Chương 7: Linh Hồn Đầy Luyến Tiếc

“Đôi mắt âm dương là đôi mắt có khả năng nhìn được cả cõi âm và cõi dương. Theo vài ghi chép thì đôi mắt này bẩm sinh đã có hoặc đạt được qua quá trình tu luyện. Tức là nhờ gặp được người hướng dẫn hoặc sau một thời gian tập luyện theo bí thuật nào đó mà đạt được. Không hiếm trường hợp do gặp biến cố mà tự khai mở. Có người sau khi bị bệnh nặng, hoặc gặp tai nạn nghiêm trọng mà không chết, tỉnh lại thì có được đôi mắt âm dương.” Đình Trường chia sẻ về điều mình từng biết liên quan mắt âm dương.

Thông thường, người có đôi mắt này nếu không được hỗ trợ hoặc hướng dẫn thì sẽ rất sợ hãi. Nhìn thấy thứ không thuộc về thế giới này có ai mà không hoang mang. Nhưng có vẻ Khải Luân không phải tự nhiên mà có đôi mắt này.

“Một tai nạn nghiêm trọng mà không chết thì có thể là điều kiện để khai mở đôi mắt âm dương sao?” Khải Luân hỏi lại.

“Nó như một món quà khi em bước đến cửa tử thần và trở về.”

Năm mười tuổi, cả nhà Khải Luân bị một chiếc xe lạc tay lái đâm vào. Cha và mẹ của cậu ra đi mãi mãi sau vụ tai nạn ấy, để lại cậu một mình trên cõi đời này. Tai nạn ấy vô cùng nghiêm trọng nhưng cậu đã không chết. Cậu đã bước một chân đến cửa tử thần nhưng rồi trở ra. Từ sau đó, thảng hoặc cậu lại bị những cơn đau đầu kéo đến hành hạ và lắm lúc nhìn thấy những thứ kì quái, xa lạ, không thuộc về thế giới này, như người phụ nữ luôn đi theo Đình Trường kia, như những luồng khói đen mà cậu thấy trên đường đến khu mộ phía Đông... và trong căn nhà này, cậu đã nhìn những thứ khác nữa.

Khải Luân không hoảng sợ, vì cậu tin trên đời có ma quỷ, những thứ thuộc về cõi âm và nếu cậu không làm gì thì những thứ ấy cũng không thể làm khó cậu. Tuy nhiên, đó là vì đôi mắt âm dương của Khải Luân chưa khai mở hoàn toàn. Nếu thật sự mang một đôi mắt hoàn chỉnh thì những thứ Khải Luân có thể nhìn thấy không dừng lại ở mức dễ chịu. Chưa kể, dạo gần đây thứ mà cậu nhìn thấy khá là bất ổn, thậm chí còn có thể giao tiếp và dường như nó đang mong muốn điều gì đó ở cậu.

“Mỗi khi đau đầu em đều nhìn thấy một người phụ nữ đi theo anh. Bà ấy có nét mặt rất buồn.”

Khải Luân tiết lộ điều mình nhìn thấy. Cậu tin rằng Đình Trường sẽ tin lời cậu nói, thay vì lo lắng anh sẽ nghĩ cậu bị chứng hoang tưởng.

Đình Trường bước đến cái tủ nhỏ trong phòng khách. Anh lấy ra một khung hình bằng gỗ cũ rồi đưa cho Khải Luân.

“Có phải đây là người em thấy không?”

Khải Luân vươn tay nhận lấy khung hình. Mặc dù bức ảnh đã cũ, phai màu nhưng cậu chắc chắn người trong hình chính là người phụ nữ đang đứng bên cạnh Đình Trường lúc này.

Cậu nhẹ gật đầu. Đình Trường mỉm cười rồi nhận lại khung ảnh.

“Là mẹ anh đấy. Bà mất khi anh mới lên tám. Cha anh vẫn thường nói rằng mẹ luôn ở bên cạnh và bảo vệ anh. Nhưng anh chưa từng tin.”

Anh nhìn Khải Luân, ánh mắt anh đượm buồn, giọng nói có chút run rẩy: “Hoá ra... hoá ra bà vẫn luôn bên cạnh anh, chỉ là anh không thể nhìn thấy mà thôi.”

Khải Luân kéo Đình Trường xuống và ôm anh. Cậu từng trải qua nỗi đau mất người thân. Cậu cũng ước gì có thể nhìn thấy cha và mẹ của mình. Nhưng người ta thường bảo: Những người khi sống hạnh phúc hoặc không có gì luyến tiếc thì khi chết sẽ không hoá thành oan hồn.

Cha mẹ của Khải Luân đã sống rất hạnh phúc. Và có lẽ họ tin tưởng vào dì dượng nên không luyến tiếc hay lo lắng cho Khải Luân mà rời khỏi thế giới này. Nhưng mẹ của Đình Trường thì khác, có lẽ bà đã lo lắng cho anh nên vẫn còn ở đây.

