Chương 16: Bữa tiệc đau thương (1)

Sau hơn một tháng bàn bạc thì hợp đồng dự án hợp tác giữa Ngụy Bắc và Uyên Nhạc Thị cũng được kí kết, ngay tối ngày hôm đó là tiệc chúc mừng giữa hai bên đối tác. Vì đây là dự án lớn đánh dấu cột mốc lần đầu tiên tập đoàn Ngụy Bắc lấn sân sang ngành giải trí nên phóng viên của các tờ báo lớn nhỏ đều đến dự đông đủ, tất nhiên cũng không thể thiếu những ông to bà lớn trong giới hào môn.

Sau khi các vị quan khách đã đến đông đủ là phần phát biểu của chủ bữa tiệc ngày hôm nay – Ngụy Thế Quân và tổng giám đốc tập đoàn Uyên Nhạc Thị - Uyên Giai Tuệ, cả hai cùng bày tỏ niềm vui và sự hy vọng về lần hợp tác này sẽ thành công tốt đẹp.

Kết thúc màn chào hỏi xã giao trước công chúng cũng là lúc bữa tiệc chính thức được bắt đầu, ai nấy đều sốt sắng cầm ly rượu đi tranh cho mình ít mối quan hệ với những người giàu có, dù sao thì đó cũng là mục đích chính họ tham dự buổi tiệc này mà...

Sở Sinh Trang vốn còn đang đứng nói chuyện với mấy nhân viên trong phòng kinh doanh thì thấy Uyên Giai Tuệ đang nhìn về phía mình, cô liền chủ động lại chào hỏi:

“Uyên tổng, tôi có thể kính cô một ly được không?”

Uyên Giai Tuệ nhìn người phụ nữ trước mặt, khóe miệng khẽ cong lên một đường đầy mê hoặc, giây sau liền nâng ly rượu lên, khiêm tốn:

“Không dám.”

Hai người cụng ly sau đó nhấp một ngụm rượu vang đỏ.

“Mấy lần trước chúng ta gặp nhau đều là bàn chuyện công việc, hôm nay mới có dịp trò chuyện. Thật không ngờ trưởng phòng Sở ngoài hình ảnh thanh lịch, kín đáo chốn công sở ra còn có một mặt quyến rũ như vậy.”_Uyên Giai Tuệ nhìn bộ lễ phục khoác trên người Sở Sinh Trang mà cảm thán

“Ha, Uyên tổng quá khen, thật làm tôi ngại quá! Tôi làm sao sánh được với Uyên tổng đây.”

Vừa dứt lời thì từ đâu một cô gái chạy đến đứng bên cạnh Uyên Giai Tuệ, trông thấy Sở Sinh Trang, mặt cô ta lập tức biến sắc.

Thấy cô gái trước mặt đang hết sức kinh ngạc nhìn mình, Sở Sinh Trang có chút khó hiểu liền lên tiếng chào hỏi trước. Uyên Giai Tuệ lập tức huých tay người bên cạnh ra hiệu cho cô ta đáp lại.

“A, xin chào tôi là Tố Ngọc Ngọc, trợ lý của Uyên tổng.”

“Chào cô, tôi là Sở Sinh Trang.”

Sở Sinh Trang vừa giới thiệu tên họ đầy đủ xong Tố Ngọc Ngọc lại tiếp tục ngây người ra, quả thật rất khó hiểu.

“Cô vẫn ổn chứ?”_Tố Ngọc Ngọc bất ngờ thốt lên

“À, tôi... vẫn ổn.”_Sở Sinh Trang tuy bất ngờ trước câu hỏi trên nhưng miệng vẫn bất giác trả lời

Trò chuyện một hồi Sở Sinh Trang liền xin phép rời đi trước, Uyên Giai Tuệ lập tức quay sang chất vấn trợ lý của mình về hành động ban nãy:

“Em như vậy là sao chứ?”

“Không có gì, chỉ là em... có chút không ngờ tới cô ấy vậy mà vẫn ở lại đây làm việc.”

“Ý em là sao? Em biết cô ấy từ trước?”

