Điên Đảo Mộng Tưởng

Điên Đảo Mộng Tưởng

Chương 1: Vị Khách Không Mời Mà Đến

Trời tối nay khá lạnh. Bên ngoài gió thổi ào ào va đập vào cánh cửa sổ bằng gỗ gần như sắp mục rã đang khép hờ khiến nó kêu lên kèn kẹt… kèn kẹt… Âm thanh ấy hoà với tiếng thét gào của cành cây khô tạo nên một thứ hỗn âm vang xa trong khu nghĩa trang vắng lặng.

Nửa đêm, một bàn tay lạnh lẽo, nhợt nhạt lướt qua lớp chăn mềm ấm áp đang đắp hờ trên người của Khải Luân. Vẻ mặt say ngủ của cậu tĩnh lặng như nước hồ thu, hàng mi dài đôi lúc lay động như cánh bướm trên những khóm hoa. Đường nét gương mặt đẹp đẽ khiến người ta liên tưởng đến một vị thần đang say giấc, nhưng màu da có phần nhợt nhạt thiếu sức sống và dáng người của cậu trong thật nhỏ bé trên chiếc giường rộng.

Khải Luân nằm về một phía trên giường, hơi thở của cậu đều đều vang lên trong đêm vắng. Bàn tay nọ chợt dừng lại như đợi chờ điều gì đó rồi khẽ chạm má của cậu. Từ những ngón tay truyền đến giá lạnh khiến Khải Luân khó chịu.

“Đình Trường à, để em ngủ!”

Bàn tay rụt lại và biến mất. Khải Luân như sực nhớ điều gì đó lập tức choàng tỉnh. Cậu nhớ rõ là Đình Trường vẫn chưa về nhà. Nét mặt tĩnh lặng khi ngủ đột ngột thay bằng vẻ hoảng hốt. Nhưng điều khiến người khác chú ý lúc này chính là đôi mắt màu bạc hiếm lạ của Khải Luân. Chúng dường như lấp lánh trong đêm tối u tịch và mang đến một sự thần bí không thể nói rõ thành lời. Một đôi mắt khác thường, có thể nhìn rõ âm dương.

...***...

Ngôi nhà của Đình Trường và Khải Luân đang sống nằm ở khoảnh đất cuối khu nghĩa trang. Đó là tài sản của ba Đình Trường để lại, nước sơn màu trắng đã chuyển sang một thứ màu cũ kỹ và lạnh lẽo. Nhưng lại là chốn yên bình và ấm áp của hai kẻ yêu nhau này.

Bọn họ dọn về đây ở đã hơn tháng kể từ ngày ba của Đình Trường mất. Ông ấy đã từng là chủ khu nghĩa trang tư nhân lên đến hàng nghìn ngôi mộ. Đình Trường hiện tại đang gấp rút thu xếp công việc ở thành phố để về tiếp quản công việc mà cha anh ấy để lại.

Mỗi ngày, Đình Trường đều đi đi về về một quãng đường khá xa nên đến tận tối mịt mới đến nhà. Khải Luân không biết công việc cụ thể của cha Đình Trường là làm những gì, nhưng cậu thường phụ trách đưa khách, hầu hết là những ông bà cụ ở độ tuổi bảy mươi, tám mươi tuổi đi tham quan và lựa chọn phần mộ cho chính họ.

“Lần sau anh về trễ thì em cũng đừng ra ngoài đợi anh! Hôm qua, gió lớn lắm, em sẽ bị cảm lạnh.” Đình Trường cười nói với Khải Luân vào sáng hôm sau khi cả hai đang ngồi ăn sáng trong phòng bếp.

“Nhưng em đúng là con ma rét, không chịu lạnh nổi đúng không? Anh vừa vào cổng là thấy em đâu mất tiêu à.”

Khải Luân hoảng hốt ngẩng đầu: “Đình Trường à, chắc anh nhìn nhầm. Tối qua em ngủ, mãi tới lúc anh về em mới ra mở cửa mà.”

“Nhưng…”

Cả hai nhìn nhau và rơi vào im lặng. Họ biết điều đó không đúng vì thị lực của Đình Trường rốt tốt. Nếu anh thấy ai đó thì đúng là đã nhìn thấy thật.

