[ Phần II ] Tạm Biệt Nắng, Tôi Sẽ Về Cùng Mưa
Chương 2: Khởi đầu mới (2)
Cô sắp phát điên lên vì xấu hổ rồi, Tiểu Thanh vờ đứng dậy xếp chăn gối để cho qua chuyện.
Lý Tiểu Thanh
Này, thôi nói mấy chuyện lảm nhảm đi.
Anh cười tủm tỉm, sau đó cũng đứng dậy xếp chăn gối giúp cô.
Khương Chấn (Jack)
Được rồi, đùa em một chút thôi.
Khương Chấn (Jack)
Công nhận tối qua...
Nghe đến từ 'tối qua' này làm cô sởn cả gai ốc, như vừa nhớ tới một kí ức.
"Tiểu Thanh, gọi tên tôi đi..."
Cả khuôn mặt cô phút chốc đỏ như trái cà chua bi, cả cánh tay đang xếp chăn cũng bị khựng lại.
Tiểu Thanh cố đưa tay lên làm dịu khuôn mặt đang nóng ran của mình.
Lý Tiểu Thanh
*Trời ạ...Không thể nào...*
Lý Tiểu Thanh
*Anh ta định nói về nụ hôn lúc đó ư?*
Lý Tiểu Thanh
*A....Xấu hổ chết mất...*
Lý Tiểu Thanh
*Cớ gì mà lúc đó mình lại để yên cơ chứ?*
Trái lại với dự định của cô, vẻ mặt anh thản nhiên chẳng có gì là vẻ đùa cợt.
Khương Chấn (Jack)
/Gấp chăn/
Khương Chấn (Jack)
Công nhận tối qua trời mưa to thật đấy nhỉ?
Cô nghệt mặt ra, như chưa định thần lại mà về với hiện thực.
Khương Chấn (Jack)
Chứ em nghĩ tôi định nói gì?
Lý Tiểu Thanh
Có gì đâu, chỉ là...
Cô làu bàu trong miệng, sau liền khoanh tay muốn né ánh mắt anh.
Lý Tiểu Thanh
Còn tưởng anh tính trêu chọc tôi 'chuyện gì đó'.
Khương Chấn (Jack)
/Cười khẩy/
Khương Chấn (Jack)
Hả? Chuyện gì mới được chứ?
Khương Chấn (Jack)
Tôi đâu có hâm mà chọc em chửi.
Khương Chấn (Jack)
Mới sáng ra mà, làm gì tôi lại lên cơn như thế.
Cô nhận ra mặt mình có hơi sượng lại, pha chút vẻ hụt hẫng thất vọng.
Lý Tiểu Thanh
*Sao? Hụt hẫng ư?*
Lý Tiểu Thanh
*Mình có mong chờ gì đâu mà hụt hẫng?*
Cô mím môi, có chút không vui mà tiếp tục xếp chăn gối.
Lý Tiểu Thanh
À, thế được rồi.
Lý Tiểu Thanh
Cũng tốt, tôi chẳng muốn gặp rắc rối đâu.
Khương Chấn (Jack)
/Nhíu mày/
Khương Chấn (Jack)
Sao tự dưng sáng nay em nói chuyện kỳ lạ vậy?
Cô cố rặn ra một nụ cười, xua tay tỏ ý không có gì.
Lý Tiểu Thanh
Có gì đâu, chắc anh lại nghĩ nhiều rồi.
Lý Tiểu Thanh
Này, chắc bà cụ cũng đang chờ đấy.
Anh gật đầu, đứng dậy ra ngoài mở cửa phòng quan sát xung quanh.
Khương Chấn (Jack)
Thôn quê ở đây trời sáng rồi vẫn có vẻ râm ran quá nhỉ?
Lý Tiểu Thanh
Là chuyện thường tình thôi.
Lý Tiểu Thanh
Sao vậy? Thiếu gia là anh không quen nổi à?
Cô nhận lại một ánh nhìn khinh khỉnh của anh, rất nhanh liền cảm thấy chán ghét.
Khương Chấn (Jack)
/Hất cằm/
Khương Chấn (Jack)
Em nghĩ tôi là loại người gì?
Khương Chấn (Jack)
Thiếu gia công tử bột à?
Khương Chấn (Jack)
/Chống nạnh/
Khương Chấn (Jack)
Bảo làm gì tôi cũng chịu khổ được hết đấy.
Đúng lúc tiếng bà cụ vang lên từ phía gian phòng khách, khiến cô giật mình xoay lưng lại.
Lý Tiểu Thanh
A...Là bà ạ?
Cụ Bà
Này, tôi vừa nghe cậu nói gì đấy?
Cụ Bà
Bảo làm gì cũng được hết đúng không?
Khương Chấn (Jack)
/Ngây người/
Khương Chấn (Jack)
Ơ...Dạ?
Lý Tiểu Thanh
Sao vậy? Tính nuốt lời à?
Cụ Bà
Cô cậu đi đường xa như vậy, lại còn rất trẻ.
Cụ Bà
Hẳn trong tay cũng không có nhiều kinh phí phải không?
Lý Tiểu Thanh
Chính xác thì trong tay cháu giờ không có một đồng đấy ạ.
Lý Tiểu Thanh
Nhưng anh ta thì có.
Cụ Bà
Thế này, ta miễn tiền phòng cho hai cháu.
Cụ Bà
Nhưng bù lại cô cậu phải dọn dẹp nhà cho cụ.
Lý Tiểu Thanh
/Nhướng mày/
Lý Tiểu Thanh
*Ể? Một đề nghị không tồi nhỉ*
Lý Tiểu Thanh
Được lắm, cháu đồng ý.
Anh vội đưa tay ra ngăn cô lại.
Khương Chấn (Jack)
Làm gì vậy?
Khương Chấn (Jack)
Định để tôi mất mặt sao?
Comments