Từ phòng ngủ bước ra Vera đã cất gọn sách vở và thay cho mình một bộ đồ thoáng mát hơn. Em mặc một bộ váy mỏng màu trắng hồng, bộ đồ này được thêu lên những hoa văn họa tiết rất tinh tế, vừa vặn thể hiện được đường cong tuyệt vời của em, hoàn mỹ phác họa ra.
Dưới cái váy ngắn là một đôi chân dài, trắng như tuyết mai có thể khiến tâm hồn người ta xúc động khó mà nhịn được. Vòng hai buộc qua một sợi dây vải màu trắng thành chiếc eo liễu mảnh khảnh, thân thể thướt tha bước ra phòng bếp.
Vừa bước vào trong bếp thì đôi mắt diễm lệ của Vera đã trông thấy một thân ảnh mang theo vẻ đẹp dịu dàng mà cao quý, đang chế biến thức ăn. Đôi mắt phượng của cô gái đó liếc sang rồi quay đầu lại lộ ra dung nhan khuynh Quốc, mỉm cười gây xao xuyến lòng người.
“Hôm nay con yêu của mẹ về sớm vậy?”
Vera vui vẻ đi tới giúp mẹ rửa rau củ quả rồi đáp: “Vì con rất muốn được cùng mẹ chuẩn bị bữa trưa.”
Hai mẹ con vừa trò chuyện vừa hỗ trợ lẫn nhau làm công việc nội trợ rất là vui vẻ.
Mẹ Vera là bác sĩ cấp cao nên rất là bận nhiều công việc, rất ít khi cô về nhà vào buổi trưa. Nên mỗi khi Vera biết được hôm nào đó mẹ sẽ về vào giờ trưa, thì em luôn về sớm để có thể cùng mẹ chuẩn bị cho bữa ăn.
Trông thấy Vera chăm chỉ xào nấu thức ăn, mẹ em ấy mỉm cười tươi tắn, đối với cô có được một đứa con ngoan ngoãn hiếu thảo như thế này là bản thân đã mãn nguyện lắm rồi.
Mẹ Vera tên Xenia, một người ngoại Quốc, tuy đã ngoài 30 nhưng trông dung mạo chỉ như một thiếu nữ mới tới tuổi 18.
Thân cô mang một bộ váy trắng bao bọc cơ thể mềm mại, mái tóc hồng óng ả được tết lại phần trên như tước phượng. Khí chất mơ hồ lộ ra một phần cao quý khó có thể che giấu, dung nhan yên tĩnh xinh đẹp động lòng người, nhìn như một loại vưu vật tuyệt thế khó tả thành lời.
Vera gần như đã thừa hưởng toàn bộ sắc đẹp từ mẹ mình, ngoại trừ khí chất bất đồng, một người thanh lãnh lạnh nhạt, một người yên tĩnh cao quý, thì dung nhan của họ cơ hồ giống nhau tới tám phần.
Thức ăn cũng đã được nấu xong và đang được bày biện lên bàn, Xenia ân cần cẩn thận từng li từng tý trang điểm cho từng đĩa đồ ăn trông rất bắt mắt.
Nhưng một chuyện chẳng lành đã xảy ra, đột nhiên có một vòng hào quang ánh vàng thình lình xuất hiện lấp lóe bên trên đỉnh đầu Xenia!
Sắc mặt của Xenia trở nên khó coi, Vera thì cả kinh rồi lo lắng cho mẹ mình. Mẹ em quay sang nhìn rồi nhẹ nhàng nói, âm thanh mềm mại êm tai: “Con ở đây nhé, mẹ phải giải quyết cái thứ đáng ghét này đã!”
Thân ảnh quyến rũ của Xenia chợt lóe liền biến mất, Vera vội đi ra cửa bếp nhìn vào trong nhà chính, lúc này mẹ em đang ngồi xếp bằng giữa phòng khách. Vòng ánh sáng bên trên cách đỉnh đầu Xenia một đoạn đã hóa thành một con mắt to lớn, phát ra quang mang chói lòa chiếu rọi khắp nơi.
Thân ảnh Xenia ngồi xếp bằng, hai mắt cô nhắm nghiền lại, môi đẹp đang liên tục đọc chú ngữ kì lạ nào đó, còn đôi tay thì không ngừng ấn pháp quyết.
Từ trong thân thể Xenia phát ra luồng hào quang thất thải, bất ngờ trên các vách tường trong phòng khách đều phát sáng, hiện ra những hoa văn kì bí cộng hưởng với luồng năng lượng bảy màu trong người cô ta.
