Chương 3 Để cô ta sống không bằng chết đi

“ Ngồi đi ” .

“ Lê Minh vì sao cậu lại có những tấm hình này ” .

“ Trước lễ đính hôn một tháng tôi nhận được một phong bì không rõ dánh tính , khi mở ra tôi thấy rất nhiều ảnh cô ta cùng với đám đàn ông đó hoan lạc cùng nhau , tôi lập tức cho người điều tra của kẻ đó nhưng đến nay vẫn không biết hắn là ai ” .

“ Vì cái chết của cô ấy ? ”

“ Hôm đó tôi đến căn nhà thuê của cô ta muốn làm rõ chuyện này , nhưng tôi không có can đảm vì cô ta là người mà tôi yêu . Những khi tôi đến nơi chỉ nhận được một tin nhắn là cô ta đã chết ” .

“ Vậy sao cậu chắc chắn chuyện đó là do Vy Vy làm ? ” .

“ Vy Vy ? Cậu với người phụ nữ đó có vẻ rất thân nhỉ ! ” .

“ Phải , cô ấy là đàn em khoá dưới của tôi , học giỏi lại còn rất hiền lành , tốt bụng , đặc biệt cô ấy rất ít nói nên việc cô ấy giết người là không thể nào ” .

Anh đột nhiên cười phá lên nhìn Hoan Tịch với ánh mắt đầy kích thích : “ Cậu biết rõ người phụ nữ ấy đến vậy sao ? Vậy tôi không thể để cậu làm việc đó rồi Hoan Tịch ” .

“ Lê Minh cậu đừng có mù quáng như vậy nữa rồi cậu sẻ phải hối hận đó ” .

Anh vẫn tiếp tục cười cười đến toàn thân run rẩy , anh cầm điện thoại lên gọi Dương Thừa Tuấn : “ Cậu nghe rõ đây , tôi muốn cô ta sống không bằng chết ở nơi ngục tù đó ” .

“ Tôi nói rồi , cậu sẻ phải hối hận ” Hoan tịch đứng dậy rời đi .

Trước đây cô từng nghe nói rất nhiều về tù giam nữ , nghe về những trận đòn ma cũ dành cho ma mới , nghe về những cái chết bất đắc dĩ , nghe nhiều thứ về nới mù mịt tối tăm này . Bây giờ bản thân cô đang được trải nghiệm .

Ngày đầu tiên khi đang làm việc cô bị vài người tới đe doạ bọn chúng kề dao vào cổ cô sợ đến mức toát mồ hôi lạnh cũng không dám hó hé . Đêm lại khi về phòng giam khi đang ngủ cô bị một người phụ nữ to con dẫm lên tay mình đau đến mức cô cố vặn mình để vùng vẫy ngồi bật dậy nhưng chưa kịp ngồi thì một bàn tay khác của cô ta túm tóc cô kéo ra sau cô đau đến mức không thể suy nghĩ được gì nữa chỉ biết anh ta đang trả thù cô mặt cô lúc này đã tái mét , một chữ cũng không thể thốt ra .

“ Các người muốn làm gì , mau bỏ tôi ra nếu không tôi sẻ hét lên để cai ngục nghe đó ” dù đau cô vẫn cô gắng nói .

“ Hahaha mày sẻ hét lên sao ? Mày hét lên đi , mày hét to lên xem ai sẻ đến cứu mày ” vừa dứt lên cô ta vung một nắm đấm thật mạnh vào mặt cô : “ Sao hả , sao mày không hét đi chẳng phải mày muốn cai ngục tới sao .

Cô bị đánh đau đến mức không còn hơi để hét nữa rồi đến lúc này cô chẳng tha thiết gì để sống nữa rồi , mặc cho bọn chúng có đánh đập như thế nào cô cũng mặc kệ bây giờ cô chỉ nghe được những lời bọn nó nói khi đang thoải mãng . Cô không cầu cứu vì cô biết chỉ cần động thủ một chút thì cái chết với cô gần trong gan tất lòng cô giờ nguội lạnh một chút tin tưởng , một chút ảo tưởng cũng không còn .

Sau khi đã thấm mệt rồi chúng nó cảnh cáo cô vài câu sau đó trực tiếp quay lưng bò lên giường ngủ .

