Y Tá Nhỏ Của Tổng Tài Tàn Tật

Y Tá Nhỏ Của Tổng Tài Tàn Tật

Người đàn ông trong căn phòng tối.

Trong căn phòng tối, Mặc Kính Đình ngồi im trên chiếc xe lăn nhìn qua khe cửa sổ. Khung cảnh bên ngoài kia thành phố náo nhiệt bao nhiêu, thì cuộc đời hắn lại tăm tối bấy nhiêu. Kể từ sau vụ tai nạn thảm khóc ba năm về trước đến nay, hắn chưa từng rời khỏi căn phòng này. Đôi chân tật nguyền này cũng chưa hẳn đủ làm hắn tự ti đến vậy. Phải nói đúng hơn là từ lúc Lạc Dao thanh mai trúc mã với hắn từ hôn và ra nước ngoài, thì với hắn mới đích thực là địa ngục.

Tình cảm bao năm tưởng chừng như không thay đổi, cứ ngỡ sẽ bên nhau đến cuối cuộc đời. Không ngờ khi biến cố vừa xảy ra cô ta lại nhẫn tâm ra đi không một lời từ biệt. Hắn hận cô ta . Hắn hận sự đời cay nghiệt, hận lòng người mau thay đổi. Hắn từ bỏ tất cả những thứ tốt đẹp của thế giới ngoài kia, tự nhốt mình trong căn phòng không quan tâm đến chuyện gì nữa.Tiếng gõ cửa vang lên làm tâm trí của Mặc Kính Đình như được kéo về thực tại. Gương mặt lạnh băng không chút cảm xúc hắn nhìn về phía cửa lên tiếng.

  "Vào đi."

  Lưu Chính An nhẹ đẩy cửa bước vào, mái tóc đã bạc hơn quá nữa, gương mặt chứa vài nếp nhăn. Ông cúi người cất giọng vừa nghe.

  "Thiếu gia, phu nhân cho người đưa y tá mới đến để chăm sóc cho cậu. Cô ấy đang ở dưới lầu ạ."

  "Chẳng phải tôi nói không cần y tá chăm sóc nữa sao? Đuổi cô ta đi đi."

 "Nhưng thưa thiếu gia, phu nhân có dặn nếu thiếu gia không nhận người này, thì phu nhân vẫn sẽ đưa nhiều người khác đến ạ."

  Mặc Kính Đình khẽ thở dài như chịu đựng, đưa ánh mắt bất cần nhìn Lưu quản gia nói.

  "Nếu như mẹ tôi đã nói vậy thì cứ để cô ta ở lại. Tôi sẽ có cách khiến cô ta tự giác rời đi."

 Lưu quản gia bước xuống nhà, Diệp Lan Vy vội đứng lên nhìn ông nỡ nụ cười lịch sự. Lưu quản gia nhìn cô vui vẻ nói.

 "Cô Diệp, từ hôm nay cô sẽ ở lại đây. Tôi sẽ chỉ dẫn và nhắc nhở mọi chuyện của thiếu gia cho cô. Hy vọng cô sẽ trụ vững hơn những người khác."

  Nghe câu nói của Lưu quản gia, Diệp Lan Vy khó hiểu hỏi.

 "Trụ vững... Là thế nào ạ? Tôi chưa hiểu lắm ý của Lưu quản gia?"

  "Rồi cô sẽ hiểu thôi, cô mang hành lý theo tôi."

  Lưu quản gia quay lưng đi, Diệp Lan Vy khó hiểu nhìn ông. Ông ấy nói thế là thế nào nhỉ? Nghe nói vị thiếu gia này từ sau vụ tai nạn ba năm trước đã bị liệt mất nửa người, không thể đi lại nữa. Nhiều lần cố gắng nhưng không có kết quả gì nên anh ta không muốn tập trị liệu trong suốt ba năm qua, suốt ngày giam mình trong phòng không màn đến chuyện gì nữa. Còn trẻ tuổi sao lại dễ nản chí như vậy chứ! Diệp Lan Vy lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ vội bước theo sau Lưu quản gia.

 Lưu quản gia đưa cô lên phòng, phòng của cô và phòng của Mặc Kính Đình ở cạnh nhau để tiện việc chăm sóc. Dọn dẹp hành lý xong, cô lại phải ngồi nghe Lưu quản gia nhắc nhở quy tắc trong nhà, phải nói nếu ghi lại chắc hẳn còn dài hơn nội quy của hoàng cung thời cổ đại. Diệp Lan Vy ngáp dài ngao ngán, Lưu quản gia nhìn cô nhấn mạnh vài điều.