Đương nhiên Tố Ngọc Ngọc biết người phụ nữ họ vừa gặp là ai rồi. Đầu tiên phải kể đến chuyện cách đây khoảng hai năm về trước, trong một lần Tố Ngọc Ngọc đang hoảng hốt cầm bịch thuốc chạy về nhà, lúc băng qua đường vì quá gấp gáp nên không để ý đèn đỏ mà suýt bị một chiếc xe đâm trúng. Tài xế của chiếc xe đó đã xuống xe xem xét tình hình và ngay sau đó là một cô gái trẻ cũng bước xuống, cô gái đó không ai khác chính là Sở Sinh Trang.

Thay vì trách mắng Tố Ngọc Ngọc đi đường không chịu để ý thì Sở Sinh Trang đã hỏi thăm và biết được chuyện mẹ của Tố Ngọc Ngọc đang bị bệnh mà thuốc trong nhà lại hết nên cô ấy phải gấp gáp ra ngoài mua thuốc mang về, Sở Sinh Trang sau đó đã không ngần ngại mà cho Tố Ngọc Ngọc đi nhờ xe về nhà. Về đến nơi thì thấy mẹ cô ấy đang ngất xỉu nằm giữa sàn nhà, Sở Sinh Trang đã kêu tài xế chở mẹ Tố Ngọc Ngọc đến bệnh viện rồi trả luôn tiền viện phí.

Giữa một xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng vô cảm với mọi thứ xung quanh thì việc đi đường đột nhiên được một người giúp đỡ là điều vô cùng hiếm gặp, nhất là với những kẻ giàu có. Chính vì vậy mà Tố Ngọc Ngọc đã có ấn tượng vô cùng sâu sắc với cô gái trẻ năm ấy đã giúp đỡ mình.

Tuy lúc đó không hỏi tên nhưng Tố Ngọc Ngọc đã phát hiện ra vị tài xế lái xe ngày hôm ấy là tài xế riêng của chủ tịch tập đoàn Sở Trác, hơn nữa Tố Ngọc Ngọc còn nghe cậu ta gọi Sở Sinh Trang là tiểu thư và gọi bố cô là Sở tổng. Điều đó chứng tỏ cô gái mà cô ta gặp là người trong Sở Gia, thậm chí còn có thể là vị tiểu thư trong truyền thuyết của gia tộc họ Sở mà mọi người vẫn hay đồn thổi.

“Em có chắc không? Người phụ nữ đó vậy mà lại có vai vế lớn như vậy?”_Uyên Giai Tuệ không khỏi sửng sốt, nhưng giờ sắp xếp lại tất cả các tình huống từ việc cô ta hại Ngụy Tô Linh mà vẫn bình an vô sự thậm chí còn trở thành vợ của Ngụy Thế Quân thì điều đó quả thực hoàn toàn có thể xảy ra

Haizzz, em gái của chị à, em thật là biết chọn đối thủ để đấu đó._Uyên Hảo nhìn về phía Uyên Hạ ở đằng xa đang nói cười vui vẻ mà thầm lắc đầu

“Mà khoan đã, vậy tại sao lúc đó em lại hỏi cô ấy có ổn không?”

“A, cái đó... Có lẽ là do lâu ngày em mới gặp lại cô ấy nên bất giác muốn hỏi thăm.”_Tố Ngọc Ngọc biện cớ nhưng còn sự thật phía sau là gì cũng chỉ một mình cô biết

[...]

Là chủ của bữa tiệc nên ngay từ lúc bắt đầu đã có rất nhiều các vị khách đến chúc rượu, người cuối cùng vừa rời đi Ngụy Thế Quân còn tưởng là đã được nghỉ ngơi nhưng không.

“Ngụy tổng của chúng ta cũng thật là bận rộn, tôi lần sau chắc phải xin lấy số trước rồi.”

Nghe thấy có tiếng người gọi mình anh liền quay sang, là Sở Trác Tùng, người mà anh phải gọi hai tiếng “anh vợ”. Ngụy Thế Quân lập tức thu lại nét mệt mỏi, bày ra vẻ mặt tươi cười chào đón:

“Anh, anh đến S thành khi nào sao không nói trước với em để em ra đón?”

