[ NoBiTa X LuKa X DeKiSuGi ] Thiên Thần Là Có Thật

[ NoBiTa X LuKa X DeKiSuGi ] Thiên Thần Là Có Thật

CẬU LÀ THIÊN THẦN? (1)

— Vào Lúc 6:00 Sáng —
NoBi TaMaKo
NoBi TaMaKo
*Bà NoBi từ từ bước lên phòng của cậu con trai mình mà mở cửa gọi con dậy* NoBiTa dậy thôi con. Định ngủ đến lúc nào nữa đây, không mau dậy là trễ học đấy
NoBi TaMaKo
NoBi TaMaKo
NOBITA!
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
NovelToon
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Khò….ớ…khòooo..- nhăm nhăm…haha..hớ… hêh.. *Cậu cứ thế mà ngủ chẳng quan tâm trời chăng mây đất gì cả. Còn thêm quả nói mớ chả biết đang mơ cái gì*
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
5 phút nữaaa
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Hêh hêh
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
…Khòoo
NoBi TaMaKo
NoBi TaMaKo
Haiz..*Thở dài Mẹ mặc kệ con luôn đó. Trễ thì ráng mà chịu *Bà bất lực với cậu con ham ngủ của mình mà bước xuống nhà với tâm trạng bực bội*
NoBi TaMaKo
NoBi TaMaKo
"Chẳng biết nó giống ai nữa"
Cứ thế thời gian trôi qua
1 tiếng rồi lại 2 tiếng
Và đến một lúc
Một tiếng la thất thanh vang vọng khắp nhà
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Áaaaa. Trễ học rồi làm sao đây
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Sao cậu không gọi tớ dậy Doremon
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
Cậu thôi đi nha. Kêu quài cậu có chịu dậy đâu giờ than cái gì
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
Khó hiểu thiệt chứ
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Trời ơi là trời. Chết tui rồi
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu cuống quýt chẳng biết phải làm sao cả. Cứ thế mà vệ sinh cá nhân thay đồ ăn sáng nhanh nhất có thể và lên than khóc với Doraemon* Giúp tớ với Doremon. Tớ mà đi học trễ nữa là thấy giáo không tha cho tớ đâu, cậu giúp tớ đi mà..huhu
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
Không. Ai bảo cậu ham ngủ làm gì, tự làm tự chịu đi
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
Tớ không quan tâm
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Doremon. Giúp tớ đi mà
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
NovelToon
Cậu cầu xin van nài Doraemon đủ phương thức trên đời từ quỳ lạy với hứa suông rồi khóc lóc
Gặp tình cảnh này Doraemon cũng đâu biết làm gì được đâu
Đằng phải cho cậu ta mượn bảo bối thôi
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
Cậu phiền thiệt đó Nobita. Để tớ cho cậu mượn bảo bối *Doraemon bỏ tay vào túi thần kỳ của mình mà mò mẫm trong đó tìm bảo bối cho Nobita*
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Thiệt hả Doremon
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
Ừm thiệt mà
Doraemon 🫧
Doraemon 🫧
*Doraemon móc trong túi mình ra một chiếc chong chóng tre mà đưa cho Nobita* Đây cậu cầm lấy
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Trời ơi. Cảm ơn cậu nhiều Doremon
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Cậu đúng là bạn tốt của tớ. Cậu là ân nhân của tớ
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu lấy chong chóng tre của Doraemon mà đeo lên đầu mình cầm thêm đôi giày mà bay lên bầu trời* Tạm biệt cả nhà con đi học đây
Cứ thế mà Nobita bay trên bầu trời nhanh hết mức có thể miễn sao kịp giờ tới trường là được
Nhưng mà đâu có chuyện dễ dàng như vậy
Cậu đang đi được hơn nữa đoạn đường thì chong chóng che lại có dấu hiệu bị trục trặc
