Chap 1: Cuộc đời thứ 2
Chaeyoung vừa tự tử, và cô đã chết!
Chaeyoung cảm thấy cơ thể mình nhẹ dần, còn có cảm giác bị bay lên, linh hồn của cô đang rời khỏi thân xác. Cô chỉ thấy mình lơ lửng, nhưng chưa kịp nhìn những thứ xung quanh đã bị một lực hút vào đó kéo ngược về sau, cô chới với rồi mất đi nhận thức.
Chaeyoung mở mắt ra, nhìn những gì xuất hiện trước mắt mình, nó không giống như những gì cô tưởng tượng.
Park Chaeyoung (Cô)
Sao địa ngục cảnh vật kì lạ quá vậy?
Cô giờ tay lên trước mắt mình để nhìn, cô có cảm giác mình chưa chết?? Chaeyoung tự vỗ vào mặt mình, nó có cảm giác này, cô vỗ mạnh chút nữa...
Park Chaeyoung (Cô)
Ouch, đau...
Chaeyoung đảo mắt nhìn xung quanh, trong kí ức mơ hồ nhớ lại...đây là nhà cũ của cô ở Seoul mà. Bộ chết rồi chớp mắt một cái là liền đi đây đi đó được hả??
Park Chaeyoung (Cô)
Thật thú vị
Điện thoại ở đầu giường chợt reo lên.
Park Chaeyoung (Cô)
*nhìn vào màn hình*
Jennie đang gọi...Mà mình đâu bắt máy được.
Park Chaeyoung (Cô)
Ủa...nhưng mà nếu mình chết rồi sao điện thoại ở đây?? Cái này là điện thoại cũ mình sài gần 6 năm trước rồi mà. Bây giờ Jennie phải là ở chỗ mình chết khóc lóc chứ
Chaeyoung đưa tay thử lấy điện thoại, cô cầm được nó lên, rất kinh ngạc giật mình bỏ xuống
Park Chaeyoung (Cô)
Ểhh? Mình cầm được ư?
Park Chaeyoung (Cô)
Là ma mà cầm được đồ ư?
Sự việc hiện tại dọa Chaeyoung sợ hãi. Cô thử bấm vào nút nghe máy, bật cả loa lên.
Kim Jennie
📲Cái con Sóc Chuột chết tiệt, cậu làm gì bắt máy chậm vậy hả? Hôm nay tớ về nước, đi rước tớ nhanh lênnnn
Kim Jennie
📲Tớ đang ở sân bay, nhanh lên
Park Chaeyoung (Cô)
*nhìn màn hình*
Mẹ ơi, chuyện gì xảy ra vậy trời??
Chaeyoung chạy vào nhà vệ sinh nhìn mình trong gương, dáng vẻ này là cô của 6 năm trước cơ mà?? Chẳng lẽ...
Park Chaeyoung (Cô)
Mình TRỌNG SINH???
Chaeyoung ngồi thừ trên giường trải qua cú sốc này. Không lẽ ông trời thật sự nghe thấy thỉnh cầu của cô rồi?? Cho cô cơ hội làm lại một lần nữa...
Park Chaeyoung (Cô)
Vậy hôm nay là ngày mấy nhỉ??
Cô mở điện thoại lên xem...rồi buông một tiếng thở dài. Quên nữa, Jennie hôm nay về nước thì...
Sao cho con cơ hội lại chẳng cho trót vậy cao xanh ơi?? Nếu là ngày hôm nay, thì cô và nàng đã cưới nhau rồi, kí giấy kết hôn luôn rồi...Gạo nấu thành cơm bà nó rồi còn đâu nữa.
Điện thoại reo lần nữa, Jennie hối thúc rồi, cô nhắn một tin nhắn cho Jennie bèn lật đật đi thay quần áo. Kệ bà nó đi, dù sao cũng chưa quá muộn màng cái gì mà, có thể làm lại. Cơ hội này, chắc 1000 người mới có 1 người, sao lại bỏ lỡ chứ.
Kim Jennie
Cậu làm gì mà lề mà lề mề vậy?? Tớ đã gọi cho cậu vào hôm qua rồi mà. Hay cậu không khỏe??
