Chap 3: Dạo Phố Thôi Mà

-Bạch Tử Khiêm: Ngáp rồi vươn vai một cái thật dài " Ui trời! chạy vài vòng cái đã." Đặt chân xuống giường mở toang các cánh cửa ra. " Úi giờ như vậy mới là đáng sống chớ, không khí trong lành thế kia mà. Ukm nói lại càng ức chế, chả hiểu cái tên Gia Khanh hắn nghĩ ra mà để biệt viện trơ trội có một cái cây đại thụ to chà bá ở gốc kia, không trồng hay nuôi bắt kể một con cá. Làm hại bác sĩ già nua này một tháng qua phải tân trang lại, hứ. Hết trồng hoa nuôi cá chăm chim."

-...: ...: ...: "Tam công tử"

-Bạch Tử Khiêm: cười tươi " Chào mọi người buổi sáng."

-Ngọc Tiêu Vân: Nở nụ cười ôn nhu tiến đến " Khanh nhi chạy bộ sao?"

-Bạch Tử Khiêm: Mẫu thân buổi sáng tốt lành. Khanh nhi đang vận động làm nóng cơ thể trước hìhì."

- Ngọc Tiêu Vân : " Ta đi thăm tỷ tỷ con, tuần rồi con có uống thuốc đủ liều, thay băng vết thương thường xuyên chứ?"

-Bạch Tử Khiêm: "Mẫu thân của ta ơi, trước khi đi sau khi về người nói không ít hơn cả trăm lần. Khanh nhi không hề ra khỏi phủ, không rời biệt viện luôn cơ. Lục huynh dám sát không thiếu một khắc."

-Ngọc Tiêu Vân: Hóc mắt đo đỏ lãng sang chuyện khác vì tên quý tử đang hiểu chuyện hơn " Khanh nhi trang hoàng xong biệt phủ? Trông tươi mới! đến từng khung viên lưu từng hương thơm từ hoa lá và đặc biệt là thảo mộc tạo cho cơ thể cảm thấy sảng khoái và thoải mái hơn nhiều."

-Bạch Tử Khiêm: Anh cười cười rối tiến đến những đám hoa, cuối người hít lấy một làn hương " Ta nuôi chúng, chúng nuôi ta, trồng nhiều cây không bao giờ thừa. Tâm trạng cũng được chúng thúc đẩy từ buồn trở nên vui hơn. Căng thẳng cũng được bài trừ, giúp tăng trí nhớ và tránh tình trạng mất ngủ nữa."

Tất cả ánh mắt điều đỗ về bóng lưng cao gáo và có phần săn chắc hơn trước nhiều, mặt tươi tắn, môi hồng hào, mắt sáng ngời, cữ chỉ điềm điệm, giọng nói lại có phần hào sảng mà vô cùng từ tốn ôn nhu, cười lên trông sẽ trẻ trung thu hút mọi ánh nhìn. Nếu không biết được quá khứ thì làm sao ai ngờ người trước mắt là một tên quỷ dữ đội lớp người. Từng xuống tay với biết bao nhiêu thể xác, những cái chết tức tưởi, ai oán.

-Lục Minh: Từ phía sau Tử Khiêm vừa đi vừa nói" Công tử buổi sáng đã chuẩn bị xong. Khi nào người chạy bộ xong nhớ nói tôi cho người dọn lên."

-Bạch Tử Khiêm: Gật đầu cười" Vậy huynh chạy cùng tôi luôn. Xong chúng ta vào ăn cùng. Mẫu thân người cũng cần nghĩ ngơi.Khanh nhi đi trước"

Một tháng qua từ khi Bạch Tử Khiêm đến đây đã làm thay đổi mọi thứ từ ý tứ, cách xưng hô và đặc biệt là thái độ của Anh đối với mọi người.

- Lục Minh: Nhìn người đang chạy song song mình rồi nói "Công tử đa tạ người."

-Bạch Tử Khiêm: cười rồi quay qua nhìn Lục Minh "Vì điều gì hử?"

-Lục Minh: "Vì hiện tại người đã đối xử tốt với tôi và cả mọi người. Thật tình tôi không muốn người nhớ lại. Người như vậy có phải quá tốt rồi không. Từ sau khi tìm được người ở bờ sông Hàm Nghi người thật sự như đã trở thành một con người khác hoàn toàn. Không còn là Bạch Gia Khanh gương mặt âm khí đôi mắt như hố đen ai nhìn vào chỉ có hoảng sợ kinh hoàng, hồn xiu phách lạc. Người đối diện người còn không dám hé môi đừng nói chi là chào hỏi, qua một ngày lại có một người biến mất như chưa từng tồn tại." Vừa chạy Lục Minh vừa nhìn về phía Anh.