“Anh mới đáp máy bay xuống tối qua, Sinh Trang có ra đón rồi, con bé nói là em bận không đến được. Có vẻ như là con bé nói thật nhỉ, em bận tới nỗi còn không có thời gian để em gái anh thông báo về việc anh đã đến S thành rồi.”

Trước câu nói đầy ẩn ý của Sở Trác Tùng, Ngụy Thế Quân nhất thời ngây người không kịp phản ứng.

Ý tứ trong câu nói ấy là gì chứ? Đang thăm dò Ngụy Thế Quân anh sao? Hay đang ngầm ám chỉ rằng Sở Trác Tùng anh ta đã biết được những việc mà người em rể này đã làm với cô em gái của mình? Trách Ngụy Thế Quân anh lạnh nhạt, không quan tâm đến vợ? Sở Trác Tùng đã đến S thành từ tối qua mà đến tận tối nay khi anh ta đến dự tiệc mừng Ngụy Thế Quân mới hay biết, điều đó chẳng phải đã cho thấy rằng Ngụy Thế Quân và vợ mình không nói chuyện với nhau trong suốt ngần ấy thời gian hay sao?

“Không phải như anh nghĩ đâu, là do em bận việc nên quên chưa nói với anh ấy thôi ạ, dù sao thì dự án này cũng do em đảm nhận mà.”_Sở Sinh Trang vốn còn đang nói chuyện với Uyên Giai Tuệ đột nhiên trông thấy anh trai mình đi về phía Ngụy Thế Quân, linh cảm nói cho cô biết rằng có thể sẽ có chuyện xảy ra bèn vội đi đến nói đỡ cho Ngụy Thế Quân

“Đấy, vừa mới đến mà đã bênh vực rồi. Anh còn có thể nói gì được nữa?”_Sở Trác Tùng nhìn em gái mình cười tỏ vẻ bất lực

“Cũng không thể trách cô ấy được là do em đã bắt cô ấy làm việc nhiều, sau này em sẽ quan tâm đến cô ấy nhiều hơn.”_Ngụy Thế Quân lập tức nhận lỗi về mình

“Anh chỉ nói chơi thôi mà, hai đứa làm gì mà căng thẳng vậy? Anh cũng đâu phải là con người nhỏ nhen như vậy.”

Cả ba đứng trò chuyện một lúc rồi Sở Trác Tùng cũng rời đi giao lưu với mọi người.

Sở Sinh Trang nhìn theo bóng lưng anh trai mình cho đến khi Sở Trác Tùng đi khuất mới vội quay sang giải thích:

“Chuyện là tối qua em có gọi cho anh nhưng không được, Kha Vĩnh cũng không bắt máy. Sáng nay thì quả thật là em bận việc nên mới nhất thời quên mất. Nếu anh cần thì bây giờ em có thể...”

“Không cần. Có những chuyện càng giải thích lại chính là ngầm thừa nhận.”

“...”

“Tan tiệc cô đợi tôi ở cổng, chúng ta cùng về. Nếu theo như lời cô nói rằng cô yêu tôi vậy thì chắc cô biết bản thân mình cần phải làm gì trong những ngày này.”_Ngụy Thế Quân nói bằng giọng lạnh nhạt rồi chậm rãi rời đi

Còn lại Sở Sinh Trang, cô vẫn đứng ở đó mang theo một loại cảm giác rất nặng nề. Không cần anh nói thì cô cũng tự biết mình cần phải làm những gì khi ở trước mặt anh trai, đó là diễn một vở kịch tình cảm vợ chồng mặn nồng khắng khít. Còn lý do vì sao hả? Bản thân Sở Sinh Trang cũng biết Ngụy Thế Quân anh là vì dè chừng trước thế lực của gia tộc họ Sở mà không dám làm càn, trước giờ anh vẫn luôn vào vai một người chồng tốt khi có mặt người của Sở Gia nhưng còn đằng sau đó Ngụy Thế Quân vẫn luôn nuôi tham vọng gầy dựng nên một Ngụy Bắc ngày càng lớn mạnh, lớn tới mức mà bất kể ai dám cả gan muốn đạp đổ cũng đều phải nhận lại cái chết, cho dù kẻ đó có là Sở Gia.

