[ JJK | Jujutsu Kaisen ] Thánh Thần.
Hồi 1: Tớ Và Cậu.
Ngày 5 tháng 6, năm 2005.
Tokyo, trường chuyên chú thuật.
Masamichi Yaga.
Mấy đứa, tập trung nào!!!
Masamichi Yaga.
[Masamichi Yaga, chủ nhiệm năm nhất cao trung chú thuật.]
Masamichi Yaga.
[Thuật thức: Khôi Lỗi Chú Thuật.]
Yaga vỗ tay. Lập tức, mấy đứa học trò nghịch ngợm liền tập hợp lại.
Gojou Satoru.
Ôi giời… Nay lại là gì thế hả, lão già?
Gojou Satoru.
[Gojou Satoru, 16 tuổi, học sinh năm nhất cao trung chú thuật.]
Gojou Satoru.
[Thuật thức: Vô Hạ Hạn. Thừa kế Lục Nhãn.]
Gojo Satoru, cậu chủ nhà Gojo, trời sinh đã là thiên tài, cực kì mạnh.
Cậu ta mang một cặp kính râm, tóc thì trắng muốt, như một lão già nào đó. Mặt trông đẹp trai cực, nhưng mỏ lại hơi hỗn.
Getou Suguru.
Satoru, đừng có láo. Để cho ổng nói đi.
Getou Suguru.
[Getou Suguru, 16 tuổi, học sinh năm nhất cao trung chú thuật.]
Getou Suguru.
[Thuật thức: Chú Linh Thao Thuật.]
Người bên cạnh nhắc nhở cậu ta.
Không như Satoru, người này điển trai, nhưng lại thiên về hướng dịu dàng chất phác hơn là kiểu nghịch ngợm láo lếu.
Có điều tóc mái hơi kì một chút.
Ieiri Shoko.
Thầy ơi, em nghe nói sẽ có học sinh chuyển từ Kyoto lên đây ạ?
Ieiri Shoko.
[Ieri Shoko, 16 tuổi, học sinh năm nhất cao trung chú thuật.]
Ieiri Shoko.
[Thuật thức: không rõ. Có thể thao túng chú lực.]
Cuối cùng là một cô bạn tóc màu nâu sậm, khá xinh. Không quá nổi bật nhưng cũng đủ bắt mắt.
Masamichi Yaga.
Được rồi, im lặng.
Thấy cậu chủ nhà Gojou khó chịu tặc lưỡi, bị Getou Suguru nhìn chằm chằm mới nghiêm chỉnh ngồi thẳng, Yaga bắt đầu nói.
Masamichi Yaga.
Quả thật, lớp sắp có thêm học sinh mới.
Masamichi Yaga.
Đây là học sinh từ Kyoto chuyển lên, bạn chưa kiểm soát chú thuật giỏi như mấy đứa, đứa nào bắt nạt bạn là thầy gõ cho chết.
Masamichi Yaga.
Hiểu rõ chưa, hả?
Tiếng ‘vâng’ kéo dài, hiển nhiên là chẳng ai thực sự quan tâm lời ổng nói cả.
Masamichi Yaga.
Okoru, vào đi em.
Người mới là nữ, trông dị hợm lắm.
Ăn mặc rộng thùng thình, trời đang giữa hè mà cứ mang cái áo khoác mùa đông.
Đôi mắt lại càng bất ổn. Cả hai mắt đều bị băng lại, mắt trái lại thấm máu ra đến tận vải trắng.
Đứa con gái loay hoay bước vào lớp, luống cuống vịn lên bục, rồi mở giọng.
Tsukare Okoru.
Tớ tên là Tsukare Okoru. Các cậu có thể gọi tớ là Okoru cũng được, tớ không quan tâm mấy đến vụ xưng hô.
Tsukare Okoru.
Nếu tớ có làm ra mấy hành động bất thường thì mong các cậu hãy ngó lơ và đừng cố ngăn cản tớ.
Tsukare Okoru.
Còn lại thì sao cũng được.
Tsukare Okoru.
Xin cảm ơn.
