( Bách Hợp ) Biển Tình Xanh
#3: Cô Gái Người Việt Nam!
Hai hôm nay trời cứ mưa không ngừng, đồ của tôi không có bộ nào khô cả, mặc vào người nó cứ ẩm ướt khiến tôi rất khó chịu.
Đồ của tôi chỉ có vài bộ thôi, cái hôm mà tôi trú mưa ở dưới mái hiên, mà quên mất đồ vẫn phơi bên ngoài, không lấy vào kết quả đã ướt hết, khổ thân tôi.
Đây là cái hắc xì thứ mấy trong ngày rồi nhỉ? tôi cũng không nhớ nữa, nhưng mà đến nổi bị xa lánh thì chắc chắn là không ít.
Người trung quốc, họ rất ít người dễ tiếp xúc, đa số rất khó bắt chuyện, muốn hỏi họ xin ít thuốc cảm cũng vì vậy mà rất ngại. Nhưng mà đã thân được với họ rồi thì họ đặt biệt tốt với mình.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
A Dung à! // từ xa đi đến //
Trần Ngọc Dung
Vâng! // quay lại nhìn //
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Hôm nay cháu không khoẻ sao?
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Từ trong kia, ta đã nghe tiếng cháu mãi hắc xì rồi.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Cảm mạo sao?
Tôi vội xua tay, không ngừng phũ nhận việc mình bị bệnh.
Hàn Sư Phụ ông ấy khó tính lắm, ai mà bị bệnh là ông ấy sẽ cho về nhà nghỉ ngơi ngay.
Từ ngày biết tôi là người việt nam, ông ấy đặt biệt quan tâm tôi, không phải cái kiểu yêu đương gì đó đâu, mà là như một người cháu một người con gái vậy.
Trần Ngọc Dung
Không có, cháu ổn.
Trần Ngọc Dung
Chắc là người nhà nhắc, nên cháu hắc xì vậy ấy mà. // cười //
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Thật không?
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Cháu đừng có nói dối đấy nhé?
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Nếu bệnh thì về nhà trọ nghỉ sớm một hôm đi.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Công việc không nhiều, để ngày mai làm cũng không sao cả.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Đừng để lây bệnh cảm cho mọi người.
Trần Ngọc Dung
Vâng...// cười trừ //
Hàn Sư Phụ nói phải, bệnh cảm rất dễ bị lây cho người khác, một mình tôi bệnh được rồi đâu thể để cho người khác chịu cùng chứ?.
Trần Ngọc Dung
Vậy...cháu xin nghỉ hôm nay ạ.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Đấy! cuối cùng cũng chịu nhận là bệnh rồi chứ gì?
Trần Ngọc Dung
// Cười trừ. //
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Bây giờ cháu về nhà trọ có ổn không?
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Hay là về nhà chú đi.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Vợ chú ở nhà đấy.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Cô ấy cũng nhắc cháu mấy hôm nay.
Trần Ngọc Dung
Thôi ạ, như thế phiền cô chú lắm.
Trần Ngọc Dung
Cháu có thể tự lo cho mình mà.
Trần Ngọc Dung
Với cả để cô lây bệnh thì cháu cảm thấy có lỗi.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Có gì đâu chứ. // cười //
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Vậy thôi, cháu nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi đi.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Trời bên ngoài đang mưa đấy.
Lão Hàn ( Hàn Sư Phụ )
Mang theo dù nhé?
Trần Ngọc Dung
Vâng ạ. // cười //
Tôi cầm lấy chai nước của mình rồi nhanh chóng đi đến chỗ lấy áo khoác mà rời đi, bên ngoài trời thật sự mưa vẫn còn rất to.
Từ chỗ tôi làm cho đến nhà trọ tôi ở không quá xa, đi bộ chỉ tầm 10 đến 15 phút thôi, nhưng mà trời mưa thế này dù chỉ có 5 phút cũng khiến tôi liệt giường rồi.
Tôi còn quên đem dù theo nữa chứ! đúng là xui rồi thì gặp việc gì cũng xui mà.
Trần Ngọc Dung
Haizz...// thở dài, cởi áo khoác ra đội lên đầu //
???
Hửm! // đứng từ xa nhìn Ngọc Dung //
???
Cô gái đó...quen quen...
Trương Tuấn
Nguyệt Ánh à! // vỗ vào vai Nguyệt Ánh //
Trương Nguyệt Ánh
Vâng! // giật mình //
Trương Tuấn
Cháu nhìn gì mà ngơ ra vậy?
Trương Nguyệt Ánh
À...chú ơi, cô gái đó là ai vậy chú? // chỉ tay về phía Ngọc Dung //
Trương Tuấn
À...cô gái đó là A Dung. // nhìn theo hướng tay của Nguyệt Ánh //
Trương Tuấn
Cô ấy là người việt nam, làm ở đây được mấy năm rồi.
Trương Nguyệt Ánh
Người việt nam sao?
Trương Tuấn
Ừm. // gật đầu //
Trương Tuấn
Cháu đừng nói với ai nhé?
Trương Tuấn
Cô ấy không có giấy tờ, đáng thương lắm đấy.
Trương Nguyệt Ánh
Chú gan thật đấy...dám nhận người bất hợp pháp như vậy?
Trương Nguyệt Ánh
Mẹ cháu mà biết là chú xác định nhé!
Trương Tuấn
Hê hê...biết làm sao được...
Trương Tuấn
Cháu không thấy sao?
Trương Tuấn
A Dung đẹp như thế, chú có cảm tình với cô ấy.
Trương Tuấn
Bất chấp một chút cũng đâu có mất mát gì đâu?.
Trương Tuấn
Bảo bọc cô ấy một chút, biết đâu sao này có cơ hội làm người một nhà.
Trương Nguyệt Ánh
Chú ở đó mà mơ đi. // cười //
Trương Nguyệt Ánh
Thôi cháu về đây, không đi dạo cái xưởng bé tí tẹo của chú.
Trương Tuấn
Cái con bé này!
Trương Tuấn
Khi nãy cũng là cháu nằng nặc đòi đến.
Trương Tuấn
Bây giờ lại đổi ý.
Trương Tuấn
Cháu giống mẹ cháu quá rồi đấy.
Trương Nguyệt Ánh
Cháu giống mẹ cháu, thì là giống em của chú.
Trương Tuấn
Cái con bé này!
Trương Nguyệt Ánh
Ha ha! // quay lại nhìn về phía Ngọc Dung đứng khi nảy //
Trương Nguyệt Ánh
...* Đi mất rồi. *
Comments
Haruto Kawamuchi
Ri là dở rồi
2024-06-12
1
Hướng ngoại online (off again)
Chú ấy yêu cô ấy, cô ấy lại yêu cô ta, cô ta lại là vết thương sâu không lành của cô ấy và cô ấy mãi không yêu chú ấy 😌
2023-09-20
8