Trân Bảo Trên Tay Dị Loại Trùng Tộc
Gõ vỏ trứng
Âm u lại ẩm ướt rừng rậm, sâu bên trong là những thực thể không ai hiểu biết...
Chúng nó cuộn tròn, đôi mắt kép nho nhỏ đỏ lên, phát ra từng tần suất mà đồng loại mới hiểu...
Một con trùng dang rộng cánh mỏng, vỗ vỗ đôi cánh, nó phát ra âm thanh áp chế những kẻ muốn nổi loạn không nghe lệnh...
Lâm Cảnh Đông
Thật phiền, bọn nó lại chạm dây thần kinh nào nữa...
Lâm Cảnh Đông
Bỗng dưng lại khống chế không được.
Sâu trong hang động, một con trùng với đôi cánh có phần quái dị, co queo lại xấu xí, nhúm lông vàng trên ngực ngược lại rất xinh đẹp, nó ngẩng đầu.
Thẩm Yến Hành
Ta vừa cảm nhận được liên kết tinh thần với Trùng mẫu.
Lâm Cảnh Đông
Chậc, Trùng mẫu? Người nọ đang ở Thủ đô tinh hưởng phú quý...
Lâm Cảnh Đông
Làm gì đến lượt kẻ dị loại như chúng ta.
Trùng tộc lắc lắc đầu, nó có tinh thần lực vô cùng nhạy bén nên mới có thể ngắn ngủi liên kết tinh thần với Trùng mẫu.
Nhưng mà, vừa mới liên kết, nó lại cảm thấy vô cùng thoải mái, khác hẳn với lúc còn lành lặn.
Thẩm Yến Hành
Liên kết vừa rồi khá yếu ớt, chúng ta nên tìm thử xem như thế nào.
Thẩm Yến Hành
Tôi có thể nhận thấy được ngài ấy đang ở rất gần đây.
Trùng với đôi cánh như ngân sa chậc một tiếng, vỗ đôi cánh kêu gọi tiểu đệ, quay đi tìm kiếm người mà bạn tốt nói.
Lâm Cảnh Đông
"Thật không hiểu nổi, rõ ràng bị Trùng mẫu hại thảm như vậy..."
Lâm Cảnh Đông
"Sao mà cứ đâm đầu."
Đám cấp thấp trùng cũng đưa tần suất hối thúc, Lâm Cảnh Đông càng táo bạo, một đường mà hăng say chém giết.
Mẹ nó! Một đám một đám đều không bớt lo.
Lâm Cảnh Đông
/đáp xuống đất/
Lâm Cảnh Đông
"Có mùi hương gì đó...?"
Quyến rũ, nhưng lại không mất chừng mực, khiến nhân tâm động, ham muốn bảo vệ, yêu quí càng nhiều.
Ngôn Tửu từ dài dòng trong mơ ngủ tỉnh, hé mắt nhìn, quanh cậu vẫn là tối đen, dòng chất lỏng ấm áp khẽ vỗ về cậu...
Như là dỗ cậu hãy ngủ tiếp đi.
Ngôn Tửu
"Mình đã ngủ bao lâu rồi?"
Ngôn Tửu giơ tay sờ lên vỏ trứng, cậu nghĩ tới việc bản thân nên ra ngoài, giống như có gì đó đang tìm đến cậu...
Ngôn Tửu
"Là cảm giác của mình sao? Lúc trước cũng không có ai cần đến mình..."
Ngôn Tửu
"Nhưng vẫn ra ngoài trước đã rồi tính sau."
Ngôn Tửu giơ tay đập lên thành trứng, chỉ nghe lạch cạch một tiếng, cậu thế mà bị hất ngược trở lại!
Ngôn Tửu
"...Bây giờ cũng chỉ có thể từ từ mà gõ thôi."
Thế là Ngôn Tửu bắt đầu công cuộc đập trứng, mệt mỏi lại ngủ một giấc, tỉnh lại thì tiếp tục đập...
Cho đến khi cậu nghe được tiếng trứng vỡ, âm thanh rì rì của côn trùng, cũng theo đó mà tiến vào.
Tác giả
Các anh công hiện tại là bản thể trùng, sau này sẽ chữa khỏi.
Tác giả
Có thể dùng ngụy trang.
Comments
khoaichien
hóng bão đi tác giả ơi ơi ơi ơi
2023-05-30
2