...***...

Vào một đêm không có gió, cũng không có mưa, cây cỏ xung quanh không mảy may động đậy. Nhưng cái cửa sổ gỗ dù đã cố gắng khép kín vẫn cứ kêu kèn kẹt, kèn kẹt…

Quá khuya, Khải Luân giật mình thức giấc vì không chịu nổi thứ âm thanh ấy. Cậu vào nhà bếp, mở tủ lạnh, lấy ra một chai nước.

Tong… tong… tong…

Nước rỉ ra từ vòi rửa chén. Khải Luân mệt mỏi, nhoài người khoá van lại. Ánh sáng mờ ảo hắt ra từ đèn tủ lạnh… không phải nước mà là… máu. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khiến bàn tay vươn ra bị khoá van của Khải Luân bỗng dừng lại. Ánh mắt kinh hãi nhìn… năm giây sau, cậu nhắm mắt trấn tĩnh. Mở mắt ra thì màu đỏ đã biến mất, thay vào đó là thứ chất lỏng bình thường đang nhỏ giọt.

Khải Luân hít sâu một hơi rồi vặn chặt vòi nước và trở về phòng ngủ. Đầu óc của chị bị sắc đỏ làm cho mù mờ đến mức không tài nào ngủ được. Bẵng đến khi Đình Trường trở về, mang theo gió khuya chui vào chăn ấm thì cậu mới có thể an giấc.

Sáng hôm sau, Đình Trường đi làm từ sớm. Anh không quên chuẩn bị đồ ăn sáng cho Khải Luân. Cuối tháng này là anh sẽ thu xếp để về nơi này tiếp quản công việc mà người cha để lại.

Cả hai quen nhau được một năm thì tâm đầu ý hợp mà về chung một nhà. Trong khoảng thời gian quen nhau, cậu cũng chưa từng gặp qua cha của Đình Trường.

Khải Luân uể oải ngồi vào bàn ăn. Một mẫu giấy ghi chú đặt dưới gạt tàn thuốc mà Đình Trường hay dùng: Vợ yêu! Anh không tiện đánh thức vì thấy em còn ngủ say. Anh đã chuẩn bị đồ ăn sáng cho em, nhớ hâm nóng trước khi ăn. Khoảng một giờ chiều sẽ có khách đến tìm mua mộ phần. Em giải quyết như thường lệ nhé! Hôn em.

Khải Luân đưa mắt nhìn đồng hồ, đã quá mười giờ. Cậu không nghĩ mình lại ngủ say như thế. Khải Luân nhanh chóng ăn uống và dọn dẹp phòng khách trước khi đến giờ hẹn với vị khách nọ.

Mười hai giờ trưa…

Cốc! Cốc! Cốc!

Khải Luân ngạc nhiên, khách hẹn một giờ chiều cơ mà. Cậu chạy nhanh ra mở cửa. Trước mặt là một người phụ nữ tầm bốn mươi, mặc bộ quần áo màu đen, đội mũ điệu đà có phần ren đen che nửa gương mặt được trang điểm kỹ lưỡng.

Khải Luân mỉm cười chào hỏi: “Xin mời vào! Chắc chị là người hẹn mua đất xây mộ?”

Người phụ nữ tiến vào, Khải Luân kéo ghế mời ngồi.

Reng! Reng! Reng! Nhạc chung điện thoại của Khải Luân vang lên đầy thúc giục.

“Xin lỗi, chị đợi tôi một lát.”

Khải Luân nhanh chóng chạy đi để lấy điện thoại đang sạc trong phòng ngủ.

“Alo! Sao thế Đình Trường?”

“À anh gọi cho em để báo vị khách kia có việc đột xuất nên thông báo ngày mai mới đến. Em không cần đợi nữa. Tối nay, khoảng bảy giờ tối anh sẽ về đến nhà, nấu món gì ngon cho anh nhé!”

“Nhưng…” Khải Luân định nói gì đó, nhưng nghe tiếng đồng nghiệp gọi Đình Trường đi dùng cơm trưa.

“Thôi anh tắt máy đây.” Nói rồi Đình Trường đã cúp máy.