Sở Sinh Trang biết, cô hoàn toàn biết những dã tâm mà người chồng bên cạnh mình đang nuôi lớn và cô cũng biết anh chắc chắn có khả năng đó. Nhưng cô vẫn muốn thử một lần cố chấp với tình yêu của mình, cô đã dành những chín năm thanh xuân để yêu anh bây giờ nói bỏ cũng đâu thể bỏ được. Hơn nữa, cô muốn ở lại đây, ở lại bên cạnh anh vì cô hy vọng rằng một ngày nào đó có thể dùng tình yêu của mình để chứng minh cho sự trong sạch của bản thân, để hóa giải hết thảy mọi hiểu lầm giữa anh và cô, những hiểu lầm không đáng có trong chuyện tình yêu đầy trắc trở này.

Hot

Comments

Trần Bích Tiên

Trần Bích Tiên

cứ cố chấp cho đến khi cả gia đình bị hại thì nữ9 mới sáng mắt

2024-01-15

0

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Chị bỏ mẹ anh đi cho anh biết thế nào là lễ độ

2023-07-01

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bí mật bại lộ (1)
2 Chương 2: Bí mật bại lộ (2)
3 Chương 3: Bí mật bại lộ (3)
4 Chương 4: Bữa cơm đầu tiên khi về làm dâu
5 Chương 5: Uyên Hạ
6 Chương 6: Ngất xỉu
7 Chương 7: Thuốc tránh thai
8 Chương 8: Xứng sao?
9 Chương 9: Bữa cơm tối (1)
10 Chương 10: Bữa cơm tối (2)
11 Chương 11: Trả ơn, mắc nợ
12 Chương 12: Bữa tối tại dinh thự Ngụy Viên
13 Chương 13: Bại lộ
14 Chương 14: Nằm viện
15 Chương 15: Giúp đỡ tình địch
16 Chương 16: Bữa tiệc đau thương (1)
17 Chương 17: Bữa tiệc đau thương (2)
18 Chương 18: Biến thù thành bạn
19 Chương 19: Mối tình đầu của Ngụy Thế Quân
20 Chương 20: Sự ngọt ngào giả dối
21 chương 21: Vợ à! Chúc em sinh nhật vui vẻ!
22 Chương 22: Chậu anh thảo muộn
23 Chương 23: Bị cưỡng bức
24 Chương 24: Thay vì yêu người mình yêu thì hãy yêu người yêu mình
25 Chương 25: Nụ hôn chuồn chuồn phớt
26 Chương 26: Tập tài liệu bí ẩn
27 Chương 27: Bỏ mặc không cứu
28 Chương 28: Thứ không thuộc về mình thì mãi mãi không là của mình
29 Chương 29: Ngày tàn của Sở Gia! (1)
30 Chương 30: Ngày tàn của Sở Gia (2)
31 Chương 31: Ngày tàn của Sở gia! (3)
32 Chương 32: Ngày tàn của Sở Gia (4)
33 Chương 33: Chúng ta ly hôn đi
34 Chương 34: Chị dâu
35 Chương 35: Chết tâm
36 Chương 36: Gặp được anh là bất hạnh lớn nhất cuộc đời tôi!
37 Chương 37: Sự thật đằng sau
38 Chương 38: Tôi xin lỗi!
39 Chương 39: Không đủ dũng khí
40 Chương 40: Ngụy Bắc phá sản
41 Chương 41: Quay lại thành phố S
42 Chương 42: Lời xin lỗi và cảm ơn
43 Chương 43: Là anh cố tình về nhà chỉ để gặp em
44 Chương 44: Anh không đồng ý ly hôn!
45 Chương 45: Hàn Dạ Nam
46 Chương 46: Chung chuyến bay
47 Chương 47: Phải khiến cô ấy thật hạnh phúc!
48 Chương 48: Xin chào! Tôi là Hàn Dạ Nam.
