Luân Hồi Chuyển Phận
Hồi 1: Khởi đầu.
(chương này đã được remake)
Bầu trời xanh thẳm như một mặt biển rộng lớn nhìn không thấy điểm cuối, vầng thái dương giữa hạ như một hỏa cầu lơ lửng trong vùng biển rộng mênh mông, những tia nắng ấm chiếu rọi, có lẽ đã tới giờ tan trường rồi.
Trên một con đường lớn giữa thành phố sầm uốt đang có vô số học sinh vừa tan trường, chúng như bầy kiến vỡ tổ đổ xô ra khắp các con đường. Tiếng trò truyện, cười nói, vui đùa, ồn ào mà nhộn nhịp vang lên khắp trốn.
Hàng đoàn học sinh đi bộ trên khắp các nẻo đường, phía ngoài là những thiếu niên trượt ván, lái xe đạp lạn lách qua từng khu phố.
Người dân bên đường vui vẻ nhìn ngắm những mầm non tương lai của đất nước này đang ngày một phát triển.
Các trai xinh gái đẹp là tiêu điểm của những học sinh khác thì đều được rất nhiều người bao quanh, họ cứ như là người nổi tiếng lần đầu ra đường trước công chúng vậy, được săn đón nồng nhiệt.
Một thiếu niên vóc dáng cao gầy, mày rậm mắt sáng, khuân mặt anh tuấn, tà áo phiêu dật bước đi hiên ngang trên đường. Bao quanh cậu ta là vô số nữ sinh, như đàn bươm bướm đang bay lượn vây quanh thứ mình thích. Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy ngưỡng mộ, đố kị, căm ghét.
“Đó chắc là Athelstan nhỉ, không hổ là tên hút gái, qua đâu cũng thấy đầy nữ sinh bao quanh!”
Một thiếu niên từ xa trông thấy, người thiếu niên anh tuấn được rất nhiều nữ sinh theo đuổi thì bất mãn lẩm bẩm. Nam sinh bên cạnh hắn liền đáp; “Nói nhỏ thôi kẻo bị ai đó nghe thấy thì không hay đâu, dù sao người ta cũng là học viên cao cấp tại võ quán, cộng thêm vẻ ngoài điển trai nữa thì được như thế cũng là điều hiển nhiên.”
Thiếu niên hừ lạnh khinh thường nói; “Học viên cao cấp thì sao chứ, không phải cũng đều bại dưới tay Vera sao! Đối với tớ thì chỉ có cậu ấy mới là số một.”
Nam sinh nghe vậy thì thở dài đáp lời; “Công nhận Vera quá mức kinh diễm, không những xinh đẹp quá mức mà tài năng cũng cao siêu nữa. Hiện tại tuy còn học chung một trường nhưng cậu ấy đã siêu việt đẳng cấp với chúng ta rồi”
“Cậu ấy không phải người mà chúng ta hay bất cứ ai trong trường có thể với đến, sớm muộn gì cậu ấy sẽ bay cao, tỏa sáng hào quang rực rỡ thôi!”
Tại một con đường vắng người, có một thân ảnh mềm mại thướt tha đang bước đi tại nơi này, thân ảnh đó đi đến đâu là hoa nhường nguyệt thẹn đến đó. Những người dân sinh sống tại các căn nhà bên đường, khi trông thấy hình bóng người đó đi qua cũng nhất thời thất thần, đôi mắt họ như vừa được gột rửa bằng một cảnh tượng đẹp đẽ vậy.
Một nữ sinh chừng mười bốn tuổi uyển chuyển thướt tha bước đi trên đường. Thân mang váy áo đen tinh tế, khí chất thanh lãnh lạnh nhạt, như một đóa sen thế tục không dính chút bụi trần. Eo thon như lá liễu, mái tóc có màu ngân bạc bồng bềnh quyến rũ, đuôi tóc chuyển màu hồng phấn. Mái tóc ấy thả xuôi xuống lưng, đường cong rủ xuống đến nơi hông mềm mại động lòng người.
Cái cổ trắng nõn đeo thêm chiếc dây truyền nhỏ xinh, càng tôn lên hàng xương quai xanh ngọc ngà. Ba vòng cân đối lồi lõm hấp dẫn như câu hồn đoạt phách, đôi chân dài trắng mịn chậm rãi đặt từng bước chân trên mặt đường này. Phía sau lưng đeo một chiếc balo nhỏ càng làm tôn lên nét đẹp hồn nhiên tinh khiết của em, tựa như người trong bức họa bước ra.