-Bạch Tử Khiêm: "Vậy sao, vậy tôi phải cố gắng phát huy rồi."

-Lục Minh: "Dù người có là ai, dù có ra sao, dù có đối xử với tôi như nào. Tôi vẫn sẽ một lòng trung thành với người."

-Bạch Tử Khiêm: Dừng lại hẳn " Tôi thấy được, cảm nhận được. Nhưng tôi không xem huynh là thị vệ gì đó, mà như một huynh trưởng." / Huynh là người đầu tiên luôn bên cạnh giúp đỡ tôi ở thế giới này.Tôi mang ơn huynh, nhưng tôi không phải Bạch Gia Khanh và tôi sẽ đối xử không chỉ với huynh mà là tất cả mọi người bằng tất cả điều tuyệt vời mà tôi có trong thân xác một ác quỷ./

-Bạch Tử Khiêm: Ngồi dậy bước xuống giường khởi động giãn gân cốt "Yahhh, khỏe rồi gần hai tháng ở quanh biệt viện thật chán ồm. Lão dì không cho đi đâu, giờ là lành hẳn rồi. Không có thuốc kháng sinh phải thay gạt liên tục. Hôm nay ông đây phải ra ngoài khám phá thế giới này mới được. Xuyên không đến đây lâu như thế không biết bên ngoài như nào, có giống phim mình đã coi không. Mà thấy sai trái là trong phim vết thương mau lành, miệng thì nói không sao không đau. Không có thuốc đau thấy cha thấy má."

Anh đặt chân ra khỏi cửa phủ, đảo mắt một vòng, đường xá trông vô cùng tấp nập, tiếng hàng rao, tiếng trẻ con vui đùa, nghe thật sống động khác hẳn trên phim. Nhà cổ kính trên là những mái ngói đỏ tần tần hoa văn khắc họa thật tinh xảo.

-Bạch Tử Khiêm: /Thật khác biệt, nó sống động và chân thật hơn mình tưởng. Nhà tần tần lớp lớp. Hihi những món ông đây muốn nếm thử, phải thu sạch vào bụng./ " Lục huynh ở đây có những nào nơi nổi bật không, chẳng hạn quán ăn ngon nhất, hay món ăn được mua nhiều ấy?"

-Lục Minh: Xoa cằm suy nghĩ hồi lâu rồi trả lời " Công tử, thật tình tôi chỉ biết mọi người thường hay đến quán Nghiên Dương Tửu Lầu (Quán rượu) và Tịnh Kỳ Lâu (Quán ăn) để dùng thiện. Nơi đây được đông đảo các công tôn công tử ra vào. Mà còn được sự ghé thăm của các quan lại, khách nhân và thương gia phương xa."

-Bạch Tử Khiêm: " Ukm, có dịp sẽ đến thử hết, còn giờ tôi muốn dùng các hàng quán bên các vệ đường, chúng bắt mắt tôi hơn." / mấy em ông tới đây, trên phim nhìn thôi, chẳng chân thật, nhưng giờ thì phải thử./

Bạch Tử Khiêm đảo từ hàng quán này đến gian hàng nọ. Anh vui cười phấn kích như một đứa trẻ. Anh ăn mặt sự đời, chẳng quan tâm đến những con mắt của ai đang nhìn mình. Anh là bác sĩ như đồ ngon là chân ái và ở đây cũng không có dùng hoá chất cho thức ăn, ngại gì không thử, trừ các muốn mỡ và nhiều đạm thì Anh điều bào cho hết.

-Bạch Tử Khiêm: Sau bao lâu ăn no anh nhìn xung quanh rồi ghé vào tai Lục Minh "Nè Lục huynh, sao tôi cảm thấy có những ánh mắt trộm nhìn tôi trông lạ lắm."

-Lục Minh: Ghé tai Anh đáp " Công tử người có biết kẻ muốn giết mình mà không được thì sẽ có cái nhìn như nào không."

