Chương 2. Bữa cơm gia đình

Dẫu biết sai, nhưng hắn lại không sửa đổi, càng không cho phép cô rời đi, đơn giản vì trong tim hắn là chấp niệm tình yêu với cô.

Bên cạnh hắn không thiếu phụ nữ, xinh đẹp có, nóng bỏng có, làm hắn thỏa mãn cũng có. Nhưng, không một ai có thể hiểu hắn bằng cô, cũng chỉ có mình cô chấp nhận bỏ ra thanh xuân chờ đợi hắn.

6 năm bên nhau không ngắn cũng không dài, thanh xuân cô cho hắn chỉ 6 năm, còn hắn yêu cô thầm lặng 10 năm, thời gian đủ để trái tim hắn chứa đựng duy nhất mình Yến Vỹ Điệp, đây mới chính là lí do hắn giam cầm cô.

- Vỹ Điệp, đời này tôi không buông em đâu.

Từ đầu, khi bước con đường đen tối Yên Đới Nam vốn không muốn cho Vỹ Điệp biết sự thật, định cả đời này giấu kín. Vậy mà, ông trời không giúp hắn, vừa kết hôn ba tháng cô vợ này không yên phận, vô tình mở được mật thất của hắn, biết được tất cả sự thật.

Yên Đới Nam không còn con đường biện minh, miễn cưỡng công khai, mặc dù biết cô sẽ thất vọng. Nhưng hắn vẫn không bỏ rơi cô, định từ từ dùng lời lẽ và chân tình khuyên cô ngoan ngoãn ở lại bên cạnh. Cuối cùng hắn đã thua, khi hắn thay đổi cũng là lúc mất đi tình cảm của cô.

Bên cạnh hắn giờ là danh vọng và quyền lực, tình yêu thật sự sớm đã trở thành thứ xa xỉ.

Yến Vỹ Điệp sống ở đây đều bị hắn giám sát 24/24, nửa bước cô cũng không thể rời khỏi dinh thự.

Trước cửa phòng của cô luôn có người hầu đứng canh chừng, cô cũng đã quen với những gương mặt vô tình này, vào phòng luôn chốt cửa không cho bất cứ người nào làm phiền.

Cô gái ảm đạm ngồi trên bàn trang điểm, tức giận một lúc đầu óc cũng bình tĩnh lại, trong căn phòng tẻ nhạt cô nhìn bộ dạng thảm hại của mình trước tấm gương lớn.

Hơn một năm qua cô luôn hy vọng có thể dùng chuyện ly hôn để Yên Đới Nam hồi tâm chuyển ý, dừng lại trước khi nhận kết đắng, vậy mà cuối cùng hắn vẫn luôn chọn con đường danh vọng.

Còn cô, trở thành một kẻ tàn tạ trong mắt người khác, ngày tháng qua đi cô không còn nhớ rõ, nhan sắc tàn phai nhanh chóng như đóa hoa sớm nở chiều tàn, còn đâu bộ dạng của một cô gái nhu mì đoan trang.

Một chút cũng không nhìn ra cô giống con người, đến bản thân còn chán ghét chính mình thì người khác nghĩ gì về cô ?

Yến Vỹ Điệp bây giờ mới chú ý, đã quá lâu để bản thân bê tha, đến lúc cô phải vực dậy, thay đổi cách sống, thay đổi kế hoạch tìm tự do cho mình.

Cô mạnh dạn lấy cây kéo trong ngăn tủ, tự cắt đi mái tóc dài luộm thuộm, tân trang lại gương mặt xấu xí.

Cả một buổi chiều cô nhốt mình trong phòng, cho đến khi có tiếng gõ cửa nhắc nhở.

"Phu nhân, đến giờ dùng cơm rồi ạ."

Dinh thự của Yên Đới Nam có một quy tắc, ngày 3 bữa cơm người trong gia đình điều phải có mặt cùng dùng bữa, không được phép từ chối với bất kỳ lí do gì.

