Sau ngày hôm ấy , Phúc có vẻ giận sau khi tôi có lời lẽ không hay dành cho ba má của nó
'' Mày trốn trong nhà tao à ? Sao mà biết rõ thế ! ''
Phúc to tiếng với tôi , chuyện đó không hiếm . Nhưng lần này có vẻ nó giận tôi thật rồi , tôi và nó chẳng nói , chẳng thèm nhìn mặt nhau kể cả khi trên lớp hơn cả tuần.
'' Tao nghĩ ... tao có lỗi với mày ... nên cho tao xin lỗi nhé “
'' Mày có lỗi để mà xin à ? ''
Nó quay qua , giọng nhẹ nhàng . Tôi biết nó chẳng thèm giận lâu đâu . Những tháng này ngồi kế nó , tôi đã quá hiểu tính của nó quá rồi
'' Một bịch bánh tráng trộn với ly trà tắc ''
Đó là '' quà tạ lỗi '' mà nó bắt tôi phải cống nạp cho nó.
'' Được rồi ! Chiều nhé ''
Chiều hôm ấy tôi và nó rủ nhau xuống căn tin trường . Khổ nỗi tôi là một con “ Đỗ Nghèo Khỉ “ chính hiệu , không hơn , không kém . Khác xa với Phúc , tôi có cuộc sống có thể gọi là thiếu thốn hơn nhiều . Kể cả việc ăn cũng đôi khi thiếu lên thiếu xuống . Hai mươi lăm nghìn cũng có thể được xem là tiền ngu cho những lời nói ngu dại của bản thân mình , lúc ấy tôi nghĩ đó là một bài học xứng đáng mà bản thân phải nhận khi nói xấu người khác .
Từ khi nào không biết , nó nhìn tôi chằm chằm . Mặt nó đỏ ửng lên .
“ Sao giống hẹn hò dữ vậy ... ''
Có vẻ là tại vì hai đứa ngồi đối diện , nói chuyện nhường như chẳng có khoảng cách nào để có thể gọi là bạn bè .
'' Có lẽ nên ... nên lên lớp được rồi đó ... ''
Vì khi lên lớp , nếu đi cùng nhau luôn bị tụi trong lớp đồn là cặp đôi . Nên chúng tôi sẽ đi có khoảng cách như Phúc đi trước thì tôi sẽ đi sau cách gần mười hay mười lăm bước chân gì đó và trong lớp hạn chế nói chuyện hết mức có thể ...
'' Bài kiểm tra có rồi kìa ! ''
“ mày được bao nhiêu điểm thế ? ''
'' Tao được chín ''
Lần đầu tiên , tôi cao điểm hơn cả Phúc . Có lẽ vì đó mà nó giận tôi , vì gần đây tiến bộ vượt bậc hơn cả nó . Tôi biết , bản thân nó gần đây phải chịu nhiều áp lực vì lên lớp phải kèm tôi học . Về nhà lại chẳng có tí tình cảm nào của ba mẹ . Nó buồn , tôi hiểu nó hơn ai khác , hơn cả đám bạn nữ mà nó chơi cùng ...
'' Nơi cô đơn nhất không phải là nơi lạnh lẽo nhất
Mà đó là nơi không có tình yêu ''
Tôi chẳng biết từ khi nào mà bản thân lại cố gắng học đến thế , có thể là do nhà tôi nghèo . Tôi ghét cảnh phải đóng tiền cho những kiến thức mà lẽ ra tôi có thể tự mày mò ra ở nhà , ở thư viện , hay là có thể hỏi Phúc , kho tàn kiến thức kế bên tôi .
'' Mày đang cố gắng vì điều gì ? '' Phúc ngập ngừng hỏi nhỏ tôi
'' Tao nghĩ đó là vì mày '' tôi chỉ đáp cho vui
Lúc ấy , tôi chỉ nghĩ rằng mình cố gắng để giúp đỡ nó , vì nó giúp tôi gần cả 4 năm rồi cơ mà . Năm ấy , chúng tôi thi tuyển sinh lên lớp Mười . Nó chẳng nói tôi nguyện vọng của nó là vào đâu , vào trường nào . Tôi cũng thế .
Quả thật , kì thi này nó áp lực vô cùng . Học từ sáng đến hơn mười giờ đêm . Đó là những ngày mà tôi cảm giác tôi không còn là chính mình . Vì tôi biết , tôi học vì ba mẹ mình , tôi muốn trưởng thành hơn và tôi cũng không muốn cho ba mẹ buồn nếu mình rớt tuyển sinh . Hơn nữa , tôi học là vì ... Phúc , tôi ghét cái cảm giác nó biết tôi sẽ thất bại trước một kỳ thi lớn tầm cỡ thành phố .
Hè năm lớp chín , tôi đậu vào một trường ở Quận 6 , khác xa với ngôi trường cấp hai cũ tệ hại . Ngôi trường này đẹp hơn , xịn hơn và hơn cả ... có Phúc chung trường với tôi .
Updated 45 Episodes
Comments
Trương Thi Điệu
quá hay quá tuyệt vời
2024-05-30
1
Ngọc Giàu
2chap đầu thấy hay
2023-08-27
0
Yến Nha Đầu
tình cảm bắt đầu từ đây chăng
2023-08-10
0