[Englot] Em Lại Được Ngắm Bầu Trời, Chỉ Khác Là Qua Đôi Mắt Của Tôi
CHAP 3
công việc ở Bangkok bây giờ một mình bà Austin quản lý, không chỉ riêng việc ở tập đoàn mà còn một vài lí do khác dẫn đến việc bà Austin muốn chuyển Charlotte đến chi nhánh ở Phuket.
vừa kết thúc cuộc họp, ở ngay sảnh tập đoàn đã có tiếng cãi nhau rất lớn, vì không thể để việc này mãi diễn ra nên bà Austin đã tự mình đứng ra muốn giải quyết êm xuôi việc này.
Ông Wilattogon
cậu có muốn mất việc không mà dám ngăn cản tôi hả ? (lớn tiếng)
Ông Wilattogon
tôi nói là tôi muốn tìm chủ tịch của tập đoàn này, mau tránh đường
Bảo vệ
xin lỗi thưa ông, hiện giờ chủ tịch đang có một cuộc họp ạ, nếu như có thể ông với cậu có thể ngồi chờ ở phòng khách ạ (đứng ngáng đường)
Donovan Wilattogon
mày là con mẹ gì mà dám ra lệnh cho bố tao hả !? (nắm cổ áo bảo vệ)
Bảo vệ
xin cậu hãy giữ tự trọng
mọi người xung quanh đi ra đi vào đều bàn tán liên tục, họ đã từng thấy người con trai đó đến đây tìm Charlotte nhưng xảy ra cãi vã lớn nên đã bị bảo vệ kéo ra ngoài, hôm nay lại một lần nữa đến đây, đích thân muốn gặp chủ tịch của tập đoàn.
Donovan Wilattogon
mày muốn tao đánh cho mày một trận không hả !? (tức)
Thư ký
mọi người về chỗ làm việc đi !
Bà Austin
hai người đến đây muốn làm loạn tập đoàn của tôi sao ? đã vậy cậu còn muốn đánh người của tôi ? (đi đến)
Donovan Wilattogon
đâu có ạ…mẹ vợ ! (mỉm cười)
Bà Austin
tôi đã nhận cậu là rể bao giờ mà gọi tôi là mẹ vợ ? ông muốn đến đây tìm tôi về vấn đề gì ?
Ông Wilattogon
tôi có chuyện muốn bà phải làm rõ cho tôi (nghiêm túc)
Bà Austin
vậy mời ông qua phòng khách
ở phòng khách ông cũng không nói nhỏ đi bao nhiêu mà còn làm to chuyện hơn, ông ta quát ầm lên trong văn phòng.
Bà Austin
tôi nghĩ chuyện này cả hai bên đều đã nói rõ với nhau, không ngờ hôm nay ông vẫn mặt dày đến đây tìm tôi
Ông Wilattogon
hừ, ba mẹ đặt đâu con ngồi đó, bà ép nó một chút là nó đã đồng ý hôn sự này rồi
Ông Wilattogon
do bà quá dễ dãi
Bà Austin
tôi đâu có đồng ý cho cậu con trai của ông làm rể nhà này mà tôi phải ép uổng con bé ? (cười khinh)
Donovan Wilattogon
bác ! chúng cháu yêu nhau mà
Bà Austin
yêu nhau ? nếu con bé thật sự yêu cậu thì tôi việc gì phải ép, hai bố con cậu cũng đâu cần đến đây tìm tôi ngày hôm nay
Bà Austin
con tôi không phải là một món đồ mà cân mua đo đếm, nó muốn yêu ai đó là chuyện của nó
Donovan Wilattogon
nhưng cháu thật sự yêu em ấy…
Bà Austin
cậu yêu con bé sao ? một tên thiếu gia chỉ biết ăn bám bố mẹ như cậu mà cũng dám mở mồm ra nói với tôi câu đó sao ? (liếc xéo)
Ông Wilattogon
bà đừng có ăn nói quá đáng ! (đập mạnh xuống bàn)
Bà Austin
ông làm hùng hổ với ai ?
Bà Austin
nói đến vậy thì người thông minh sẽ tự hiểu, ông với con trai ông bước ra khỏi đây đi trước khi tôi đối xử tệ với bố con ông ! (đứng dậy rời đi)
bà Austin rời khỏi phòng khách để lại cho bố con ông ta cục tức và sự nhục nhã không có gì có thể rửa sạch, hắn bị bà ấy chà đạp như vậy thì một người chỉ biết sĩ diện như hắn cũng không thể xoá đi được cơn giận trong lòng.
Charlotte Austin
[họ lại đến tìm mẹ sao ạ ? con không ngờ anh ta với ông ta lại mặt dày như vậy]
Bà Austin
[con yên tâm, mẹ đã giải quyết tạm thời ổn rồi nhưng mẹ nghĩ thằng con quý tử của ông ta sẽ sớm tìm ra con thôi, con nhớ cẩn thận đó]
Charlotte Austin
[vâng, con biết mà. dù có tìm ra con thì cũng không thay đổi được gì đâu ạ]
Bà Austin
[cẩn thận vẫn tốt hơn, con nghỉ ngơi vài hôm đi rồi hãy đến công ty, ta có việc bận rồi, nói chuyện với con sau]
Charlotte Austin
[vâng, tạm biệt mẹ] (cúp máy)
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
sao vậy ? lại là chuyện của mày với thằng cha kia sao ? (ăn hoa quả)
Charlotte Austin
hai bố con họ đến tận tập đoàn kiếm mẹ tao, tao không ngờ họ mặt dày đến vậy
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
chuyện của mày với hắn nên giải quyết sớm đi chứ để lâu không tốt
Charlotte Austin
tao sợ gì chứ ?
