Chương 19: Hát cho ngủ

Buổi tối tại biệt thự to lớn này chỉ có hai người bọn họ. Lục Mạn Nhu làm việc một chút thì đóng laptop lại chuẩn bị đi ngủ. Hôm nay là ngày cô ở nhà nhiều nhất trong năm năm trở lại đây. Nhìn sang người bên cạnh đang mãi mê đọc sách. Nghĩ lại thời gian qua từ khi lần đầu bọn họ xãy ra việc đó. Cô vì có chút không chấp nhận được đã chọn cách trốn tránh. Để lại một lời hứa nhưng không có ý định thực hiện. Lục Mạn Nhu cũng không ngờ cậu ấy lại tin và vẫn đợi cô ở đây. Giờ nghĩ lại thật sự quá có lỗi.

"Đã khuya rồi, cậu còn phải đọc bao lâu nữa?"

Cố Gia Vận tuy mắt hướng sách, tay vẫn lật sang trang đều đều, nhưng tâm tư để nơi khác, cậu biết nảy giờ cô đang nhìn mình, đang suy nghĩ đánh giá gì đó về mình.

"Anh có thói quen ngủ rất trễ, Nhu nhu nếu mệt thì đi ngủ trước đi."

Lục Mạn Nhu cảm thấy người này không hề trân quý sinh mạng mình. Có thể cậu ta nghĩ không còn sống được bao lâu theo lời bác sĩ nói thì đành phó mặt cho trời, mặc kệ sức khoẻ, sống không kỹ luật chút nào.

Thấy sắc mặt cô thay đổi, mày nhíu thật chặt, nhìn cậu không chớp mắt.

"Một chút nữa thôi có được không?"

Chỉ nghe đáp lại một câu: "Không!" rất dứt khoát từ nóc nhà.

"Thật sự là không ngủ sớm được, anh.. anh có chút bệnh tâm lý.."

Lục Mạn Nhu: "..." Hết nan y giờ tới tâm lý. Còn bệnh thầm kín gì nữa nói ra hết luôn đi để cô chuẩn bị tinh thần một lần luôn.

Bệnh tâm lý của Cố Gia Vận là hàng thật giá thật. Năm cậu lên năm tuổi. Ba cậu cùng tình nhân cao chạy xa bay, để cậu và người mẹ bị trầm cảm nặng.

Mẹ cậu cứ phát bệnh nửa đêm, đến tìm cậu đòi sống đòi chết, khiến Cố Gia Vận không đêm nào ngủ ngon được. Từ đó cho đến ngày bà ấy mất đi, cậu luôn sống trong nỗi sợ trực chờ hàng đêm, nhiều năm rồi ám ảnh đó lâu lâu vẫn tái đi tái lại, dù cậu đã đi nhiều bác sĩ tâm lý.

Lục Mạn Nhu ở bệnh viện đã nghĩ thông suốt, tuy cô không nói ra là sẽ chăm sóc cậu thế nào. Nhưng cô biết chàng trai này là một người thông minh, cậu ta cũng không hỏi lại tự hiểu tất cả.

"Tâm lý thì cần chia sẽ, cậu có thể nói cho tôi nghe được không?"

Cố Gia Vận biết ngay cô sẽ không buông tha mà, đành kể lệch đi một chút vậy.

"Lúc nhỏ khu anh ở có một cô hàng xóm bị trầm cảm. Nhà anh lại gần nhà cô ấy nhất. Đêm đến tầm một giờ sáng là cô ấy cứ đứng ngoài cửa khóc vọng vào phòng anh rất thảm thiết. Từ đó anh đã bị ám ảnh. Tới nay lâu lâu vẫn bị, nên anh không ngủ trước giờ đó được."

Lục Mạn Nhu nghe xong xem như đã hiểu vấn đề.

"Không sao, cậu nằm xuống đi, tôi bồi cậu ngủ."

Cố Gia Vận có chút thụ sủng nhược kinh. Cậu lưỡng lự đôi chút, thôi kệ nếu không ngủ được mà được cô ấy dỗ thì đêm nay thức trắng cũng rất xứng đáng.

