Một thời gian sao khi quay lại sống chung , Hồ Lan lại mang thai đẻ ra một người con gái. Cách mà bà đối xử với người con gái này rất khác so với Nguyệt Ninh bà chăm sóc rất tỉ mỉ , chu đáo , từ bữa ăn đến giấc ngủ từng chút từng chút một .
Cũng vì thế mà cuộc sống của Nguyệt Ninh được yên ổn trong một thời gian không chịu cảnh bị đánh đập hành hạ như lúc trước . Đôi lúc cô cũng hơi ghen tị với cô em gái mình . Nhưng rồi cũng bất lực, vì ghen tị thì có ích được gì chứ ? Có lúc Nguyệt Ninh lại suy nghĩ phải chi bản thân có thể tự lựa chọn nơi mình sinh ra thì tốt biết mấy ..!. Cô ước mình có thể sinh ra trong một gia đình nghèo cũng được, khá giả cũng được , miễn gia đình có thể yêu thương , bao dung, chăm sóc không đánh đập , hành hạ và ban cho sự cô lập và ghẻ lạnh là được . Mỗi suy nghĩ tới điều ấy cô lại bật khóc , rồi tớ cười một mình trong sự đau khổ không ai nghe thấy "Ước thì sao chứ ? Thì cũng chỉ là ước thôi ! Chứ có bao giờ hành sự thật đâu..?!! " . Chìm trong nỗi buồn cùng với nước mắt một lúc thì ngủ thiếp đi .
Một thời gian , cuộc sống bình yên trôi qua nhưng được một lúc thì biến cố là ập đến . Trương Nghệ chồng của Hồ Lan đã có ý niệm dục vọng trong đầu từ lúc cô trưởng thành .
Hôm đó nhân lúc Hồ Lan vắng nhà , Nguyệt Ninh đang phơi đồ ngoài sân Thì Trương Nghệ gọi cô vào nhà kho . Cô cứ thế mà đi theo tới nhà kho , ông Khóa cửa lại liền lộ ra bộ mặt nham hiểm . Nguyệt Ninh từ từ lui lại phía sau "Ông..ông ..muốn làm gì tôi ? " Trương Nghệ từ từ cúi người xuống tiến lại .
Cắn răng, dùng hết sức cầm cây sắt từ đằng sau đập thiệt mạnh vào đầu Trương Nghệ , khiến ông ta đau đớn , chưa kịp đợi ông phản kháng ngồi dậy cô đã vụt một cái thật nhanh tới cánh cửa , đập cây sắt lần nữa vào làm cho nó vỡ ra nhiều mảnh . Vì cô thường dọn dẹp nhà kho nên hiểu rõ đồ vật thường để ở đâu , nên cô lúc nãy đã mò tay ngoài sau lưng lấy cây sắt . Còn về cánh cửa cô hiểu rõ nó đã bị mục lâu năm chưa được thay , chỉ cần một vật tác động mạnh thì sẽ vỡ ra .
Cô lao ù ù bất chấp mọi thứ hướng mắt chạy thật nhanh tới cánh cổng để thoát ra khỏi căn nhà này . Sau khi ra khỏi cánh cổng cô vẫn không ngừng lại và tiếp tục chạy , chạy thật nhanh không muốn quay đầu lại nhìn căn nhà đó .
Chạy một hồi lâu thấm mệt , cô nghĩ chắc cũng đã xa lắm rồi ..!_hướng mắt lên nhìn phía trước cô ngạc nhiên và bở ngỡ . Vì đây là lần đầu được nhìn thế giới bên ngoài . Từ lúc nhỏ khi Nguyệt Minh sinh ra đã bị nhốt bên trong nhà chưa từng bước chân ra bên ngoài cũng chỉ được xem qua các hình trên tờ báo về cuộc sống bên ngoài mà tưởng tượng .
Bây giờ được nhìn thấy cô cảm thấy rất phấn khích . Nước mắt từ từ tuôn xuống cô khóc như chưa từng được khóc. Khóc lần này rất khác với những lần trước vì khóc lần này là vì được rời khỏi nơi tăm tối địa ngục ấy ? Chứ cái gì mà gia đình chứ ? Là nơi mà bị mẹ ghẻ lạnh , đánh đập . Là nơi mà người cha có thể làm những chuyện bất nhân với con gái của mình . Thật sự thì gia đình là gì chứ ? . Vừa nghĩ tới điều đó cô lại bật cười ,cười như một con điên vừa cận kề cái chế.t được sống lại.
Quằn quại một hồi Nguyệt Ninh gạt đi những giọt nước mắt ấy ? Tự hứa với mình sẽ không bao giờ khóc vì những chuyện không đâu nữa mà phải tự tin sống tiếp .
Nói xong hai tay chống đầu gối đứng dậy và bước tiếp thì bị một chiếc xe ô tô tông một cái thiệt mạnh lăn ra đường.
Tỉnh lại mở mắt ra , Nguyệt Ninh đang ở trên một chiếc giường xung quanh đều là những món đồ đơn giản bằng gỗ , tự nhiên trong lòng cảm thấy rất nhẹ nhàng nhàng vì ở căn nhà tăm tối đó những món đồ cao cấp đó cảm thấy cô rất khó chịu .
Tiếng mở cửa , bước ra một người đàn ông bước vào cầm trên tay một tô cháo cùng với 1 ly nước. " Cô bé tỉnh rồi à ? " . Người đàn ông khá trẻ có giọng nói nhẹ nhàng khiến người ta nghe cảm thấy rất an tâm . Người đàn ông hỏi Nguyệt Ninh nhưng cô lặng thinh không trả lời .
" Được rồi ! Cô bé cháu mau ăn đi "
Ánh mắt Nguyệt Ninh nhìn lom lom người đàn ông . " Mau ăn đi , cầm lấy " vừa nói gương mặt vừa mỉm cười. Một cảm xúc kì lạ trong cô dâng lên , nước mắt không hiểu sao tự động rơi xuống, không cách nào kìm lại được . " Này cháu không sao chứ ? Chuyện gì vậy? . Người đàn ông hoang mang, chạy loạn xạ kiếm khăn giấy đưa cho cô. Nguyệt Ninh cầm lấy tấm giấy ôm vào lòng . Vì đây là người đầu tiên đối xử tốt với cô như vậy ..! Có lẽ xúc động đến phát khóc . " Cô bé cháu tên gì ? Nhà cháu ở đâu? Nói cho chú biết để chú đưa cháu về . " Cháu không có tên , cũng không có nhà " Câu nói vừa dứt khiên người đàn ông khựng lại . Cảm thấy hình ảnh này thật quen thuộc , nhìn cũng khá là giống bản thân mình lúc nhỏ , không có nhà cửa . Trong phút chốc lay động. Người đàn ông lau đi nước mắt cho Nguyệt Ninh " Mau ăn cháo đi " Nguyệt Ninh nhận lấy tô cháo , đưa muỗng đầu tiên vào miệng . Lần đầu tiên cô ăn được món ngon như thế này? Nước mắt dần nhạt đi , cần lúc ăn càn nhanh . Ăn xong tô cháu cô giương mắt nhìn người đàn ông. " Nào mau uống nước đi ! Ngủ một giấc đi " . Người đàn ông thiết nghĩ với tình hình hiện tại của cô bé chắc sẽ không nói được gì hết ..!
Updated 25 Episodes
Comments
Heyna
ba mẹ ghẻ chứ ruột gì tầm này
2023-05-28
7
Chanh chua 🍋
mừng quá thoát rồi
2023-05-28
2