 Chương 15: Chất vấn.
17 Chương 16: Nghe kể chuyện, sư tôn là soái nhất (1)
18 Chương 17: Nghe kể chuyện, sư tôn là soái nhất (2)
19 Chương 18: Một nhà ba sư đồ hàn huyên.
20 Chương 19: Mật động (1)
21 Chương 20: Mật động (2)
22 Chương 21: Mộng cảnh.
23 Chương 22: Dụng ý của ta (1)
24 Chương 23: Dụng ý của ta (2)
25 Chương 24: Thời thiếu niên lợi hại.
26 Chương 25: Phát hiện
27 Chương 26: Người của ta.
28 Chương 27: Hiện tượng lạ khuynh đảo chúng tu sĩ
29 Chương 28: Bát Nhã cảnh giới (1)
30 Chương 29: Bát Nhã cảnh giới (2)
31 Chương 30: Chuyện xưa kể lại - Hào quang quá khứ (1)
32 Chương 31: Chuyện xưa kể lại - Hào quang quá khứ (2)
33 Chương 32: Chuyện xưa kể lại - Hào quang quá khứ (3)
34 Chương 33: Ta sẵn sàng làm kiếm khách. (1)
35 Chương 34: Ta sẵn sàng làm kiếm khách (2)
36 Chương 35: Hồng hạc gửi thiệp mời
37 Chương 36: Chúng sinh quy tụ (1)
38 Chương 37: Chúng sinh quy tụ (2)
39 Chương 38: Ngươi, nhắm đến ta. (1)
40 Chương 39: Mệnh cách phượng hoàng, vạn kiếp vương
41 Chương 40: Bí mật của tiên tôn (1)
42 Chương 41: Bí mật của tiên tôn (2)
43 Chương 42: Không thể có lần hai
44 Hồi II. Quy khứ. Chương 43: Xuất cung
45 Chương 44: Xuất sơn
46 Chương 45: Tiệm hoành thánh đa phúc khí.
47 Chương 46: Truy quái thú, gặp mỹ nhân.
48 Chương 47: Kết giao
49 Chương 48: Ta muốn đi thay y phục
50 Chương 49: Ba người một nhóm
51 Chương 50: Náo loạn tiểu quán
52 Chương 51: Ngủ như thế nào?
53 Chương 52: Quỷ quán (1)
54 Chương 53: Quỷ quán (2)
55 Chương 54: Quỷ quán (3)
56 Chương 55: Thanh Thương Nhược Thủy
57 Chương 56: Vào tửu lâu.
58 Chương 57: Quỷ tân nương
59 Chương 58: Vấn tân nương
60 Chương 59: Uẩn khúc
61 Chương 60: Lời ngọt ngào đầu tiên
62 Chương 61: Thưởng nguyệt, luận tự do
63 Chương 62: Đệ đệ ngoan
64 Chương 63: Chạm tay nàng
65 Chương 64: "Tình trong như đã, mặt ngoài còn e"
66 Chương 65: Dính líu sâu xa (1)
67 Chương 66: Dính líu sâu xa (2)
68 Chương 67: Vấn đáp
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 0. Giới thiệu
2
Hồi I: Thiên hạ hiện tại, giả phồn hoa. Chương 1: Diện kiến tiên tôn
3
Chương 2: Hình như là dung túng đồ nhi.
4
Chương 3: Một thoáng kinh hồng (1)
5
Chương 4: Một thoáng kinh hồng (2)
6
Chương 5: Xinh đẹp cũng là một loại năng lực
7
Chương 6: Gặp gỡ giai nhân, phát ngôn vô lại (1)
8
Chương 7: Gặp gỡ giai nhân, phát ngôn vô lại (2)
9
Chương 8: Xuất sơn, nghe kể chuyện năm xưa (1)
10
Chương 9: Xuất sơn, nghe người xưa kể chuyện (2)
11
Chương 10: Cố nhân tìm đến, suýt nữa lấy mạng ta.
12
Chương 11: Nàng ấy ở đâu?
13
Chương 12: Nhắc đến cố Hoàng Hậu, chuyện cũ thật mơ hồ.
14
Chương 13: Thượng Tứ Môn bái kiến tiên tôn (1)
15
Chương 14: Thượng Tứ Môn bái kiến tiên tôn (2)
16
Chương 15: Chất vấn.
17
Chương 16: Nghe kể chuyện, sư tôn là soái nhất (1)
18
Chương 17: Nghe kể chuyện, sư tôn là soái nhất (2)
19
Chương 18: Một nhà ba sư đồ hàn huyên.
20
Chương 19: Mật động (1)
21
Chương 20: Mật động (2)
22
Chương 21: Mộng cảnh.
23
Chương 22: Dụng ý của ta (1)
24
Chương 23: Dụng ý của ta (2)
25
Chương 24: Thời thiếu niên lợi hại.
26
Chương 25: Phát hiện
27
Chương 26: Người của ta.
28
Chương 27: Hiện tượng lạ khuynh đảo chúng tu sĩ
29
Chương 28: Bát Nhã cảnh giới (1)
30
Chương 29: Bát Nhã cảnh giới (2)
31
Chương 30: Chuyện xưa kể lại - Hào quang quá khứ (1)
32
Chương 31: Chuyện xưa kể lại - Hào quang quá khứ (2)
33
Chương 32: Chuyện xưa kể lại - Hào quang quá khứ (3)
34
Chương 33: Ta sẵn sàng làm kiếm khách. (1)
35
Chương 34: Ta sẵn sàng làm kiếm khách (2)
36
Chương 35: Hồng hạc gửi thiệp mời
37
Chương 36: Chúng sinh quy tụ (1)
38
Chương 37: Chúng sinh quy tụ (2)
39
Chương 38: Ngươi, nhắm đến ta. (1)
40
Chương 39: Mệnh cách phượng hoàng, vạn kiếp vương
41
Chương 40: Bí mật của tiên tôn (1)
42
Chương 41: Bí mật của tiên tôn (2)
43
Chương 42: Không thể có lần hai
44
Hồi II. Quy khứ. Chương 43: Xuất cung
45
Chương 44: Xuất sơn
46
Chương 45: Tiệm hoành thánh đa phúc khí.
47
Chương 46: Truy quái thú, gặp mỹ nhân.
48
Chương 47: Kết giao
49
Chương 48: Ta muốn đi thay y phục
50
Chương 49: Ba người một nhóm
51
Chương 50: Náo loạn tiểu quán
52
Chương 51: Ngủ như thế nào?
53
Chương 52: Quỷ quán (1)
54
Chương 53: Quỷ quán (2)
55
Chương 54: Quỷ quán (3)
56
Chương 55: Thanh Thương Nhược Thủy
57
Chương 56: Vào tửu lâu.
58
Chương 57: Quỷ tân nương
59
Chương 58: Vấn tân nương
60
Chương 59: Uẩn khúc
61
Chương 60: Lời ngọt ngào đầu tiên
62
Chương 61: Thưởng nguyệt, luận tự do
63
Chương 62: Đệ đệ ngoan
64
Chương 63: Chạm tay nàng
65
Chương 64: "Tình trong như đã, mặt ngoài còn e"
66
Chương 65: Dính líu sâu xa (1)
67
Chương 66: Dính líu sâu xa (2)
68
Chương 67: Vấn đáp

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play