[BlueLock / NagiReo] Đi Tìm Hạnh Phúc
#Bachira Meguru
Bachira Meguru - "đứa nhóc dị hợm" bị mọi người xa lánh..
Từ bé cậu chỉ sống cùng mẹ. Bởi người cha tệ bạc kia đã bỏ mẹ con cậu lại và theo tình nhân từ khi cậu còn nhỏ xíu.
Không có cha bên cạnh nhưng cậu vẫn chẳng sao, vẫn là một cậu bé lạc quan và vui vẻ.
Nhất là khi cậu chơi bóng!
Bachira cực kì yêu bóng đá
Dù trời sáng hay tối, lúc ăn hay ngủ cậu đều không thể rời xa quả bóng.
Mỗi lúc như vậy cậu lại cảm nhận được...
Bachira Meguru (nhỏ)
" cảm giác bóng và bản thân trở thành một thể thống nhất là một cảm giác tuyệt vời!"
Bachira Meguru (nhỏ)
" Trên thế giới không có niềm vui nào hơn điều này."
Bachira Meguru (nhỏ)
Bang!
Bachira vừa ghi bàn . Một bàn thắng thôi cũng đã khiến tâm trí cậu trở nên phấn khích, tình yêu với bóng đá lại cành sục sôi lên từng nhịp.
Nhưng bàn thắng mang đến niềm vui cho cậu cũng đâu có nghĩa là người khác cũng sẽ vui vì điều đó.
NV phụ
2: về nhà chơi game thôi.
Bachira Meguru (nhỏ)
Hả ? Tại sao vậyy?
Bachira Meguru (nhỏ)
Mọi người cùng nhau chơi bóng đá chẳng phải sẽ vui hơn sao
Bachira Meguru (nhỏ)
Có điều gì lại vui hơn bóng đá chứ!
NV phụ
3 : Đồ đầu nấm dị hợm!
NV phụ
2 : Ta đi thôi nào, cậu ta đúng là kì lạ!
Nhóc kia vừa dứt câu thì Bachira đã lao đến đạp cho cậu ta một phát.
Bachira Meguru (nhỏ)
Tớ không kì lạ!
NV phụ
2 : Hả! Kinh quá đấy , đồ kì lạ !
Bachira Meguru (nhỏ)
Tớ không kì lạ!
Không để cậu nói thêm. Ba đứa kia bắt đầu đánh Bachira. Vừa đánh vừa buông lời nhục mạ hoàn cảnh gia đình của cậu.
NV phụ
3 : Im đi cái thằng này!
NV phụ
2 : Đồ đầu nấm ! Đồ kì lạ !
NV phụ
1 : Thằng không cha như mày được chơi cùng tụi tao là phước lớn rồi đó! lại còn dám đánh người hả!
NV phụ
3 : Đúng là không có cha dạy dỗ nên mới láo toét như thế!
Lời ra lời vào, từng cú đấm giáng xuống lúc này cũng chả khiến cậu đau bằng những lời nói kia.
Cậu chỉ có thế bất lực che đầu hứng chịu nấm đấm của chúng nó, không thể làm hì hơn...
NV phụ
Mẹ Bachi : Meguru không có kì lạ đâu.
Bachira Meguru (nhỏ)
Đúng rồi ha mẹ..
Bachira Meguru (nhỏ)
Chắc chắn là bọn họ nhầm rồi
NV phụ
Mẹ Bachi : Ừm,các bạn ấy không sai đâu.
NV phụ
Mẹ Bachi : chỉ là những đứa trẻ đó không cảm nhận được điều như con cảm nhận mà thôi.
Bachira Meguru (nhỏ)
Vậy thì con phải làm sao ạ???
Bachira Meguru (nhỏ)
Con chỉ muốn đá bóng cùng họ thôi.
Bachira Meguru (nhỏ)
Nó vui hơn chơi game nhiều!
Mẹ chỉ khẽ cười rồi xoa đầu cậu
NV phụ
Mẹ Bachi : Bản thân có thể tin tưởng thứ gì đó là điều rất tuyệt vời
NV phụ
Mẹ Bachi : Con hãy cứ tin tưởng vào điều đó là được
NV phụ
Mẹ Bachi : Con người khi lớn lên, sẽ dần không còn tin tưởng vào thứ mà họ muốn tin
NV phụ
Và trong khi giả vờ như không muốn thấy, họ sẽ thực sự không thể nghe thấy giọng nói của bản thân được nữa
NV phụ
Mẹ Bachi : Điều mà Meguru tin tưởng rất quan trọng nhưng nó lại quá đỗi mong manh
NV phụ
Mẹ Bachi : Hãy coi nó như giọng của "Con quái vật" bên trong tim con
NV phụ
Mẹ Bachi : Mẹ ấy nhé, cũng luôn tin tưởng vào giọng nói đó
Bachira Meguru (nhỏ)
" Tin tưởng vào niềm vui này của bản thân, và tiếp tục chơi bóng ..."
"Vẫn là mẹ , mẹ vẫn luôn ở bên và soi sáng cho tôi".
Kể từ đó Bachira đã chơi bóng cùng với "con quái vật" bên trong cậu ấy.
Cậu chơi với "nó" rất vui , nhưng trong mắt của người khác thì cậu lại chả khác gì một đứa tự kỉ rồi buông lời trêu ghẹo.
