2

sáng sớm, đúng sáu giờ sáng haruchiyo sẽ thức dậy, hệt như một thói quen. em dụi mắt, đi rửa mặt rồi dọn dẹp nhà cửa. sanzu làm mọi thứ thật âm thầm, thật lặng lẽ, tránh gây ra tiếng động làm senju và takeomi thức giấc.
loay hoay một hồi cũng đã hơn sáu giờ, em đi vào phòng bếp, đang định nấu tí gì đó cho mọi người ăn liền dừng lại.
sanzu xoa xoa cổ mình, cầm điện thoại gọi cho senju và takeomi. vài giây sau đã thấy senju ôm gấu bông lò tò, lò tò nắm góc áo takeomi đi ra. còn takeomi đỡ hơn tí, lão chỉ ôm theo cái gối ôm mà thôi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
hôm nay phải về nhà đó, còn không mau dậy đi
Akashi Senju
Akashi Senju
dạ dạ
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
haruchiyo ơi
takeomi đi lòng vòng, mắt nhắm mắt mở mà gọi tên em trai mình.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
có gì à?
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
sao tao không thấy phòng mình
sanzu nhìn takeomi, senju thì đã về phòng mình chỉ còn takeomi cứ đứng đó loay hoay không rõ. em nhịn cười, đi đến chỗ lão rồi đẩy takeomi đi về phía căn phòng mà lão đang tìm kiếm.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
ai chỉ anh mở cửa đi tìm phòng vậy
Akashi Senju
Akashi Senju
đi thôi, đi thôi, đi thôi
cũng đã lâu rồi haruchiyo chưa về nhà, em đi cạnh takeomi, nép trong tán ô của lão anh trai. dõi mắt theo hướng của cô em hoạt bát senju, sanzu cũng cảm thấy vui theo.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
chạy từ từ thôi
em cất tiếng, nói vọng lên chỗ senju. miệng nói là thế, nhắc nhở là thế, nhưng rồi em cũng hóa thành đứa trẻ nhỏ, chạy theo bóng em mình. nô đùa trên phố phường yên lặng, mỉm cười trong tiết trời quang đãng.
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
má... chán thiệt chứ
takeomi xách đồ cho hai đứa mà không khỏi ghen tị, làm anh khổ lắm phải đâu chuyện đùa.
chạy mãi, chạy mãi, đùa mãi, đùa mãi. cứ thế rồi cũng đến nhà, dừng chân trước căn nhà nhỏ ấm áp. senju nhanh chóng bấm chuông còn sanzu thì phụ takeomi cầm đồ.
cạch!
cánh cửa mở ra, cả ba ngoan ngoan cất tiếng chào ông bà rồi đến ba mẹ. xong xuôi thì đi vào nhà.
sanzu ngồi trên bàn ăn, đôi lục bảo liếc nhìn khắp bàn đồ ăn không biết phải làm sao.
đều là đồ ăn cay, và món duy nhất không cay thì lại là cá. sanzu không thể ăn được các món cay, và tệ hơn, em ghét cá vì mùi tanh của nó.
có lẽ do lâu ngày chưa ăn cơm cùng nhau, nên họ quên mất rồi.
Akashi Senju
Akashi Senju
ngon ghê luôn á
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
ăn vào đi haruchiyo
takeomi thấy sanzu mãi vẫn chẳng chịu ăn, lão lên tiếng nhắc nhở. haruchiyo mỉm cười ăn vội một chén cơm, và húp xong bát canh. rồi lại ngồi yên ở đấy chẳng cử động.
Akashi Senju
Akashi Senju
sao anh không ăn nữa?
senju thấy thế liền thắc mắc, tò mò mà hỏi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
à hồi sáng có lỡ ăn ổ bánh rồi... tại nay nó hết hạn. giờ còn no
em mỉm cười lắc đầu kể.
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