Người vắng mặt sẽ bị hắn trừng phạt, chỉ khi hắn bận hoặc có chuyện đột xuất thì bữa cơm ấy mới được phép hủy bỏ.

Yến Vỹ Điệp quen tính quen nết của hắn, gia đình của cô còn trong tay hắn nên tuyệt nhiên không thể chống đối.

Khi nghe tiếng nhắc nhở, cô chủ động rời khỏi phòng, lúc này người làm trông thấy cô điều ngẩn người, tròn mắt kinh ngạc.

Mái tóc dài nay lại ngắn chỉ còn ngang đến ngực, phần tóc mái còn cắt theo kiểu Hime của con gái Nhật Bản, trông thật phá cách. Vỹ Điệp còn tự mình trang điểm, không nhẹ nhàng, môi đỏ đậm mày kẻ cao cực kì sắc sảo. Không đồ bộ dơ dáy, mà thay hẳn bộ váy dài kiêu sa.

Sự thay đổi đột ngột khiến người ta phải ớn lạnh, phu nhân xấu xí lôi thôi suốt hơn một năm trời nay lại chau chuốt nhan sắc của mình.

Yến Vỹ Điệp cao ngạo lướt qua người làm, kiêu ngạo nhả giọng.

"Vào dọn dẹp trong phòng tôi đi."

Nói một câu duy nhất rồi rời đi, cô xử sự lạ lùng làm người ta phải đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bình thường cô không bao giờ nhờ vả tới ai, coi mình chẳng khác nào người làm trong biệt thự, giặt giũ dọn dẹp đều tự tay làm, nay lại mở miệng yêu cầu cứ như bị ai nhập.

.....

Trong căn phòng ăn sang trọng, ngọn đèn pha lê ở giữa soi rực từng ngóc ngách, chiếc bàn dài sớm đã đầy ắp thức ăn và rượu thượng hạng chờ đợi.

Người đàn ông ngồi ở trung tâm vẫn luôn cầm trong tay sấp tài liệu cắm mặt vào đó trông thật bận bịu.

Bên cạnh Yên Đới Nam đương nhiên không thiếu sự có mặt của hai cô vợ bé, Uyển Hà, Tịch Nhan. Hai người này theo hắn từ khi hắn sang nước ngoài lập nghiệp, cho đến nay thì được lên làm vợ bé, là những cánh tay trợ giúp hắn trong công việc.

Yến Vỹ Điệp bình tĩnh ngồi vào vị trí của mình, chỗ của cô đối diện với ba người kia, hoàn toàn biệt lập.

"Ây dô, hôm chị cả lạ nhỉ? Lâu nay không ăn diện, nay lại xinh đẹp thế kia?

Thật là không nhận ra chị nha."

Giọng nói châm biếm, Tịch Nhan cố ý cười khinh bạc, cô ta là vợ hai của Yên Đới Nam, được đánh giá xinh đẹp nhất trong dinh thự, nhan sắc của Yến Vỹ Điệp đối với cô ta chỉ là hạng tầm thường so với mỹ nhân.

"Tịch Nhan, là do trước đây cô chưa từng thấy tôi ăn diện, bây giờ tôi chỉ đang trở về con người khi xưa, chứ không phải tôi lạ."

Vỹ Điệp chẳng chịu thua kém, miệng lưỡi sắc như dao đối đáp lại, ánh mắt xấc xéo làm cho người ta khó chịu.

Từ trước đến giờ ai nói gì cô gái này cũng đều lựa chọn im lặng như người câm, Tịch Nhan nói một cô không dám cãi lại dù nửa câu, nay lại dám huênh hoang khiến cho Tịch Nhan cảm thấy như sắp bị đe dọa, đứng ngồi không yên.

Uyên Hà vốn hùa theo Tịch Nhan, cũng có cảm giác không an toàn với Yến Vỹ Điệp mà miễn cưỡng mở miệng nói.