  "Ngoài thời gian kiểm tra sức khỏe hàng ngày cho thiếu gia, cô Diệp còn phải lo việc ăn uống và vệ sinh cho thiếu gia. Cô Diệp lưu ý, thiếu gia không ăn được cay. Cậu ấy bị dị ứng rất nặng với ớt, cho nên khẩu phần ăn của thiếu gia không được có ớt. Cô đã nhớ hết rồi chứ?"

  "Tôi nhớ rồi."

  "Còn một việc nữa, vì không thể đi lại nên tính tình thiếu gia có phần khó chịu và dễ kích động. Cô Diệp nên chú ý hành động cũng như cữ chỉ trước mặt cậu ấy."

  "Tôi có thể hỏi một điều không?"

  "Cô Diệp cứ hỏi."

  "Lúc nãy cháu nghe chú nói đến một quy định là không được xem các tin tức giải trí trong khuôn viên biệt thự. Tại sao vậy ạ?"

  "Vì thiếu gia không thích. Cô Diệp chỉ cần nhớ như vậy là được."

  Diệp Lan Vy gật gù như đã hiểu. Lưu quản gia nhìn cô gật đầu nói.

 "Nếu không còn việc gì nữa tôi xin phép ra ngoài. Cô Diệp có thể tự do đi tham quan một vòng khu biệt thự trước khi bắt tay vào công việc."

  "Cảm ơn chú Lưu."

  Lưu quản gia rời khỏi phòng, Diệp Lan Vy cũng nhanh chóng dọn dẹp hành lý rồi bước xuống nhà. Cô đi tham quan một vòng khu biệt thự, từ nhà bếp phòng khách rồi đến vườn hoa, tất cả đều khiến cô ngạc nhiên thích thú. Khuôn viên bên ngoài khu biệt thự rộng rãi và thoáng mát. Gây chú ý với cô chính là vườn hoa Cẩm Tú Cầu, những bông hoa Cẩm Tú Cầu trắng tinh khôi đang rung rinh trong gió làm Lan Vy nhẹ công môi cười nhanh bước đến. Cô thích thú chạm nhẹ vào từng cánh hoa, đưa mũi ngửi lấy mùi hương ngào ngạt của chúng mà nhẹ cười.

   Từ trên cao trong căn phòng tối. Mặc Kính Đình khẽ nhíu mày nhìn theo từng hành động của cô gái nhỏ. Cô ta là ai? Lão Lưu tuyển thêm người làm từ khi nào sao hắn không biết vậy? Mặc Kính Đình ấn chuông gọi Lưu Chính An, ông ta nhanh chóng có mặt trong phòng. Ánh mắt vẫn dán chặt về phía góc sân, nơi cô gái nhỏ đang thích thú ngắm những bông hoa Cẩm Tú Cầu, hắn hỏi.

  "Cô ta là ai vậy?"

  Lưu quản gia bước đến nhìn xuống, nhận ra người đó là Diệp Lan Vy ông nhẹ giọng.

  "Cô ấy là Diệp Lan Vy, y tá mới mà phu nhân vừa đưa đến sáng nay."

 "Ông không nói với cô ta không được đến khu vực này sao?"

  "Thưa tôi quên mất, tôi sẽ xuống nhắc nhở cô ấy."

 "Không cần, gọi cô ấy lên đây gặp tôi."

  "Vâng."

  Một lúc sau, Diệp Lan Vy đã có mặt trước của phòng của Mặc Kính Đình. Đưa tay lên gõ cửa mà trong lòng cô dâng lên một chút tò mò. Người đàn ông trong căn phòng này trông ra sao? Anh ta đáng sợ đến mức nào mà nhiều người không chịu được phải bỏ việc dù lương cao gấp mấy lần làm ở bệnh viện nhỉ? Âm thanh lạnh lùng từ bên trong vọng ra.

  "Vào đi."

   Lan Vy nhẹ đẩy cửa bước vào, căn phòng thiếu ánh sáng đến mức cô không nhìn rõ được người trước mặt cô trông như thế nào? Tất cả rèm cửa đều được kéo lại, không khí trong phòng rất âm u. Cô đưa mắt quan sát xung quanh rồi đưa tay bật công tắc, đèn trong phòng sáng lên. Đập vào mắt cô là một ánh mắt lạnh băng và một gương mặt điển trai như tạc tượng.

