Chương 3: Cậu nhóc đặc biệt

Bảo Bảo nghe xong, không nói gì mà quay người, lon ton bước về phía phòng tắm. Thấy vậy, vẻ tươi cười trên khuôn mặt Tư Niệm liền biến mất, lòng cậu thầm nghĩ, thằng nhóc này thật chẳng thân thiện chút nào.

“Châu Tư Niệm, cậu lại đây.”

“Vâng?” Tư Niệm ngơ ngác bước tới bên cạnh Phong Diên. Cậu có phải đã làm gì khiến anh không hài lòng rồi không? Giọng của anh nghe có hơi nghiêm trọng.

“Lý do tôi nói Bảo Bảo có chút đặc biệt là vì thằng bé sẽ không nói chuyện.”

“Sao cơ?” Tư Niệm bất giác thốt lên. “Không nói chuyện… ý anh là sao? Có phải tôi…”

“Bảo Bảo có thể coi như là mắc chứng tự kỉ tạm thời. Nó đã không mở miệng nói câu nào suốt 1 năm rồi, do tai nạn.”

Nghe xong, Tư Niệm nghẹn lời trong vài giây. Một đứa trẻ đang ở tuổi vui chơi, hồn nhiên vậy mà đã phải trải qua vụ tai nạn khủng khiếp đến nỗi khiến bản thân không thể nói chuyện. Ông trời như vậy có phải là quá tàn nhẫn với một đứa trẻ rồi?

“Bảo Bảo năm nay mấy tuổi rồi?”

“5 tuổi.”

Quả nhiên là còn rất nhỏ, thật đáng thương.

“À, Châu Tư Niệm, có một điều mà cậu phải tuyệt đối chấp thuận: không có sự đồng ý của tôi, không được đưa Bảo Bảo ra khỏi nhà.”

Tại sao lại không được ra khỏi nhà? Bảo Bảo còn nhỏ thế này đã phải trải qua nỗi ám ảnh kinh hoàng, không thể vô tư hồn nhiên nô đùa như bao đứa trẻ khác, bây giờ lại chỉ thể ngắm nhìn bên ngoài qua những ô cửa kính. Đối với một đứa trẻ 5 tuổi, cuộc sống như vậy còn gì tồi tệ hơn?

Tư Niệm còn chưa kịp trả lời Phong Diên đã vội vàng đứng lên. “Ở nhà cậu nấu gì cho Bảo Bảo cũng được, thằng bé rất dễ ăn. Bây giờ tôi phải đi đây, nhờ cậu chăm sóc thằng bé.”

Lúc Phong Diên ra ngoài đóng cửa lại cũng là lúc mà Bảo Bảo từ nhà tắm bước ra. Thằng bé đúng là không nói năng câu gì như lời Phong Diên, trực tiếp bước tới bên bàn ăn, trèo lên ghế.

Tư Niệm nhìn đứa trẻ đáng yêu trước mắt, không kìm được mà mỉm cười. Cậu dịu dàng đưa tay xoa đầu Bảo Bảo, không ngờ thằng bé lại dễ dàng chấp nhận mà không hề có ý đẩy cậu ra xa.

“Bảo Bảo, con muốn ăn cơm chiên trứng giống papa không? Chú làm cho con nhé!”

Thằng bé hồn nhiên gật đầu hai cái, sau đó thì ngoan ngoãn ngồi chờ Tư Niệm nấu ăn. Nhìn cái dáng vẻ ngồi yên một chỗ, không nói câu gì của Bảo Bảo đằng kia, chắc hẳn trong lòng thằng bé sẽ thấy cô đơn và tủi thân lắm.

Lần này Tư Niệm không còn vô tình nữa, cậu cố ý tạo hình phần cơm thành hình con gấu, cũng cố ý vẽ mặt cười lên trên rồi mới mang ra. Thấy trong tủ còn có sữa bột cho trẻ em, Tư Niệm tiện tay pha luôn cho Bảo Bảo một cốc.

Bảo Bảo dùng ánh mắt long lanh nhìn phần cơm dễ thương mà Tư Niệm mang tới, chắc chẳn thằng bé rất thích, điều đó khiến Tư Niệm rất vui.

“Con có thích không?”

Đáp trả câu hỏi của Tư Niệm, Bảo Bảo nhìn cậu lần nữa gật đầu.

“Được, vậy ăn nhiều vào nhé, sau đó uống sữa rồi chú sẽ chơi với con.”

Sau khi ăn sáng xong, Bảo Bảo có vẻ rất thích Tư Niệm. Thằng bé đứng bên cạnh chờ đến khi cậu rửa bát xong thì liền kéo tay cậu vào phòng, nhanh nhảu mở tủ quần áo ra, tay chỉ vào tờ giấy mà Phong Diên đã dán bên cạnh.