Tất cả các hoa văn kì bí trên những vách tường, đều bắn ra một luồng ánh sáng tới phía thân ảnh xinh đẹp đang ngồi xếp bằng giữa nhà kia. Những tia sáng này cộng hưởng cùng luồng quang mang thất thải quanh người Xenia, tạo thành một cái lồng giam bảy màu bao bọc con mắt ánh sáng trên đỉnh đầu cô lại.
Con mắt to lớn đó cố gắng dãy giụa rồi liên tục dùng ánh sáng công kích lên chiếc lồng giam thất thải, nhưng không thể thành công. Nhưng mỗi lần nó công kích lên lồng giam thì Xenia như thể là người gánh chịu, sắc mặt cô lộ ra vẻ đau đớn, khóe miệng rỉ ra một dòng máu tươi!
“Mẹ\~\~\~” Vera từ xa quan sát trông thấy mẹ mình phải chịu khổ như vậy, mà bản thân chẳng thể giúp được gì khiến em vô cùng đau đớn.
Cũng may con mắt đó chỉ có thể duy trì được trong khoảng một phút, sau khi ánh sáng tan đi thì con mắt đáng ghét đó cũng đã biến mất. Những bức tường tại phòng khách liền trở lại như bình thường, quang mang thất thải quanh thân thể Xenia cũng đã được cô thu lại.
Lúc này trông cô ta tiều tụy đi không ít, trong tay cô xuất hiện một viên thuốc nhỏ tỏa ra hào quang nhàn nhạt rồi được cô bỏ vào miệng ngọt.
Vera liền chạy tới đỡ mẹ mình dậy, em nhìn thấy dòng máu khóe miệng mẹ đã bay hơi, biến mất hoàn toàn nhưng em vẫn rất lo lắng.
“Mẹ không sao chứ?”
Xenia ngồi xuống sofa rồi mỉm cười ôn hòa đáp: “Không sao đâu, đây cũng đâu phải lần đầu, chỉ là mất chút sức lực thôi nghỉ ngơi một lát là được.”
Đôi tay trắng nõn mảnh khảnh của Vera đưa cốc nước cho mẹ mình rồi khuyên: “Vậy mẹ cứ nghỉ ngơi đi, những việc còn lại trong bếp thì để con tự làm được rồi.”
Bàn tay thon dài trắng mịn của Xenia đưa lên xoa đầu Vera, cô ta nói: “Cảm ơn con, mẹ đi nghỉ ngơi một chút đây. Mà lát nữa bố về con không được nói chuyện này cho bố biết đâu nhé.”
Tuy cảm thấy đau lòng không muốn mẹ phải chịu đựng một mình, nhưng nghĩ lại thì bố biết cũng chẳng thể giúp được gì, ngược lại còn khiến ông ấy lo lắng hơn nên Vera đã gật đầu, đôi mắt em rưng rưng ướt lệ trông cực kì đáng thương.
Vài phút sau, lúc này Vera đang đứng ngoài bếp trang trí những đĩa đồ ăn mà ban nãy mẹ đang làm giở, còn mẹ em thì đã vào phòng ngủ nghỉ ngơi dưỡng sức. Vera rất muốn bản thân mình nhanh chóng trưởng thành để có thể tu luyện giống như bố mẹ, rồi một ngày nào đó có thể giúp mẹ ngăn chặn những mối nguy như vừa rồi.
Tuy mẹ chưa từng kể gì nhưng Vera cũng đã thấp thoáng biết được chút ít, em biết con mắt đó là một loại bí thuật truy tung của những trưởng bối trong gia tộc mẹ mình. Không rõ vì điều gì mà năm xưa mẹ em đã rời khỏi gia tộc trốn đến nơi đây, rồi quen được bố em sau đó sống hạnh phúc với nhau cho tới tận bây giờ.
Tuy đã mười mấy năm nhưng gia tộc của Xenia vẫn chưa từ bỏ, qua một thời gian thì họ lại thi triển loại bí thuật kia để dò xét vị trí của Xenia, cũng may đều đã bị cô khống chế che đậy lại.
Xenia vẫn luôn âm thầm chịu đựng điều này mà không hề nói ra cho chồng con biết. Nếu không phải vài năm trước Vera vô tình phát hiện, thì có lẽ đến tận bây giờ em cũng chẳng hiểu được những nỗi đau mà mẹ phải gánh chịu.