  Đôi lông mày tướng rậm đen, sống mũi cao thanh thoát cùng nước da trắng tự nhiên làm tôn lên từng đường nét hoàn mỹ trên gương mặt. Đôi môi mỏng đỏ tự nhiên của hắn làm cô thầm ganh tị. Đã là đàn ông có cần phải quá soái như thế không? Cứ chuẩn đến từng đường nét thế này phụ nữ chúng tôi sống sao đây chứ! Đang say đắm ngắm nhìn nam thần trước mặt, chợt cô nhận ra đôi mắt phượng dài hẹp lạnh lùng kia đang nhìn cô như muốn giết người làm cô giật mình cúi đầu. Sắc mặt khó coi đến cực điểm, Mặc Kính Đình lạnh lùng gắt giọng.

  "Cô nhìn đủ chưa?"

Hot

Comments

Cherda

Cherda

Hayy

2024-04-24

2

Ahihi🍀

Ahihi🍀

Hayyy

2024-03-23

1

Cayas Nguyễn Thu Hương

Cayas Nguyễn Thu Hương

ủa vậy bà biết canh truyện của người ta vậy còn truyện của bà bà định khi nào mới ra chap mới vậy bà tui đoi bà lâu lắm luôn rồi đó nha bà

2024-03-13

0

Toàn bộ
Chapter
1 Người đàn ông trong căn phòng tối.
2 Tôi muốn cô tắm cho tôi.
3 Cởi hết luôn sao
4 Bắt ác ma ra ánh sáng
5 Ánh mắt chạm nhau
6 Khơi lại nổi đau
7 Tôi uống với anh
8 Chương 8 Cô đã làm gì tôi
9 Chương 9 Tặng quà
10 Chương 10 Đến một nơi xa
11 Chương 11 Ác mà ghen rồi
12 Chương 12 Cô đã yêu bao giờ chưa
13 Chương 13 Nụ hôn bất ngờ
14 Chương 14 Điều tra thân thế
15 Chương 15 Vết thương trên cổ
16 Chương 16 Thích người ta rồi sao?
17 Chương 17 Cô có tin không?
18 Chương 18 Tôi tin cô
19 Chương 19 Mối quan hệ phức tạp
20 Chương 20 Mặc Kính Đình không ổn rồi
21 Chương 21 Tôi không dễ chết thế đâu
22 Chương 22 Chịu trách nhiệm như thế nào
23 Chương 23 Trêu cô rất thích
24 Chương 24 Trong mắt em chỉ có tôi
25 Chương 25 Quan niệm về sự dối trá
26 Chương 26 Cuộc gặp gỡ đầu tiên
27 Chương 27 Ra tay dạy dỗ
28 Chương 28 Đuổi khách
29 Chương 29 Lạc Dao trở về rồi
30 Chương 30 Nụ hôn rượu vang
31 Chương 31 Trốn tránh
32 Chương 32 Quyết định quan trọng
33 Chương 33 Rắc rối của Tống Từ Liêm
34 Chương 34 Cuộc họp đột xuất
35 Chương 35 Cảm giác được bảo vệ
36 Chương 36 Gặp lại người xưa
37 Chương 37 Sự cố bất ngờ
38 Chương 38 Ăn vạ
39 Chương 39 Dạy dỗ
40 Chương 40 Bí mật bị phát hiện
41 Chương 41 Giận dỗi
42 Chương 42 Tin tức chấn động
43 Chương 43 Dỗ dành
44 Chương 44 Âm mưu
45 Chương 45 Người xưa tìm đến
46 Chương 46 Người xưa tìm đến 2
47 Chương 47 Tỏ tình
48 Chương 48 Gặp côn đồ
49 Chương 49 Cùng nhau đi làm
50 Chương 50 Cảm giác trong lòng
51 Chương 51 Tống Từ Liêm không ổn.
52 Chương 52 Yêu là như thế nào
53 Chương 53 Oan gia ngõ hẹp
54 Chương 54 Kẻ xấu hành động
55 Chương 55 Thân phận gì
56 Chương 56 Không có tư cách
57 Chương 57 Kịch hay sắp bắt đầu
58 Chương 58 Sự cố
59 Chương 59 Điều tra
60 Chương 60 Tống Từ Liêm ghen rồi.
61 Chương 61 Bị từ chối
62 Chương 62 Trừng phạt
63 Chương 63 Em là của anh
64 Chương 64 Thiếu kiên nhẫn vậy sao
65 Chương 65 Con trai mẹ thất tình rồi.
66 Chương 66 Cuộc họp bí mật