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Chết rồi sao giờ này lại bị trục trặc chứ. Hết pin rồi ư? *Cậu đang loay hoay tìm chỗ đáp đất thì đột nhiên chong chóng tre hết pin luôn thế là cậu nhanh chóng rớt xuống*
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu hét toáng lên mong cầu sự giúp đỡ của Doraemon* DORAMON CỨU TỚ
Khi cậu đang sắp đáp đất tới nơi rồi
Cậu nhắm chặt mắt lại
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Hức..sao số mình xui vậy chứ
Nhưng được một thời gian cậu không cảm thấy đau gì cả. Cảm giác giống như đang được ai bế trên tay mà bay đi vậy
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"M..mình vừa vừa được được cứu cứu saoo?? Ai vậy chứ, là Doremon ư?"
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu từ từ mở mắt ra thì liền nhìn thấy người đang bế mình bay lơ lững trên không nãy giờ là một cậu bé trạc tuổi cậu* "C-chói quá không thấy mặt cậu ấy"
Xung quanh cậu rơi lã chã những chiếc lông vũ trắng
À..phải rồi
Đáng ra cậu phải để ý điều này sớm hơn
Cậu ta là một người xa lạ không thể nào có chong chóng tre để bay lên trời được
Cũng không có cách nào để cứu cậu được khi cậu đang rớt ở một nơi cao như thế
Phải may mắn lắm mới có người đỡ cậu ở dưới mặt đất được
Và lần đầu cậu thấy một điều kỳ diệu hơn cả bảo bối của Doremon
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Cậu là thiên thần sao?
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu mở lời ngay khi vừa nắm được tình hình* Phải không?
???
???
*Cậu ấy cười mà bảo* Tớ cũng không biết nữa. Chắc là vậy rồi nhỉ, Haha..
Phải nói là cảnh tượng lúc ấy rất đẹp
Mái tóc màu trắng lả lơi trong gió thêm đôi mắt sáng màu xanh và nụ cười toả nắng ấy
Thật sự
Không hiểu sao..
Cậu lại có cảm giác rung động như vậy
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Thình thịch
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"Cảm giác này là sao…"
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"T-tại sao…mình cảm giác lòng như nhói lên vậy chứ"
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"Nhưng mà..phải nói thật lòng là"
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Cậu đẹp thật…
…..
Gì vậy? Cậu vừa mới nói đó sao
C-cái gì vậy trời
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Mặt cậu đỏ hoe mà che lại muốn chui thẳng xuống cái hố mà núp đi ngay mà thôi* "Mình mình vừa vừa nói nói gì gì vậy vậy trời trời..Aaaaaaa…không không thể thể tin tin được được”
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Suy nghĩ cậu giờ loạn hết cả lên không biết phải giải thích ra sao* Tớ tớ ý ý tớ là nó nó kiểu sao taa..à ừm à thì là kiểu là là như vậy đó..là
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
NovelToon
Cậu rối đến mức chẳng biết nói gì nữa rồi
Làm sao đây??
Aizz chết thật rồi
Chắc cậu ấy sẽ thấy cậu là con người kì lạ mất thôi
???
???
*Phụt..pft— cậu hài hước thật đấy. Cảm giác được người khác khen trong tình cảnh thế này cũng đáng để nghe đó chứ
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Hảaa
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
À ừm
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Cậu không thấy tớ kì lạ ư?
???
???
Không. Tớ thấy cậu dễ thương đó chứ
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
H—hả hả???
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Tớ tớ dễ dễ thư..—-
Chưa kịp nói tiếp thì cuộc trò chuyện của cả hai đã kết thúc
Vì cậu ta đã đáp xuống để cậu ở trước cổng trường mà biến mất
Như cậu ta chưa từng xuất hiện vậy
Cảm giác ấy
Thật sự
Mơ hồ đến nổi cậu không phân biệt được là thật hay cậu đang mơ nữa
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"Là sao vậy nhỉ?"