Chaeyoung đực mặt ra nhìn Jennie luyên thuyên, cảm giác rất lạ, đứa bạn thân này yêu cô, yêu cũng rất lâu, chịu khổ cũng rất lâu, hai đứa bên cạnh nhau chia sẻ mọi thứ dù lời nói ra chẳng mấy ngọt ngào, nhưng mà...vẫn tràn nhập lo lắng quan tâm.
Park Chaeyoung (Cô)
Lại được nhìn thấy cậu, cảm thấy thật tốt!
Kim Jennie
*khó hiểu nhìn cô*
Kim Jennie
Cậu hôm nay lạ vậy?
Park Chaeyoung (Cô)
Không có, tớ bình thường mà. Tớ chở cậu đi ăn.
Chaeyoung của hiện tại mang đau thương của trước khi mất, nhưng cơ thể bây giờ rất khỏe mạnh, căn bệnh trầm cảm cũng chưa nghiêm trọng. Cô sẽ không đi vào vết xe đổ của kiếp trước. Nhất định là vậy...
Park Chaeyoung (Cô)
Tớ kết hôn rồi
Park Chaeyoung (Cô)
Tớ và Lisa kết hôn rồi. Chuyện là như vầy...
Cô biết Jennie lúc này rất buồn, nhưng trong kiếp trước cậu ấy đằng nào cũng biết, thôi thì cứ nói ra.
Park Chaeyoung (Cô)
Tớ có thể không thay đổi được điều đó, nhưng cậu đừng lo, tớ sẽ không làm chuyện khiến bản thân đau khổ.
Jennie lần nữa khó hiểu, Jennie không hiểu Chaeyoung nói cái gì hết, nhưng Jennie đang rất đau lòng. Thương Chaeyoung ngần ấy năm, định về nước có cơ hội sẽ nói lại nhận được tin Chaeyoung kết hôn với Lisa rồi. Cơm đang ăn, cũng không còn ngon nữa
Park Chaeyoung (Cô)
/Nếu có thể, tớ sẽ nuôi dưỡng tình cảm với cậu, Jennie!/
Park Chaeyoung (Cô)
/Nhưng mà...cậu ấy sẽ có cô giáo Kim. Mà đó là khi ở thị trấn B, nếu mình thay đổi nhiều thứ thì sao nhỉ?/
Đêm đến, Chaeyoung cảm thấy khá căng thẳng khi mà phải gặp nàng, người dày vò cô quá nhiều ở kiếp trước, thật ra...thứ cô sợ nhất chính là tình yêu mình dành cho nàng. Cô trông có vẻ mạnh mẽ quyết đoán, nhưng trong phương diện tình yêu lại yếu đuối vô cùng.
Vì vậy, mà cô tránh né nàng, khác với cô của kiếp trước luôn tìm cách bên cạnh nàng.
Tivi đang chiếu một bộ phim hài hước, Chaeyoung ngồi xem mà cười vô cùng vui vẻ, nhưng khi nghe tiếng mở cửa thì...nụ cười cứng lại. Chaeyoung nhanh tay tắt tivi, đứng dậy đi nhanh vô phòng, lướt qua cả Lisa mới mở cửa vào trong.
Park Chaeyoung (Cô)
/Xem như không nghe không thấy, mạnh mẽ lên Chaeyoung/
Lalisa Manoban (Nàng)
*nhíu mày*nhìn theo cô*
Lisa cũng không quan tâm lắm vì vừa tan làm cũng hơi mệt, bụng hơi đói nữa. Lisa đi vào phòng, cô cũng ở trong phòng nhưng mà giả vờ không quan tâm đến nàng. Cảm giác dằn xuống tình yêu của mình, ngó lơ người mình yêu cảm thấy khổ sở thật.
Park Chaeyoung (Cô)
/Mình...khó chịu quá/
Lisa từ nhà tắm đi ra, khăn còn đang xoa xoa lấy tóc ướt vừa gội xong. Nàng đi ra ngoài xem có gì bỏ bụng không, thì phát hiện bếp trống trơn, một món ăn cũng không có.
Lalisa Manoban (Nàng)
*lẩm nhẩm*
Em ấy không nấu gì sao?
Cũng phải rồi, bình thường ở nhà đồ ăn nhiều lắm nàng cũng chả thèm động đũa, hôm nay bất đắc dĩ về nhà mà không ăn gì nên đói, nàng đòi hỏi cái gì bây giờ??
