CHƯƠNG 7: TẬN DỤNG CƠ HỘI

" Em đợi một lát. Tôi đi thay đồ sẽ cùng em xuống lầu."

“Dạ”

An Tuệ Mẫn vẫn không dám ngẩng mặt nhìn anh. Cung Thần Vũ càng nhìn lại càng thấy thích cô hơn một chút. Không sao, tình cảm mà. Từ từ có thể vun đắp được.

Anh thay một bộ đồ mặc ở nhà vô cùng thoải mái rồi bế An Tuệ Mẫn xuống lầu dùng cơm trưa.

Cả buổi ăn, An Tuệ Mẫn vẫn không ngẩng mặt lên. Anh biết cô ngại, dù gì cô cũng là con gái mới lớn. Bọn họ lại lần đầu thân mật như vậy. Anh thấy vậy liền nói

“Em ăn cơm đi. Tôi lên thư phòng giải quyết công việc. Một lát tôi xuống đưa em về phòng”

“Em, em muốn ở dưới đây. Anh đi làm việc đi.”

Anh nghe vậy cũng không nói gì, nhanh chóng rời đi.

Sau khi anh đi rồi, An Tuệ Mẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng dáng anh khuất sau cầu thang

“Đồ ngốc, thấy thì cũng đã thấy hết rồi. Mặt nặng nhẹ cũng không giải quyết được gì.”

Cô ăn một chút thì nhận ra nãy giờ anh cũng ăn có mấy đũa thôi. Thấy vậy cô liền vào bếp làm một ít thức ăn nhẹ cho anh.

Bây giờ di chuyển có chút khó khăn nhưng có cây nạn và mấy người giúp việc trong bếp giúp cô nên cũng không quá khó khăn.

“Cô An, mấy cái này để chúng tôi làm cho. Cô không cần vất vả như vậy.”

Mấy người giúp việc thấy cô như vậy có chút hốt hoảng. Bọn họ đều nhìn thấy tình cảm của thiếu gia nhà họ dành cho cô đã tăng hơn lúc trước. Nếu cô bị gì bọn họ cũng khó sống.

“Không sao ạ. Cháu muốn...làm cho anh ấy.”

“Vậy để chúng tôi giúp cô.”

Hì hục trong bếp một lúc cũng đã xong.

“Dì mang giúp cháu cái này lên cho anh ấy nhé.”

“Được được.”

Sau đó cô ngồi trước cửa bên hông của biệt thự hóng gió. Bây giờ mặc dù là giấc trưa nhưng không khí ở đây rất mát, do biệt thự này trông rất nhiều cây xanh. Từng làn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa thôi vào biệt thự....

Cung Thần Vũ sau khi nhận được mấy món ăn do chính cô nấu cũng rất vui vẻ mà ăn hết. Tay nghề nấu nướng của cô trước giờ rất tốt, vì ở quê nên mọi việc đều phải biết làm. Việc nấu ăn cũng như vậy.

Bây giờ anh lại biết thêm một ưu điểm của cô nữa rồi. Mỗi ngày ba lần, cũng đã gần một tuần rồi, cô cũng đã quen với sự đụng chạm của anh.

Anh tuy không làm gì quá phận với cô vì biết cô đang bị thương nhưng đôi khi cô sẽ gặp ánh mắt đầy nóng bỏng anh dành cho cô. Những lúc như vậy cô liền vờ như không thấy lẫn tránh ánh mắt đó.

Bây giờ anh đang ở thư phòng giải quyết công việc, còn cô thì đang học ở trong phòng...

“Cạch”

“Tuệ Mẫn, ngày mai tôi có cuộc họp quan trọng. Em ở nhà một mình được không?”

An Tuệ Mẫn đang giải bài toán rất khó, nghe thấy tiếng anh liền giật mình trả lời

“Dạ được, em không sao.”

Cung Thần Vũ thấy cô đang ngồi giải bài tập cũng đi lại ngồi cạnh cô. Nhìn sơ một lúc liền biết cô không giải được. Hay lắm....

“Em không biết giải à?"

“Dạ, em đang suy nghĩ.”

“Vậy anh sẽ chỉ cho em.”

An Tuệ Mẫn nghe vậy thì vui mừng ra mặt, nhưng chuyện đâu hề đơn giản như vậy

“Thật ạ?!”

“Ừ. Nhưng mà.... một bài toán là một nụ hôn. Thế nào?!”

Cung Thần Vũ nhìn gương mặt cô biến hóa đủ biểu cảm có chút buồn cười. Nghĩ lại thì bọn họ chưa từng có nụ hôn nào.

Bây giờ coi như ông trời đang giúp anh. An Tuệ Mẫn nghe vậy liền đỏ mặt quay sang chỗ khác....

“.....”