———————————
RENG RENGGGGG RENGG RENGG
RENGGG
RENGGGGG
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Chết mình quên mất là phải lên lớp rồi. Trời ơi, chết mất thôi
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"Cầu trời lạy phật. Làm ơn thấy chưa lên lớp đi mà” *Cậu chạy nhanh nhất có thể mà phóng vèo lên lớp học*
———————
Ở TRONG LỚP
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Minamoto Shizuka
ShiZuKa MiNaMoTo
ShiZuKa MiNaMoTo
Dạ có
ShiZuKa MiNaMoTo
ShiZuKa MiNaMoTo
NovelToon
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Goda Takeshi
TaKeShi GoDa
TaKeShi GoDa
NovelToon
TaKeShi GoDa
TaKeShi GoDa
Dạ có em
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Suneo Honekawa
SuNeO HoNeKaWa
SuNeO HoNeKaWa
NovelToon
SuNeO HoNeKaWa
SuNeO HoNeKaWa
Dạ có em thưa thầy
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Nobi Nobita
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Nobi Nobita
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Em Nobita chưa đến à?
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Lại đến trễ nữa
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Thật là không hiểu nổi
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Nobita
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu kéo mạnh cửa ngay khi thầy nhắc tên mình mà thở hồng hộc vì mệt cố trả lời thầy* DẠ CÓ EMMMMM
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Trò lại đến trễ nữa rồi. Sao trò không cố gắng cải thiện mà cứ cố gắng đi trễ miết vậy hả Nobita? Đây là lần thứ mấy rồi *Thầy bực dọc mà mắng cậu vì cậu không chịu thay đổi cái tính trễ nải này. Không phải một lần mà rất nhiều lần rồi mặc dù thầy đã nhắc nhở nhưng cậu vẫn không sửa*
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Dạ..em xin lỗi thầy. Em hứa không có lần sau đâu ạ
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Lúc nào cũng chỉ hứa suông thôi trò có bao giờ làm được đâu mà nói
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Thật hết cách với trò
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Nay trò phải
Khi thầy giáo đang nói Dekisugi giơ tay lên xin phát biểu
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
*Cậu giơ tay lên mà mở lời nói với thầy* Dạ thưa thầy
Thầy Giáo
Thầy Giáo
*Thầy dừng lại mà quay mặt về phía Dekisugi mà hỏi* Sao vậy trò Deki?
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Dạ thưa thầy. Em thấy Nobita nay đã có tiếng bộ, hôm qua cậu ấy còn đi trễ đến mức không đến kịp giờ điểm danh
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Mà nay lại tới kịp giờ điểm danh
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Vậy là cậu ấy cũng đã cố gắng lắm rồi ạ
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Nên em mong thầy suy nghĩ lại việc phạt bạn ấy
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
NovelToon
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu liền nhìn Dekisugi đầy sự biết ơn* "Trời ơi cảm ơn cậu cậu đúng là ân nhân của tớ Dekisugi. Cậu ấy tốt vậy mà mình lại nghĩ xấu cho cậu ấy mình tồi tệ thật"
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
NovelToon
Thầy Giáo
Thầy Giáo
Được rồi trò ngồi xuống đi
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Vâng ạ
Thầy Giáo
Thầy Giáo
*Thầy quay về hướng cậu mà nói* Vì trò Dekisugi nói cũng có lý nên thầy sẽ tha cho em. Nên em về chỗ đi lần sau cố gắng phát huy
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Dạ vâng. Em cảm ơn thầy *Cậu tung tăng về chỗ ngồi với sự hạnh phúc vô bờ bến trong lòng* "Hên là có Dekisugi"