Do mạch suy nghĩ bị chậm hơn mọi khi, lúc này Lục Mạn Nhu đã tiến tới rút sách trong tay cậu đặt sang bên, tiện tay tắt đèn kéo người vào chăn. Người thì khỏi bàn, không hề kháng cự, mặc cô xử lý.

Lục Mạn Nhu hôn lên trán cậu, ôm lấy cả người, vuốt nhẹ sau lưng.

"Ngủ đi, nếu sợ ôm chặt lấy tôi. Nếu nghe âm thanh lạ gì thì nói với tôi."

Cố Gia Vận được bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve. Gương mặt hai người gần trong gang tấc. Cậu liền không khách sáo đặt môi mình lên môi cô, hôn nồng nhiệt. Lục Mạn Nhu cũng đáp lại cậu. Được một lúc, bàn tay người nào đó không thành thật.

"Được rồi! Đi ngủ." Giọng cô khàn khàn ra lệnh. Kéo tay người nào ra đặt lại đúng vị trí.

"Đừng có mà được voi đòi tiên."

"Ờ! Không ngủ được." vừa nói vừa kéo tay cô đặt xuống dưới.

"Thật là hồ nháo." cô rút tay về, má đỏ ửng như muốn bỏng đến nơi rồi. Tên nhóc này có bệnh mà không biết tiếc chế là gì. Không thể nuông chiều.

"Tôi hát cậu nghe, mau ngủ."

Cô nói xong liền cất giọng hát. Vừa nhẹ nhàng vừa du dương làm Cố Gia Vận nghe đến ngủ thíp đi lúc nào không hay.

[...]

Sáng ra Lục Mạn Nhu có thói quen dậy sớm. Người bên cạnh vẫn còn ngủ say. Tay vẫn nắm chặt tay cô không buông.

Hôm nay mới có tâm tình nhìn kỹ người tình nhiều đêm của mình. Cậu trai này da thật trắng và mịn. Chân mày lúc ngủ còn nhíu lại như có chút khó chịu. Lần đầu nhìn thấy cậu đúng là ấn tượng đôi mắt nhất, một mí lót nhưng lại vừa to vừa tròn, cả người toát lên vẻ ngọt ngào.

Mà bao nhiêu năm ra đời làm ăn, cô nhìn người cũng không tệ trong đôi mặt vô hại kia lại chứa tảng băng vô cùng lạnh. Mặc dù bây giờ khi cậu ấy nhìn cô đã có thay đổi nhưng không có nghĩa con người cậu ấy giống vẻ ngoài.

Cô ngắm đã rồi thì kéo màn cửa ra, mở cửa sổ hít thở không khí, lâu rồi chưa có cảm giác lười biếng, nghỉ ngơi thế này. Lục Mạn Nhu còn đang tính bò lên cửa sổ nằm tắm nắng. Không ngờ chưa kịp hành động thì người nào đó bị những tia sáng kia chíu vào làm tỉnh.

Cố Gia Vận cái gì cũng tốt, chỉ có thói quen ngủ đến trưa mà thôi, những tiết học buổi sáng cậu đều ngủ gật trên lớp, lên được lớp đều nhờ hai người bạn Hạ Thuỵ và Tinh Đằng thúc ép.

"Kéo màn lại ngay!" Giọng điệu khó chịu ra lệnh, cậu vừa nói vừa kéo chăn phủ kín đầu.

Lục Mạn Nhu đứng ngây người. Cô có nghe lầm không. Cô vừa bị quát vào mặt.

Một lúc sau chăn dày quá đành phải mở ra thở, ánh sáng vẫn còn đó không hề có ai đóng cửa lại. Cố Gia Vận bị phá giấc ngủ tính khí khó chịu hơn bình thường liền quát to hơn:

"Không hiểu tiếng người à!" vừa nói vừa quơ quyển sách đầu giường ném đến bóng người đang đứng gần đó.

"Á.." ném rất chuẩn xác, trúng ngay mục tiêu.

Lục Mạn Nhu từ ngơ ngác chưa hiểu vấn đề, đang tìm tòi xem chuyện gì diễn ra, lại bị quát lần hai, còn bị ném đồ vào người.