“Nếu em không cần vậy thì thôi nhé.”

Cung Thần Vũ dọa cô định rời đi thì nghe giọng cô nói nhỏ

“Làm sao, làm sao tin được anh?!”

Anh nghe vậy thì liền nhìn cô, cô gái này vậy mà không tin anh?!

“Vậy thế này. Em cứ chép một đề mà em đã giải rồi, đưa cho anh. Anh sẽ giải cho em xem. Thế nào?!”

“Vậy anh đợi một lát.”

An Tuệ Mẫn cũng rất hợp tác. Cô lật lấy bài toán cực kỳ khó mà cô vừa học cho anh giải.

Nhìn thấy cô quyết tâm chọn một cái đề siêu khó, Cung Thần Vũ chỉ biết lắc đầu. Tuệ Mẫn, em không biết anh là ai rồi

“Đây, anh giải đi.”

An Tuệ Mẫn đưa cho anh một đề toán, Cung Thần Vũ cũng không chần chừ mà đặt bút lên giải. Cô rất ngạc nhiên vì khả năng của anh, còn có...

“Xong rồi. Em xem có đúng kết quả không?”

Cung Thần Vũ rất tự tin vào khả năng của mình.

“Đúng rồi. Anh còn...không sử dụng máy tính?! Em không ngờ anh giỏi như vậy.”

An Tuệ Mẫn không ngừng cảm thán. Nhìn vào bài làm của anh trình bày rất gọn gàng, sạch sẽ cũng rất dễ hiểu.

“Vậy em thấy lời đề nghị của anh thế nào?”

Cung Thần Vũ nghiêng người chống cằm nhìn cô. Cô suy nghĩ một chút liền khẽ gật đầu, anh liền thừa cơ hội tiến tới hôn cô.

An Tuệ Mẫn có chút hoảng hốt liền bị Cung Thần Vũ đưa lưỡi sâu vào trong. Một tay anh vừa ôm lấy người cô vừa để ở gáy cô.

An Tuệ Mẫn lần đầu hôn liền không biết làm sao. Bị Cung Thần Vũ càn quấy, cô bức bách đến không thở được.

Anh thấy vậy liền rời khỏi môi cô, An Tuệ Mẫn dựa vào người anh thở dốc. Anh thấy vậy chỉ cười rồi vuốt nhẹ lưng cô.

Tối hôm đó, Cung Thần Vũ nhân cơ hội liền hôn cô không biết bao nhiêu lần. Cô không thể nào quên được những bài anh đã giải cho cô, còn có.... mấy nụ hôn kia nữa.

Sáng hôm sau Cung Thần Vũ phải rời nhà đi khá sớm, trước khi đi anh còn không quên đặt lên trán cô một nụ hôn

“Anh đi làm nhé.”

“Dạ”

“Có gì thì gọi cho anh.”

“Dạ. Anh mau đi làm đi, kẽo trễ đó.”

➡️➡️➡️👍👍👍❤️❤️❤️

Hot

Comments

Kiều Oanh

Kiều Oanh

Quá trời cơ hội nước đục thả câu rồi

2024-05-05

1

Kiều Oanh

Kiều Oanh

Cái anh này

2024-05-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: NHÂN DUYÊN
2 CHƯƠNG 2: NHÀ NÀY - TÔI LÀM CHỦ
3 CHƯƠNG 3: CÔ DÁM LÀM TRÁI Ý TÔI XEM?!
4 CHƯƠNG 4: CÔ TA KHÔNG CHẾT ĐƯỢC
5 CHƯƠNG 5: HIỂU RÕ
6 CHƯƠNG 6: THAY ĐỔI
7 CHƯƠNG 7: TẬN DỤNG CƠ HỘI
8 CHƯƠNG 8: MẸ CHỒNG NÀNG DÂU
9 CHƯƠNG 9: THÂN MẬT
10 CHƯƠNG 10: CHỒNG À
11 CHƯƠNG 11: FANCLUB
12 CHƯƠNG 12: MÓN QUÀ ĐẶC BIỆT
13 CHƯƠNG 13: LỜI HỨA
14 CHƯƠNG 14: BIẾN CỐ
15 CHƯƠNG 15: ĐIỀU TRA
16 CHƯƠNG 16: NIỀM HẠNH PHÚC BÉ NHỎ
17 CHƯƠNG 17: MẸ CHỒNG TRONG TRUYỀN THUYẾT
18 CHƯƠNG 18: NGƯỜI CẦN TÌM
19 CHƯƠNG 19: MẸ
20 CHƯƠNG 20: CÁI ÔM
21 CHƯƠNG 21: HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH
22 CHƯƠNG 22: TIẾP CẬN
23 CHƯƠNG 23: Chuyện này là do tôi quyết
24 Chương 24: LÀM LÀNH
25 CHƯƠNG 25: LIÊM SỈ Ở ĐÂU?
26 CHƯƠNG 26: HÃY ĐỢI ĐÓ
27 CHƯƠNG 27: BẢO VỆ
28 CHƯƠNG 28: ĐIỀM BÁO
29 Thông báo 1
30 CHƯƠNG 29: BẮT ĐẦU
31 CHƯƠNG 30: BẮT CÓC
32 CHƯƠNG 31: NGƯỜI QUEN CŨ
33 CHƯƠNG 32: THƯƠNG TRƯỜNG LÀ CHIẾN TRƯỜNG
34 CHƯƠNG 33: VỤ NỔ LỚN
35 CHƯƠNG 34: PHÉP MÀU
36 CHƯƠNG 35: TÔI KHÔNG QUEN BIẾT CÔ
37 CHƯƠNG 36: CON KHÔNG CÒN LÀ THIẾU PHU NHÂN CỦA CUNG GIA NỮA!
38 CHƯƠNG 37: BA NHÓC LÀ AI?
39 CHƯƠNG 38: QUYẾT ĐỊNH
40 CHƯƠNG 39: BUÔNG BỎ
41 CHƯƠNG 40: SỰ THẬT
42 CHƯƠNG 41: QUAY VỀ
43 CHƯƠNG 42: BỮA CƠM ĐOÀN VIÊN
44 CHUÔNG 43: ANH VỀ RỒI ĐÂY
45 CHƯƠNG 44: HAPPY ENDING
Chapter

