Chương 𝟑: Kẹo Hồ Lô

Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ngọc Lệ, Ngọc Lệ, ngươi ăn không?
Nhã Tịnh hớn hở đưa cây kẹo hồ lô ra trước mặt nàng, nụ cười của nhóc ấy giống như hoa hướng dương tỏa sáng trong đêm tối mờ mịt.
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ngươi lấy từ ở đâu vậy?
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Nhị tiểu thư bảo bọn ta muốn làm gì với mấy thứ này thì làm
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Nên chúng ta chia ra mỗi người một cây
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Vậy không để lại cho họ ăn đi, đem cho ta làm gì?
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ể? Nhị tiểu thư lại đánh ngươi à?
Nhã Tịnh xoa nhẹ lên trán đang bị thương của nàng, lấy ra một mảnh vải trắng băng lên vết thương.
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Không có, ta tự làm mình bị thương
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ngươi lại nói dối!
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ta chơi với ngươi từ nhỏ, không biết tính tình của ngươi chắc?
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Mau khai thật cho ta, không ta lấy cây kẹo hồ lô này đánh lên đầu ngươi
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ài, thật là…
Ngọc Lệ khẽ gật đầu, mi mặt rũ xuống đất. Nhã Tịnh sợ bản thân lỡ lời, sợ nàng buồn nhanh trí chuyển chủ đề.
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Lệ Lệ, lúc sáng ta được đại tiểu thư tặng cho một cây trâm, tiểu thư cũng có đề cập đến "lễ cập kê"
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ta có hỏi nhưng mà người chỉ cười, không nói cho ta biết. Ngươi có biết nó là lễ gì không á?
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ha ha ha!
Ngọc Lệ không nhịn được cười phá lên, đôi mắt có phần híp đi.
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
*Cười rồi*
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ngươi ngốc thật đấy!
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ta không biết nên mới hỏi mà! Với lại ta cũng không có ngốc, người ngóc là ngươi đó!
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Được! Được! Được!
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ta ngốc, ta ngốc
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Vậy ngươi mau nói cho ta biết đi
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ngươi lại gần đây
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ò
Nhã Tịnh kề sát vào người Ngọc Lệ, sau khi nghe nàng nói, gương mặt cô nhóc bỗng chốc chuyển sang màu phím đỏ.
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ngươi nói bậy gì đấy
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ta đường đường chỉ là một nha hoàn, làm gì có cái gọi là lễ trưởng thành chứ? Ngươi bớt đùa đi
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ta không đùa, tin hay không tùy ngươi
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Công nhận đại tiểu thư chiều ngươi thật đấy
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Đại tiểu thư tính tình hiền lành mà, chỉ có nhị tiểu thư tính nóng
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Sơ hở lại đánh người hầu
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Còn tam thiếu gia thì ham chơi lắm, không ai quản được
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Ấy, sắp đến giờ sắc thuốc cho người rồi
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ừm, vậy trở về đi
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Kẹo hồ lô nhớ ăn hết đấy, ta mà biết ngươi không ăn không uống là biết tay ta
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Tiêu Ngọc Lệ (nàng)
Ừm, biết rồi
___________________________
Vân Uyển (đại tỷ)
Vân Uyển (đại tỷ)
Nhã Tịnh à…khụ…khụ…
Vân Uyển (đại tỷ)
Vân Uyển (đại tỷ)
*Đâu rồi không biết*
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Tiểu thư, ta về rồi
Vân Uyển (đại tỷ)
Vân Uyển (đại tỷ)
Nãy giờ đi đâu đấy? Chạy nhanh như vậy có muốn uống chút nước không?
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Đa tạ chủ tử
Nhã Tịnh cầm lấy tách trà uống cạn một hơi, hớt ha hớt hải chạy xuống căn bếp.
Vân Uyển (đại tỷ)
Vân Uyển (đại tỷ)
Ngươi làm gì thì cũng chậm thôi, không có ngày té đấy
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Không có đâu, người yên tâm đi
Vân Uyển (đại tỷ)
Vân Uyển (đại tỷ)
Cần ta phụ giúp gì không?
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Chủ tử, người thân là cành vàng lá ngọc
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Lại thường xuyên nhiễm hàn khí, nên ở khuê phòng nghỉ ngơi sẽ tốt hơn
Vân Uyển (đại tỷ)
Vân Uyển (đại tỷ)
Vậy ta ở cùng ngươi
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Bạch Nhã Tịnh (cô nhóc)
Vâng
Hot

Comments

Shanina

Shanina

chỉ có chủ tử này tính tình rất hiền lành và lòng dạ rất là tốt bụng

2025-01-19

1

하 리

하 리

Lần đầu có người quan tâm nu9 thật lòng

2024-11-26

1

하 리

하 리

Giống bị bệnh

2024-11-26

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play