Thời Gian Quay Lại: Cho Anh Ở Bên Em!

Thời Gian Quay Lại: Cho Anh Ở Bên Em!

Chương 1: Mất con!

Hiểu Phong, con sốt rồi! Anh đưa em đến và con đến bệnh viện được không?

Vương Ý Vân ngồi bệt trên sàng hai tay ôm lấy cơ thể bé bỏng của con mình vào lòng hai hàng nước mắt không ngừng rơi dài trên đôi gò má.

Nhưng người đàn ông trước mắt cô lại âm lãnh tuyệt tình cư nhiên một chút cũng chẳng quan tâm chỉ hờ hững xoay lưng đến một cái liếc nhìn cũng không có. Lâm Hiểu Phong đưa điếu thuốc vẫn còn đang hút dở lên miệng, khẽ rít một hơi thật sâu anh lạnh giọng:

- Nó là con của cô, có muốn thì tự mà đưa đi! Tôi không rảnh!

Nghe lời nói tuyệt tình của người đàn ông Vương Ý Vân hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng, ánh mắt cô mở trừng như không tin nhìn thẳng vào anh nghẹn ngào nói:

- Hiểu Phong, Mẫn Nhi cũng là con của anh mà! Sao anh có thể thốt ra những lời như thế?

Nghe người phụ nữ hỏi Lâm Hiểu Phong chỉ khẽ nhếch khóe miệng lên cười, nụ cười của anh khỏi nói cũng biết rằng là đang cười khinh miệt người nào đó. Ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Hiểu Phong nhìn qua một vòng khuôn mặt xinh đẹp của Vương Ý Vân rồi dừng lại trên người Mẫn Nhi nói:

- Vương Ý Vân, nó là do cô sinh ra cũng là do cô muốn có. Tôi trước giờ chưa từng muốn có sự tồn tại của nó!

Lời nói của Lâm Hiểu Phong như hàng ngàn vết dao đâm thẳng vào tim Vương Ý Vân làm cô phút chốc cảm thấy ngạt thở. Hai hàng nước mắt nóng hổi vẫn cứ thế chảy dài, đôi môi mấp máy chẳng biết nói gì chỉ có thể câm lặng nhìn theo bóng lưng của người đàn ông.

Sau khi Lâm Hiểu Phong đã đi khuất lúc này Vương Ý Vân mới hoàn hồn, cô vội vàng bế Mẫn Nhi trên tay chạy ra ngoài đường với đôi chân trần và chiếc áo mỏng. Cả cơ thể cô lúc này dường như chẳng còn biết lạnh, mặc kệ những cơn gió buốt vẫn đang thổi giữa trời đêm cô vẫn cứ chạy đi trong vô vọng.

Lúc đưa được em bé đến bệnh viện cũng là lúc đôi chân vốn dĩ trắng sáng mịn màng rướm máu. Vương Ý Vân mặc kệ cơn đau đang truyền đến nơi lòng bàn chân mà chạy thẳng vào nắm lấy áo một cô y tá cầu cứu:

- Cô ơi, làm ơn giúp tôi với!

Cô y tá bị gọi thì quay lại nhìn Vương Ý Vân, ngay khi chạm mắt với nhau cô y tá chợt giật mình hoảng hốt. Cô nhìn sơ qua Vương Ý Vân một loáng rồi vội vàng hỏi:

- Sao cô lại để bản thân trở thành như vậy? Phụ nữ sau sinh rất yếu ớt chẳng lẽ cô không biết?

Quả thật dáng bẻ hiện tại của Vương Ý Vân có phần làm người ta phải chua xót. Trời bên ngoài đang là buổi đêm rất lạnh nhưng trên người cô lại chỉ mặc một chiếc đầm mỏng. Mái tóc rối bời cũng với đôi chân trần và gương mặt trắng bệch nhìn vào khiến ai cũng phải thương cảm.

Tuy nhiên Vương Ý Vân không mấy quan tâm, điều cô quan tâm nhất lúc này vẫn là đứa bé. Nghĩ rồi cô nắm lấy tay cô y tá với vẻ mặt khẩn hoảng:

- Cô ơi, con tôi sốt cao lắm! Cô làm ơn khám cho con bé giúp tôi!

Nghe đến đây cô y tá liền vội vàng đưa tay chạm vào người đứa bé, cơ thể Mẫn Nhi lúc này đã nóng rực, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, thậm chí con bé còn không có đủ sức để khóc nữa.