“Sau khi ăn sáng hãy thay đồ cho Bảo Bảo.”

Có vẻ đây là lời nhắn mà anh dán lên cho tất cả những người bảo mẫu trước kia. Hiểu ý thằng bé, Tư Niệm không nghĩ ngợi liền giúp nó chọn đồ. Nhưng điều khiến cậu ngạc nhiên là trong chiếc tủ được coi là khá lớn này, vậy mà quần áo lại không có một cái nào có màu khác hai màu trắng và đen cả.

Sau khi thay đồ cho Bảo Bảo, Tư Niệm để thằng bé nằm trên sofa vẽ tranh, còn cậu thì tranh thủ làm việc nhà. Căn nhà này vốn đã rất sạch rồi, cảm giác như ngày nào cũng có người tới lau dọn. Vì vậy, cậu vào từng phòng đem quần áo bẩn đi giặt cho Bảo Bảo và Phong Diên.

Trong lúc Tư Niệm đang khó khăn không biết làm cách nào để treo quần áo lên cao thì Bảo Bảo bỗng tới bên, kéo nhẹ vạt áo của cậu rồi đưa cho cậu một cây gậy khá cao dùng để móc quần áo.

“Oh, giỏi lắm! Cảm ơn Bảo Bảo nha!”

Bảo Bảo lại đứng cạnh chờ cho đến khi Tư Niệm phơi quần áo xong, thì ra thằng bé vừa vẽ xong một bức tranh, muốn khoe cho cậu.

Tư Niệm cầm lấy bức tranh mà thằng bé đưa ra trước mặt, khẽ cười một cái rồi ngồi xuống bên cạnh, tay chỉ vào một nhân vật trong bức tranh.

“Đây là con sao?”

Bảo Bảo gật đầu lia lịa.

“Vậy đây là chú hả?”

Nghe vậy thằng bé lại bĩu môi lắc đầu.

“Không phải? Vậy là papa của con sao?”

Hot

Comments

dannie

dannie

hay quá

2024-12-27

1

Quynh Chi

Quynh Chi

Đồ đơn sắc hả 🤔

2024-09-29

2

Ghét giá đỗ nhất trên đời 😠

Ghét giá đỗ nhất trên đời 😠

=)) ê vl ý là giống cái bộ tinhf yeue Yakuza vl 😭

2024-07-21

15

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Công việc bảo mẫu lương cao
2 Chương 2: Ngày đầu thử việc
3 Chương 3: Cậu nhóc đặc biệt
4 Chương 4: Bảo Bảo rất quý tôi
5 Chương 5: Chính thức được nhận
6 Chương 6: Sự thay đổi đáng yêu
7 Chương 7: Chuyển tới nhà tôi đi.
8 Chương 8: Ngày nghỉ
9 Chương 9: Vấn đề của Phong Diên
10 Chương 10: Một chút rung động khó tả
11 Chương 11: Ra mắt gia đình
12 Chương 12: Bảo Bảo chịu nói rồi
13 Chương 13: Sinh nhật Bảo Bảo
14 Chương 14: Đưa Bảo Bảo đi chơi
15 Chương 15: Tư Niệm bỗng nhiên rời đi
16 Chương 16: Sự lo lắng kì lạ
17 Chương 17: Cuộc gặp gỡ tình cờ
18 Chương 18: Sự giúp đỡ âm thầm
19 Chương 19: Hiểu lầm không thể trách
20 Chương 20: Sự xúc phạm quá đáng
21 Chương 21: Phong Diên biết sai rồi
22 Chương 22: Tiến triển tốt đẹp trong mối quan hệ
23 Chương 23: Cuộc gặp gỡ không mong muốn
24 Chương 24: Bạn trai cũ của Châu Tư Niệm
25 Chương 25: Sự hứng thú quen thuộc
26 Chương 26: Quyết định bất ngờ của lão Lâm
27 Chương 27: Chạm mặt
28 Chương 28: Bị làm phiền
29 Chương 29: Sự thật đau lòng
30 Chương 30: Quá khứ
31 Chương 31: Sự bất thường
32 Chương 32: Anh ta ghét cậu rồi
33 Chương 33: Cảm giác trống vắng
34 Chương 34: Lời xin lỗi bất ngờ
35 Chương 35: Chiêu trò bắt cóc của Phong Diên
36 Chương 36: Hạnh phúc quay trở lại
37 Chương 37: “Vợ” của Phong Diên
38 Chương 38: Nhầm lẫn khó xử
39 Chương 39: Sự tò mò của Tư Niệm
40 Chương 40: Câu chuyện người vợ cũ
41 Chương 41: Cảm giác đau lòng và khó chịu
42 Chương 42: Phát hiện vô tình
43 Chương 43: Tâm sự với mẹ
44 Chương 44: Bất lực cùng cực
45 Chương 45: Chọc giận và rời đi
46 Chương 46: Đứa trẻ đáng thương
47 Chương 47: Thú nhận và được an ủi
48 Chương 48: Mẹ chồng và con dâu cũ
49 Chương 49: Chỉ quay lại một chút thôi
50 Chương 50: Ác mộng?
51 Chương 51: Sự kích động của Bảo Bảo
52 Chương 52: Tình cảm của Phong Diên
53 Chương 53: Hé lộ sự thật
54 Chương 54: Tìm lại lần nữa
55 Chương 55: Hôn và nhớ lại
56 Chương 56: Những lời thật lòng 1
57 Chương 57: Những lời thật lòng 2
58 Chương 58: “Ba nhỏ về rồi!”
59 Chương 59: Hạnh phúc trở lại
60 Chương 60: Sự ngại ngùng trước buổi hẹn hò
61 Chương 61: Xem phim
62 Chương 62: Kem và trò chơi cảm giác mạnh
63 Chương 63: Nụ hôn ngọt ngào và say đắm nhất
64 Chương 64: Khởi đầu tốt đẹp
65 Chương 65: Ngoại truyện (End)
Chapter