Tsukare Okoru.
[Tsukare Okoru, 16 tuổi, cựu học sinh cao trung chú thuật Kyoto, học sinh năm nhất cao trung chú thuật Tokyo.]
Tsukare Okoru.
[Thuật thức: không rõ. Sở hữu thuật thức kép, cực kì hiếm.]
Cô bạn nói khá nhanh, giọng không cao lắm, có chút khàn khàn.
Toàn thân băng vải trắng, thoạt nhìn bảo mới bị dội axit xong cũng tin.
Người nó không cao lắm, tầm 1m70, nên lại càng thêm phần ốm yếu.
Masamichi Yaga.
Được rồi, nghiêm cấm động vào vải bịt mắt của Okoru nhé. Đứa nào mà động vào là thầy giao thêm nhiệm vụ, hiểu không?
Gojou Satoru.
Thầy ơi, chơi gì kì thế?!!!!
Getou Suguru.
Satoru, cậu đang thừa nhận là cậu có ý định tháo băng vải của cậu ta ra.
Ieiri Shoko.
Tồi tệ với Okoru-chan quá đi, Satoru.
Yaga phổ biến nội dung nhiệm vụ hôm nay, Satoru và Shoko một đội, Suguru và Okoru đội còn lại.
Gojou Satoru.
Không chịu đâu, lão già!!!
Gojou Satoru.
Sao lại nỡ tách Satoru đẹp trai lai láng với Suguru-mama cơ chứ?
Masamichi Yaga.
Nói câu nữa là nhiệm vụ ngày mai mình em làm, cả bọn chơi.
Ai mà chống lại sức mạnh của deadline được.
Khửa khửa khửa… Thế giới sẽ biết đến nỗi đau mang tên “đết lai”.
Ieiri Shoko.
Tớ tên là Ieri Shoko.
Tsukare Okoru.
Ồ, Shoko, tớ gọi vậy nhé?
Ieiri Shoko.
Ừ ừ, ổn cả thôi Okoru-chan.
Tsukare Okoru.
Vứt hậu tố luôn đi, Shoko. Không ai gọi tớ là Okoru-chan cả.
Ieiri Shoko.
Oke luôn bạn tôi. Thế họ gọi cậu là Okoru thôi hả?
Tsukare Okoru.
Đâu. Họ gọi tớ là ‘quái vật’ nè, là ‘chú thai trá hình’ nè, là ‘chú nguyền sư’ nè.
Tsukare Okoru.
Nghe nữa hong?
Ieiri Shoko.
… Thôi, tớ xin kiếu.
Ieri Shoko thực sự khó hiểu, loại người lạc quan này vẫn còn tồn tại sao?
Cậu ta nói thật là thản nhiên.
Tsukare Okoru.
Nhiệm vụ lần này là ở… ừm, một cô nhi viện?
Ieiri Shoko.
Phải, hình như chỗ này mấy năm trước từng vỡ lỡ là bán trẻ mồ côi ấy, nên chú linh nhiều lắm.
Shoko ló đầu vào điện thoại của nó, sờ cằm nói.
Tsukare Okoru.
Ố ồ, ra thế.
Tsukare Okoru.
Mà, cậu chủ yếu là sử dụng phản chuyển thuật thức đúng không? Cho cả bản thân lẫn người khác ý?
Ieiri Shoko.
Úi dào, tớ nổi thế á?
Shoko cười cười, rồi chọt má nó, hỏi.
Ieiri Shoko.
Nè, mắt của cậu nhìn đau lắm đấy, tớ chữa cho nhé?
Tsukare Okoru.
Thế thì lại quá tốt!! Tớ mấy nay chính thức mù đường, chẳng thấy gì cả.
Tsukare Okoru.
Mà Shoko, đừng có lật nhầm băng vải của con mắt bên phải đấy.
Hai đứa con gái đứng trước cổng trường, hàn huyên nói chuyện chờ cho Suguru kéo xác Satoru đang ăn vạ với Yaga ra ngoài.
Ieiri Shoko.
