[ Chu Tô ] Yêu Anh Em Đau Lắm.
Chap 3:
Cậu bước vào đến trường cũng là lúc chuông kêu thông báo vào lớp.
Tô Tân Hạo - cậu
* lê từng bước chân nặng nề vào lớp *
Tô Tân Hạo - cậu
* vào đến chỗ ngồi gục mặt xuống bàn *
Trần Dương
Cậu làm sao vậy? Mệt à? * lo lắng *
Tô Tân Hạo - cậu
Mình không sao cậu đừng lo. * mỉm cười *
Trần Dương
Nếu mà mệt thì xin cô xuống phòng y tế biết chưa. * nhìn cậu lo lăng nói *
Tô Tân Hạo - cậu
Mình biết rồi. * gục mặt xuống bàn tiếp *
Trần Dương chính là bạn cùng bàn của cậu. Cậu ta rất tốt trước kia khi hắn không còn quan tâm đến cậu nữa thì cũng chỉ có Trần Dương quan tâm đến cậu...
Thật ra không phải chỉ có mỗi Trần Dương quan tâm đến cậu, còn có 2 người khác nữa nhưng mà họ lại không có ở đây...
3 năm trước họ đã bỏ đi đâu mất rồi, bỏ cậu lại một mình. Khi đó cậu vô cùng buồn và khổ sở vì những người hiểu cậu, quan tâm cậu nhất đã biến mất, không còn ở bên cậu nữa..
Chỉ còn mỗi Trần Dương người bạn này vẫn còn bên cậu. Có lẽ cậu không biết một điều đó là Trần Dương thích thầm cậu..
Chu Chí Hâm - hắn
* đi vào lớp *
Chu Chí Hâm - hắn
* liếc nhìn cậu một cái rồi ngồi vào chỗ ngồi *
Hắn tuy hơn cậu một tuổi nhưng vì trước đó gia đình hắn có việc nên hắn học muộn một năm cho nên bây hắn mới học cùng lớp với cậu.
Giáo Viên
* bước vào lớp *
Đa NV ( nữ )
HS : Chúng em chào cô ạ.
Đa NV ( nam )
HS : Chúng em chào cô ạ.
Giáo Viên
Được rồi các em mở sách toán trang 83 ra chúng ta học bài mới.
Giáo Viên
.... * giảng bài *
Giáo Viên
Được rồi cả lớp ra chơi đi. * đi ra ngoài *
Đa NV ( nam )
HS : Aiza cuối cùng cũng hết tiết toán rồi.
Đa NV ( nữ )
HS : Đi xuống canteen thôi.
Trần Dương
Hạo Hạo cậu ở đây đợi mình mình đi mua đồ ăn cho cậu. * nhìn cậu nói *
Tô Tân Hạo - cậu
Làm phiền cậu rồi. * nhìn Dương cười *
Trần Dương
Phiền gì chứ. * xoa đầu cậu *
Cả lớp bây giờ không còn ai hết chỉ còn mỗi hắn và cậu mà thôi.
Tô Tân Hạo - cậu
... * im lặng gục mặt xuống bàn *
Chu Chí Hâm - hắn
Tô Tân Hạo. * lạnh nhạt *
Tô Tân Hạo - cậu
Dạ? * ngẩng mặt lên nhìn hắn *
Chu Chí Hâm - hắn
Lúc tan học tôi có chút việc ở trường lên về muộn.
Chu Chí Hâm - hắn
Cậu nhớ đưa Uyển Uyển về nhà an toàn không được để em ấy bị làm sao.
Chu Chí Hâm - hắn
Biết chưa? * nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng *
Tô Tân Hạo - cậu
... * im lặng một chút *
Tô Tân Hạo - cậu
Em sẽ đưa em ấy về nhà an toàn...
Chu Chí Hâm - hắn
Ừm. * lạnh *
Tô Tân Hạo - cậu
* gục mặt xuống bàn để hắn không nhìn thấy gương mặt khổ sở của mình *
Ha lại nữa rồi tim cậu lại đau nữa rồi, rõ ràng đây là trái tim của cậu mà tại sao cứ đau vì hắn vậy...
Đã bảo là ngừng yêu anh ấy đi mà tại sao nó lại không nghe lời cậu chứ...
Rõ ràng đây là trái tim cậu cơ mà tại sao cứ đau vì người khác...