67 Chương 67 Lạc Hướng Quang bị bắt
68 Chương 68 Suy sụp tinh thần
69 Chương 69 Hai con người tâm trạng bất ổn
70 Chương 70 Dạy dỗ côn đồ
71 Chương 71 Bày tỏ
72 Chương 72 Cảm giác hạnh phúc
73 Chương 73 không thể bỏ mặc
74 Chương 74 Buông thả bản thân
75 Chương 75 Cầu hôn
76 Chương 76 Nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ.
77 Chương 77 Hôn lễ
78 Chương 78 Viên mãn
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Người đàn ông trong căn phòng tối.
2
Tôi muốn cô tắm cho tôi.
3
Cởi hết luôn sao
4
Bắt ác ma ra ánh sáng
5
Ánh mắt chạm nhau
6
Khơi lại nổi đau
7
Tôi uống với anh
8
Chương 8 Cô đã làm gì tôi
9
Chương 9 Tặng quà
10
Chương 10 Đến một nơi xa
11
Chương 11 Ác mà ghen rồi
12
Chương 12 Cô đã yêu bao giờ chưa
13
Chương 13 Nụ hôn bất ngờ
14
Chương 14 Điều tra thân thế
15
Chương 15 Vết thương trên cổ
16
Chương 16 Thích người ta rồi sao?
17
Chương 17 Cô có tin không?
18
Chương 18 Tôi tin cô
19
Chương 19 Mối quan hệ phức tạp
20
Chương 20 Mặc Kính Đình không ổn rồi
21
Chương 21 Tôi không dễ chết thế đâu
22
Chương 22 Chịu trách nhiệm như thế nào
23
Chương 23 Trêu cô rất thích
24
Chương 24 Trong mắt em chỉ có tôi
25
Chương 25 Quan niệm về sự dối trá
26
Chương 26 Cuộc gặp gỡ đầu tiên
27
Chương 27 Ra tay dạy dỗ
28
Chương 28 Đuổi khách
29
Chương 29 Lạc Dao trở về rồi
30
Chương 30 Nụ hôn rượu vang
31
Chương 31 Trốn tránh
32
Chương 32 Quyết định quan trọng
33
Chương 33 Rắc rối của Tống Từ Liêm
34
Chương 34 Cuộc họp đột xuất
35
Chương 35 Cảm giác được bảo vệ
36
Chương 36 Gặp lại người xưa
37
Chương 37 Sự cố bất ngờ
38
Chương 38 Ăn vạ
39
Chương 39 Dạy dỗ
40
Chương 40 Bí mật bị phát hiện
41
Chương 41 Giận dỗi
42
Chương 42 Tin tức chấn động
43
Chương 43 Dỗ dành
44
Chương 44 Âm mưu
45
Chương 45 Người xưa tìm đến
46
Chương 46 Người xưa tìm đến 2
47
Chương 47 Tỏ tình
48
Chương 48 Gặp côn đồ
49
Chương 49 Cùng nhau đi làm
50
Chương 50 Cảm giác trong lòng
51
Chương 51 Tống Từ Liêm không ổn.
52
Chương 52 Yêu là như thế nào
53
Chương 53 Oan gia ngõ hẹp
54
Chương 54 Kẻ xấu hành động
55
Chương 55 Thân phận gì
56
Chương 56 Không có tư cách
57
Chương 57 Kịch hay sắp bắt đầu
58
Chương 58 Sự cố
59
Chương 59 Điều tra
60
Chương 60 Tống Từ Liêm ghen rồi.
61
Chương 61 Bị từ chối
62
Chương 62 Trừng phạt
63
Chương 63 Em là của anh
64
Chương 64 Thiếu kiên nhẫn vậy sao
65
Chương 65 Con trai mẹ thất tình rồi.
66
Chương 66 Cuộc họp bí mật
67
Chương 67 Lạc Hướng Quang bị bắt
68
Chương 68 Suy sụp tinh thần
69
Chương 69 Hai con người tâm trạng bất ổn
70
Chương 70 Dạy dỗ côn đồ
71
Chương 71 Bày tỏ
72
Chương 72 Cảm giác hạnh phúc
73
Chương 73 không thể bỏ mặc
74
Chương 74 Buông thả bản thân
75
Chương 75 Cầu hôn
76
Chương 76 Nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ.
77
Chương 77 Hôn lễ
78
Chương 78 Viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play