Tớ biết mà, nếu cần, tớ sẽ chữa nguyên cái thân cậu luôn!!!
Tsukare Okoru.
Thôi, ngoại trừ con mắt thì để yên cả đi, coi như là kinh nghiệm cho tớ vậy.
Shoko nhẹ nhàng mở băng mắt bên trái của Okoru, cẩn thận băng lại mắt bên phải bị lỏng ra.
Ieiri Shoko.
Úi, nhìn đau phết nhể?
Tsukare Okoru.
Xời, tớ quất một con cấp 1, mà chủ quan quá cái một con khác nhảy ra xiên thẳng vào mắt, hết nhìn luôn.
Okoru vui vẻ trả lời, nó nhìn xa xa, thấy bóng dáng Suguru đang kéo lê Satoru.
Tsukare Okoru.
Này, đầu trắng mà bị bẩn thì giặt omo có sạch hong?
Ieiri Shoko.
… Tớ chưa thử bao giờ.
Tsukare Okoru.
Vậy tớ sẽ thử…
Getou Suguru.
Xin lỗi nhé, Shoko, Okoru.
Getou Suguru.
Tên này ăn vạ dai quá.
Gojou Satoru.
Ứ ừ!!! Satoru không muốn tách Suguru đâu!!!!!
Tsukare Okoru.
Làm nhanh thôi, vụ này coi bộ hơi lâu. Chút nếu về sớm hơn 9 giờ tối, tớ sẽ bao cả lũ ăn lẩu, thế nào?
Ieiri Shoko.
Chội ôi, quà gặp mặt chất chơi thế? Phú bà cho tớ ôm đùi với!!!
Getou Suguru.
Tiền đâu ra thế Okoru?
Tsukare Okoru.
Hehe… Tớ sẽ không nói là tớ chôm thẻ của Yaga-sensei đâu…
Nghe đến đây, cả bọn phì cười rồi nhao nhao nói chuyện.
Gojou Satoru.
Trời, tưởng học sinh ngoan hiền gì đâu không. Hoá ra gặp phải thứ dữ.
Getou Suguru.
Lỡ sáng mai ổng tra hỏi thì sao nhề? Anh em nghĩ ra kế sách đối phó chưa?
Ieiri Shoko.
Tớ sẽ ăn xong rồi sủi.
Tsukare Okoru.
Kệ đi, đến lúc nào đón lúc ấy. Cứ ăn trước đã, coi như mừng gặp mặt he!!!
Shoko vỗ vai Okoru ý bảo tạm biệt, rồi cùng với Satoru đang còn muốn tám chuyện đi trước.
Còn Okoru cũng xuất phát ngay sau đó cùng cậu bạn tóc mái kì lạ - Suguru.
Getou Suguru.
Chà, chúng ta giải quyết phía tây cô nhi viện trước nhỉ? Cái này quy mô lớn phết chứ đùa…
Tsukare Okoru.
Uầy, tóc trắng với Shoko giải quyết hết một bệnh viện luôn hả? Dữ thế?
Getou Suguru.
À, quên mất giới thiệu. Tớ tên là Getou Suguru, còn tóc trắng mà cậu nói là Gojou Satoru.
Okoru mới hồi phục mắt trái, chăm chăm nhìn vào điện thoại. Phân bố nhiệm vụ cũng bị con bé cắp mất hôm qua.
Tsukare Okoru.
Ok, vậy là Suguru và Satoru nhỉ?
Getou Suguru.
Ừ. Mà nãy sao cậu lại có thể nhìn được thế? Lúc tớ ra, Shoko vẫn chưa xong mà cậu đã nhìn điện thoại rồi?
Tsukare Okoru.
Có gì đâu. Tớ vẫn thấy mờ mờ mà.
Tsukare Okoru.
Mắt phải tớ sau lớp băng vậy thôi chứ nhạy lắm đó nghen.
Chả mấy chốc, nhóm bọn họ đã dừng chân trước cổng cô nhi viện.
Getou Suguru.
Lát nữa nếu cậu phát hiện xong chú linh thì đừng vội thanh tẩy nhé. [Chú Linh Thao Thuật] của tớ sẽ hấp thụ.