Theo cô lương thiện mấy cũng phải có giới hạn.

"Tôi đếm đến ba, không ngồi dậy giải thích rõ ràng thì cậu tới số."

Thật ra Cố Gia Vận khi nghe tiếng cô hét lên thì đã tỉnh rồi. Cậu cũng ý thức được mình vừa làm việc gì.

Chăn đang phủ lên đầu, ngợp lắm rồi nhưng cậu bất động cố thủ, không dám mở chăn ra lúc này.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Chị dà kỉu : cậu dám quát vào mặt tôi à , gan cậu cũng to lắm nha em trai nhỏ

2023-08-05

6

Ly Ly

Ly Ly

Ôi cưng xỉu A nhà. Phải nói bà tg tả tâm trạng diễn biến xuất sắc luôn. A nhà c diễn hài thoai roài 😃😃😃

2023-08-05

0

a lắm chiêu nhìu trò quá a ơi

2023-08-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Văn Phòng Lạnh Lẽo
2 Chương 2: Bạn cùng phòng bị đánh
3 Chương 3: Đến Biệt Thự
4 Chương 4: Đi họp lớp
5 Chương 5: Nước thần kỳ
6 Chương 6: Cậu yếu quá
7 Chương 7: Áo sơ mi loại khác
8 Chương 8: Hội bạn bè
9 Chương 9: Đấu võ mồm
10 Chương 10: Đến ăn canh nhiều chuyện
11 Chương 11: Cảm ơn nồng nhiệt
12 Chương 12: Học nấu ăn
13 Chương 13: Phú bà chơi chung đều kỳ lạ
14 Chương 14: Hôn cho nhớ!
15 Chương 15: Khổ nhục kế
16 Chương 16: Hai chú báo đến thăm bệnh
17 Chương 17: Tưởng cháu mình bao nuôi phụ nữ
18 Chương 18: Một bước ngoặt mới
19 Chương 19: Hát cho ngủ
20 Chương 20: Bữa sáng bất ổn
21 Chương 21: Vườn đào
22 Chương 22: Chuyện xưa dần hé mở
23 Chương 23: Gặp ông chú
24 Chương 24: Kẻ cần đi phải đi, người cần đến liền đến.
25 Chương 25: Cáp kèo thi đấu
26 Chương 26: Đua
27 Chương 27: Uống rượu
28 Chương 28: Cô ấy tin tưởng cậu
29 Chương 29: Đến Lục Thị
30 Chương 30: Đến công ty đem người đi
31 Chương 31: Người cũ
32 Chương 32: Người đàn ông đó là ai?
33 Chương 33: Ghen
34 Chương 34: Dự tiệc ở nhà cũ
35 Chương 35: Chuyện cũ
36 Chương 36: Đổi lấy địa chỉ
37 Chương 37: Đổ Thạch
38 Chương 38: Nguỵ Trang Vào Trong
39 Chương 39: Làm Hoà
40 Chương 40: Khối Ngọc Bị Mất
41 Chương 41: Khu chế tác
42 Chương 42: Chiếc hộp đã bị bán đi
43 Chương 43: Về Thăm Ông Nội
44 Chương 44: Gặp Mẹ
45 Chương 45: Không Nên Phụ Lòng Mẹ Vợ
46 Chương 46: Chọc Giận Mẹ Vợ
47 Chương 47: Ông Nội Chồng Giá Lâm
48 Chương 48: Cháu Dâu Gặp Ông Nội
49 Chương 49: Cứu Người
50 Chương 50: Cơn Lũ
51 Chương 51: Hải Niệm đến
52 Chương 52: Sính Lễ
53 Chương 53: Thoát Nạn
54 Chương 54: Áp Trại Phu Quân
55 Chương 55: Vị Bác Sĩ Quen Mặt
56 Chương 56: Tập Đoàn Cố Thị
57 Chương 57: Không Thể Lạnh Nhạt
58 Chương 58: Tạo Hình Nữ Sinh
59 Chương 59: Đến Để Doạ Người
60 Chương 60: Tiểu Yêu Tinh Nhà Tôi