49 Chương 49: Đánh dấu chủ quyền!
50 Chương 50: Lời hứa!
51 Chương 51: Gián điệp
52 Chương 52: Vị trí chủ tịch Sở Trác
53 Chương 53: Kỳ tích
54 Chương 54: Mất trí nhớ
55 Chương 55: Cho anh một cơ hội!
56 Chương 56: Thomas Damond
57 Chương 57: Là người của Hàn Thị
58 Chương 58: Chú hạc giấy
59 Chương 59: Ký ức năm lên tám
60 Chương 60: Chiếc bánh sandwich
61 Chương 61: Cứu người không nên cứu
62 Chương 62: Vụ tại nạn của Tố Ngọc Ngọc
63 Chương 63: Bữa tối bất ổn
64 Chương 64: Gặp lại Thomas Damond
65 Chương 65: Hiểu lầm được gỡ bỏ
66 Chương 66: Tôi đã từ bỏ rồi.
67 Chương 67: Bố tỉnh lại rồi!
68 Chương 68: Cùng đi mua sắm
69 Chương 69: Khâm - Linh hội ngộ
70 Chương 70: Gặp chị trông em bất ngờ nhỉ?
71 Chương 71: Anh ấy thích chị ấy
72 Chương 72: Kết thúc rồi!
73 Chương 73: Say rượu tìm đến cửa
74 Chương 74: Vợ à!
75 Chương 75: Công khai thân phận
76 Chương 76: Xuân dược
77 Chương 77: Diện tình nghi
78 Chương 78: Lời chúc sau ly hôn
79 Chương 79: Đi khám sức khỏe
80 Chương 80: Phó chủ tịch Sở
81 Chương 81: Mặt nạ bị gỡ xuống
82 Chương 82: Ăn tối tại biệt thự Sở Gia
83 Chương 83: Người đó chính là anh!
84 Chương 84: Đánh bom khủng bố
85 Chương 85: Xin đừng âm dương cách biệt!
86 Chương 86: Cậu ta sẽ không chết!
87 Chương 87: Làm giả giấy báo kết quả
88 Chương 88: Phẫu thuật thành công!
89 Chương 89: Ngã cầu thang
90 Chương 90: Lật tẩy
91 Chương 91: Thương cho roi cho vọt!
92 Chương 92: Chịu trách nhiệm!
93 Chương 93: Anh ấy...đã đi rồi sao?
94 Chương 94: Tiệc thành lập công ty
95 Chương 95: Hạc giấy trên cây anh thảo muộn
96 Chương 96: Lời tỏ tình
97 Chương 97: Anh hối hận rồi!
98 Chương 98: Cho cơ hội!
99 Chương 99: 3287 - Hoàn
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Bí mật bại lộ (1)
2
Chương 2: Bí mật bại lộ (2)
3
Chương 3: Bí mật bại lộ (3)
4
Chương 4: Bữa cơm đầu tiên khi về làm dâu
5
Chương 5: Uyên Hạ
6
Chương 6: Ngất xỉu
7
Chương 7: Thuốc tránh thai
8
Chương 8: Xứng sao?
9
Chương 9: Bữa cơm tối (1)
10
Chương 10: Bữa cơm tối (2)
11
Chương 11: Trả ơn, mắc nợ
12
Chương 12: Bữa tối tại dinh thự Ngụy Viên
13
Chương 13: Bại lộ
14
Chương 14: Nằm viện
15
Chương 15: Giúp đỡ tình địch
16
Chương 16: Bữa tiệc đau thương (1)
17
Chương 17: Bữa tiệc đau thương (2)
18
Chương 18: Biến thù thành bạn
19
Chương 19: Mối tình đầu của Ngụy Thế Quân
20
Chương 20: Sự ngọt ngào giả dối
21
chương 21: Vợ à! Chúc em sinh nhật vui vẻ!
22
Chương 22: Chậu anh thảo muộn
23
Chương 23: Bị cưỡng bức
24
Chương 24: Thay vì yêu người mình yêu thì hãy yêu người yêu mình
25
Chương 25: Nụ hôn chuồn chuồn phớt
26
Chương 26: Tập tài liệu bí ẩn