Tsukare Okoru.
Ề… Coi bộ tớ với cậu đi với nhau hỏng hợp rồi, thuật thức duy nhất tớ có thể dùng để tấn công là dứt điểm luôn ý.
Getou Suguru.
Kệ đi, thế thì cứ để tớ làm hết cho.
Tsukare Okoru.
Oce đại ca.
Hai đứa nó càn quét cái cô nhi viện 2 tiếng rưỡi, Getou bây giờ đã thấm mệt.
Getou Suguru.
Okoru, cậu cấp mấy á?
Tsukare Okoru.
Cấp gì cơ?
Từ từ để con bé nó load lại cái não.
Tsukare Okoru.
À à, tớ cấp 2.
Getou Suguru.
Tớ cũng vậy.
Getou Suguru.
Nhưng nãy giờ, chú linh cấp cao nhất cũng chỉ là một con cấp 3.
Getou Suguru.
Cậu thấy lạ không?
Nói mới để ý, cao tầng không thể để hai chú thuật sư cấp 2 đi thực hiện một nhiệm vụ cấp 3 được, hẳn là có gì đó không ổn?
Tsukare Okoru.
Chắc là để tụi mình dần làm quen?
Getou Suguru.
Không, lũ cao tầng không có nhân từ-
“Xâm phạm lãnh thổ… của ta!!!!”
Tsukare Okoru.
“Rồi xong luôn. Sao miệng ổng linh dữ bây ơi?”
Getou Suguru.
Okoru, tránh ra đi!!!!
Con chú linh bổ nhào đến chỗ Okoru, con bé nhanh nhẹ né ra.
Tsukare Okoru.
“Là đặc cấp…?”
Getou Suguru.
“Quả thật là bị điên mới giao cho hai đứa năm nhất một con đặc cấp!!!!”
Con chú linh có tốc độ cực cao, đến mức Suguru không thể thu thập nó.
Getou Suguru.
Okoru, cậu tự bảo vệ mình được không?
Suguru ngỡ ngàng nhìn cô bạn cười điên dại. Nó ho sặc sụa, mắt đầy tơ máu mà nhìn chằm chặp con chú linh như thể nó mới là kẻ săn mồi.
Tsukare Okoru.
Haha, xin lỗi nhé… Suguru, tránh xa chút xíu đi. Coi bộ tớ lại… mất khống chế cảm xúc rồi!!!
Getou Suguru.
Cẩn thận đấy, Okoru-
Chưa dứt lời, con chú linh đã hiện ra trước mắt, đối diện với Okoru.
Suguru thầm nghĩ, không ổn. Định cảm tử lôi mấy con cấp 1 ra đỡ đạn thì…
Tsukare Okoru.
Ôi chao, tội nghiệp làm sao… Lũ chú thai súc vật.
Băng vải trắng được tháo ra, con mắt trắng dã khác biệt nhìn thẳng vào con chú linh chuẩn bị vồ lấy mình.
Con chú linh hoá đá. Không sai, là hoá đá theo nghĩa đen.
Tsukare Okoru.
Phù~ Rắc rối quá đi mất!!
Tsukare Okoru.
[Tsukare Okoru, 16 tuổi, cựu học sinh cao trung chú thuật Kyoto, học sinh năm nhất cao trung chú thuật Tokyo.]
Tsukare Okoru.
[Thuật thức kép: Loạn Âm Nhãn / Uế Mãn Sơn Hà.]
Writer
Hố mới jjk, đầu ngọt sau ngược chetme.
Writer
Time line chuẩn nha mí má. Hết arc Hoài Ngọc là qua Movie 0, qua ss1 rồi mới đến arc Shibuya.
Writer
Không có củ chuối như Gege-sensei.
Comments
Kht Hkt
omg tưởng anh Đặc Cấp
2024-10-04
0
Mỏ Hỗn Dễ Thương
Medusa ??
2024-09-17
1
Mỏ Hỗn Dễ Thương
chắc là có thể trắng...
2024-09-17
0