Charlotte Austin
mày không biết tao có 10 năm kinh nghiệm với taekwondo sao ?
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
biết chứ, tao còn sợ mày mà
Charlotte Austin
ra ngoài mua một chút đồ đi, ở đến ngày thứ 2 rồi vẫn không biết siêu thị nằm ở đâu (cầm túi xách)
hai người vừa bước ra ngoài thì nhìn thấy Engfa chuẩn bị đi vào thang máy, cả hai chạy tới bên cạnh để kịp vào thang máy, tiếng đập liên tục khiến Engfa không biết rõ là ai phải đề phòng ôm chặt lấy gậy chỉ đường của mình.
Charlotte Austin
đừng sợ, tôi đây !
Engfa Waraha
à…là hai người sao ?
Engfa Waraha
làm gì mà vội vậy ? tôi tưởng có người lạ nên đề phòng (mỉm cười)
Charlotte Austin
chị tính xuống tầng mấy ?
Engfa Waraha
xuống tầng 1 luôn, tôi có việc muốn nhờ Meena đưa đi
Charlotte Austin
(bấm tầng 1)
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
vậy có thể cho em đến siêu thị không ? em với Charlotte muốn mua một chút đồ
Engfa Waraha
được, hình như nó đang đợi dưới tầng rồi, lát kêu nó chở đi luôn (gật đầu)
xuống đến tầng 1 đã gặp được Meena, khi thấy Charlotte và Aoom đi cùng Engfa thì có chút ngạc nhiên nhưng cũng nở nụ cười với cả hai người.
Engfa Waraha
Meen, đưa họ đến siêu thị đi
Meena Rina Chatamonchai
hai người muốn đi siêu thị sao ? cũng tiện đường nên xe tôi chở đi luôn
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
tại tụi em không biết mua đồ ở đâu nên nhờ hai người vậy
Meena Rina Chatamonchai
không sao đâu, hai người đưa Fa ra xe giúp tôi nhé, tôi đi lấy chìa khoá nhà nãy để quên (chạy đi)
Charlotte Austin
đi đường này (nắm tay Fa)
Charlotte Austin
sao vậy ?
Engfa Waraha
à…không có gì, chúng ta đi thôi… (ngập ngừng)
Engfa Waraha
“em ấy nắm tay mình”
Charlotte Austin
chị cúi thấp xuống không đụng đầu bây giờ (giơ tay lên đỡ)
Engfa Waraha
à, cảm ơn… (cúi thấp người)
cái nắm tay của Charlotte khiến tim Engfa muốn bay ra khỏi lồng ngực, cô im lặng suốt dọc đường đến siêu thị.
Charlotte Austin
mà Engfa, chị trước giờ có yêu ai chưa ?
Charlotte Austin
chị có từng yêu ai chưa ?
Meena Rina Chatamonchai
(nhìn Fa lo lắng)
Engfa Waraha
à, cũng có… (gượng cười)
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
vậy người đó chắc chắn phải đẹp lắm, mà hình như người ấy không ở gần chị ?
Engfa Waraha
“đâu có, rất gần”
Engfa Waraha
(mỉm cười) là tôi yêu cô ấy nhưng cô ấy không biết tôi
Charlotte Austin
sao cơ ? cô ấy còn không biết đến sự tồn tại của chị sao ? chị yêu cô ấy bao lâu rồi ?
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
6 năm ? vậy giờ chắc cô ấy lấy chồng rồi đó chứ ?
Engfa Waraha
hình như là chưa…
Charlotte Austin
thôi, đừng chờ nữa, chị có thể yêu một người khác mà
Engfa Waraha
một người mù như tôi thì yêu người ta chỉ là gánh nặng thôi, với cả tôi còn trẻ nên chưa muốn yêu
Meena Rina Chatamonchai
à, đến siêu thị rồi !
Meena Rina Chatamonchai
hai người mau vào đi, khi nào mua đồ xong, gọi cho tôi thì tôi sẽ quay lại đón hai người
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
vậy cho em số được không ?
Meena Rina Chatamonchai
được chứ, số của tôi là 0904188xxx, lúc nào xong cứ gọi điện cho tôi
Aoom Thaweeporn Phingchamrat
được, cảm ơn nhé
Charlotte Austin
khoan đã…có thể cho tôi xin số điện thoại của chị được không ? (hỏi Fa)
Engfa Waraha
hả ? cô hỏi tôi sao ?
Engfa Waraha
à…được, không sao cả, mặc dù tôi ít dùng đến điện thoại nhưng cũng có điện thoại (mỉm cười)
Engfa Waraha
0393522xxx, đó là số của tôi
Charlotte Austin
được rồi, cảm ơn (mỉm cười)
sau khi cả hai vào được siêu thị thì Meena mới quay sang nói chuyện được với Engfa, ngồi trên xe nãy giờ cũng khiến Engfa thở không kịp với mấy câu hỏi khó của Charlotte.
Meena Rina Chatamonchai
mày ổn không, Fa ?
Engfa Waraha
tao không sao, đến bệnh viện đi, tao muốn kiểm tra định kì, đừng nghĩ gì nhiều
Engfa Waraha
không ngờ em ấy vẫn vui tính như vậy (mỉm cười)
bóng dáng của Charlotte vẫn không hề phai mờ trong tâm trí của Engfa, mặc dù chỉ nhớ được dáng vẻ trước kia của Charlotte nhưng cô nghĩ Charlotte bây giờ đã là một người trưởng thành, xinh đẹp hơn rất nhiều, đó là một động lực mong muốn của Engfa khi chữa mắt.
Comments
Englot<3
s ba iu má mà má nói v
2024-10-26
5
Englot<3
chị yêu em đó😉
2024-10-26
4
con tác giả thích ngược
bậy r
2024-01-18
7