hả? đồ hết hạn sao lại ăn?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
có sao đâu, tối nay lận mà. vẫn còn kịp
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
hết nói nổi
sanzu cười trừ, lời em nói không sai. chỉ là, đó là chuyện của hôm qua. dù sao em cũng quen ăn như vậy rồi, nếu chỉ còn một tiếng nhưng chưa hết hạn thì vẫn có thể ăn được.
"haruchiyo lấy giúp mẹ chén canh."
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
dạ
sanzu gật đầu, đứng dậy. nhanh chóng đi lấy đồ ăn. dáng vẻ em lầm lì, ít nói, dường như không vui vẻ. mọi động tác cứ chậm chạp, chậm chạp, không mang tí sức lực nào.
"mẹ mày nhờ mày có tí mà mặt mày thể hiện thái độ gì đấy? cảm thấy làm được thì làm, không được thì không."
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
mẹ nè. canh của mẹ
em không đáp lời, ngồi xuống. vờ như bản thân không nghe thấy gì cả, cặm cụi gắp đồ ăn cho ông bà mình.
"bộ tao nói mày không nghe à? mày bị điếc sao? ăn không được thì biến. đừng có mà ngồi ở đây!"
"suốt ngày đòi ăn cái này, đòi ăn cái kia? bộ mày nghĩ gia đình mày khá giả lắm à. sau này đừng có ăn uống gì nữa, nhịn mẹ luôn đi."
"biết trước vậy tao đã kêu mẹ mày không nấu cho mày rồi. mất hết cả hứng."
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
...
"nuôi mày ăn học đến lớn, mà mày thái độ vậy à? hả, haruchiyo?"
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
...
sanzu cười cười, vẫn dáng vẻ vờ vịt không để ý mà nhìn ông bà mình. lắm lúc cúi mặt xuống không đáp, lại nghĩ ngợi một chút bèn đứng dậy đi đến tủ lạnh. lủi thủi lấy ra một ít trái cây, đem ra phòng khách mà ngồi cắt.
vừa cắt hoa quả, vừa xem phim hoạt hình trên điện thoại, lâu lâu còn bật cười khúc khích. dường như haruchiyo thật sự không nghe thấu gì cả. mặc cho lời mắng chửi, chì chiếc vẫn cứ vang lên bên tai. em không thể hiện những cảm xúc gì khác lạ ngoài việc mỉm cười rồi lặng lẽ đi làm việc riêng của mình.
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
con ăn xong rồi
takeomi đứng dậy, dọn chén của mình rồi đi ra phòng khách.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
sao hai không ăn nữa?
sanzu ngẩng đầu, khó hiểu khi thấy anh mình đi ra phòng khách. em cất tiếng hỏi, nhưng takeomi không vội đáp lời.
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
ăn gì nổi mà nữa?
em nghe xong cũng không nói gì, cứ lúi cúi cắt đồ và xem phim. tuy vậy, haruchiyo biết bản thân đang muốn khóc đến nhường nào.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
"lại là lỗi của mình à... lúc nào cũng vậy..."
hít một hơi thật sâu, cảm nhận đầu mũi cay xè và khóe mắt rưng rưng chực chờ sắp khóc. nhưng haruchiyo chẳng dám khóc, cứ im lặng cúi đầu và nhanh chóng làm mọi thứ.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
"không được khóc, như vậy thật yếu đuối."
ting! ting!
Hot

Comments

Hayashi Yuu

Hayashi Yuu

cưng dị

2024-08-02

2

Kurii-san

Kurii-san

Má..t đọc mà t khóc luôn á..giống cảnh ngộ vc

2024-03-26

1

𝒁𝒚𝒏𝒏_𝒅𝒆𝒑𝒛𝒂𝒊😏💞

𝒁𝒚𝒏𝒏_𝒅𝒆𝒑𝒛𝒂𝒊😏💞

thấy cưng ghê~

2023-07-06

3

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play