[Hào Vũ] Lão Đại Dạy Em Làm Giang Hồ Đi
Chương 1
Sáng sớm anh đang ngủ thì bị tiếng điện thoại làm thức giấc, anh lười biếng nhấc máy nghe, giọng còn ngái ngủ cằn nhằn
Trương Tuấn Hào
Alo, mới sáng sớm ai gọi đấy? Không để người ta ngủ à?
Trương Cẩm Thần-Ba anh
Trương Tuấn Hào, thằng nghịch tử, xem mấy giờ rồi? Trưa rồi đấy vẫn còn ngủ được à?
Trương Tuấn Hào
Ba con dậy lâu rồi, thật đấy
Trương Tuấn Hào
Ba có gì dặn con sao?
Trương Cẩm Thần-Ba anh
Mày xuống cổng đón Trương Trạch Vũ rồi đưa thằng bé lên căn phòng mới dọn đi, thằng bé đang đứng đợi ngoài cổng đấy
Trương Tuấn Hào
Trương Trạch Vũ là ai vậy ba, sao lần đầu con nghe cái tên này vậy?
Trương Cẩm Thần-Ba anh
Thằng bé là con của một người bạn thân khi xưa của ta
Trương Cẩm Thần-Ba anh
Trương Trạch Vũ mới từ dưới quê lên đây học, ít hơn mày một tuổi, liệu mà đối xử cho tốt vào. Mày mà giở thói côn đồ tao biết được là cho ra đảo với khỉ đấy. NGHE RÕ CHƯA?/quát vào điện thoại/
Trương Tuấn Hào
Dạ vâng con biết rồi, con xuống đón cậu ta bây giờ đây/xém rơi điện thoại/
Nói xong anh cúp máy, thay bộ phim quần áo tử tế đi xuống cổng. Quản gia Phong thì đi cùng ba mẹ anh du lịch rồi. Nhà còn hai cô giúp việc thì một người xin nghỉ ốm, người kia xin về quê mấy ngày vì gia đình có việc. Anh mệt mỏi đi xuống nhà mở cổng. Anh thò đầu ra cổng chỉ thấy một cái vali và một cậu con trai ngồi xổm bên cạnh đó. Nghe tiếng động, cậu đứng dậy đối mặt với anh
Trương Trạch Vũ
Chào chú?
Trương Trạch Vũ
À không…chào anh?
Trương Tuấn Hào
*Chú cháu gì chứ, mình đang học đại học thôi*
Trương Tuấn Hào
Anh!!/nhàn nhạt nói/
Trương Trạch Vũ
À, chào anh. Em là Trương Trạch Vũ, ba em gửi em lên đây để học đại học cho tiện, sau này mong anh giúp đỡ
Trương Tuấn Hào
*Cậu nhóc này mà học đại học á? Đứng thẳng lên mới cao đến ngực mình*
Trương Tuấn Hào
Được rồi vào nhà đi
Trương Tuấn Hào
Tôi dẫn cậu lên phòng
Cậu nghe vậy liền nhanh chóng kéo vali to của mình vào nhà. Căn nhà này cũng lớn quá rồi từ cổng đi đến phòng ngủ thôi mà cũng mỏi chân, mấy cái đồ trang trí nhìn lạ thật, lần đầu cậu thấy luôn, ở dưới quê đâu có mấy cái này chứ
Trương Tuấn Hào
Đây là phòng mẹ tôi chuẩn bị cho cậu, cần gì thì cứ dùng
Trương Tuấn Hào
Ngoại trừ phòng tôi, phòng ba mẹ tôi và phòng làm việc của ba tôi
Trương Tuấn Hào
Thì cậu đi đâu cũng được
Anh đưa cậu đến phòng dặn dò vài câu rồi trở về. Cậu cũng biết điều, không nói nhiều mà vào phòng thu dọn đồ đạc. Căn phòng này cậu đã ước từ lâu lắm rồi, cứ nghĩ cả đời sẽ không thực hiện ai ngờ bây giờ chính cậu là người sở hữu. Căn phòng với chủ đạo là màu biển và trắng, mọi thứ đều liên quan đến cinnamoroll đến đôi dép cậu đang đi trong nhà cũng hình cinnamoroll mới chịu. Ngắm nhìn căn phòng mơ ước, cậu tiến đến mở cánh cửa tủ, chiếc tủ đầy những áo giày đẹp, đủ cả