Thấy tình trạng quá mức nguy cấp cô y tá vội chạy đến nhấn vào chiếc chuông trên tường. Một tiếng reng lớn vang lên tiếp theo sau là các y bác sĩ đang hối hả chạy tới. Bác sĩ đỡ lấy đứa bé từ tay mẹ rồi đặt nhiệt kế đo nhiệt độ cho Mẫn Nhi sau đó hét lớn:

- Em bé sốt cao quá! Cứ tình trạng này sẽ rất nguy hiểm, chuẩn bị phòng và dụng cụ hạ sốt.

Nói xong các y bác sĩ xoay người ôm em bé rời đi, họ đưa Mẫn Nhi vào phòng cấp cứu còn Vương Ý Vân phải ngồi đợi bên ngoài. Một lúc lâu sau các y bác sĩ lần lượt bước ra, ai cũng mang trên mình một nét mặt buồn rười rượi. Thời khắc mãi mãi Vương Ý Vân cũng không quên.

Cô mang theo tâm trạng thấp thỏm nhìn các y bác sĩ bước ra từ trong phòng, đôi môi mím chặt trong lòng đầy bất an hỏi:

- Bác sĩ, con tôi thế nào? Con bé...

Chưa nói hết câu một vị bác sĩ nữ đã đi lên đứng trước mặt cô, khẽ vỗ nhẹ vào vai rồi xoa nhẹ lưng Ý Vân bác sĩ nói:

- Chúng tôi rất tiếc! Vì em bé sốt quá cao chúng tôi đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn không hiệu quả. Chúng tôi thành thật xin lỗi!

Nghe đến đây Vương Ý Vân như chết lặng hai bên tai cô ù đi, trước mặt chỉ còn lại một mảng màu nước mắt. Cô lắc đầu như không tin vào tai mình, đưa tay nắm chặt hai tay vị bác sĩ nữ kia cô hỏi:

- Bác sĩ nói con tôi...

- Phải! Đứa bé đã đi rồi! Xin cô đừng đau buồn quá!

Cả thế giới của Vương Ý Vân như sụp đổ, cảm giác của cô lúc này quả thật phải nói là đau đến tận trời. Vương Ý Vân không tự chủ được ngồi phịch xuống đất, hai tay cô ôm lấy mặt mình đau đớn tột cũng khóc không thành tiếng. Cơ thể cô run lên bần bật, thấy vậy vị bác sĩ nữ khẽ vuốt nhẹ lưng cô nói:

- Nỗi đau mất con của cô, tôi hiểu! Tôi cũng từng mất đi con của mình nên tôi rất đồng cảm cho cô. Tôi mong cô hãy lạc quan lên và đừng quá đau khổ.

Cứ thế Vương Ý Vân mất đi cả thế giới của mình, chỉ trong chốc lát cả thế giới nhỏ của cô như sụp đổ. Chỉ mới sáng nay cô còn ôm Mẫn Nhi trong lòng vậy mà bây giờ con bé lại không còn nữa, nỗi đau lớn này bảo cô làm sao chịu?

Đêm đó gió thổi rất lớn, có một người mẹ ôm mặt khóc ngất vì mất đi con. Đêm đó sao trời rất sáng nhưng cũng là ngày một sinh linh bé nhỏ ra đi mãi mãi.

Hot

Comments

janabebe_47

janabebe_47

ct7tcy8b9u

2024-06-16

1

ocsen

ocsen

.