Đình Trường nghẹn ngào: “Anh mong mẹ có thể siêu thoát. Mong mẹ có thể an nghỉ và đừng lo lắng cho anh. Mong bà có thể đến một thế giới tốt đẹp hơn.”

Đôi mắt màu bạc của Khải Luân vẫn còn, cậu nhíu mày nhìn mẹ của Đình Trương đứng bên cạnh. Vẻ mặt bà vô cùng đau khổ, nhưng bà lại không nói bất kỳ điều gì?

“Bác... bác có điều gì muốn nói không?” Khải Luân thử hỏi bà.

Lần đầu gặp Đình Trường, Khải Luân đã nhìn thấy bà. Cậu đã hỏi bà là ai nhưng tuyệt nhiên không có câu trả lời. Hoặc giả cậu lúc ấy không thể giao tiếp với oan hồn.

Lần này, khi biết mình có khả năng nhìn rõ cõi âm và cõi dương, cậu mạnh dạn thử giao tiếp với bà ấy lần nữa.

Mẹ của Đình Trường quay sang nhìn Khải Luân, môi bà mấp máy nhưng không có bất kỳ âm thanh nào phát ra. Khải Luân nhíu chặt mày và bắt đầu đọc khẩu ngữ để cố tìm được thông điệp nào đó.

“Bảo... bảo... vệ... linh... hồn. Bảo vệ linh hồn?”

Cậu bật hỏi lại. Oan hồn của mẹ Đình Trường gật nhẹ đầu. Đình Trường nghe thế cũng nhìn quanh.

“Em đang nói chuyện với ai thế?”

Khải Luân nhẹ đáp: “Là mẹ anh.”

Đình Trường định nói gì đó thì bị Khải Luân giơ tay chặn lại: “Chuyện của anh nói sau. Em đang cần tập trung đọc khẩu hình.”

“Thời... gian... không... còn... nhiều... Thời gian không còn nhiều?”

Oan hồn của mẹ Đình Trường gật đầu xác nhận.

“Kẻ đó... sẽ... đến. Cứu...”

Bà chưa kịp nói hết câu thì chợt biến mất. Khải Luân cố gắng tìm khắp nơi nhưng không thấy bà ấy đâu. Đôi mắt của cậu cũng dần trở về màu đen và đầu không còn đau nữa.

Khải Luân không hiểu chuyện gì xảy ra. Cậu quay sang Đình Trường.

“Mẹ anh bảo kẻ đó sẽ đến và cứu ai đó. Nhưng là ai?”