Updated 65 Episodes

1
Chương 1: Công việc bảo mẫu lương cao
2
Chương 2: Ngày đầu thử việc
3
Chương 3: Cậu nhóc đặc biệt
4
Chương 4: Bảo Bảo rất quý tôi
5
Chương 5: Chính thức được nhận
6
Chương 6: Sự thay đổi đáng yêu
7
Chương 7: Chuyển tới nhà tôi đi.
8
Chương 8: Ngày nghỉ
9
Chương 9: Vấn đề của Phong Diên
10
Chương 10: Một chút rung động khó tả
11
Chương 11: Ra mắt gia đình
12
Chương 12: Bảo Bảo chịu nói rồi
13
Chương 13: Sinh nhật Bảo Bảo
14
Chương 14: Đưa Bảo Bảo đi chơi
15
Chương 15: Tư Niệm bỗng nhiên rời đi
16
Chương 16: Sự lo lắng kì lạ
17
Chương 17: Cuộc gặp gỡ tình cờ
18
Chương 18: Sự giúp đỡ âm thầm
19
Chương 19: Hiểu lầm không thể trách
20
Chương 20: Sự xúc phạm quá đáng
21
Chương 21: Phong Diên biết sai rồi
22
Chương 22: Tiến triển tốt đẹp trong mối quan hệ
23
Chương 23: Cuộc gặp gỡ không mong muốn
24
Chương 24: Bạn trai cũ của Châu Tư Niệm
25
Chương 25: Sự hứng thú quen thuộc
26
Chương 26: Quyết định bất ngờ của lão Lâm
27
Chương 27: Chạm mặt
28
Chương 28: Bị làm phiền
29
Chương 29: Sự thật đau lòng
30
Chương 30: Quá khứ
31
Chương 31: Sự bất thường
32
Chương 32: Anh ta ghét cậu rồi
33
Chương 33: Cảm giác trống vắng
34
Chương 34: Lời xin lỗi bất ngờ
35
Chương 35: Chiêu trò bắt cóc của Phong Diên
36
Chương 36: Hạnh phúc quay trở lại
37
Chương 37: “Vợ” của Phong Diên
38
Chương 38: Nhầm lẫn khó xử
39
Chương 39: Sự tò mò của Tư Niệm
40
Chương 40: Câu chuyện người vợ cũ
41
Chương 41: Cảm giác đau lòng và khó chịu
42
Chương 42: Phát hiện vô tình
43
Chương 43: Tâm sự với mẹ
44
Chương 44: Bất lực cùng cực
45
Chương 45: Chọc giận và rời đi
46
Chương 46: Đứa trẻ đáng thương
47
Chương 47: Thú nhận và được an ủi
48
Chương 48: Mẹ chồng và con dâu cũ
49
Chương 49: Chỉ quay lại một chút thôi
50
Chương 50: Ác mộng?
51
Chương 51: Sự kích động của Bảo Bảo
52
Chương 52: Tình cảm của Phong Diên
53
Chương 53: Hé lộ sự thật
54
Chương 54: Tìm lại lần nữa
55
Chương 55: Hôn và nhớ lại
56
Chương 56: Những lời thật lòng 1
57
Chương 57: Những lời thật lòng 2
58
Chương 58: “Ba nhỏ về rồi!”
59
Chương 59: Hạnh phúc trở lại
60
Chương 60: Sự ngại ngùng trước buổi hẹn hò
61
Chương 61: Xem phim
62
Chương 62: Kem và trò chơi cảm giác mạnh
63
Chương 63: Nụ hôn ngọt ngào và say đắm nhất
64
Chương 64: Khởi đầu tốt đẹp
65
Chương 65: Ngoại truyện (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play