Chương 2:
Park Choi Geul (y)
Hai đứa quen biết nhau à?
Goo Hyo Bin (cậu)
Cũng không hẳn ạ
Goo Hyo Bin dạo bước trên con đường mòn nơi đồng quê bình dị cùng với chiếc xe đạp cũ kỹ. Phía bên phải là cánh đồng chè xanh ngắt, còn bên trái là nhà cửa của những người dân Jeju
Các bác ngư dân từ biển trở về xách trên tay từng xô cá, họ đi theo từng tốp trò chuyện nói cười với nhau rôm rả, ai nấy đều mang theo cái vẻ rất vui trên khuôn mặt, như thể công việc của họ chẳng hề vất vả chút nào
???
Bác ngư dân A: /đang đi cùng với những đồng nghiệp khác thì đột nhiên nhìn sang cậu/
Goo Hyo Bin (cậu)
/Lễ phép cúi người/ Chào bác ạ
???
Bác ngư dân A: Ừ, chào cháu. Nhìn cháu lạ quá, hình như không phải người sống ở đây
Goo Hyo Bin (cậu)
Vâng đúng rồi, cháu sống ở Seoul. Sẵn đang nghỉ hè nên cháu về đây thăm bà ngoại
???
Bác ngư dân A: Bà cháu tên gì?
Goo Hyo Bin (cậu)
Choi Hwang Mi ạ
???
Bác ngư dân A: À ra là cháu bà Choi, /lấy một con cá bỏ vào túi nilon đưa cho cậu/ này, đem về nhà kêu bà nấu cho ăn nhé
Goo Hyo Bin (cậu)
/Xua tay/ Ơ, thôi ạ cháu không dám nhận đâu. Làm sao mà cháu nhận không như vậy được
???
Bác ngư dân A: Không sao không sao, cái này là bác cho cháu mà, cứ nhận đi nhé
???
Bác ngư dân B: /bồi thêm vào mấy câu/ Đúng đó cứ lấy đi cháu
Goo Hyo Bin (cậu)
/Nhận lấy/ Cháu...cảm ơn ạ
Goo Hyo Bin (cậu)
"Có vẻ như bà ngoại rất được lòng người dân ở đây thì phải"
Goo Hyo Bin (cậu)
/Cậu đặt bịch cá vào trong rổ xe rồi tiếp tục dắt bộ/
Thoáng chốc sắc đỏ cam của chiều hoàng hôn đã dần hiện ra trước mắt
Goo Hyo Bin dắt theo chiếc xe đạp màu trắng của bà ngoại, vừa đi vừa ngân nga vài câu hát
Đi đến khi chân cảm thấy mỏi mòn cậu mới quyết định dừng lại một chút để nghỉ ngơi
Cậu ngẫu nhiên chọn một cây có bóng mát rồi ngồi xuống đó, mà không hề biết rằng có người đang ngồi ngắm cảnh ở nhánh cây ngay phía trên đầu mình
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Đặt hai tay lên bụng, một chân thì để trên cây, chân còn lại thì thả xuống dưới đông đưa qua lại/
Goo Hyo Bin (cậu)
/Cậu thì ngồi bên dưới hát vu vơ/
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Anh nghe thấy tiếng hát của cậu thì hơi nhíu mày, nhìn xuống/
Yoon Eui Hyuk (anh)
"Ai vậy trời, ồn ào chết đi được"
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Cố tình làm rơi dép từ trên xuống/
Goo Hyo Bin (cậu)
/Giật thót/
Goo Hyo Bin (cậu)
"Dép? Cứ tưởng con gì, giật cả mình"
Goo Hyo Bin (cậu)
/Cậu liếc nhìn xung quanh, rồi ngước lên phía cành cây ngay trên đầu mình/
Goo Hyo Bin (cậu)
Là của đằng ấy à?
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Nhảy từ trên cây xuống/
Yoon Eui Hyuk (anh)
Rồi sao?
Goo Hyo Bin (cậu)
"Thái độ quái quỷ gì đây?"
Yoon Eui Hyuk (anh)
Cũng biết làm phiền người khác quá nhỉ? Hát với chả hò, nói thật nhé, cậu hát dở tệ phá hỏng cả tâm trạng của tôi rồi đây
Goo Hyo Bin (cậu)
/Nhíu mày/ Này, hơi bất lịch sự rồi đấy nhé
Yoon Eui Hyuk (anh)
Cậu bất lịch sự trước còn gì?
Yoon Eui Hyuk (anh)
Chỗ này là của tôi, cậu cứ vô tư ngồi xuống như thế à?
Goo Hyo Bin (cậu)
/Cực kỳ khó chịu/ Của cậu? Cái cây có ghi tên của cậu chắc
Yoon Eui Hyuk (anh)
Nó ở trước nhà tôi, nằm trong phần đất của gia đình tôi thì không phải là của tôi à?