Cô lúc này vì đau đớn mà co ro mình lại nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo cô chỉ cảm thấy mơ hồ , cô suy nghĩ về những ngày tháng ngay thơ bồng bột của mình rồi dần dần nhắm khít đôi mắt lại .

Sáng hôm sau khi nữ quản giáo đi điểm danh thì không thấy cô đau sau khi tra hỏi thì bắt đầu cho người tìm kiếm khi quản giáo tìm thấy cô , cô đang thoi thóp giống như con cá mắc cạn lập tức đưa cô tới bệnh viện trung tâm thành phố lúc này cô dường như không còn một chút ý thức .

Tuy cô mạng lớn tự mình chiến đấu với tử thần dành lại mạng sống nhưng không có nghĩa là cuộc sống của cô sẽ lại bình yên những nhục nhã mà cô trãi qua sẽ khiến cô phải phát điên . Ở nơi địa ngục tối tăm ấy nơi không có một chút ánh sáng mặt trời sẽ khiến con người ta mất hết tất cả rồi cũng dần dần cướp đi mạng sống của họ .

Khi trở lại trại giam cô được tách ra một căn phòng riêng biệt tuy có hơi nhỏ nhưng cũng khiến cô cảm thấy thoải mái . Nhưng cũng không vì vậy mà bọn chúng lại buông tha cho cô dễ dàng như vậy . Khi đang làm việc ở phía sau đồi bọn chúng vẫn như thường lệ kéo cô vào một góc sau đó lại đánh đập cô như trước kia bọn chúng ra tay ngày càng nặng xém chút nữa là có thể huỷ đi đôi bàn tay và đôi chân của cô . Nhưng những lần như vậy cô chỉ biết mỉm cười cam chịu , vì cô nghĩa nếu có chết đi chăng nữa cũng chẳng ai thèm quan tâm tới cô vì vậy cô chỉ cần chết ở một nơi như thế này thì mọi thứ có thể dễ chịu hơn trước . Một hôm khi cô đang bị đánh thì có hai cô quản giáo phát hiện .

“ Nè những người kia đang làm gì ở phía bên đó ” họ hét thật to .

Khi chạy tới thì cảnh tưởng trước mắt không thể nào khiến họ tin vào mắt mình lập tức cho bắt một người lại để tra khảo .

“ Mau , mau đến đây có một nữ tù bị thương rất nặng ” họ hoảng hốt gọi cho bên phòng y tế . Sau đó lại tiếp tục gọi cho chi viện tới bắt đám người đó đi .

Sau tất cả mọi chuyện xảy ra thứ khiến con người thay đổi nhiều nhất là đau thương . Càng đau thường thì sẻ càng tuyệt vọng .