Khải Luân đứng lặng một lúc rồi mới bước ra phòng khách. Mặc dù Khải Luân chỉ tạm thời thay thế Đình Trường lo liệu công việc ở khu này, nhưng phần lớn công việc đều qua tay Khải Luân trước.

Khu nghĩa trang tư nhân này rất nổi tiếng nên khách hàng cũng không ít. Khi về đảm nhận tạm thời công việc, Khải Luân đã có dịp xem qua một phần hồ sơ khách hàng. Thật sự không ít!

Cậu quay lại phòng khách thì người phụ nữ mặc đồ đen đã không còn ở đấy. Khải Luân nhíu mày, tay cầm điện thoại siết chặt đến mức gân xanh nổi đầy. Rõ ràng, chẳng có vị khách nào cả.

Hot

Comments

Hồ Miêu

Hồ Miêu

bả đi đâu

2023-07-08

2

Ly Ly

Ly Ly

Mở đầu thích thế!

2023-07-08

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vị Khách Không Mời Mà Đến
2 Chương 2: Ngươi Đã Nhìn Thấy Ta
3 Chương 3: Đào Đất Trong Đêm
4 Chương 4: Đi Theo Âm Khí
5 Chương 5: Cơn Đau Không Báo Trước
6 Chương 6: Đôi Mắt Màu Bạc
7 Chương 7: Linh Hồn Đầy Luyến Tiếc
8 Chương 8: Sứ Giả Địa Ngục
9 Chương 9: Ác Mộng Màu Máu
10 Chương 10: Kẻ Giết Người
11 Chương 11: Linh Hồn Vào Địa Ngục
12 Chương 12: Tiếp Cận Điều Tra
13 Chương 13: Là Sống Hoặc Sẽ Chết
14 Chương 14: Khế Ước Không Hồi Kết
15 Chương 15: Câu Đố Bí Ẩn
16 Chương 16: Lời Giải Đáp
17 Chương 17: Hầm Mộ Lạnh Lẽo
18 Chương 18: Phiến Đá Đen Bí Ẩn
19 Chương 19: Thời Gian Để Sống
20 Chương 20: Trò Chơi Nhỏ
21 Chương 21: Ký Ức Của Linh Hồn
22 Chương 22: Hành Trình Tình Yêu
23 Chương 23: Nguyện Ước Cuối Cùng
24 Chương 24: Tan Biến Trong Sương
25 Chương 25: Đổi Trắng Thay Đen
26 Chương 26: Khế Ước Máu
27 Chương 27: Danh Sách Chết
28 Chương 28: Quy Tử
29 Chương 29: Sắc Đỏ Huyền Ảo
30 Chương 30: Bức Tranh Máu
31 Chương 31: Mượn Thân Xác
32 Chương 32: Cánh Cổng Địa Ngục
33 Chương 33: Kiếp Sau
34 Chương 34: Lần Cuối
35 Chương 35: Thông Đạo
36 Chương 36: Chia Ly
37 Chương 37: Đêm Tối
38 Chương 38: Linh Nhi
39 Chương 39: Oán Khí Ngút Trời
40 Chương 40: Hành Trình Mới
41 Chương 41: Trở Về Nhà
42 Chương 42: Người Phụ Nữ Bí Ẩn
43 Chương 43: Câu Chuyện Xưa
44 Chương 44: Nghĩa Trang Ảm Đạm
45 Chương 45: Cái Chết Bất Ngờ
46 Chương 46: Bí Mật
47 Chương 47: Thích Hợp
48 Chương 48: Hạt Mầm
49 Chương 49: Mong Manh
50 Chương 50: Của Quỷ
51 Chương 51: Khó Khăn
52 Chương 52: Tốt Đẹp
53 Chương 53: Đứa Trẻ
54 Chương 54: Dấu Vết
55 Chương 55: Cây To
56 Chương 56: Thầy Pháp
57 Chương 57: Thầy Pháp
58 Chương 58: Đấu Với Quỷ
59 Chương 59: Gặp Lại Cha Mẹ
60 Chương 60: Dòng Máu Ác Quỷ
61 Chương 61: Săn Quỷ
62 Chương 62: Diệt Quỷ
63 Chương 63: Khắc Chế Dòng Máu