27
Chương 27: Bỏ mặc không cứu
28
Chương 28: Thứ không thuộc về mình thì mãi mãi không là của mình
29
Chương 29: Ngày tàn của Sở Gia! (1)
30
Chương 30: Ngày tàn của Sở Gia (2)
31
Chương 31: Ngày tàn của Sở gia! (3)
32
Chương 32: Ngày tàn của Sở Gia (4)
33
Chương 33: Chúng ta ly hôn đi
34
Chương 34: Chị dâu
35
Chương 35: Chết tâm
36
Chương 36: Gặp được anh là bất hạnh lớn nhất cuộc đời tôi!
37
Chương 37: Sự thật đằng sau
38
Chương 38: Tôi xin lỗi!
39
Chương 39: Không đủ dũng khí
40
Chương 40: Ngụy Bắc phá sản
41
Chương 41: Quay lại thành phố S
42
Chương 42: Lời xin lỗi và cảm ơn
43
Chương 43: Là anh cố tình về nhà chỉ để gặp em
44
Chương 44: Anh không đồng ý ly hôn!
45
Chương 45: Hàn Dạ Nam
46
Chương 46: Chung chuyến bay
47
Chương 47: Phải khiến cô ấy thật hạnh phúc!
48
Chương 48: Xin chào! Tôi là Hàn Dạ Nam.
49
Chương 49: Đánh dấu chủ quyền!
50
Chương 50: Lời hứa!
51
Chương 51: Gián điệp
52
Chương 52: Vị trí chủ tịch Sở Trác
53
Chương 53: Kỳ tích
54
Chương 54: Mất trí nhớ
55
Chương 55: Cho anh một cơ hội!
56
Chương 56: Thomas Damond
57
Chương 57: Là người của Hàn Thị
58
Chương 58: Chú hạc giấy
59
Chương 59: Ký ức năm lên tám
60
Chương 60: Chiếc bánh sandwich
61
Chương 61: Cứu người không nên cứu
62
Chương 62: Vụ tại nạn của Tố Ngọc Ngọc
63
Chương 63: Bữa tối bất ổn
64
Chương 64: Gặp lại Thomas Damond
65
Chương 65: Hiểu lầm được gỡ bỏ
66
Chương 66: Tôi đã từ bỏ rồi.
67
Chương 67: Bố tỉnh lại rồi!
68
Chương 68: Cùng đi mua sắm
69
Chương 69: Khâm - Linh hội ngộ
70
Chương 70: Gặp chị trông em bất ngờ nhỉ?
71
Chương 71: Anh ấy thích chị ấy
72
Chương 72: Kết thúc rồi!
73
Chương 73: Say rượu tìm đến cửa
74
Chương 74: Vợ à!
75
Chương 75: Công khai thân phận
76
Chương 76: Xuân dược
77
Chương 77: Diện tình nghi
78
Chương 78: Lời chúc sau ly hôn
79
Chương 79: Đi khám sức khỏe
80
Chương 80: Phó chủ tịch Sở
81
Chương 81: Mặt nạ bị gỡ xuống
82
Chương 82: Ăn tối tại biệt thự Sở Gia
83
Chương 83: Người đó chính là anh!
84
Chương 84: Đánh bom khủng bố
85
Chương 85: Xin đừng âm dương cách biệt!
86
Chương 86: Cậu ta sẽ không chết!
87
Chương 87: Làm giả giấy báo kết quả
88
Chương 88: Phẫu thuật thành công!
89
Chương 89: Ngã cầu thang
90
Chương 90: Lật tẩy
91
Chương 91: Thương cho roi cho vọt!
92
Chương 92: Chịu trách nhiệm!
93
Chương 93: Anh ấy...đã đi rồi sao?
94
Chương 94: Tiệc thành lập công ty
95
Chương 95: Hạc giấy trên cây anh thảo muộn
96
Chương 96: Lời tỏ tình
97
Chương 97: Anh hối hận rồi!
98
Chương 98: Cho cơ hội!
99
Chương 99: 3287 - Hoàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play