[ Hiên Văn ] Giữa Chúng Ta Chỉ Là Khoảng Cách
Chap 2 :
Tống Á Hiên ( Anh )
Xin lỗi...anh
Lưu Diệu Văn ( Cậu )
Không phải lỗi của anh , là do em tự nguyện. Thôi anh ăn đi , em thấy hơi mệt em lên phòng nghỉ trước đây em không có giận , thật đó
Cậu lẳng lặng người quay đi , tay lau những giọt nước mắt.Đêm đó , anh xoay người ra phía ngoài cậu lặng lẽ sờ vào lưng anh mà khóc. Không sao rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp lên thôi , anh cần thời gian để quên và cậu chấp nhận chờ anh
Anh ra ngoài từ sớm , chỉ còn cậu cô đơn trong căn nhà mà cậu nghĩ nó sẽ là bến đỗ cuối cùng của cậu và anh.
Như thường ngày , cậu vệ sinh cá nhân sau đó nấu một gói lót bụng. Sau đó don dẹp nhà cửa chờ anh đi làm về , có phải rất tốt đẹp không ?
Trương Chân Nguyên ( y )
Văn nhi
Lưu Diệu Văn ( Cậu )
Nguyên ca sao cậu lại đến đây ? Đã vậy còn không báo trước
Trương Chân Nguyên ( y )
Tớ chính là tạo bất ngờ cho cậu đó nha. hôm nay Trương Chân Nguyên tớ sẽ nấu một món thật ngon để bồi bổ cho cậu
Trương Chân Nguyên ( y )
Nhìn cậu kìa ốm quá đi , nhớ hồi còn ở chung với tớ. Cậu tròn ủm à đáng yêu lắm , giờ như con khô ấy. Bộ Tống Á Hiên đối xử tệ với cậu hả ? Nếu thật là vậy tớ sẽ đánh anh ta thành đầu heo luôn
Lưu Diệu Văn ( Cậu )
Không có , anh ấy đối xử với tớ rất tốt hằng ngày đi làm về đều nấu ăn cho tớ cả. Tớ ốm là tớ đang giảm cân đấy
Trương Chân Nguyên ( y )
Thật không ? Hay nói xạo tớ ?
Lưu Diệu Văn ( Cậu )
Thật mà
Trương Chân Nguyên ( y )
Được rồi mau đi theo tớ đến siêu thị đi , hôm nay tớ làm mấy món cho cậu hưởng thức. Tớ đã đi học nấu ăn đó , cậu là người đầu tiên nếm thử tay nghề của đầu bếp Trương Chân Nguyên cho nên cậu phải cảm thấy vinh hạnh đi
Lưu Diệu Văn ( Cậu )
Tớ sợ bị ngộ độc “ Nói nhỏ ”
Trương Chân Nguyên ( y )
Cậu nói gì
Lưu Diệu Văn ( Cậu )
Không...không...tớ không có nói gì hết
Cả hai đi đến siêu thị gần nhà , Chân Nguyên kéo cậu đến quầy rau
Comments