"Chị cả, ăn bữa cơm gia đình đâu cần phải ăn diện lộng lẫy như vậy?"

Yến Vỹ Điệp ngoài ý muốn cười trào phúng, nhìn cũng chẳng buồn nhìn, thong dong đáp.

"Tôi ăn mặc hay có làm bất cứ thứ gì cũng không liên quan đến mấy người.

Nếu thấy tôi làm lố thì mấy người cũng tự đề cao bản thân lên đi, cần gì hạ thấp mình để kéo tôi xuống."

"Chị..."

"Đủ rồi!"

Giọng nói thét ra lửa, hai cô gái giật mình nuốt khí lạnh, biết người đàn ông đang nổi giận không một ai dám hó hé.

Yên Đới Nam liếc Vỹ Điệp một cái cũng không có, hắn bình thản đưa sấp tài liệu cho người hầu, giọng lạnh lẽo nói.

"Ăn cơm đi."

Như một hiệu lệnh, cả bốn cùng dùng bữa cơm gia đình trong căng thẳng, Yến Vỹ Điệp luôn giữ vẻ ảm đạm ăn no bụng rồi đứng dậy rời đi.

Hắn cũng không gọi cô, quan sát thì chỉ thấy hắn lườm bóng lưng cô rất đáng sợ, hệt như hình viên đạn bắn xuyên tim.

Người ta chỉ biết vẻ ngoài khó đoán của hắn, không ai biết được lòng hắn lại dao động.

Hot

Comments

Nguyễn Nguyệt

Nguyễn Nguyệt

tiên sư nhà a yêu người ta lại còn làm người ta đau lòng

2023-11-20

7

Ngô Huệ

Ngô Huệ

anh yêu chị 10 năm mà rước thêm 2 cô vợ về đến chịu với anh

2023-10-20

0

mẹ nuôi na8 mẹ ruột na9

mẹ nuôi na8 mẹ ruột na9

bí mật trong kho của na9 là gì?
yêu nu9 10 năm mà ngoại tình công khai
yêu dữ ch, gặp tui tui né 9 hướng. tuk lại lồng ngực