Cánh cửa lớn mở ra, một người đàn ông với làn da ngăm đen chậm rãi bước và trong nhà. Ông ta tên Kane, 38 tuổi, thân thể ông to lớn cường tráng, thân trên mặc một chiếc áo da thú để trần hai cánh tay lộ ra những thớ cơ bắp hoàn mĩ.
Mái tóc màu ngân bạc để xõa ra hai bên, khuân mặt khá anh tuấn, đôi mắt ngoan lệ xanh thẳm như đại dương bao la. Trên trán kéo xuống dưới mắt trái là một vết sẹo lớn trông khá dữ tợn. Cả người ông ta phát ra khí thế không giận mà uy, đây đích thị là một thợ săn nổi tiếng toát ra nét dũng mãnh như danh.
Khi ông ta vừa ngồi xuống sofa thì thân ảnh một thiếu nữ thướt tha đã đi tới đưa cốc nước vào tay ông.
“Papa uống nước đi.”
Khi nhìn thấy khuân mặt xinh đẹp của con gái mình lại gần, thì ánh mắt ông trở nên nhu hòa không còn chút vẻ phát uy nào nữa, rồi đưa tay tiếp nhận cốc nước. Tay còn lại giơ lên đưa đến cái má nõn nà mỏng mịn, như thể khẽ chạm là sẽ rách kia rồi nhéo nhẹ một cái.
“Con gái bố lớn thật rồi, ngày càng xinh đẹp hơn, chả mấy chốc đã sắp tròn 15 tuổi rồi."
"Hài... không biết sau này thằng nhóc may mắn nào có phúc phận lớn sẽ lấy được đứa con gái tuyệt diễm này của ta đây!”
Vera nghe vậy thì tru cái miệng nhỏ ra lẩm bẩm: “Papa nói cái gì thế? Con còn phải lớn mạnh hơn nữa để sau này còn đi theo papa săn thú dữ chứ, con sẽ không gả cho người ta đâu!”
“Haha con gái ta quả là có trí hướng nữ cường, rất giống với mẹ con hồi xưa đó.”
Vera giơ nắm đấm nhỏ nhắn xinh đẹp lên kiên cường nói: “Con nhất định sẽ trở nên thật mạnh mẽ giống như mẹ!”
Kane vui vẻ xoa đầu con gái mình lẩm bẩm: “Con biết nhìn xa trông rộng như vậy là tốt, tuy bố còn cách mẹ con một khoảng rất xa nhưng vì con bố nhất định sẽ cố gắng nhiều hơn nữa!”
Bữa trưa ngày hôm đó gia đình Vera ăn uống rất vui vẻ, Xenia đã khôi phục lại hoàn toàn, sắc mặt hồng hào, vẻ đẹp hấp dẫn mà cao quý. Trên bàn ăn có đủ tất cả các món như thịt cá rau củ, những đĩa thức ăn này đều bốc lên làn khói thơm lừng, đặc biệt còn có món thịt hung thú xông khói mà Vera rất thích ăn.
“Con vẫn giữ vị trí học viên xếp hạng đầu tại võ quán trong trường chứ?” Kane vừa gắp một miếng thịt lên đưa vào miệng vừa hỏi.
“Phải ạ, mấy học viên cao cấp khác đều đã bị con đánh bại toàn bộ rồi!”
Nghe xong bố Vera phấn khích cười lớn: “Haha không hổ là con của Kane ta!”
Xenia lúc này cũng nhìn về phía Vera rồi ân cần nhắn nhủ: “Dạo gần đây mẹ đã cảm nhận được vài tia ‘chiến khí’ trong người con thẩm thấu ra, có lẽ con sắp thức tỉnh ra ‘chiến lực’ hoàn toàn rồi!”
Vera nghe vậy vui mừng: “Tuyệt quá, vậy là con sắp có thể ngưng tụ ra ‘Tâm cầu chiến lực’ trở thành một ‘chiến nhân’ đầy mạnh mẽ như papa và mẹ rồi.”
“Sớm thôi, với thiên phú của con cùng với kinh nhiệm của ta và mẹ con, chắc chắn trong vòng một năm tới con sẽ trở thành một ‘chiến nhân’ thực sự!”
Vera phấn chấn vô cùng, em đã rất muốn tới cái ngày mà bản thân mình có sức mạnh to lớn trong tay. Lúc đó em có thể đi săn cùng papa, và giúp mẹ chống lại những bí thuật từ gia tộc thần bí phía sau!
Updated 183 Episodes
Comments
≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥
hay quá
2024-02-21
0
LongShine
dài phếch kkk
2024-01-05
0
zai đẹp Hàn
nữ9 giỏi quá
2023-07-16
1