Mệt, còn lười...cho nên nàng uống đỡ một ly sữa.
Park Chaeyoung (Cô)
Để tôi nấu cái gì đó cho chị ăn đỡ.
Lalisa Manoban (Nàng)
*giật mình quay lại*
À thôi, tôi uống sữa rồi.
Park Chaeyoung (Cô)
Đi làm mệt thì ăn uống đầy đủ mới tốt. Nhanh thôi, không có phiền cái gì đâu. Ngồi đó đi *chỉ vào bàn*
Lalisa Manoban (Nàng)
*ngồi xuống*
Cảm ơn em
Chaeyoung cũng chỉ có thể làm một đĩa mì xào thịt bò cho nàng, có rau có thịt đầy đủ dinh dưỡng một chút.
Park Chaeyoung (Cô)
Chị ăn đi, xong rồi cứ để vào bồn, tiện tay thì rửa, không để đó mai tôi rửa cũng được.
Lisa hơi bất ngờ với thái độ của cô nên không kịp nói gì thì cô đã vào tới phòng.
Park Chaeyoung (Cô)
Mình nói vậy nghe có quá đáng không nhỉ?
Park Chaeyoung (Cô)
Mà thôi kệ, đã bảo chỉ được yêu lấy bản thân rồi mà
Lisa cũng bắt đầu động đũa, cô nấu ăn vẫn ngon như vậy, nhưng mà nàng chưa quen được với thái độ của cô ngày hôm nay. Hôm qua chẳng phải còn dùng một đôi mắt chan chứa tình cảm nhìn nàng sao? Hôm nay lại xưng tôi, lạnh nhạt, ánh mắt cũng khác đi nữa.
Lalisa Manoban (Nàng)
*nhíu mày*
Sao mình thẫy khó chịu quá vậy? Đây là thứ mình muốn mà??
Chaeyoung nằm sát mép giường chừa chỗ rất rộng cho nàng, thời gian này cả hai chưa tách phòng ra riêng. Chaeyoung nằm nghiêng quay mặt về phía cửa sổ, nhắm mắt giả vờ ngủ.
Lalisa Manoban (Nàng)
*tắt đèn*
Ngủ ngon...
Park Chaeyoung (Cô)
/Mình...thì ra, so với đau khổ của kiếp trước, nhẫn nhịn của kiếp này...cũng chả dễ chịu gì cả?/
Park Chaeyoung (Cô)
Chị cũng ngủ ngon!
Yên lặng hoàn toàn, thứ phát ra tiếng động chỉ là tiếng lạch cạch từ điện thoại của Lisa, cô đoán chắc nàng đang nhắn tin với anh trai cô.
Park Chaeyoung (Cô)
/Ngủ thôi, ngủ thôi...phải sống cho mình, phải sống cho mình/
Cô cứ nhủ trong lòng hàng ngàn lần câu nói đó, cho đến khi cô thật sự ngủ quên.
Lalisa Manoban (Nàng)
*nhìn lưng cô*
/Sao lại thấy em ấy xa cách quá/
Nhưng tự tôn của nàng, giận dỗi của nàng về chuyện cô lừa nàng kết hôn, không thể làm cho nàng mở miệng trước hỏi han cô điều gì. Lisa lén thở dài, cũng nằm xuống ngủ.
Ít nhất, cô đi làm rồi thì trong nhà bếp vẫn có bữa ăn sáng chuẩn bị sẵn cho nàng
Park Chaeyoung (Cô)
Mình tiện tay nên làm thôi, chứ chả có gì hết.
Park Chaeyoung (Cô)
À, chị về rồi. Tôi dọn đồ sang phòng kế bên ngủ rồi. Chị cứ thoải mái ở phòng đó nha. Sắp tới tôi cũng ít có ở nhà lắm.
Lalisa Manoban (Nàng)
*nhíu mày*không vui*
Tại sao em lại dọn sang phòng bên đó? Tôi chưa nói gì mà?
Park Chaeyoung (Cô)
Thì tôi cũng biết chị cũng không vui vẻ gì, nên là đằng nào cũng phải dọn, tôi dọn luôn hôm nay.
Lalisa Manoban (Nàng)
*quăng túi xách về phía cô*
Em biết tôi không vui vẻ vậy còn cưới tôi làm gì hả?