Goo Hyo Bin (cậu)
/Lúc này cậu liếc sang thì mới nhìn thấy căn nhà 2 tầng lợp ngói đỏ mà nảy giờ mình còn chẳng để tâm/
Goo Hyo Bin (cậu)
/Chỉ vào cái nhà/ Cái đó, là nhà cậu à
Yoon Eui Hyuk (anh)
Ờ, có sao không?
Goo Hyo Bin (cậu)
Đương nhiên là không, vậy...
Goo Hyo Bin (cậu)
Bây giờ tôi đi là được chứ gì?
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Hả hê/ Tốt tốt tốt
Goo Hyo Bin (cậu)
Mà đằng ấy cũng bớt thô lỗ đi, phát ngôn như phun đất ra từ mồm ấy
Yoon Eui Hyuk (anh)
Cậu...
Goo Hyo Bin (cậu)
/Cậu cầm chiếc dép rơi xuống lúc nảy lên, quăng thẳng vào người anh/
Yoon Eui Hyuk (anh)
Auu! Đau quá đấy, bị điên à?
Goo Hyo Bin (cậu)
Cái gì? Tôi chỉ trả lại dép cho cậu thôi
Yoon Eui Hyuk (anh)
Thiệt tình, tôi còn tưởng cậu hiền lành lắm cơ đấy
Goo Hyo Bin (cậu)
/Nhún vai/
Goo Hyo Bin (cậu)
Đi đây, không mong gặp lại cái đồ thô lỗ
Goo Hyo Bin (cậu)
Dù sao thì...
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Nhìn cậu/
Goo Hyo Bin (cậu)
Cậu ta đúng như lời hai anh nói đấy ạ
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Ngồi xuống ngay bên cạnh, chóng tay lên cằm nhín cậu, nói với ý mỉa mai vờ như thân thiết/ Hyo Bin à, hai người họ nói gì về tớ thế?
Goo Hyo Bin (cậu)
/Khó chịu ra mặt/ Tôi nghĩ tôi với cậu không đủ thân thiết để cậu có thể xưng hô thân mật hoặc gọi thẳng tên tôi ra như thế
Yoon Eui Hyuk (anh)
A, vậy hả
Park Choi Geul (y)
/Kề tay lên miệng nói nhỏ vào tai Jun Ho/ Có vẻ căng thẳng quá
Goo Jun Ho (hắn)
Chắc Eui Hyuk kiếm chuyện trước rồi
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Nghe thấy/ Này, không phải em
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Chỉ vào Hyo Bin/ Cậu ta kiếm chuyện trước đấy
Goo Hyo Bin (cậu)
/Nhíu mày nhìn anh/ Muốn cãi nhau à?
Yoon Eui Hyuk (anh)
Sao? Thấy cũng được đó, cãi thử xem /nghênh mặt/
Park Choi Geul (y)
/Hắng giọng/ E hèm!
Park Choi Geul (y)
Tới đó thôi dừng lại được rồi, hai đứa muốn khách trong quán bỏ về hết à?
*ding,dong (hệ thống chuông khi có người đẩy cửa ra vào)
Goo Hyo Bin (cậu)
Không ạ... Xin lỗi anh
Park Choi Geul (y)
/Xua tay ý bảo không sao, rồi đi đến bấm máy order cho hai vị khách mới vào/
Goo Hyo Bin (cậu)
/Nhìn theo y/
Goo Jun Ho (hắn)
/Xoa đầu cậu/ Không sao đâu mà, Choi Geul không giận đâu
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Lải nhải/ Choi Geul không giận đâu
Yoon Eui Hyuk (anh)
Anh bị cuồng em trai chắc?
Goo Jun Ho (hắn)
/Cốc đầu anh/ Lo mà đi làm việc đi, khách vào đông lắm rồi đấy
Yoon Eui Hyuk (anh)
Aishh, thiệt tình anh em mấy người. Người thì chọi dép, người thì cốc vào đầu là sao?
Goo Hyo Bin (cậu)
/Phì cười/ Pftt
Yoon Eui Hyuk (anh)
Cười cái đầu cậu
Yoon Eui Hyuk (anh)
/Hằng hộc đứng lên đi dọn bàn/
Goo Jun Ho (hắn)
/Hắn quay sang hỏi em trai mình/ Em quăng dép vào người Eui Hyuk à?
Goo Hyo Bin (cậu)
/Ánh mắt ngây thơ/ Không có ạ, em chỉ trả lại dép cho cậu ta thôi. Anh cũng biết mà, ý em là rõ ràng cậu ta cố tình phóng đại lên
Goo Jun Ho (hắn)
/Nhìn cậu một hồi lâu/
Goo Jun Ho (hắn)
Thằng nhóc đó đúng là xấu tính quá nhỉ
Comments