[Văn Nghiêm Văn] Đặc Biệt Yêu Thích
Chap 1
Lưu ý: / /: Hành động, trạng thái...
" ": Suy nghĩ
' ': Nhấn mạnh, lưu ý hay chú ý
* *: Âm thanh
( ): Lời của tác giả
[ ]: Gọi điện hay nhắn tin gì đó
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường: Giới tính thứ hai: Alpha
18 tuổi hiện đang sinh viên năm nhất của đại học A. Là con trai lớn trong một gia đình khá giả. Ba cậu làm cảnh sát, mẹ cậu mất trong một vụ tai nạn giao thông. Cậu sống cùng ba và em trai còn học cấp 1.
Là người sống tình cảm, ôn hòa và dễ mềm lòng.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn:
Giới tính thứ hai: Bí mật
23 tuổi, bên ngoài là một doanh nhân trẻ tài giỏi khiến nhiều người thán phục, bên trong thực chất là người đứng đầu Hắc đạo, là lão đại của tổ chức WY.
Là người quyết đoán, tàn nhẫn, mưu mô.
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên:
Giới tính thứ hai: Alpha
23 tuổi, là bạn thân của Lưu Diệu Văn, cũng là người quan trọng trong tổ chức WY.
Là người hài hước, cẩn thận và có trách nhiệm.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm:
Giới tính thứ hai: Omega
18 tuổi là bạn thân từ khi còn đang học nói của Nghiêm Hạo Tường, đang học cùng với cậu.
Là người dễ nổi nóng, tốt bụng và không thích tiếp xúc với Alpha nhưng Nghiêm Hạo Tường thì chấp nhận được.
Một số chi tiết trong truyện:
Nghiêm Hạo Tường
...Tôi là Alpha...không thể bị đánh dấu được!...
Lưu Diệu Văn
Ngoan...để tôi cắn một cái...Tôi sẽ tha cho em!
Tống Á Hiên
Cậu định ăn xong rồi chạy sao? Không chịu trách nhiệm?
Lưu Diệu Văn
Rồi sao?
/Thản nhiên/
Tống Á Hiên
Người tên Nghiêm Hạo Tường đó xui xẻo lắm mới gặp phải người như cậu!
Hạ Tuấn Lâm
Alpha đều không đáng tin cậy! Cậu tránh xa tên kia ra, tuyệt đối đừng tin lời của hắn!
Nghiêm Hạo Tường
/Bất lực/
Cậu đã nói câu này hơn mười lần rồi đó!
Nghiêm Hạo Tường ngồi xe buýt mất nửa giờ mới về đến nhà, nhà cậu cũng không phải là quá gần trường nhưng Nghiêm Hạo Tường vẫn quyết định không ở kí túc xá trường.
Ba cậu làm cảnh sát, vì tính chất công việc nên phải đi công tác thường xuyên có khi là cả tháng trời. Em trai còn quá nhỏ không có ai chăm sóc, Nghiêm Hạo Tường vì thế mà hàng ngày phải ngồi xe buýt về nhà.
Ba cậu trước đây có ý định thuê người giúp việc chăm sóc con trai nhỏ nhưng cũng không đủ tin tưởng nên cuối cùng vẫn là vừa thuê giúp việc vừa phải để Nghiêm Hạo Tường chịu khó ngồi xe về nhà.
Nghiêm Hạo Tường
/Nhìn trời/
"Hôm nay trời tối nhanh quá! Không biết tiểu Vũ đã ăn tối chưa?"
Lúc Nghiêm Hạo Tường xuống xe trời đã tối đen. Nhà cậu nằm ở khu ngoại ô cách xa thành phố, xung quanh cũng không có quá nhiều hộ dân ở nên lúc này nơi đây vừa vắng vẻ vừa yên lặng. Muốn về được nhà cậu buộc phải đi qua một con hẻm tối, lúc trước khi mới dọn tới đây ở mỗi lần phải đi qua con hẻm này vào ban đêm đều khiến cậu có phần sợ hãi. Nhưng sau này đi nhiều quen rồi cũng không cảm thấy sợ nữa.
Nghiêm Hạo Tường
/Nghi hoặc/
"Bình thường nơi đây đúng là yên tĩnh, nhưng hôm nay...chắc mình nghĩ nhiều rồi."
Lúc đi gần tới con hẻm kia lòng cậu bất an lạ thường, nhưng mọi ngày đều đi qua nên cậu cũng gạt lo sợ sang một bên bước nhanh về phía trước.
Nghiêm Hạo Tường
/Bước nhanh/
"Không sợ...không có gì phải sợ!"
Nghiêm Hạo Tường
A...Ưm....
/Bị bịt miệng/
Nghiêm Hạo Tường
/Hoảng sợ/
...Ả..ôi...a...
(Thả tôi ra!)
Nghiêm Hạo Tường
/Giãy giụa/
"Mấy người này là ai?"
Khi Nghiêm Hạo Tường nhận ra trong khăn bịt miệng cậu chứa thuốc mê thì cậu đã bất tỉnh rồi.
Đa nhân vật nam
/Đặt cậu vào xe để trong con hẻm/
Giờ phải làm gì tiếp?
...: Đưa về Phục gia, Phục thiếu sẽ tự có sắp xếp của mình!
Phục Kha
Nghe nói tên cảnh sát trưởng kia vừa phá hỏng một vụ làm ăn lớn của Lưu tổng nhỉ?
Lưu Diệu Văn
/Không để tâm/
Cũng không phải lần đầu tiên.
Phục Kha
/Thích thú/
Ngài không cảm thấy phiền phức sao?