Hắn rất ít khi nói chuyện với cậu, thật ra là không bao giờ thèm nói chuyện với cậu nếu mà hắn nói với cậu thì đều là về... Tô Uyển.
Chứ chưa bao giờ là nói về cậu cả.
Cậu rất muốn hắn nói chuyện với cậu nhưng khi hắn nói rồi lại khiến cho cậu đau lòng không thôi.
Trần Dương
...Hạo Hạo. * cầm bịch đồ ăn đi vào lớp *
Trần Dương cứ cảm thấy có gì đó không đúng liền hỏi cậu.
Trần Dương
Làm sao vậy. * nhẹ nhàng hỏi cậu *
Tô Tân Hạo - cậu
Không có gì đâu tớ chỉ là hơi buồn ngủ thôi. * cố gắng nở nụ cười *
Trần Dương
....* im lặng nhìn cậu *
Trần Dương nhìn nụ cười kia của cậu là biết ngay cậu đang buồn, nhìn nụ cười đấy của cậu cậu ta liền cảm thấy rất đau lòng. Cậu ta quá hiểu cậu cho nên biết kia chỉ là nụ cười giả tạo che dấu đi cảm xúc thật sự của cậu.
Cậu bé này vẫn như vậy vẫn luôn dấu diếm nỗi đau trong mình mà không thể hiện ra bên ngoài.
Dù có đau đến đâu vẫn nở nụ cười trên môi khi đối mặt với người khác, rồi khi không có ai lại tự mình gặm nhấm nỗi đau đó.
Suốt chừng ấy năm cậu diễn quá giỏi, giỏi đến nỗi không ai nhận ra cậu đang đau hay đang buồn gì cả.
Nếu không phải quen biết cậu từ lâu thì có lẽ cậu ta cũng không thể nhận ra được cảm xúc của cậu, không biết cậu đang vui hay đang buồn.
Mà nỗi buồn của cậu lại toàn do những người được gọi là 'gia đình' tạo nên.
Và còn một người nữa khiến cậu càng đau buồn hơn. Chính là hắn_ Chu Chí Hâm.
Trần Dương biết cậu yêu hắn rất nhiều, nhưng tình yêu cậu dành cho hắn từ đầu đến cuối chỉ là đơn phương mà thôi. Chỉ có thể nhìn được nhưng lại không với tới được...
Trần Dương cũng yêu cậu vẫn luôn ở phía sau cậu, nhưng cậu lại không chịu quay lại nhìn. Cậu chỉ mải nhìn về phía trước mà không biết phía sau vẫn luôn có người nhìn cậu, đợi cậu.
Trần Dương không dám nói với cậu, sợ khi nói với cậu rồi đến tư cách làm bạn sẽ không được nữa.
Cứ như thế có hai người cố chấp, một người luôn cố chấp với tình yêu không thể chạm vào được. Còn một người thì cố chấp yêu mà không dám nói ra chỉ vì sợ không thể tiếp tục làm bạn được nữa.
Tô Tân Hạo - cậu
Cậu không phải nói đi mua đồ ăn sao? Đồ ăn đâu? * nói sang chủ đề khác *
Trần Dương
À ừm đây. Mình mua bánh và sữa cho cậu. * đưa cho cậu *
Tô Tân Hạo - cậu
Cảm ơn cậu nha. * mỉm cười *
Trần Dương
Đừng cảm ơn. * xoa đầu cậu *
Trần Dương
" Cậu cảm ơn như vậy tôi cảm thấy rất xa cách "
Tô Tân Hạo - cậu
* cười không nói gì *
Vẫn vậy chỉ có Trần Dương từ trước đến giờ còn quan tâm đến cậu...
Hắn từ nãy đến giờ ngồi nghe cuộc nói chuyện của cậu và Trần Dương nhưng lại chả quan tâm gì mấy cả...
Hắn cảm thấy vô vị, chán ngắt.
Chả có gì hay ho cả, bây giờ hắn chỉ muốn đi gặp Tô Uyển mà thôi...
Comments
ʙᴀᴇ┊ʟιɴн 🧸🎀
Thôi anh cưới Hạo Ca ln đi
2025-04-04
3
♠︎『Wendy』♠︎
coi chừng rớt cặp xi nhan 😇
2025-04-07
2
Xiao Song(WenXuan🐺🐟)
Mặc dù anh là nam8 thôi nhưng thấy khúc này anh tốt vcl
2025-05-18
1