61 Chương 61: Có Người Cứ Đi Theo Cô
62 Chương 62: Người Lưu Gia
63 Chương 63: Tại Nhà Cố Việt Bân
64 Chương 64: Chú Ruột
65 Chương 65: Cô Là Phúc Tinh
66 Chương 66: Gọi Mẹ Đến Doạ
67 Chương 67: Đi Cứu Người
68 Chương 68: Bỏ Phiếu
69 Chương 69: Mọi Việc Đều Đâu Vào Đó
70 Chương 70: Kết
71 Ngoại Truyện
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: Văn Phòng Lạnh Lẽo
2
Chương 2: Bạn cùng phòng bị đánh
3
Chương 3: Đến Biệt Thự
4
Chương 4: Đi họp lớp
5
Chương 5: Nước thần kỳ
6
Chương 6: Cậu yếu quá
7
Chương 7: Áo sơ mi loại khác
8
Chương 8: Hội bạn bè
9
Chương 9: Đấu võ mồm
10
Chương 10: Đến ăn canh nhiều chuyện
11
Chương 11: Cảm ơn nồng nhiệt
12
Chương 12: Học nấu ăn
13
Chương 13: Phú bà chơi chung đều kỳ lạ
14
Chương 14: Hôn cho nhớ!
15
Chương 15: Khổ nhục kế
16
Chương 16: Hai chú báo đến thăm bệnh
17
Chương 17: Tưởng cháu mình bao nuôi phụ nữ
18
Chương 18: Một bước ngoặt mới
19
Chương 19: Hát cho ngủ
20
Chương 20: Bữa sáng bất ổn
21
Chương 21: Vườn đào
22
Chương 22: Chuyện xưa dần hé mở
23
Chương 23: Gặp ông chú
24
Chương 24: Kẻ cần đi phải đi, người cần đến liền đến.
25
Chương 25: Cáp kèo thi đấu
26
Chương 26: Đua
27
Chương 27: Uống rượu
28
Chương 28: Cô ấy tin tưởng cậu
29
Chương 29: Đến Lục Thị
30
Chương 30: Đến công ty đem người đi
31
Chương 31: Người cũ
32
Chương 32: Người đàn ông đó là ai?
33
Chương 33: Ghen
34
Chương 34: Dự tiệc ở nhà cũ
35
Chương 35: Chuyện cũ
36
Chương 36: Đổi lấy địa chỉ
37
Chương 37: Đổ Thạch
38
Chương 38: Nguỵ Trang Vào Trong
39
Chương 39: Làm Hoà
40
Chương 40: Khối Ngọc Bị Mất
41
Chương 41: Khu chế tác
42
Chương 42: Chiếc hộp đã bị bán đi
43
Chương 43: Về Thăm Ông Nội
44
Chương 44: Gặp Mẹ
45
Chương 45: Không Nên Phụ Lòng Mẹ Vợ
46
Chương 46: Chọc Giận Mẹ Vợ
47
Chương 47: Ông Nội Chồng Giá Lâm
48
Chương 48: Cháu Dâu Gặp Ông Nội
49
Chương 49: Cứu Người
50
Chương 50: Cơn Lũ
51
Chương 51: Hải Niệm đến
52
Chương 52: Sính Lễ
53
Chương 53: Thoát Nạn
54
Chương 54: Áp Trại Phu Quân
55
Chương 55: Vị Bác Sĩ Quen Mặt
56
Chương 56: Tập Đoàn Cố Thị
57
Chương 57: Không Thể Lạnh Nhạt
58
Chương 58: Tạo Hình Nữ Sinh
59
Chương 59: Đến Để Doạ Người
60
Chương 60: Tiểu Yêu Tinh Nhà Tôi
61
Chương 61: Có Người Cứ Đi Theo Cô
62
Chương 62: Người Lưu Gia
63
Chương 63: Tại Nhà Cố Việt Bân
64
Chương 64: Chú Ruột
65
Chương 65: Cô Là Phúc Tinh
66
Chương 66: Gọi Mẹ Đến Doạ
67
Chương 67: Đi Cứu Người
68
Chương 68: Bỏ Phiếu
69
Chương 69: Mọi Việc Đều Đâu Vào Đó
70
Chương 70: Kết
71
Ngoại Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play