2024-06-15

1

Lean1718🍀

Lean1718🍀

thương bé 🥺🤧

2024-06-07

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mất con!
2 Chương 2: Người cha vô tâm.
3 Chương 3: Hối hận muộn màng.
4 Chương 4: Chúng ta nên kết thúc rồi!
5 Chương 5: Giọt nước tràn ly.
6 Chương 6: Mong không gặp lại!
7 Chương 7: Vương Ý Vân yêu anh đã chẳng còn nữa!
8 Chương 8: Kiếp này sẽ khác!
9 Chương 9: Cố chấp yêu anh!
10 Chương 10: Cô gái ngốc nghếch nhất.
11 Chương 11: Hạnh phúc mong manh.
12 Chương 12: Cho nhau thời gian để ta nhìn lại.
13 Chương 13: Tình yêu và nỗi sợ.
14 Chương 14: Hạnh phúc to lớn.
15 Chương 15: Mẫn Nhi!
16 Chương 16: Gặp nạn.
17 Chương 17: Ý Vân mất tích.
18 Chương 18: Người phụ nữ bí ẩn.
19 Chương 19: Chờ đợi liệu có quá muộn?
20 Chương 20: Tình thế nguy cấp.
21 Chương 21: Liệu có mất nhau?
22 Chương 22: Sự ân hận và lời hứa.
23 Chương 23: Tha thứ là khởi đầu.
24 Chương 24: Tương lai hạnh phúc.
25 Chương 25: Cưng chiều.
26 Chương 26: Trêu ghẹo.
27 Chương 27: Cảm xúc dâng trào (H).
28 Chương 28: Mộ đêm mãnh liệt (H).
29 Chương 29: Khó lòng cưỡng lại (H).
30 Chương 30: Điều nhỏ nhặt biết cười.
31 Chương 31: Tiệc mừng thọ.
32 Chương 32: Lâm lão gia tử.
33 Chương 33: Xứng đôi vừa lứa.
34 Chương 34: Thông báo tin mừng.
35 Chương 35: Quà mừng thọ.
36 Chương 36: Cô gái này là ai?
37 Chương 37: Tình cũ khó quên!
38 Chương 38: Nỗi lo của cha mẹ!
39 Chương 39: Trông chờ thiên thần nhỏ.
40 Chương 40: Ốm nghén.
41 Chương 41: Tĩnh Vy.
42 Chương 42: Phiền phức.
43 Chương 43: Người đàn ông đáng yêu.
44 Chương 44: Hoa hồng và những chiếc váy.
45 Chương 45: Ý nghĩa của hoa hồng.
46 Chương 46: Cô thật xinh đẹp!
47 Chương 47: Trao nhẫn.
48 Chương 48: Xứng lứa vừa đôi.
49 Chương 49: Mẹ nào con nấy!
50 Chương 50: Sự thật phía sau.
51 Chương 51: Âm mưu.
52 Chương 52: Chiếc bánh nguy hiểm.
53 Chương 53: Bị hạ thuốc.
54 Chương 54: Đêm hoan lạc.
55 Chương 55: Dã tâm.
56 Chương 56: Chuyện đêm qua.
57 Chương 57: Vì các người dám động đến vợ tôi!
58 Chương 58: Đáng thương hay đáng trách?
59 Chương 59: Không nương tay.
60 Chương 60: Nghi ngờ.
61 Chương 61: Em không ngủ được!
62 Chương 62: Lâm Hiểu Phong cũng biết sợ.
63 Chương 63: Con sâu ngủ.
64 Chương 64: Anh tốt đẹp đến thế sao?
65 Chương 65: Yêu anh nhất!
66 Chương 66: Sự cố bất ngờ.
67 Chương 67: Nhẫn nhịn liệu có tốt?
68 Chương 68: Cô ta nói cô ta mang thai con anh!
69 Chương 69: Anh sợ mất em!
70 Chương 70: Ý Vân bày mưu.
71 Chương 71: Kế hoạch tác chiến.
72 Chương 72: An Châu tiểu thư.
73 Chương 73: Tam tiểu thư Triệu Ly.
74 Chương 74: Ai nói dối?
75 Chương 75: Vén màn sự thật.
76 Chương 76: Tai họa ập tới.
77 Chương 77: Liệu có mất nhau?
78 Chương 78: Bình an vô sự.
79 Chương 79: Ý Vân tỉnh lại.
80 Chương 80: Câu chuyện sau sinh.
81 Chương 81: Câu chuyện cân nặng.
82 Chương 82: Người đàn ông hờn dỗi.
83 Chương 83: Chân tướng vụ tai nạn.
84 Chương 84: Món quà bất ngờ.
85 Chương 85: Làm nũng.
86 Chương 86: Hạnh phúc đong đầy.
87 Chương 87: Biệt thự trắng.
88 Chương 88: Kết cục của kẻ ác.
89 Chương 89: Lâm Hiểu Phong cũng có mặt nhân từ.
90 Chương 90: Thế nào là hạnh phúc?
91 Chương 91: Hạnh phúc viên mãn.
92 Cảm ơn độc giả!
93 Thông báo ngoại truyện.
94 Ngoại truyện 1: Thiên thần nhỏ Mẫn Nhi.
95 Ngoại truyện 2: Mẫn Nhi đi học.
96 Ngoại truyện 3: Dã ngoại (P1).
97 Ngoại truyện 4: Dã ngoại (P2).
98 Ngoại truyện 5: Dã ngoại (P cuối).
