Quán cà phê cạnh chung cư của cô, đơn giản là thời tới chạy không kịp, có chạy cũng bị kéo lạ.
Nhớ hồi ấy ế đến mức muốn cạp đất mà ăn, tự dưng một ngày ba, bốn công ty tụ tập về đây xây dựng cũng như kinh doanh rồi quán này cũng từ đó mà phát tài lên.
Cô vừa bước vào đã tấp nập ồn ào như mọi khi, cô thoáng nhìn thấy Khả Lam cô bạn thân duy nhất của cô cũng có thể nói là độc nhất vô nhị dù đào núi mò dưới biển cũng không thể tìm ra người nào tốt như cô ấy.
Tự dưng ở phía sau có một thằng du côn to con thân hình cao lớn vạm vỡ đứng sau lưng Khả Lam định dở trò biến thái. Gã vừa đinh chạm vào người Khả Lam thì đã bị cô siết chặt tay lại, đôi mắt phượng sắc bén ánh lên tia lạnh lùng xen phần khí tức đáng sợ.
Gã dường như biết âm mưu của mình bị bại lộ liền cau mày khó chịu rút tay ra, tức giận quát.
“Con nhỏ này mày làm cái méo gì thế, tao định trả tiền cũng đéo được à ?!”
Gã lớn tiếng xưng mày-tao với cô, Khả Lam giật mình quay lại hóa ra là Tử Khả.
“Trả tiền dùng miệng gọi được rồi mày im lặng như vậy có ý đồ xấu à?”
Cô gằng giọng, người ngoài nghe vào cứ như cô đang bảo vệ người yêu của mình vậy.
“ T..tao đã gọi nhưng nó không nghe.”
Cô nhìn lên mấy chiếc camera gần đó, nhìn thằng khốn này cũng biết đang bốc phét xạo chó rồi.
Nói mà sắc mặt vẫn cứ du côn như thế, quả là khiến cho người ta cảm thấy khó chịu.
“Camera ở đây ghi được âm thanh.”
Gã nghe thấy liền đập mạnh xuống bàn rời đi trong sự bàn tán của những người xung quanh, Khả Lam cầm tiền vào đưa cho ông chủ tiệm.
Ông chủ Kim chủ của tiệm cà phê này, ông đang chăm chú lau những chiếc ly trên bàn. Bất chợt nhìn thấy Lục Tử Khả liền dừng công việc của mình lại bởi lẽ trước đây khi tiệm của ông đang ế cũng là cô cùng con bé Khả Lam đến mỗi ngày.
Rồi khi phát tài đến cỡ này cũng là cô đến làm việc mỗi ngày, những ngày cô đến đây không có chuyện gì xảy ra mới là kì tích. Ông vừa coi cô là ân nhân vừa coi cô là đứa phá hoại, ngoại trừ Khả Lam ra thì chẳng nghe ai cả.
Ngoại hình con gái mà tính cách y như đàn ông, lúc nào cũng im lặng trầm tính chỉ mở lời với con nhóc Khả Lam kia thôi.
Ông hơi trầm mặt lắc đầu thở dài bất lực.
“Chỉ là cậu ấy giải quyết cái thằng cha gây chuyện mà mấy hôm trước đập bàn đập ghế tiệm mình ấy ạ.”
Khả Lam dịu dàng giải thích, đương nhiên là giúp cô rồi. Khả Lam biết tính cách của Tử Khả một khi bị người khác nói thì cũng chẳng nói là vì để tránh gây thị phi, rắc rối cho mình nên Khả Lam luôn là người giải thích cho cô những lúc như vậy, những lúc nàng gây sự cũng đều là Khả Lam giải thích cho cô tất cả cũng chỉ bởi Khả lam biết quá khứ của cô đã trải qua những gì.
Đã chịu đựng những mất mác, uất ức, đau đớn tột cùng như thế nào.