2023-10-09

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1. Ly hôn
2 Chương 2. Bữa cơm gia đình
3 Chương 3. Đồ cặn bã ( H nhẹ )
4 Chương 4. Lấy đồ
5 Chương 5. Cúp điện
6 Chương 6. Nụ cười duyên
7 Chương 7. Đới Nam ( H + )
8 Chương 8. Hồi ức
9 Chương 9. Thật chướng mắt
10 Chương 10. Nói dối
11 Chương 11. Mạnh miệng
12 Chương 12. Nghỉ mát ( H nhẹ )
13 Chương 13. Lấy lòng
14 Chương 14. Hơn thua
15 Chương 15. Chấm dứt tia cơ hội
16 Chương 16. Miễn là có thể thoát khỏi hắn
17 Chương 17. Tai nạn không chết
18 Chương 18. Anh là chồng em
19 Chương 19. Mất trí
20 Chương 20. Anh mong rằng điều này sẽ thành mãi mãi
21 Chương 21. Bảo vệ tình nhân
22 Chương 22. Nằm dưới đất
23 Chương 23. Như chị em trong nhà
24 Chương 24. Chỉ có 3 người là đủ
25 Chương 25. Bán rẻ thân xác ( H nhẹ )
26 Chương 26. Thả lỏng nào ( H+ )
27 Chương 27. Há miệng ra ( cao H )
28 Chương 28. Yêu em đến chết ( cao H )
29 Chương 29. Em không được phép đi lung tung một mình
30 Chương 30. Quấy rối
31 Chương 31. Tiếp cận
32 Chương 32. Đến công ty
33 Chương 33. Trật tự
34 Chương 34. Gây xích mích
35 Chương 35. Phỏng
36 Chương 36. Kẻ thấp bé hơn phải chịu tội
37 Chương 37. Phù Oánh
38 Chương 38. Vệ sĩ
39 Chương 39. Trả lại một chút
40 Chương 40. Phòng giam
41 Chương 41. Trả lại cho chủ
42 Chương 42. Uất ức
43 Chương 43. Giả tạo
44 Chương 44. Có cầu cũng không thể
45 Chương 45. Cô không mất trí nhớ
46 Chương 46. Cô là người phụ nữ tôi thích
47 Chương 47. Tôi chờ em liên lạc
48 Chương 48. Nắm chắc được bao nhiêu phần thắng ?
49 Chương 49. Khóc
50 Chương 50. Là anh sai
51 Chương 51. Cược một ván đỏ đen
52 Chương 52. Thỏa hiệp
53 Chương 53. Trúng thưởng
54 Chương 54. Sắp đặt
55 Chương 55. Nhất định phải là em
56 Chương 56. Thích dùng cả lời hoa mỹ và hành động chứng minh
57 Chương 57. Cam kết
58 Chương 58. Từng hứa không làm tổn thương cô ấy
59 Chương 59. Thai ngoài tử cung
60 Chương 60. Ghen
61 Chương 61. Đừng dại dột
62 Chương 62. Chiếc ô
63 Chương 63. Âm mưu
64 Chương 64. Vu oan giá họa
65 Chương 65. Không thể giữ cái thai
66 Chương 66. Mất rồi
67 Chương 67. Nhất định không nhân nhượng
68 Chương 68. Quân cờ
69 Chương 69. Em không bước một mình đâu
70 Chương 70. Đến lúc nếm mùi địa ngục
71 Chương 71. Tin nhầm người
72 Chương 72. Kết đắng
73 Chương 73. Giao dịch
74 Chương 74. Kế hoạch đã đi gần hết
75 Chương 75. Quy tắc đạo đức
76 Chương 76. Phòng của em
77 Chương 77. Chứng cứ ở đâu trong căn phòng này ?
78 Chương 78. Cánh cửa bí mật
79 Chương 79. Con đường liều mạng
80 Chương 80. Dinh thự bốc cháy
81 Chương 81. Có giỏi thì giết tôi đi
82 Chương 82. Có từng biết nguyên nhân không ?
83 Chương 83. Để em rủ lòng thương sao ?
84 Chương 84. Tham lam và ích kỷ
85 Chương 85. Tôi đã đầu hàng rồi
86 Chương 86. Sao tim lại đau thế này ?
87 Chương 87. Cô phải sống
88 Chương 88. Mang thai
89 Chương 89. Cõi lòng đầy những tiếc nuối
90 Chương 90. Đừng để con của tôi không khỏe
91 Chương 91. Em cầu xin anh
92 Chương 92. Tôi sẽ đến cứu em
93 Chương 93. Nếu tao chết thì tao cũng phải mang cô ta theo
94 Chương 94. Đến cuối cùng anh vẫn lừa em
95 Chương 95. Bỏ lại nơi đau thương ( END )
96 Chương 96. Bù đắp những mất mát ( NGOẠI TRUYỆN )