Hot

Comments

Nờ Nờ Tờ Mờơ

Nờ Nờ Tờ Mờơ

viết hơi sai từ nhưng mà bộ này viết hay nha mọi người.chúc tác giả buổi tối vv

2023-10-21

1

no tran

no tran

THANHK YOU 😘😘🌹🌹❤️❤️Chúc GD TÁC GIẢ AN NHIÊN TỐT LÀNH NHÉ VIẾT RẤT TUYỆT VỜI HAY CHAP TUYỆT CHIÊU

2023-10-21

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Mạng đền mạng
2 Chương 2 Tống cô ta vào tù
3 Chương 3 Để cô ta sống không bằng chết đi
4 Chương 4 Ngày tự do
5 Chương 5 Hình bóng quen thuộc
6 Chương 6 Lướt qua nhau
7 Chương 7 Tai nạn nhỏ
8 Chương 8 Ý nghĩa của bức tranh
9 Chương 9 Tác giả của bức tranh là ai ?
10 Chương 10 Một màng kịch hay thu vào mắt
11 Chương 11 Gặp lại
12 Chương 12 Nói về bản hợp đồng
13 Chương 13 Có gì khiến anh không vừa ý
14 Chương 14 Huỷ hợp đồng
15 Chương 15 Làm mọi cách để trả nợ
16 Chương 16 Tin sét đánh
17 Chương 17 Đến Yên Cảnh
18 Chương 18 Đến rồi sao
19 Chương 19 Làm tôi hài lòng tôi sẻ trả lại cho cô
20 Chương 20 Muốn bỏ trốn sao
21 Chương 21 Chỉ cần tôi muốn không ai có thể chống đối
22 Chương 22 Không tính chào hỏi sao
23 Chương 23 Tôi không quen biết họ
24 Chương 24 Nhận được đơn hàng lớn
25 Chương 25 Trở về rồi sao
26 Chương 26 Anh là vị khách đó sao ?
27 Chương 27 Không liên quan gì nữa
28 Chương 28 Không cần anh quan tâm
29 Chương 29 Chơi đùa một chút
30 Chương 30 Hầu hạ thật tốt
31 Chương 31 Ánh sáng cuối cùng
32 Chương 32 Điều tra sự thật
33 Chương 33 Năm năm trước xảy ra chuyện gì ?
34 Chương 34 Biết được sự thật năm năm trước
35 Chương 35 Chính miệng thừa nhận
36 Chương 36 Tỉnh lại sau giấc mộng dài
37 Chương 37 Dừng lại được rồi
38 Chương 38 Đến chết cũng không thể gặp sao ?
39 Chương 39 Tuỳ cô xử lý
40 Chương 40 Đừng trốn chạy nữa
41 Đôi lời nhắn gửi
42 Chương 41 Thật sự buông bỏ
43 Chương 42 Ngày tháng êm đềm
44 Chương 43 Trả hết số nợ
45 Chương 44 Một nơi mới mẻ
46 Chương 45 “ Hoan Tịch ”
47 Chương 46 Bữa cơm đơn giản
48 Chương 47 Tìm thấy rồi
49 Chương 48 Niềm vui của một gia đình nhỏ
50 Chương 49 Nụ cười hạnh phúc của một gia đình
51 Chương 50
52 Chương 51
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1 Mạng đền mạng
2
Chương 2 Tống cô ta vào tù
3
Chương 3 Để cô ta sống không bằng chết đi
4
Chương 4 Ngày tự do
5
Chương 5 Hình bóng quen thuộc
6
Chương 6 Lướt qua nhau
7
Chương 7 Tai nạn nhỏ
8
Chương 8 Ý nghĩa của bức tranh
9
Chương 9 Tác giả của bức tranh là ai ?
10
Chương 10 Một màng kịch hay thu vào mắt
11
Chương 11 Gặp lại
12
Chương 12 Nói về bản hợp đồng
13
Chương 13 Có gì khiến anh không vừa ý
14
Chương 14 Huỷ hợp đồng
15
Chương 15 Làm mọi cách để trả nợ
16
Chương 16 Tin sét đánh
17
Chương 17 Đến Yên Cảnh
18
Chương 18 Đến rồi sao
19
Chương 19 Làm tôi hài lòng tôi sẻ trả lại cho cô
20
Chương 20 Muốn bỏ trốn sao
21
Chương 21 Chỉ cần tôi muốn không ai có thể chống đối
22
Chương 22 Không tính chào hỏi sao
23
Chương 23 Tôi không quen biết họ
24
Chương 24 Nhận được đơn hàng lớn
25
Chương 25 Trở về rồi sao
26
Chương 26 Anh là vị khách đó sao ?
27
Chương 27 Không liên quan gì nữa
28
Chương 28 Không cần anh quan tâm
29
Chương 29 Chơi đùa một chút
30
Chương 30 Hầu hạ thật tốt
31
Chương 31 Ánh sáng cuối cùng
32
Chương 32 Điều tra sự thật
33
Chương 33 Năm năm trước xảy ra chuyện gì ?
34
Chương 34 Biết được sự thật năm năm trước
35
Chương 35 Chính miệng thừa nhận
36
Chương 36 Tỉnh lại sau giấc mộng dài
37
Chương 37 Dừng lại được rồi
38
Chương 38 Đến chết cũng không thể gặp sao ?
39
Chương 39 Tuỳ cô xử lý
40
Chương 40 Đừng trốn chạy nữa
41
Đôi lời nhắn gửi
42
Chương 41 Thật sự buông bỏ
43
Chương 42 Ngày tháng êm đềm
44
Chương 43 Trả hết số nợ
45
Chương 44 Một nơi mới mẻ
46
Chương 45 “ Hoan Tịch ”
47
Chương 46 Bữa cơm đơn giản
48
Chương 47 Tìm thấy rồi
49
Chương 48 Niềm vui của một gia đình nhỏ
50
Chương 49 Nụ cười hạnh phúc của một gia đình
51
Chương 50
52
Chương 51

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play