-Bạch Tử Khiêm: Nuốt khang lãng tránh "Hì, thôi kiếm quán trà nào đi, tôi khát." /Ôi trời, cả kinh thành này không có chỗ nào an toàn ngoài Tướng Quân phủ sao. Ngươi nợ người ta trả, ngươi nợ người ta trả thay. Haizzz... huhu./

Chapter
1 Chap 1: Cửa Hoàng Tuyền Chờ Đón
2 Chap 2: OMG Xuyên Không Rồi, Cái Tên Khốn Này
3 Chap 3: Dạo Phố Thôi Mà
4 Chap 4: Hàn Lâm Các
5 Chap 5: Né Xa Ba Thước
6 Chap 6: Thần Y Bí Ẩn
7 Chap 7: Đào Tẩu
8 Chap 8: Vùng Đất Chết
9 Chap 9: Không Thể Đánh Cược
10 Chap 10: Hợp Tác
11 Chap 11: Có Cái Nhìn Khác
12 Chap 12: Chào Đón
13 Chap 13: Rung Động
14 Chap 14: Thực Hiện Hôn Ước
15 Chap 15: Tẩu Tẩu Đệ Đệ
16 Chap 16: Ý Trung Nhân
17 Chap 17: Mang Thai
18 Chap 18: Một Chút Tin Tưởng Ở Đệ Đệ
19 Chap 19: Sự Tức Giận
20 Chap 20: Thấu Tâm
21 Chap 21: Bị Hãm Hại
22 Chap 22: Không Muốn Dính Dáng
23 Chap 23: Cố Gắng Thuyết Phục
24 Chap 24: Ban Chiếu Chỉ
25 Chap 25: Người Dâng Tấu
26 Chap 26: Người Nắm Được Điểm Yếu
27 Chap 27: Thực Hiện Kế Hoạch
28 Chap 28: Trọng Dụng
29 Chap 29: Hạ Màng
30 Chap 30: Trả Lại Sự Trong Sạch
31 Chap 31 Bữa Ăn Với Vua
32 Chap 32: Cầu Thân
33 Chap 33: Bông Gân
34 Chap 34: Ban Hôn
35 Chap 35: Hẹn Gặp
36 Chap 36: Không Có Cách
37 Chap 37: Quá Phận
38 Chap 38: Chỉ Định Hôn Sự
39 Chap 39: Đêm Động Phòng
40 Chap 40: Dâng Trà
41 Chap 41: Người Đưa Ra Thử Thách
42 Chap 42: Không Hề Để Mắt
43 Chap 43: Chuyển Dạ
44 Chap 44: Ở Phủ Chăm Cháu
45 Chap 45: Đặt Tên
46 Chap 46: Săn Bắn
47 Chap 47: Ám Sát
48 Chap 48: Yêu Và Hận
49 Chap 49: Luôn Để Mắt
50 Chap 50: Ghét Đến Thế Sao?
51 Chap 51: Người Của Hoàng Thượng
52 Chap 52: Đau Lòng Thật Đấy
53 Chap 53: Đập Chậu Cướp Hoa
54 Chap 54: Thứ Lỗi Tính Mạng Không Thể Giao
55 Chap 55: Hạn Hán
56 Chap 56: Vậy Đừng Nói
57 Chap 57: Phu Thuê Điều Bị Giáo Huấn
58 Chap 58: Tính Cứng Đầu
59 Chap 59: Ở Lại Bình An Phủ
60 Chap 60: Kế Hoạch Lấy Của Trả Dân
61 Chap 61: Từ Hung Thủ Thành Nạn Nhân
62 Chap 62: Đoán Sau Hạn Hán
63 Chap 63: Trúng Dược
64 Chap 64: Cuộc Phiêu Lưu
65 Chap 65: Tránh Mặt
66 Chap 66: Bại Lộ
67 Chap 67: Hiểu Thêm Về Người
68 Chap 68: Uống Say
69 Chap 69: Rời Đi
70 Chap 70: Giọt Nước Mắt Hối Hận
71 Chap 71: Sinh Linh Bé Nhỏ
72 Chap 72: Phụ Thân Con Đã Giận Ta.
73 Chap 73: Mẫu Thân Nhớ Phụ Thân Con Rồi.
74 Chap 74: Dịch Bệnh
75 Chap 75: Nghiên Cứu Được Thuốc
76 Chap 76: Gặp Nạn
77 Chap 77: Song Sinh
78 Chap 78: Kinh Thành Có Biến
79 Chap 79: Lập Trận
80 Chap 80: Vị Quân Sư Xuất Hiện