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"Hehe"
ShiZuKa MiNaMoTo
ShiZuKa MiNaMoTo
*Shizuka thì thầm nói chuyện với cậu về việc vì sao hôm nay cậu đến trường trễ vậy* Nobita sao hôm nay cậu đến trễ vậy?
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
NovelToon
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu thì thầm trả lời Shizuka* Tại hôm nay tớ bị tai nạn trên đường tới đây nên vậy *Cậu cười rồi nghiêm túc nghe giảng bài*
Trong khi đó
Cậu vẫn không biết rằng
Có người đang nhìn cậu
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
*Dekisugi nhìn chằm chằm vào cậu mà suy nghĩ* "Không biết họ đang nói chuyện gì nhỉ? Mà thôi kệ đi"
———————————
Sau một ngày học dài mệt mỏi thì cũng đã đến giờ ra về
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
"Phải mau về thôi" *Cậu cất sách vở vào cặp thì định chuẩn bị rời đi thì bị kêu lại*
TaKeShi GoDa
TaKeShi GoDa
*Jaian liền kéo cậu lại nói chuyện* Nay bọn mình có trận bóng chày đó. Nên hôm nay cậu phải đi đó nhé
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Nhưng hôm nay mình có việc bận rồi. Không đi được đâu
TaKeShi GoDa
TaKeShi GoDa
Cậu dám cãi lời tớ sao Nobita
TaKeShi GoDa
TaKeShi GoDa
NovelToon
TaKeShi GoDa
TaKeShi GoDa
Liệu hồn thì nay đi đánh bóng chày với tụi tớ không thì liệu hồn *Cứ thế Jaian được nước lấn tới mà đe doạ cậu rồi đi về*
SuNeO HoNeKaWa
SuNeO HoNeKaWa
Cậu bắt buộc phải đi đó
SuNeO HoNeKaWa
SuNeO HoNeKaWa
NovelToon
SuNeO HoNeKaWa
SuNeO HoNeKaWa
*Suneo nói xong cũng theo đuôi Jaian mà đi về* Jaian đợi tớ với
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu ủ rũ buồn bã vô cùng tại vì cậu thật sự không muốn đi tại nó phiền phức lắm* Haiz…mệt thật đó, làm sao bây giờ nếu mình đi thì lại bi Jaian đấm vì chơi dở cho mà coi mà không đi cũng không được
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Xong thật rồi
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu chán nản đến mức gương mặt thiếu sức sống hẳn đi* "Sao số mình khổ dữ vậy trời*
Khi đang đi trên hành lang của trường
Thì cậu bị Dekisugi gọi lại
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Này Nobita *Dekisugi kêu cậu rồi dừng lại*
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Có chuyện gì à?
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Tớ nghe nay cậu có việc bận nên là nếu cậu không thể chơi bóng chày được. Thì cứ để tớ *Cậu nói mà có chút ngượng*
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
……
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Cậu nói sao
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
Cậu sẽ chơi bóng chày hộ tớ á?
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
Đúng rồi
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Mắt cậu sáng bừng lên mà nắm lấy tay Dekisugi mà tỏ lòng biết ơn sâu sắ vô cùng* Tớ cảm ơn cậu nhiều lắm Dekisugi. Cậu đúng là người tốt
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
*Dekisugi thấy vui vì đã làm cho cậu cười* Không có gì đâu
NoBi NoBiTa
NoBi NoBiTa
*Cậu thả tay Dekisugi ra mà vẫy tay hẹn gặp cậu ấy rồi chạy về thật nhanh* "May quá đi"
DeKiSuGi HiDeToShi
DeKiSuGi HiDeToShi
*Dekisugi cũng vẫy tay chào tạm biệt nhưng nét mặt cậu có chút không vui* …..
————————————
Au
Au
Hết truyện rồi hehe..
Au
Au
Cảm ơn vì mọi người đã đọc
Hot

Comments

trần hoàng khang🥰😇🌚😈

trần hoàng khang🥰😇🌚😈

tóc trắng là luka pk mí bồ

2024-07-21

0

Shaelyn

Shaelyn

sao flop z chèn..

2024-05-16

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play