“Vera... chờ mình với...”
Tiếng gọi của một nam sinh từ phía sau chuyển tới, làm em nữ sinh ấy bước chậm nhịp lại. Đầu khẽ quay lại nhìn, lộ ra dung nhan tuyệt diễm, dưới hàng mày phượng là đôi mắt diễm lệ, con ngươi màu xanh trông xa săm như đại dương mênh mông. Sóng mắt em lưu chuyển nhìn tới thân hình người vừa gọi tên mình, tạo ra vẻ mị hoặc chúng sinh, cơ hồ đem tầm mắt của tất cả nam nhân hút qua.
Mà nam sinh vừa chạy tới gần vừa gọi tên Vera là một thiếu niên cũng chỉ tầm 14 tuổi, có vóc dáng cao to cường tráng. Mái tóc màu vàng vuốt ngược ra sau, khuân mặt anh tuấn tỏa ra nét khí khái của bậc anh hùng. Làn da ngăm đen, đôi mắt vàng cam như một con chim ưng có thị giác cực bén.
Nam sinh lúc này đã chạy gần tới phía nữ sinh, thì như bị câu hồn đoạt phách khi liếc nhìn qua đôi mắt sâu thẳm của em. Cậu ta đứng ngây ngốc bất động tại chỗ một hồi rồi mới thoáng bừng tỉnh, có chút ngại ngùng bước lên sánh vai cùng nữ sinh sau đó nói;
“Cậu về nhà sớm vậy? Hôm nay là ngày cuối tuần rồi chiều cũng không cần đi học mà. Gần đây có tiệm đồ uống mới khai trương rất lớn, cậu có muốn qua đó thưởng thức thử không? Tớ sẽ mời.”
Nữ sinh tên Vera lắc nhẹ đầu, đôi môi ướt át khẽ mở trả lời;
“Hôm nay nhà tớ có chút việc nên tớ cần phải về sớm, hẹn cậu lúc khác nhé.”
Thanh âm của em cũng là mang theo từng tia mềm mại, có thể nói là vưu vật tuyệt thế.
“Ồ là vậy sao? Nếu thế thì tớ cũng không cưỡng cầu, khi nào cậu rảnh nhớ báo cho tớ nhé, tớ nhất định sẽ dẫn cậu đến chơi tại những nơi rất vui.”
Đầu xinh của nữ sinh nhẹ gật, miệng thơm hé ra đáp lời; “Vậy thì tớ cảm ơn trước, khi nào rảnh nhất định tớ sẽ nhắn tới làm phiền cậu đó.”
“Haha không phiền, không phiền đâu.” Nam sinh nhất thời cao hứng cười nói vui vẻ.
Hai người đi cùng nhau được thêm một đoạn thì Vera lên tiếng hỏi; “Vài ngày trước tớ thấy dì Madan dường như rất bất mãn với cậu thì phải, có chuyện gì không?”
Nghe Vera hỏi vậy nam sinh nhất thời không biết nói gì cho phải, suy nghĩ một hồi cậu ta mới trả lời;
“À do hôm đó tớ đi chơi về hơi muộn thôi, bình thường ở nhà tớ giúp mẹ nhiều việc lắm, chỉ một số lúc mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy thôi."
Vera nghe vậy mỉm cười, nụ cười như trăm hoa đua sắc rực rỡ muôn màu. Em không nghĩ mình chỉ hỏi cho có chuyện mà cậu ta lại nói hết ra như thế.
“Dì Madan tuy tính tình dễ nóng nảy nhưng tớ thấy thực ra dì là một người mẹ rất tốt đó, cậu đừng có làm gì khiến dì ấy buồn nha.”
"Ừ mẹ mình đúng là khó tính thật, rất dễ nóng nảy nữa mỗi lần tớ làm sai điều gì thì đều nổi trận lôi đình. Nhưng cậu yên tâm tớ không bao giờ khiến mẹ phải buồn đâu.”
Nam sinh đó quay đầu sang nhìn gương mặt tuyệt diễm của Vera rồi nói tiếp;
“Giờ tớ phải đi sang khu bên cạnh có chút việc, cậu về cẩn thận nhé.”
“Ừ, tạm biệt nha.”
Hai người nói lời tạm biệt rồi tách nhau ra mỗi người đi một hướng, nam sinh đó khi chuẩn bị tiến vào một con ngõ khác thì quay đầu lại nhìn ngắm bóng lưng Vera đã đi xa, cho tới khuất tầm mắt rồi mới thực sự bước đi.