Lưu Diệu Văn
/Hờ hững/
Thì sao? Mấy vụ làm ăn bị phá hỏng đó cũng không ảnh hưởng gì đến tôi.
Phục Kha
/Cười/
Tôi rất thắc mắc không biết Lưu tổng với cảnh sát trưởng Nghiêm có ân oán gì mà ông ta nhất quyết bám theo ngài không buông nha?
Lưu Diệu Văn
/Nhìn ly rượu trên tay trầm mặc/
...Ông ta nghĩ tôi là kẻ đứng sau vụ tai nạn hại chết vợ ông ta.
Lưu Diệu Văn
/Uống hết rượu trong ly rồi đứng dậy/
Không phải tôi.
Phục Kha
/Theo sau/
Vậy ngài nghĩ sao về lần hợp tác này?
Lưu Diệu Văn
Phục thiếu đoán xem?
Phục Kha
Lưu tổng chắc vẫn đang cân nhắc nhỉ?
Lưu Diệu Văn
Cân nhắc xong rồi. Hợp tác vui vẻ.
/Buồn chán bước về phòng khách sạn đã chuẩn bị trước/
Phục Kha
/Vui vẻ/
Hợp tác vui vẻ!
Phục Kha
/Nhìn hắn bước vào phòng/
...Cũng vui vẻ thưởng thức món quà tôi đã cất công chuẩn bị đi, Lưu tổng! Chắc chắn anh sẽ thích.
Từ lúc bước vào phòng Lưu Diệu Văn đã cảm thấy cả người có chút nóng. Hắn cảm thấy trong phòng dường như có mùi hương thoang thoảng ngọt ngào bao trùm.
Không nghĩ nhiều hắn vẫn là bị cái nóng trong người đánh lạc hướng, còn chưa kịp bật đèn trong phòng đã muốn đi tắm trước.
Lưu Diệu Văn
/Nhíu mày/
"Sao lại cảm thấy nóng như vậy?"
Lưu Diệu Văn
/Đột nhiên nhận ra/
"Tên họ Phục kia có khi nào đã bỏ gì vào rượu rồi không?"
Lưu Diệu Văn
/Đấm vào tường/
Chết tiệt!
Lúc Nghiêm Hạo Tường mơ màng tỉnh dậy đã thấy bản thân bị trói đặt trên giường ở một nơi tối tăm. Cậu nghĩ có khi nào bản thân bị bắt cóc tống tiền hay không?
Nghiêm Hạo Tường
/Cố gắng nhìn ngó xung quanh/
"Tối quá! Không nhìn được gì cả!"
Nghiêm Hạo Tường
/Lo lắng/
"Không biết tiểu Vũ sao rồi? Liệu có gặp nguy hiểm không?"
Cửa phòng tắm mở ra, ánh sáng cũng từ đó chiếu vào căn phòng tối om. Nghiêm Hạo Tường từ nguồn ánh sáng ít ỏi kia nhìn thấy một nam nhân có thân hình cao lớn bước ra.
Nghiêm Hạo Tường
/Cố gắng không kiểm soát sự sợ hãi trong lòng/
Anh là ai vậy?
Nam nhân kia có chút khựng lại, dường như không biết có người khác trong phòng.
Nghiêm Hạo Tường tự nhận mình không được cao lớn và khỏe mạnh bằng những Alpha khác nhưng cậu chắc chắn bản thân sẽ không thể dễ dàng bị một người vừa gặp làm cho sợ hãi.
Nhưng người nam nhân kia không cần làm ra bất cứ hành động nào như khiêu khích hay đe dọa nhưng vẫn khiến cậu cảm thấy như bị áp bức.
Nghiêm Hạo Tường
/Thấy nam nhân lại gần thì cảnh giác lùi lại/
Anh...anh...
Lưu Diệu Văn
/Đến gần cậu, cúi đầu hít lấy hương thơm ngọt ngào kia/
...Là Alpha?
Hắn nói một cách chậm rãi nghe như rất bình tĩnh nhưng thực tế hắn sắp không thể kiểm soát bản thân nữa rồi.
Nghiêm Hạo Tường
/Rụt cổ/
...Phải...Chúng ta hình như không quen biết nhau...Có thể là có nhầm lẫn gì rồi, anh thả tôi đi có được không?
Lưu Diệu Văn
/Gằn từng chữ/
Sao có thể? Đồ ngon tới miệng ai lại để chạy mất!
Nghiêm Hạo Tường
/Hoang mang/
"Đồ ngon? Anh ta muốn làm gì?"
Nghiêm Hạo Tường
/Sợ hãi, giãy giụa muốn thoát thân/
Dưới con mắt của hắn hành động vừa rồi của cậu chẳng khác nào khước từ hắn. Hắn đương nhiên không để cho con mồi của mình toại nguyện. Khi cậu vừa giãy khỏi người hắn, hắn lập tức tóm lấy cổ chân cậu kéo trở lại.
Lưu Diệu Văn
/Đè lên người cậu/
Đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn...Ngoan ngoãn làm đồ ngon cho tôi thưởng thức!
/Thì thầm vào tai cậu/
Nghiêm Hạo Tường
/Run rẩy/
...Không...hức...
/Nức nở/
Comments
𝐀𝐋𝐘𝐖_𝟏𝟒
nói với Alpha là Alpha ko đáng tin😇
2024-09-29
1
𝐓𝐈𝐍𝐀 𝐍𝐆🍿
tui đọc thành phá sản. Xin lỗi con vì sự nhầm lẫn này của ma
2024-06-23
1
Conditinhyeu_Hạ Di Bảo
Alpha hoặc Enigma
2024-01-09
2