Chapter 2 [ Tách ra ]

Virus Y07 lan truyền khắp thành phố rộng lớn chẳng mấy chốc thông tin phòng thí nghiệm bốc cháy một thứ virus khiến người ta trở thành một cái xác vô tri vô giác lại biết đi và chỉ biết cắn xé con người
…..
Dưới cantin rộng lớn của trường nhóm bạn của nàng và các sinh viên khác vẫn chưa biết gì về thế giới ngoài kia vẫn ăn uống vui vẻ thì một câu nam sinh hớt hải chạy vào với bộ dạng sợ hãi
Cậu ta lớn giọng thông báo
Kipin
Kipin
Mọi người một phòng thí nghiệm nằm bên ngoài thành phố bị bốc cháy trong phòng thí nghiệm đó họ nghiêm cứu một loại virus có tính truyền nhiễm
Kipin
Kipin
Những người ở đó bị nhiễm virus quay sang cắn người những người bị cắn cũng bị nhiễm bệnh quay sang cắn người khác hiện giờ đã lan khắp thành phố rồi
Kipin
Kipin
Những người bị nhiễm virus thì khá giống với những con zombie trên phim
Lời của cậu nam sinh vừa dứt cantin liền vang lên những tiếng nói đầy hoảng loạn lúc này chiếc loa của trường truyền đến giọng của thầy hiệu trưởng
*Các em hiện tại không được ra khỏi khuôn viên trường dù có bất cứ lí do gì cổng trường đã được khoá để ngăn không cho những người đã bị nhiễm virus xâm nhập vào trường các em nên ở trong khuôn viên trường đợi đội cứu hộ đến. Thầy nhắc lại bất cứ ai cũng không được ra khỏi trường*
Tiếng ở loa tắt hẳn ai ai cũng trong trạng thái sợ sệt
Nàng tuy sợ hãi nhưng không nháo nhào lên như những người kia chỉ nắm hai tay của mình thành một nắm đấm
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
“Nắm chặt hai tay”
Nàng nghỉ ngợi gì đó rồi đứng lên
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
Mày đi đâu ?
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Đi mua đồ ăn bỏ cặp
Cả em và cậu nhíu mày khó hiểu nhìn nàng tình thế cấp bách còn nghĩ đến việc ăn uống
Nàng thở hắc ra một hơi rồi giải thích
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Giờ ha ở trong thành phố đầy những người bị nhiễm virus tuy nhà trường đã đóng cổng lại không có nghĩa là vẫn không bị cắn
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Lỡ như bọn chúng tràn vào trường lúc đó tụi mình phải trốn ở một nơi nào đó mà lỡ đói không có sức để chạy nữa thì sao
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
Ừ phải ha
Surprise
Surprise
Có lí á
Hai người kia gật đầu cũng đồng ý với ý kiến của nàng luật sư
Ba người họ đi đến quầy đồ ăn họ điều chọn những bịch bánh mì tươi có thể để lâu
Nàng bỏ vào cặp mình 2 bịch bánh mì 2 cái samwith 2 chai nước khoáng vì cặp nàng trước giờ chỉ đựng một cuốn sổ và một cái laptop không gian cặp hạn hẹp nàng chỉ có thể đựng bao nhiêu đó thôi
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
Bây giờ đi lên lớp đi nếu bọn zombie kia có xông vào trường thì bọn kia cũng phải lên cầu thang tụi mình càng có thêm thời giân
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
“Gật đầu”
Surprise
Surprise
“Gật đầu”
3 người đi lên tầng 4 của ngôi trường quẹo vào lớp của mình đến cửa lớp nàng nói với 2 người bạn của mình cần đi vệ sinh nên nàng đã tách ra
….
Sau khi đi ra từ nhà vệ sinh nữ nàng ra hành lang nhìn xuống sân trường rồi lần nữa sợ hãi khi một người bảo vệ đứng gần cổng trường đã bị một cánh tay xác sống lôi ra thân người ông ta áp sát vào cửa la hét thảm thiết khi bị cắn một cái vào cổ
Người bảo vệ kia bị cắn khuôn mặt liền tái xanh cổ liên tục chảy máu ông ta gụt xuống 5 giây rồi sau đó loạng choạng đứng lên dữ tợn quơ lấy người kế bên ông ta cắn một phát vào cổ