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Mất con!
2
Chương 2: Người cha vô tâm.
3
Chương 3: Hối hận muộn màng.
4
Chương 4: Chúng ta nên kết thúc rồi!
5
Chương 5: Giọt nước tràn ly.
6
Chương 6: Mong không gặp lại!
7
Chương 7: Vương Ý Vân yêu anh đã chẳng còn nữa!
8
Chương 8: Kiếp này sẽ khác!
9
Chương 9: Cố chấp yêu anh!
10
Chương 10: Cô gái ngốc nghếch nhất.
11
Chương 11: Hạnh phúc mong manh.
12
Chương 12: Cho nhau thời gian để ta nhìn lại.
13
Chương 13: Tình yêu và nỗi sợ.
14
Chương 14: Hạnh phúc to lớn.
15
Chương 15: Mẫn Nhi!
16
Chương 16: Gặp nạn.
17
Chương 17: Ý Vân mất tích.
18
Chương 18: Người phụ nữ bí ẩn.
19
Chương 19: Chờ đợi liệu có quá muộn?
20
Chương 20: Tình thế nguy cấp.
21
Chương 21: Liệu có mất nhau?
22
Chương 22: Sự ân hận và lời hứa.
23
Chương 23: Tha thứ là khởi đầu.
24
Chương 24: Tương lai hạnh phúc.
25
Chương 25: Cưng chiều.
26
Chương 26: Trêu ghẹo.
27
Chương 27: Cảm xúc dâng trào (H).
28
Chương 28: Mộ đêm mãnh liệt (H).
29
Chương 29: Khó lòng cưỡng lại (H).
30
Chương 30: Điều nhỏ nhặt biết cười.
31
Chương 31: Tiệc mừng thọ.
32
Chương 32: Lâm lão gia tử.
33
Chương 33: Xứng đôi vừa lứa.
34
Chương 34: Thông báo tin mừng.
35
Chương 35: Quà mừng thọ.
36
Chương 36: Cô gái này là ai?
37
Chương 37: Tình cũ khó quên!
38
Chương 38: Nỗi lo của cha mẹ!
39
Chương 39: Trông chờ thiên thần nhỏ.
40
Chương 40: Ốm nghén.
41
Chương 41: Tĩnh Vy.
42
Chương 42: Phiền phức.
43
Chương 43: Người đàn ông đáng yêu.
44
Chương 44: Hoa hồng và những chiếc váy.
45
Chương 45: Ý nghĩa của hoa hồng.
46
Chương 46: Cô thật xinh đẹp!
47
Chương 47: Trao nhẫn.
48
Chương 48: Xứng lứa vừa đôi.
49
Chương 49: Mẹ nào con nấy!
50
Chương 50: Sự thật phía sau.
51
Chương 51: Âm mưu.
52
Chương 52: Chiếc bánh nguy hiểm.
53
Chương 53: Bị hạ thuốc.
54
Chương 54: Đêm hoan lạc.
55
Chương 55: Dã tâm.
56
Chương 56: Chuyện đêm qua.
57
Chương 57: Vì các người dám động đến vợ tôi!
58
Chương 58: Đáng thương hay đáng trách?
59
Chương 59: Không nương tay.
60
Chương 60: Nghi ngờ.
61
Chương 61: Em không ngủ được!
62
Chương 62: Lâm Hiểu Phong cũng biết sợ.
63
Chương 63: Con sâu ngủ.
64
Chương 64: Anh tốt đẹp đến thế sao?
65
Chương 65: Yêu anh nhất!
66
Chương 66: Sự cố bất ngờ.
67
Chương 67: Nhẫn nhịn liệu có tốt?
68
Chương 68: Cô ta nói cô ta mang thai con anh!
69
Chương 69: Anh sợ mất em!
70
Chương 70: Ý Vân bày mưu.
71
Chương 71: Kế hoạch tác chiến.
72
Chương 72: An Châu tiểu thư.
73
Chương 73: Tam tiểu thư Triệu Ly.
74
Chương 74: Ai nói dối?
75
Chương 75: Vén màn sự thật.
76
Chương 76: Tai họa ập tới.
77
Chương 77: Liệu có mất nhau?
78
Chương 78: Bình an vô sự.
79
Chương 79: Ý Vân tỉnh lại.
80
Chương 80: Câu chuyện sau sinh.
81
Chương 81: Câu chuyện cân nặng.
82
Chương 82: Người đàn ông hờn dỗi.
83
Chương 83: Chân tướng vụ tai nạn.
84
Chương 84: Món quà bất ngờ.
85
Chương 85: Làm nũng.
86
Chương 86: Hạnh phúc đong đầy.
87
Chương 87: Biệt thự trắng.
88
Chương 88: Kết cục của kẻ ác.
89
Chương 89: Lâm Hiểu Phong cũng có mặt nhân từ.
90
Chương 90: Thế nào là hạnh phúc?
91
Chương 91: Hạnh phúc viên mãn.
92
Cảm ơn độc giả!
93
Thông báo ngoại truyện.
94
Ngoại truyện 1: Thiên thần nhỏ Mẫn Nhi.
95
Ngoại truyện 2: Mẫn Nhi đi học.
96
Ngoại truyện 3: Dã ngoại (P1).
97
Ngoại truyện 4: Dã ngoại (P2).
98
Ngoại truyện 5: Dã ngoại (P cuối).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play