Ông chủ Kim gật gật đầu dường như đã tiếp tục công việc lau ly của mình như đã hiểu, Khả lam kéo cô đi vào bên trong.
“Sao hôm nay giận thế, ông giám đốc kia lại hẹn cậu nữa à?”
Khả Lam ân cần xoa đầu cô hỏi, cử chỉ khiến bao nhiều thằng đàn ông mê chết được. Đã xinh đẹp lại còn dịu dàng vô cùng mạnh mẽ bảo vệ người khác nữa chứ.
Cô dựa đầu vào vai Khả Lam, tinh nghịch ôm eo của cô nàng.
“Lam Lam của ta hiểu ta nhất bản vương yêu nàng nhất”
Cô nhắm đôi mắt lại ngửi mùi hương hoa hồng nhẹ nhàng từ người của Khả Lam, mùi hương dễ chịu thật.
“Được rồi, tiều tác giả tài ba của Lam Lam mau đi làm việc đi kẻo lại bị trừ lương.”
Khả Lam phì cười vẻ làm nũng này bình thường lại chỉ làm cho cô nàng thấy, còn người khác lại trầm tính khác thường. Y hệt con rô-bót được cài đặt nhận diện trước vậy, cô gật đầu đi làm cùng Khả Lam.
Thoáng chốc đã 2 giờ đêm, tiệm đần ít người hơn, thoáng nhìn qua chỉ còn mấy cái ghế trống.
Ông Kim chờ người khách cuối cùng rời đi rồi đóng cửa lại, cô, Khả Lam cùng những anh chị nhân viên làm việc chung cũng chào tạm biệt ông Kim ra về.
Về phòng vừa chạm tay vào cửa cô cứ tưởng là phòng trọ của mình bị trộm liền luống cuống cả lên, gia sản của cô toàn bộ nằm trong đó lúc lâu sau mới sực nhớ ra là lúc đi vội quá nên quên đóng cửa.
Khả Lam nằm trên giường ngủ được mấy giấc, cô mở điện thoại lên vào phần thông tin tiểu thuyết của mình số lượt xem tăng lên cũng kha khá. Vui? Tất nhiên là rất vui rồi.
Cô lẩm bẩm như một đứa tự kỉ một hồi, thông báo tin tức hiện trong điện thoại ra. Thấy đề hai chữ cảnh báo to đùng, cô nhanh chóng khóa kín cửa sổ kéo rèm cửa khóa luôn cả ra vào.
Click vào xem là giết người hàng loạt mà người bị giết lại là phụ nữa, cô chạy đến bên giường lay người Khả Lam dậy đọc cho cô nàng nghe.
Thông tin người ta còn nói, có người thấy hắn ta mặt râu ria, đội nón kết đen vào chung cư 531, đường Trần Hoàng. Đây chẳng phải là chung cư cô cùng Khả Lam đang ở à, méo gì xui xẻo dữ dằng vậy.
Khả Lam lấy điện thoại gọi cho bà chủ nhà trọ kể cho bà ta nghe, bà ta nói có người như vậy vừa thuê phòng xong còn nói sáng mai sẽ rời đi. Bà ta cũng sợ không kém liền trở về phòng báo cho cảnh sát.
Cảnh sát nhanh chóng phong tỏa khu chung cử , chờ khi trời sáng, bắt đầu hành động. Khả Lam hơi sợ ôm lấy tay cô mãi.
Tiếng ồn ào bên dưới chung cư vọng lên, cô nhìn Khả Lam.
“Này xuống dưới có cảnh sát an toàn hơn.”
Khả Lam ôm chặt lấy cổ cô run run, nên làm gì với những tình huống xảy ra ồ ạt như vậy đây. Mà nếu là trường hợp chỉ có 1 trong 2 người nữa chứ.
Updated 55 Episodes
Comments
Densetsu
ra chap mới ik
2023-04-05
0
Sở Ninh Yến (HNT)
Lại zụ gì đây???? Hông yên chút được hay gì
2023-04-04
0