Chẳng mấy chốc cả sân trường đã tràn ngập xác sống và bọn họ đang hướng vào từ khu của trường
Nàng sợ hãi chạy nhanh về lớp nhưng lớp chẳng còn một bóng người hai người bạn của nàng cũng chẳng thấy có lẽ như họ đã nghe được tin tức
Nàng run rẩy lấy điện thoại điện cho em không lâu bên kia liền nhắc máy với tông giọng sợ hãi
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
📞 Becky mày đang ở đâu ?! “Gắp gáp”
Nàng sợ hãi đến mức nói chẳng ra câu
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
📞 Ở….ở cửa lớp…
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
📞 Cái đéo!!! Tao đang ở thư viện sao lại xa tới vậy. ?
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
📞 Tao bị lạc thằng Surprise rồi
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Thư…viện… “lẩm bẩm”
Nàng lẩm bẩm trong miệng lập lại hai từ thư viện càng thêm run rẩy thư viện cách lớp nàng cả một dãy phòng học hiện tại nàng chỉ có một mình Irin cũng lạc mất Surprise
Aaaaaa
Bên kia đầu dây truyền đến tiếng la hét của em nàng gấp rút hỏi
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
📞 Irin “sợ hãi”
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
📞 Irin
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
📞 Nói gì đi đừng làm tao sợ
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
📞 Tao…hộc bọn zombie….tràn vào thư viện….tao đang chạy…sẽ liên lạc với mày sau… “vừa chạy vừa nói”
Nàng nghe từng tiếng thở hổn hển của em thông qua điện thoại
Tút
Tiếng tút vang dài điện thoại không còn hiển thị cuộc gọi nàng vội vàng cắt điện thoại vào trong túi
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Chết tiệt bây giờ chỉ còn mỗi mình Surprise không rõ tung tích Irin thì bị zombie rượt “cắn môi”
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Không thể ở mãi chỗ này mình phải đi đâu đó “suy nghĩ”
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Đúng rồi phòng dụng cụ
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
“Ngẫm nghĩ”
Rebecca Patricia Armstrong
Rebecca Patricia Armstrong
Nhưng phòng dụng cụ cách nơi này tận 2 dãy phòng còn lại xuống lầu….thôi kệ liều ăn nhiều
Nàng nuốt một ngụm nước bọt rồi liều mạng chạy xuống dãy lầu phía dưới nàng nghĩ đến phòng dụng cụ vì ở đó có nhiều vật có thể cho nàng phòng thân khỏi lũ zombie hơn hết cánh cửa ở phòng dụng cụ vô cùng chắc chắn
……
Bên phía em Irin đang phải dùng hết sức mình để chạy trốn khỏi bầy zombie phía sau em vừa chạy vừa quay đầu lại nhịn đám zombie cả người điều là máu còn khuôn mặt ghê tợm kia càng khiến em muốn nhanh chóng thoát khỏi chúng
Irin Urassaya Malaiwong
Irin Urassaya Malaiwong
// chết tiệt //
Chợt phía trước em có một con zombie đang gầm gừ nó nhìn vào em như muốn ngay lập tức cắn xé em
Em sợ hãi nhìn lại hai tay trống trơn của mình hoàn toàn không thể thoát khỏi
Bỗng một cây gậy xuất hiện đánh vào đầu cái xác sống đứng trước mặt em rồi chạy lại nắm tay em chạy đi
Noey Natnicha Vorrakittikun
Noey Natnicha Vorrakittikun
Chạy mau “nắm tay em chạy đi”
Em nhìn người trước mặt rất lạ lẫm thân hình cao ráo mái tóc ngắn giống nam nhưng giọng nói lại có chút nữ tính có lẽ là một tomboy
Nhưng lúc này em chẳng nghĩ gì nhiều chỉ lo thoát khỏi bầy xác sống phía sau người trước mặt khoang hả nghĩ tới
End chap
Hot

Comments

Ebe Kanyaphat :3

Ebe Kanyaphat :3

em có nguyên balo leo núi mà em không leo núi em mua để có đi chơi xa đựng đồ hay đi phượt xa

2023-07-15

9

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play