81 Chap 81: Con Tin Bạch Tử Khiêm
82 Chap 82: Duyên Đến Nên Kết, Hết Thì Buông.
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chap 1: Cửa Hoàng Tuyền Chờ Đón
2
Chap 2: OMG Xuyên Không Rồi, Cái Tên Khốn Này
3
Chap 3: Dạo Phố Thôi Mà
4
Chap 4: Hàn Lâm Các
5
Chap 5: Né Xa Ba Thước
6
Chap 6: Thần Y Bí Ẩn
7
Chap 7: Đào Tẩu
8
Chap 8: Vùng Đất Chết
9
Chap 9: Không Thể Đánh Cược
10
Chap 10: Hợp Tác
11
Chap 11: Có Cái Nhìn Khác
12
Chap 12: Chào Đón
13
Chap 13: Rung Động
14
Chap 14: Thực Hiện Hôn Ước
15
Chap 15: Tẩu Tẩu Đệ Đệ
16
Chap 16: Ý Trung Nhân
17
Chap 17: Mang Thai
18
Chap 18: Một Chút Tin Tưởng Ở Đệ Đệ
19
Chap 19: Sự Tức Giận
20
Chap 20: Thấu Tâm
21
Chap 21: Bị Hãm Hại
22
Chap 22: Không Muốn Dính Dáng
23
Chap 23: Cố Gắng Thuyết Phục
24
Chap 24: Ban Chiếu Chỉ
25
Chap 25: Người Dâng Tấu
26
Chap 26: Người Nắm Được Điểm Yếu
27
Chap 27: Thực Hiện Kế Hoạch
28
Chap 28: Trọng Dụng
29
Chap 29: Hạ Màng
30
Chap 30: Trả Lại Sự Trong Sạch
31
Chap 31 Bữa Ăn Với Vua
32
Chap 32: Cầu Thân
33
Chap 33: Bông Gân
34
Chap 34: Ban Hôn
35
Chap 35: Hẹn Gặp
36
Chap 36: Không Có Cách
37
Chap 37: Quá Phận
38
Chap 38: Chỉ Định Hôn Sự
39
Chap 39: Đêm Động Phòng
40
Chap 40: Dâng Trà
41
Chap 41: Người Đưa Ra Thử Thách
42
Chap 42: Không Hề Để Mắt
43
Chap 43: Chuyển Dạ
44
Chap 44: Ở Phủ Chăm Cháu
45
Chap 45: Đặt Tên
46
Chap 46: Săn Bắn
47
Chap 47: Ám Sát
48
Chap 48: Yêu Và Hận
49
Chap 49: Luôn Để Mắt
50
Chap 50: Ghét Đến Thế Sao?
51
Chap 51: Người Của Hoàng Thượng
52
Chap 52: Đau Lòng Thật Đấy
53
Chap 53: Đập Chậu Cướp Hoa
54
Chap 54: Thứ Lỗi Tính Mạng Không Thể Giao
55
Chap 55: Hạn Hán
56
Chap 56: Vậy Đừng Nói
57
Chap 57: Phu Thuê Điều Bị Giáo Huấn
58
Chap 58: Tính Cứng Đầu
59
Chap 59: Ở Lại Bình An Phủ
60
Chap 60: Kế Hoạch Lấy Của Trả Dân
61
Chap 61: Từ Hung Thủ Thành Nạn Nhân
62
Chap 62: Đoán Sau Hạn Hán
63
Chap 63: Trúng Dược
64
Chap 64: Cuộc Phiêu Lưu
65
Chap 65: Tránh Mặt
66
Chap 66: Bại Lộ
67
Chap 67: Hiểu Thêm Về Người
68
Chap 68: Uống Say
69
Chap 69: Rời Đi
70
Chap 70: Giọt Nước Mắt Hối Hận
71
Chap 71: Sinh Linh Bé Nhỏ
72
Chap 72: Phụ Thân Con Đã Giận Ta.
73
Chap 73: Mẫu Thân Nhớ Phụ Thân Con Rồi.
74
Chap 74: Dịch Bệnh
75
Chap 75: Nghiên Cứu Được Thuốc
76
Chap 76: Gặp Nạn
77
Chap 77: Song Sinh
78
Chap 78: Kinh Thành Có Biến
79
Chap 79: Lập Trận
80
Chap 80: Vị Quân Sư Xuất Hiện
81
Chap 81: Con Tin Bạch Tử Khiêm
82
Chap 82: Duyên Đến Nên Kết, Hết Thì Buông.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play