Chương 2: Gặp hiệu trưởng.

Tiếp tục.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ngươi có nhận được nhiệm vụ nào có liên quan đến vụ việc mặt trăng gần đây không?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Hah???
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Sao lại hỏi ta cái này làm gì?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Kiểu giống như nhiệm vụ ám sát hay làm gì đó có liên quan đến nó đấy~
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Ờ thì có đấy.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ồ~ Vậy là Chuuya cũng đi làm thầy giáo luôn sao~? Chiều cao của Sên Trần Không biết l—
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Mi đang nói gì vậy?! Ta đây là có nhiệm vụ ám sát một con bạch tuột chạy cực nhanh đấy!—ah.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
“Lỡ mồm mẹ rồi”
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ồ tưởng cậu sẽ giống tôi chứ~ ai dè là đi ám sát luôn~ Chán thật đấy~!
Chuuya nhìn Dazai, lòng có chút bối rối rồi cậu cất tiếng hỏi:
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Vậy ra là ngươi cũng có nhiệm vụ liên quan đến nó hả?!
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ừ~ Chắc ngươi đang tò mò nhỉ? Để ra giải thích.
Sau khi giải thích cho Chuuya hiểu:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Chuyện là vậy đó~
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Pfff—
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Sao thế??
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Hahaha! Thật may khi ta là đi ám sát chứ không như người…
Dazai phụng phịu khi nghe điều này, hắn hầm dỗi nói:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Gì chứ?! Ta làm giáo viên thì đã làm sao chứ~ ! Xem lại thì ta còn dễ tiếp cận con bạch tuột kia hơn ngươi nữa đấy!
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Sao cũng được…
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Mà nè Chuuchuu~
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Giề?! Sủa lẹ đi!
Dazai mỉm cười hỏi:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Mà ngày ngươi đi ám sát được Đinh chưa??
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Rồi. 2 tuần nữa là đi… khoảng từng ấy.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Hả!?
Nghe đến đây, mặt Dazai trở nên thất vọng tràn trề, hắn quấn người, một bên Sofa rồi mặt trắng không còn một giọt cắt. Chuuya thấy biểu hiện này của hắn thì cũng có chút giật mình bèn hỏi:
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Có chuyện gì mà nhìn mặt mi đơ ra thế??
Dazai Osamu
Dazai Osamu
2 tuần…
Sau đó hắn bỗng vồ đến Chuuya và ôm lấy cậu mà than vãn:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Huhuhu~ Chuuya à~ Tại sao ngươi lại 2 tuần chứ?! Còn ta phải đến Tokyo ngay trong tuần này! Tại sao lại bất công đến như thế!
Chuuya thì đưa tay cố đẩy khuôn mặt của hắn ra, miệng nói:
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Làm sao ta biết được chứ?! Tránh ra coi con Cá Thu thối kia!!
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Hay là ngươi đến Tokyo với ta luôn nhé?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Hở?! Ai rảnh mà đi với!! Ta còn nhiều việc ở Yokohama lắm!
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ta cũng có mà~
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Ngươi thì làm được cái quần gì?? Hay chỉ nằm ở đó giao tài liệu cho hậu bối hả??
Nghe đến câu này, Dazai như bị nói trúng tim đen bèn buông Chuuya ra rồi nói có chút trách cậu:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Hừ! Vậy thôi~ Tôi cũng đi đây!
Rồi hắn rồi đi. Trước khi bước ra cửa còn quay lại lườm cậu một cái rồi mới đi… Còn cậu thì kiểu:
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
“Á à, thì ra là muốn ăn đấm à?”