Chapter
1 Chương 1: Vị Khách Không Mời Mà Đến
2 Chương 2: Ngươi Đã Nhìn Thấy Ta
3 Chương 3: Đào Đất Trong Đêm
4 Chương 4: Đi Theo Âm Khí
5 Chương 5: Cơn Đau Không Báo Trước
6 Chương 6: Đôi Mắt Màu Bạc
7 Chương 7: Linh Hồn Đầy Luyến Tiếc
8 Chương 8: Sứ Giả Địa Ngục
9 Chương 9: Ác Mộng Màu Máu
10 Chương 10: Kẻ Giết Người
11 Chương 11: Linh Hồn Vào Địa Ngục
12 Chương 12: Tiếp Cận Điều Tra
13 Chương 13: Là Sống Hoặc Sẽ Chết
14 Chương 14: Khế Ước Không Hồi Kết
15 Chương 15: Câu Đố Bí Ẩn
16 Chương 16: Lời Giải Đáp
17 Chương 17: Hầm Mộ Lạnh Lẽo
18 Chương 18: Phiến Đá Đen Bí Ẩn
19 Chương 19: Thời Gian Để Sống
20 Chương 20: Trò Chơi Nhỏ
21 Chương 21: Ký Ức Của Linh Hồn
22 Chương 22: Hành Trình Tình Yêu
23 Chương 23: Nguyện Ước Cuối Cùng
24 Chương 24: Tan Biến Trong Sương
25 Chương 25: Đổi Trắng Thay Đen
26 Chương 26: Khế Ước Máu
27 Chương 27: Danh Sách Chết
28 Chương 28: Quy Tử
29 Chương 29: Sắc Đỏ Huyền Ảo
30 Chương 30: Bức Tranh Máu
31 Chương 31: Mượn Thân Xác
32 Chương 32: Cánh Cổng Địa Ngục
33 Chương 33: Kiếp Sau
34 Chương 34: Lần Cuối
35 Chương 35: Thông Đạo
36 Chương 36: Chia Ly
37 Chương 37: Đêm Tối
38 Chương 38: Linh Nhi
39 Chương 39: Oán Khí Ngút Trời
40 Chương 40: Hành Trình Mới
41 Chương 41: Trở Về Nhà
42 Chương 42: Người Phụ Nữ Bí Ẩn
43 Chương 43: Câu Chuyện Xưa
44 Chương 44: Nghĩa Trang Ảm Đạm
45 Chương 45: Cái Chết Bất Ngờ
46 Chương 46: Bí Mật
47 Chương 47: Thích Hợp
48 Chương 48: Hạt Mầm
49 Chương 49: Mong Manh
50 Chương 50: Của Quỷ
51 Chương 51: Khó Khăn
52 Chương 52: Tốt Đẹp
53 Chương 53: Đứa Trẻ
54 Chương 54: Dấu Vết
55 Chương 55: Cây To
56 Chương 56: Thầy Pháp
57 Chương 57: Thầy Pháp
58 Chương 58: Đấu Với Quỷ
59 Chương 59: Gặp Lại Cha Mẹ
60 Chương 60: Dòng Máu Ác Quỷ
61 Chương 61: Săn Quỷ
62 Chương 62: Diệt Quỷ
63 Chương 63: Khắc Chế Dòng Máu
64 Chương 64: Luôn Luôn Đúng Lúc
65 Chương 65: Vào Địa Ngục
66 Chương 66: Kế Hoạch Mới
67 Chương 67: Một Trăm
68 Chương 68: Bước Qua
69 Chương 69: Tái Sinh
70 Chương 70: Chúa Tể
71 Chương 71: Cái Gai
72 Chương 72: Phá Cổng
73 Chương 73: Lật Ngược
74 Chương 74: Cuộc Chiến
75 Chương 75: Hồi Kết
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Vị Khách Không Mời Mà Đến
2
Chương 2: Ngươi Đã Nhìn Thấy Ta
3
Chương 3: Đào Đất Trong Đêm
4
Chương 4: Đi Theo Âm Khí
5
Chương 5: Cơn Đau Không Báo Trước
6
Chương 6: Đôi Mắt Màu Bạc
7
Chương 7: Linh Hồn Đầy Luyến Tiếc
8
Chương 8: Sứ Giả Địa Ngục
9
Chương 9: Ác Mộng Màu Máu
10
Chương 10: Kẻ Giết Người
11
Chương 11: Linh Hồn Vào Địa Ngục
12
Chương 12: Tiếp Cận Điều Tra
13
Chương 13: Là Sống Hoặc Sẽ Chết
14
Chương 14: Khế Ước Không Hồi Kết
15
Chương 15: Câu Đố Bí Ẩn
16
Chương 16: Lời Giải Đáp
17
Chương 17: Hầm Mộ Lạnh Lẽo
18
Chương 18: Phiến Đá Đen Bí Ẩn
19
Chương 19: Thời Gian Để Sống
20
Chương 20: Trò Chơi Nhỏ
21
Chương 21: Ký Ức Của Linh Hồn
22
Chương 22: Hành Trình Tình Yêu
23
Chương 23: Nguyện Ước Cuối Cùng
24
Chương 24: Tan Biến Trong Sương
25
Chương 25: Đổi Trắng Thay Đen
26
Chương 26: Khế Ước Máu
27
Chương 27: Danh Sách Chết
28
Chương 28: Quy Tử
29
Chương 29: Sắc Đỏ Huyền Ảo
30
Chương 30: Bức Tranh Máu
31
Chương 31: Mượn Thân Xác
32
Chương 32: Cánh Cổng Địa Ngục
33
Chương 33: Kiếp Sau
34
Chương 34: Lần Cuối
35
Chương 35: Thông Đạo
36
Chương 36: Chia Ly
37
Chương 37: Đêm Tối
38
Chương 38: Linh Nhi
39
Chương 39: Oán Khí Ngút Trời
40
Chương 40: Hành Trình Mới
41
Chương 41: Trở Về Nhà
42
Chương 42: Người Phụ Nữ Bí Ẩn
43
Chương 43: Câu Chuyện Xưa
44
Chương 44: Nghĩa Trang Ảm Đạm
45
Chương 45: Cái Chết Bất Ngờ
46
Chương 46: Bí Mật
47
Chương 47: Thích Hợp
48
Chương 48: Hạt Mầm
49
Chương 49: Mong Manh
50
Chương 50: Của Quỷ
51
Chương 51: Khó Khăn
52
Chương 52: Tốt Đẹp
53
Chương 53: Đứa Trẻ
54
Chương 54: Dấu Vết
55
Chương 55: Cây To
56
Chương 56: Thầy Pháp
57
Chương 57: Thầy Pháp
58
Chương 58: Đấu Với Quỷ
59
Chương 59: Gặp Lại Cha Mẹ
60
Chương 60: Dòng Máu Ác Quỷ
61
Chương 61: Săn Quỷ
62
Chương 62: Diệt Quỷ
63
Chương 63: Khắc Chế Dòng Máu
64
Chương 64: Luôn Luôn Đúng Lúc
65
Chương 65: Vào Địa Ngục
66
Chương 66: Kế Hoạch Mới
67
Chương 67: Một Trăm
68
Chương 68: Bước Qua
69
Chương 69: Tái Sinh
70
Chương 70: Chúa Tể
71
Chương 71: Cái Gai
72
Chương 72: Phá Cổng
73
Chương 73: Lật Ngược
74
Chương 74: Cuộc Chiến
75
Chương 75: Hồi Kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play