Cậu ta biết Vera chịu nói chuyện và chấp nhận hứa hẹn đi chơi với mình đã là rất tốt rồi, vì nếu là nam sinh khác chắc không nói được với Vera tới câu thứ hai, thì đã bị cậu ấy phớt lờ.
Nam sinh vừa rồi tên là Kaza Cadell, tính tình hào sảng và năng động, nhà của cả hai người chung một khu phố nên cũng thường nói chuyện với nhau.Thứ quan hệ giúp cho từ nhỏ Kaza đã bắt chuyện làm quen được với Vera, là vì bố của hai người là bạn tri kỉ của nhau.
Thậm chí từ khi chưa có hai người thì họ đã kết nghĩa, rồi đồng tâm hiệp lực thành lập nên một thế lực không nhỏ chuyên săn bắt hung thú.
Hồi xưa còn nhỏ chưa hiểu chuyện thì Kaza vẫn luôn cảm thấy bình thường khi chơi cùng Vera, nhưng càng lớn thì cậu ta mới hiểu được rằng có thể bắt chuyện và trở thành bạn của cô ấy từ thuở nhỏ là tốt đến nhường nào. Chứ hiện tại Vera như một đóa sen tách biệt với phàm trần rất khó để đến gần, chào hỏi bắt truyện với em thì dễ nhưng muốn tiến xa hơn thì lại vô cùng khó.
Vera lúc này vẫn một vẻ mặt thanh lãnh, thân hình quyến rũ bước đi trên đường, chỉ nhìn về phía trước chứ không hề để ý xung quanh. Em chẳng để tâm lắm về người bạn khác giới vừa rồi, em chỉ cho rằng đó là một người bạn tốt từ thuở nhỏ của mình.
Mặc dù hiện tại đã 14 tuổi hiểu biết không ít về các mối quan hệ giữa nam và nữ, nhưng Vera cũng không chú trọng vào việc này.
Ở lớp em là hoa khôi đứng đầu toàn trường, có rất nhiều nam sinh theo đuổi thậm chí có cả nữ sinh nhưng em đều không quan tâm.
Có những người có gia cảnh rất tốt, vào những ngày lễ thường vây lại tặng quà nhưng đều bị em thẳng thừng từ chối.
Mục tiêu của Vera hiện tại chỉ có một điều là: Cố gắng rèn luyện bản thân thật tốt, đứng đầu mọi lĩnh vực khi ra trường, rồi sau đó sẽ nối tiếp bố và mẹ trở nên thật mạnh mẽ.
Gần mười phút sau thân ảnh yểu điệu thướt tha đã về tới nhà.
Ngôi nhà như một căn biệt thự rất to lớn, ngôi nhà được chia thành ba căn và có ba tầng chính. Kiến trúc tinh vi tao nhã với vẻ ngoài màu xanh hoà hợp cùng thiên nhiên. Trước sân bày và trang trí rất nhiều loại thực vật, hoa, cây cảnh kì lạ và sống động, những loại thực vật này đều do bố của Vera đem từ rừng nhiệt đới về.
Cổng lớn từ từ mở ra, Vera nhanh chóng bước vào trong sân rồi tiến thẳng vào nhà. Trong nhà rất rộng, nội thất đa số đều là đồ mộc được đục ra từ những cây gỗ quý. Tường nhà treo khá nhiều đầu khô của những con hung thú dữ dằn, mà bố em đã từng bắt được trong những cuộc đi săn.
Bố Vera là một thợ săn hung thú rất có tiếng tăm, nghề này tuy vô cùng nguy hiểm nhưng thu nhập rất tốt và cũng là đam mê của bố.
Mẹ Vera là một bác sĩ chuyên khoa phẫu thuật làm tại bệnh viện lớn nhất tỉnh. Bố mẹ có thành tựu như vậy nên gia đình Vera được xem là khá giả nhất nhì tại khu phố này. Nhưng không vì thế mà Vera trở nên kiêu ngạo, coi thường người khác, càng chưa bao giờ tiêu sài tiền phung phí.
Từ nhỏ Vera đã luôn được bố mẹ dạy dỗ tử tế, cẩn thận, em rất có nhận thức và suy nghĩ thấu đáo hơn những bạn đồng trang lứa nhiều.
Updated 183 Episodes
Comments
Kim Anh Nguyễn
❤️❤️❤️❤️
2024-02-17
0
Saya/yyaz
hay nha
2024-01-13
0
LongShine
văn phong hay thật
2024-01-05
0