Nghĩ thế nhưng mặt chỉ mỉm cười sát khí nhìn hắn rời đi. Ngày hôm sau, Dazai đã có mặt trước chuyến tàu đến Tokyo từ sớm. Trước đó hắn đã nói lời tạm biệt với mọi người ở trụ sở rồi nên cũng yên tâm bước vào toa tàu khi nghe thông báo.
Ngồi trên chuyến tàu, hắn vừa nghe bài nhạc yêu thích của mình, vừa ngân nga những câu hát mà ai nghe xong còn tưởng hắn mới từ trại tâm thần ra đấy chứ! Chờ mãi thì tàu cũng dừng lại tại Tokyo. Hắn bước xuống rồi nhìn lên bầu trời xanh, hắn nghĩ:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Chà~ Cảnh quan đẹp dữ! Nếu có thân cây nào phù hợp nữa thì sẽ là nơi lí tưởng để treo cổ mình lên nhỉ?”
Hắn đã nghĩ như vậy đấy! Nếu như ai mà biết thì chắc đã gọi công an đến để bắt hắn đi trại rồi! Dazai sau đó đi theo địa chỉ mà tờ giấy đã cho và đến trọ cách đó không xa lắm. Khi mới bước vào cửa trọ, hắn liền quăn chiếc cặp nặng sang một bên và nằm lì trên giương.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Mệt quá đi~”
Hắn thật sự không quen với điều này… có vẻ như cuộc hành trình dài không dành cho hắn chăng? Hắn dụi đầu mình vào chiếc gối mềm mại rồi nhìn tờ lịch.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Chiều… có mặt lúc 3h…
Hắn nhìn một lúc rồi quăn tờ giấy qua một bên mà ngủ. Hắn nghĩ ngủ 1 tiếng thôi là đủ. Và sau đó… à không còn sau đó nữa.
Hắn tỉnh dậy, người đầu mồ hôi, mặt tái nhợt như mơ thấy ác mộng. Hắn đã mơ thấy con bạch tuột vàng ấy đã ăn hết số cua mà anh đã mua và dành dụm. Đúng vậy, hắn không ngờ bản thân đã mơ một giấc mơ kì lạ nhưng nó rất kinh hoàng đối với hắn. Dazai nhìn đồng hồ.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ôi chao! 2h30’ rồi cơ à??
Hắn tính sẽ 2h là dậy và đi làm quen với những thứ ở đây rồi mới đi… nhưng với tình hình này thì hắn bèn phải gát lại chuyện đó sang một bên rồi… Dazai chán nản đứng dậy, nhặt tờ giấy lên, hắn tiếp tục cuộc hành trình đến trường trung học Kunigigaoka. Đến nơi thì đã trể, hắn lập tức hỏi đường đến phòng hiệu trưởng. Lên đến nơi, Dazai bước vào căn phòng hiệu trưởng và thấy một người đàn ông đang nhồi ngày đó và nở một nụ cười nhìn hắn. Hắn lên tiếng chào hỏi:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ôi da~ ôi da~ xin chào ngài hiệu trưởng đáng kính~
Asano Gakuhou
Asano Gakuhou
Ồ. Cậu là Dazai Osamu đúng không nhỉ? Rất vui vì anh đã không ngại đường xá xa xôi từ Yokohama đến đây.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Vâng, chuyện nhỏ thôi mà.
Asano Gakuhou
Asano Gakuhou
Tôi là Asono Gakohou. Đây là lớp của anh, anh đến đây lấy đi.
Dazai cũng vui vẻ bước đến lấy tờ giấy trên tay của Gakuhou rồi hắn cũng chậm rãi bước đến cửa, trước lúc đi còn ngoảnh mặt lại nói:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Cảm ơn nhé~ Tôi đã rất hân hạnh đấy~
Rồi hắn mỉm cười nhìn Gukohou và anh ta cũng mỉm cười lại với hắn. Khi Dazai bước ra khỏi cửa. Có một người bước vào. Đó là Gukushu, cậu ta thắc mắc hỏi:
Asano Gakushu
Asano Gakushu
Người lúc nãy là ai thế?
Anh ta im lặng một lúc không nói gì… Rồi mỉm cười nói:
Asano Gakuhou
Asano Gakuhou
Hum… là một giáo viên mới của lớp 3-E, có biệt danh “The Demon Prodigy”.
Có vẻ như Gakuhou đã điều tra khá sâu về hắn. Về phía của hắn lúc này. Hắn tìm mãi ở trường mà không thấy lớp 3-E đâu. Hỏi thì mới biết lớp học ấy bị cách biệt và xây ở trên núi làm hắn phải mệt mỏi lết cái thân xác lười biến này lên ấy. Đến nơi, hắn nhìn cái lớp tồi tàn từ bên ngoài, hắn thầm nghĩ:
Dazai Osamu
Dazai Osamu
“Phân biệt đối xử đến vậy luôn sao?”
Hắn đang nhìn và trầm tư thì có một giọng nói phát ra phía sau lưng:
???
???
Xin chào giáo viên mới~!
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Huh?
Còn tiếp.
Hot

Comments

Hoshika=))✨🌷

Hoshika=))✨🌷

Ô nhớ Mafia Cảng hay sao mà lấy tên này vậy,không sợ dễ bị nghi hả?🥰🥰

2024-11-06

5

Simp wanwan

Simp wanwan

Chắc là karma hoặc koro-sensei

2024-08-19

0

Vãng Sinh Đường là nhà tao

Vãng Sinh Đường là nhà tao

*Gakushu

2024-03-11

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play