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1. Ly hôn
2
Chương 2. Bữa cơm gia đình
3
Chương 3. Đồ cặn bã ( H nhẹ )
4
Chương 4. Lấy đồ
5
Chương 5. Cúp điện
6
Chương 6. Nụ cười duyên
7
Chương 7. Đới Nam ( H + )
8
Chương 8. Hồi ức
9
Chương 9. Thật chướng mắt
10
Chương 10. Nói dối
11
Chương 11. Mạnh miệng
12
Chương 12. Nghỉ mát ( H nhẹ )
13
Chương 13. Lấy lòng
14
Chương 14. Hơn thua
15
Chương 15. Chấm dứt tia cơ hội
16
Chương 16. Miễn là có thể thoát khỏi hắn
17
Chương 17. Tai nạn không chết
18
Chương 18. Anh là chồng em
19
Chương 19. Mất trí
20
Chương 20. Anh mong rằng điều này sẽ thành mãi mãi
21
Chương 21. Bảo vệ tình nhân
22
Chương 22. Nằm dưới đất
23
Chương 23. Như chị em trong nhà
24
Chương 24. Chỉ có 3 người là đủ
25
Chương 25. Bán rẻ thân xác ( H nhẹ )
26
Chương 26. Thả lỏng nào ( H+ )
27
Chương 27. Há miệng ra ( cao H )
28
Chương 28. Yêu em đến chết ( cao H )
29
Chương 29. Em không được phép đi lung tung một mình
30
Chương 30. Quấy rối
31
Chương 31. Tiếp cận
32
Chương 32. Đến công ty
33
Chương 33. Trật tự
34
Chương 34. Gây xích mích
35
Chương 35. Phỏng
36
Chương 36. Kẻ thấp bé hơn phải chịu tội
37
Chương 37. Phù Oánh
38
Chương 38. Vệ sĩ
39
Chương 39. Trả lại một chút
40
Chương 40. Phòng giam
41
Chương 41. Trả lại cho chủ
42
Chương 42. Uất ức
43
Chương 43. Giả tạo
44
Chương 44. Có cầu cũng không thể
45
Chương 45. Cô không mất trí nhớ
46
Chương 46. Cô là người phụ nữ tôi thích
47
Chương 47. Tôi chờ em liên lạc
48
Chương 48. Nắm chắc được bao nhiêu phần thắng ?
49
Chương 49. Khóc
50
Chương 50. Là anh sai
51
Chương 51. Cược một ván đỏ đen
52
Chương 52. Thỏa hiệp
53
Chương 53. Trúng thưởng
54
Chương 54. Sắp đặt
55
Chương 55. Nhất định phải là em
56
Chương 56. Thích dùng cả lời hoa mỹ và hành động chứng minh
57
Chương 57. Cam kết
58
Chương 58. Từng hứa không làm tổn thương cô ấy
59
Chương 59. Thai ngoài tử cung
60
Chương 60. Ghen
61
Chương 61. Đừng dại dột
62
Chương 62. Chiếc ô
63
Chương 63. Âm mưu
64
Chương 64. Vu oan giá họa
65
Chương 65. Không thể giữ cái thai
66
Chương 66. Mất rồi
67
Chương 67. Nhất định không nhân nhượng
68
Chương 68. Quân cờ
69
Chương 69. Em không bước một mình đâu
70
Chương 70. Đến lúc nếm mùi địa ngục
71
Chương 71. Tin nhầm người
72
Chương 72. Kết đắng
73
Chương 73. Giao dịch
74
Chương 74. Kế hoạch đã đi gần hết
75
Chương 75. Quy tắc đạo đức
76
Chương 76. Phòng của em
77
Chương 77. Chứng cứ ở đâu trong căn phòng này ?
78
Chương 78. Cánh cửa bí mật
79
Chương 79. Con đường liều mạng
80
Chương 80. Dinh thự bốc cháy
81
Chương 81. Có giỏi thì giết tôi đi
82
Chương 82. Có từng biết nguyên nhân không ?
83
Chương 83. Để em rủ lòng thương sao ?
84
Chương 84. Tham lam và ích kỷ
85
Chương 85. Tôi đã đầu hàng rồi
86
Chương 86. Sao tim lại đau thế này ?
87
Chương 87. Cô phải sống
88
Chương 88. Mang thai
89
Chương 89. Cõi lòng đầy những tiếc nuối
90
Chương 90. Đừng để con của tôi không khỏe
91
Chương 91. Em cầu xin anh
92
Chương 92. Tôi sẽ đến cứu em
93
Chương 93. Nếu tao chết thì tao cũng phải mang cô ta theo
94
Chương 94. Đến cuối cùng anh vẫn lừa em
95
Chương 95. Bỏ lại nơi đau thương ( END )
96
Chương 96. Bù đắp những mất mát ( NGOẠI TRUYỆN )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play