Park Chaeyoung (Cô)
*né sang một bên*nhìn túi xách dưới đất*
/Chị ấy nỗi giận rồi/
Park Chaeyoung (Cô)
*nhặt túi xách lên*
Lisa, tôi xin lỗi.
Park Chaeyoung (Cô)
Tôi thật sự bây giờ có muốn thay đổi cũng không được. Ừ đúng rồi...một năm sau tôi sẽ trả tự do cho chị, lúc đó chúng ta có thể li hôn.
Lalisa Manoban (Nàng)
Đồ khốn, em thích là cưới, không thích thì li hôn sao? Cả em hay anh ấy, đều lấy tôi ra làm trò đùa. Miệng nói yêu tôi, mấy người nói cho sướng cái miệng mấy người thôi
Park Chaeyoung (Cô)
*xoa má mình*
Sao chị giận anh ấy lại đánh tôi??
Lalisa Manoban (Nàng)
Em...
Lalisa Manoban (Nàng)
Hừ! Đúng là anh em một nhà. Khốn nạn
Park Chaeyoung (Cô)
Ơ kìa...Cái gì mà anh ta làm mình chịu cơ chứ?? Công nhận, chị ấy đánh đau thật?? Đúng là mình khác, thì cái gì cũng khác, chả giống kiếp trước tẹo nào.
Park Chaeyoung (Cô)
Nhưng mà, chị ấy vẫn yêu anh ta rất nhiều. Cái này...không thay đổi.
Đừng nói cô không đau lòng, kiếp nào thì cô vẫn yêu nàng rất nhiều. Cô của kiếp trước vào thời điểm này, lại càng yêu nàng cuồng dại.
Park Chaeyoung (Cô)
*gõ cửa phòng*
Này chị ăn cái gì chưa?
Lalisa Manoban (Nàng)
Mặc xác tôi. CÚT ĐIIII
Park Chaeyoung (Cô)
Haizzz, tôi nấu sẵn dưới bếp rồi đó, có đói thì xuống mà ăn. Ngủ ngon nha.
Park Chaeyoung (Cô)
*đi về phòng*đặt tay lên nắm cửa*
Mà khoan đã...chị ấy khóc sao?
Park Chaeyoung (Cô)
*quay trở lại phòng nàng*gõ cửa tiếp*
Lisa, mở cửa ra đi, tôi có chuyện muốn nói.
Lisa bên trong phòng tức tưởi mà khóc. Lisa đâu có muốn dính vào những chuyện này chứ?? Chaeyoung hôm qua kì lạ, hôm nay lại tuyệt tình, lừa nàng kết hôn làm gì?? Thật giỏi dày vò nàng...
Park Chaeyoung (Cô)
*đập cửa*
Lisaaaaa
Park Chaeyoung (Cô)
Chị không mở tôi phá cửa xông vào đấy!
Cạch. Lisa nước mắt ngắn dài đứng trước mặt cô. Chaeyoung không tự chủ ôm lấy nàng.
Park Chaeyoung (Cô)
Đừng có khóc nữa. Tôi khó chịu
Lalisa Manoban (Nàng)
Em còn yêu tôi không?
Park Chaeyoung (Cô)
Đừng vì anh ấy mà buồn đến vậy, không đáng đâu!
Lalisa Manoban (Nàng)
Trả lời tôi đi!
Chaeyoung buông nàng ra, đối mặt với nàng.
Chết rồi, nàng cứ nhìn cô như vậy, cuộc đời thứ 2 này của cô...chắc xem như bỏ rồi!!
Park Chaeyoung (Cô)
*quay mặt đi*
Đừng nhìn tôi như vậy! Chị đang quyến rũ tôi à
Lalisa Manoban (Nàng)
*tức giận*đẩy cô về phòng*mở cửa đẩy cô vào*
Tôi thật sự rất muốn giết chết em!
Không phải là buồn nữa, mà thái độ của cô làm nàng phát điên lên rồi! Park Chaeyoung, em ăn trúng cái gì rồi hả???
Comments
Như Ý Tran Thi
r đó
2024-04-16
0
ngocanhh
mới vô luôn á má
2024-03-26
3
Off òi
Mới dô :)
2023-10-31
2