64 Chương 64: Luôn Luôn Đúng Lúc
65 Chương 65: Vào Địa Ngục
66 Chương 66: Kế Hoạch Mới
67 Chương 67: Một Trăm
68 Chương 68: Bước Qua
69 Chương 69: Tái Sinh
70 Chương 70: Chúa Tể
71 Chương 71: Cái Gai
72 Chương 72: Phá Cổng
73 Chương 73: Lật Ngược
74 Chương 74: Cuộc Chiến
75 Chương 75: Hồi Kết
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Vị Khách Không Mời Mà Đến
2
Chương 2: Ngươi Đã Nhìn Thấy Ta
3
Chương 3: Đào Đất Trong Đêm
4
Chương 4: Đi Theo Âm Khí
5
Chương 5: Cơn Đau Không Báo Trước
6
Chương 6: Đôi Mắt Màu Bạc
7
Chương 7: Linh Hồn Đầy Luyến Tiếc
8
Chương 8: Sứ Giả Địa Ngục
9
Chương 9: Ác Mộng Màu Máu
10
Chương 10: Kẻ Giết Người
11
Chương 11: Linh Hồn Vào Địa Ngục
12
Chương 12: Tiếp Cận Điều Tra
13
Chương 13: Là Sống Hoặc Sẽ Chết
14
Chương 14: Khế Ước Không Hồi Kết
15
Chương 15: Câu Đố Bí Ẩn
16
Chương 16: Lời Giải Đáp
17
Chương 17: Hầm Mộ Lạnh Lẽo
18
Chương 18: Phiến Đá Đen Bí Ẩn
19
Chương 19: Thời Gian Để Sống
20
Chương 20: Trò Chơi Nhỏ
21
Chương 21: Ký Ức Của Linh Hồn
22
Chương 22: Hành Trình Tình Yêu
23
Chương 23: Nguyện Ước Cuối Cùng
24
Chương 24: Tan Biến Trong Sương
25
Chương 25: Đổi Trắng Thay Đen
26
Chương 26: Khế Ước Máu
27
Chương 27: Danh Sách Chết
28
Chương 28: Quy Tử
29
Chương 29: Sắc Đỏ Huyền Ảo
30
Chương 30: Bức Tranh Máu
31
Chương 31: Mượn Thân Xác
32
Chương 32: Cánh Cổng Địa Ngục
33
Chương 33: Kiếp Sau
34
Chương 34: Lần Cuối
35
Chương 35: Thông Đạo
36
Chương 36: Chia Ly
37
Chương 37: Đêm Tối
38
Chương 38: Linh Nhi
39
Chương 39: Oán Khí Ngút Trời
40
Chương 40: Hành Trình Mới
41
Chương 41: Trở Về Nhà
42
Chương 42: Người Phụ Nữ Bí Ẩn
43
Chương 43: Câu Chuyện Xưa
44
Chương 44: Nghĩa Trang Ảm Đạm
45
Chương 45: Cái Chết Bất Ngờ
46
Chương 46: Bí Mật
47
Chương 47: Thích Hợp
48
Chương 48: Hạt Mầm
49
Chương 49: Mong Manh
50
Chương 50: Của Quỷ
51
Chương 51: Khó Khăn
52
Chương 52: Tốt Đẹp
53
Chương 53: Đứa Trẻ
54
Chương 54: Dấu Vết
55
Chương 55: Cây To
56
Chương 56: Thầy Pháp
57
Chương 57: Thầy Pháp
58
Chương 58: Đấu Với Quỷ
59
Chương 59: Gặp Lại Cha Mẹ
60
Chương 60: Dòng Máu Ác Quỷ
61
Chương 61: Săn Quỷ
62
Chương 62: Diệt Quỷ
63
Chương 63: Khắc Chế Dòng Máu
64
Chương 64: Luôn Luôn Đúng Lúc
65
Chương 65: Vào Địa Ngục
66
Chương 66: Kế Hoạch Mới
67
Chương 67: Một Trăm
68
Chương 68: Bước Qua
69
Chương 69: Tái Sinh
70
Chương 70: Chúa Tể
71
Chương 71: Cái Gai
72
Chương 72: Phá Cổng
73
Chương 73: Lật Ngược
74
Chương 74: Cuộc Chiến
75
Chương 75: Hồi Kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play