Updated 45 Episodes

1
CHƯƠNG 1: NHÂN DUYÊN
2
CHƯƠNG 2: NHÀ NÀY - TÔI LÀM CHỦ
3
CHƯƠNG 3: CÔ DÁM LÀM TRÁI Ý TÔI XEM?!
4
CHƯƠNG 4: CÔ TA KHÔNG CHẾT ĐƯỢC
5
CHƯƠNG 5: HIỂU RÕ
6
CHƯƠNG 6: THAY ĐỔI
7
CHƯƠNG 7: TẬN DỤNG CƠ HỘI
8
CHƯƠNG 8: MẸ CHỒNG NÀNG DÂU
9
CHƯƠNG 9: THÂN MẬT
10
CHƯƠNG 10: CHỒNG À
11
CHƯƠNG 11: FANCLUB
12
CHƯƠNG 12: MÓN QUÀ ĐẶC BIỆT
13
CHƯƠNG 13: LỜI HỨA
14
CHƯƠNG 14: BIẾN CỐ
15
CHƯƠNG 15: ĐIỀU TRA
16
CHƯƠNG 16: NIỀM HẠNH PHÚC BÉ NHỎ
17
CHƯƠNG 17: MẸ CHỒNG TRONG TRUYỀN THUYẾT
18
CHƯƠNG 18: NGƯỜI CẦN TÌM
19
CHƯƠNG 19: MẸ
20
CHƯƠNG 20: CÁI ÔM
21
CHƯƠNG 21: HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH
22
CHƯƠNG 22: TIẾP CẬN
23
CHƯƠNG 23: Chuyện này là do tôi quyết
24
Chương 24: LÀM LÀNH
25
CHƯƠNG 25: LIÊM SỈ Ở ĐÂU?
26
CHƯƠNG 26: HÃY ĐỢI ĐÓ
27
CHƯƠNG 27: BẢO VỆ
28
CHƯƠNG 28: ĐIỀM BÁO
29
Thông báo 1
30
CHƯƠNG 29: BẮT ĐẦU
31
CHƯƠNG 30: BẮT CÓC
32
CHƯƠNG 31: NGƯỜI QUEN CŨ
33
CHƯƠNG 32: THƯƠNG TRƯỜNG LÀ CHIẾN TRƯỜNG
34
CHƯƠNG 33: VỤ NỔ LỚN
35
CHƯƠNG 34: PHÉP MÀU
36
CHƯƠNG 35: TÔI KHÔNG QUEN BIẾT CÔ
37
CHƯƠNG 36: CON KHÔNG CÒN LÀ THIẾU PHU NHÂN CỦA CUNG GIA NỮA!
38
CHƯƠNG 37: BA NHÓC LÀ AI?
39
CHƯƠNG 38: QUYẾT ĐỊNH
40
CHƯƠNG 39: BUÔNG BỎ
41
CHƯƠNG 40: SỰ THẬT
42
CHƯƠNG 41: QUAY VỀ
43
CHƯƠNG 42: BỮA CƠM ĐOÀN VIÊN
44
CHUÔNG 43: ANH VỀ RỒI ĐÂY
45
CHƯƠNG 44: HAPPY ENDING

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play