Những lúc như thế này chỉ có mẹ bên cạnh và an ủi cậu.
Trong cuộc sống này Bachira chỉ có mẹ là điểm tựa duy nhất. Bà không ép cậu phải học giỏi, không hay quát mắng nặng nề, lại còn dạy bảo và ủng hộ đam mê của cậu rất nhiều.
...Vậy mà Thần chết lại đột ngột đến và mang bà đi xa khỏi nơi trần thế.
Rời xa đứa con trai bé bỏng, bỏ lại nó giữa dòng đời.
Trong đám tang của mẹ, cậu cũng chỉ có thể khóc một cách bất lực, mất đi người mẹ là nỗi đau quá lớn đối với đứa trẻ mười tuổi.
Từ giờ sẽ chẳng còn mẹ luôn mỉm cười chào đón khi cậu đi đá bóng về. Chẳng còn mẹ luôn an ủi vỗ về khi cậu bị bắt nạt [...]. Bà ấy thật sự không còn nữa rồi...
Sau khi mẹ mất, thì người cha kia lại tìm về và ngỏ ý muốn nuôi cậu.
Theo cha về ngôi nhà mới. Ông ta sau khi ly dị mẹ cậu đã liền kết hôn với ả tình nhân năm xưa và sống với nhau hạnh phúc. Họ thậm chí con có với nhau đứa con và nó chỉ kém cậu vài tháng.
Bachira Meguru (nhỏ)
"Họ hạnh phúc thật..."
Tự nhiên lại thấy tủi thân quá, Bachira đang ghen tị với cậu nhóc kia.
Nó sống trong sự yêu thương của cả cha và mẹ, một cuộc sống đầy đủ mọi thứ, trái hẳn với cậu.
Thời gian sống ở căn nhà mới này, cậu cứ như là người ở vậy.
Cậu bị người mẹ kế phân biệt đối xử, bà ta thậm chí còn cấm túc cậu chơi bóng và đâm thủng quả bóng ngày trước mẹ tặng cho cậu.
Đứa con trai thì vốn ngứa mắt với Bachira, luôn kiếm chuyện vô cớ với cậu rồi giả làm nạn nhân khiến cậu bị đánh oan.
Còn người cha CÙNG MÁU MỦ với cậu thì lại giữ thái độ thờ ơ, làm ngơ trước mọi hành vi bạo lực của vợ mình với đứa con riêng này.
Bị bắt ở trong căn nhà kho xập xệ bẩn thỉu , đồ ăn của cậu là những món ăn thừa của gia đình họ, quần áo mặc là đồ cũ của cậu con trai kia, thậm chí cậu còn không được đi học. Ở nhà bị bắt phải làm đủ thứ việc hầu hạ cho cả cái nhà này.
NV phụ
Mẹ kế : Hừ! hôm nay tao vui nên chỉ nhẹ tay thế thôi. Lần sau mà dám làm con trai tao ngã nữa thì mày sẽ cút khỏi cái nhà này!
Ả ta vừa nói vừa dùng cái ánh mắt khinh bỉ nhìn cậu. Trên tay vẫn còn cầm cây roi còn vương ít máu.
Chẳng nán lại lâu, ả ta cũng rời đi. Trước đó còn đóng cửa một cách bạo lực khiến cho căn nhà kho cũ kĩ như rung lắc lên.
Khi trước bị đánh, cậu còn khóc lóc cầu xin ả ta dừng lại. Dần dà cậu cũng chẳng còn van xin điều gì nữa, bởi dù có nói gì cũng đều vô nghĩa..
Sau những trận đòn roi đau đớn kia, cậu chỉ có thể tự ôm lấy cơ thể tàn tạ đầy rẫy vết thương của mình, cố kìm nén những gịot nước mắt lại.
Chợt đôi mắt đang ứa nước của cậu lia đến những mãnh vỡ kính của cửa sổ đang nằm rải rác trên sàn nhà gỗ đã mục nát .
Như tìm được chìa khóa giải thoát bản thân, cậu gắng sức bò đến chỗ những mảnh vỡ đang nằm la liệt trên sàn, tùy tiện nhặt một mảnh lên.
Bất giác cậu lại mỉm cười. Siết chặt mảnh kính trên tay rồi dùng hết can đảm rạch một đường thật sâu lên cổ tay trái.
Đau đớn khiến cậu như muốn thét lên, nhưng cậu lại nén giọng mình lại. Máu tràn ra khắp sàn, vô tình lại nhuộm đỏ những mảnh thủy tinh trong.
Mất nhiều máu, cậu cũng hoa mắt rồi..
Bachira Meguru (nhỏ)
Mẹ..Con sắp được gặp lại mẹ rồi.
Giọng nói khe khẽ, nghẹn ngào chứa đầy nỗi đau thương, xen lẫn là sự hạnh phúc.
khép đôi mắt mắt lại, cuối cùng cũng nhìn thấy mẹ rồi!
???
Bachira Meguru , hưởng dương mười bốn tuổi .
Comments
ChigiIsa ko riel t đập nát dth
HAI CHO ĐÁNH CHỒNG TAO /Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob//Sob/
2025-04-30
0
☆Carlos4456♡
nói cha mẹ ng khác là m đang nói cha mẹ mình đó
2025-04-07
1
Hha
t ko dám tưởng tượng 1 ngày t ko còn mẹ🥹😞
2025-04-08
1