Trương Trạch Vũ
Ui thích quá, bác Trương tốt với mình quá rồi
Trương Trạch Vũ
À đúng rồi, mình phải gọi điện cho ba mẹ ở quê để họ an tâm nữa chứ
Trương Trạch Vũ
Con đến nơi rồi
Trương Trạch Vũ
Bác Trương chuẩn bị cho con tốt lắm, toàn đồ lạ mà ở quê mình không có thôi
Trương Trạch Vũ
Ba mẹ ở đó giữ gìn sức khỏe nhé
Ba cậu
Như vậy thì tốt, ở đó con phải nghe lời bác Trương nhé, mình sống nơi đô thị thì chú ý một chút
Ba cậu
À đúng rồi, đi học ở đó có bị bắt nạt thì báo cho ba, ba sẽ lên tận đó đòi công bằng cho con, cái gì nhịn được thì nhịn, không nhịn được thì phải lên tiếng đừng để mình chịu thiệt, biết chưa
Hai ba con cậu trò chuyện lúc lâu mới cúp máy. Cậu nghe xong cũng vào nhà tắm tắm một lượt rồi leo lên giường ngủ, đi đường xa mệt mỏi nên vừa nằm xuống đã chìm sâu vào giấc. Cậu ngủ không biết trời trăng là gì, cho đến khi chuông điện thoại vang lên. Lần mò tìm điện thoại, cậu bắt máy nghe
Trương Trạch Vũ
Alo! Trạch Vũ xin nghe
Trương Khiết-Mẹ anh
Trạch Vũ đấy hả con? Mới đến quen chỗ ở chưa? Thằng Tuấn Hào nó có bắt nạt con không? Nó mà láo thì cứ báo bác nhé, bác sẽ đập nó
Trương Trạch Vũ
Bác Trương, con cảm ơn bác, ở đây thích lắm cái gì cũng tốt, anh Tuấn Hào cũng không có làm khó con đâu ạ
Trương Trạch Vũ
Bác yên tâm đi nghỉ dưỡng nhé
Trương Khiết-Mẹ anh
Vậy được, bác chỉ hỏi xem con thế nào thôi, giờ thì ăn sớm còn đi ngủ nhé
Nói rồi Trương phu nhân tắt máy, cậu nhìn đồng hồ, đã gần 8h rồi cũng hơi đói nên cậu mò xuống bếp. Tủ lạnh chỉ còn mì và ít thức ăn sống, cậu đành nấu bữa tối, cậu nấu luôn cả một phần cho anh nữa
Trương Trạch Vũ
*Giúp việc không ở đây chắc anh ấy cũng chưa ăn gì, nấu thêm một phần cho anh ấy nữa vậy*
Trương Trạch Vũ
Anh Tuấn Hào, anh đói không? Em nấu mì rồi anh xuống ăn nha
Tuấn Hào vừa tắm xong nghe tiếng gọi liền mở cửa. Anh đâu thấy ai đâu?
Trương Trạch Vũ
Anh ơi em ở đây
Anh đưa mắt nhìn xuống mới thấy cậu
Trương Tuấn Hào
Có chuyện?
Trương Trạch Vũ
Anh đói rồi đúng không, em nấu mì anh xuống ăn nhé?/hơi rén/
Trương Tuấn Hào
Lần sau nói to một chút, tôi điếc bẩm sinh
Anh không thích ai nói bé, thật khó nghe. Nói xong anh xỏ tay vào túi đi xuống. Cậu thấy anh nói vậy cũng rút kinh nghiệm, lần sau sẽ nói to hơn. Ăn xong, cậu ngồi xem hoạt hình, tại vì ngủ nhiều quá nên giờ cậu tỉnh như sáo. Đang xem thì thấy anh quần áo chỉnh tề như sắp đi đâu, cậu thắc mắc hỏi
Trương Trạch Vũ
ANH TÍNH ĐI ĐÂU SAO?
Trương Tuấn Hào
Cậu làm cái quái gì vậy? Hù chết tôi hay gì?/giật mình quát lại cậu/
Trương Trạch Vũ
Chả phải vừa nãy anh nói là anh điếc bẩm sinh hả?
Trương Tuấn Hào
Tôi bảo cậu nói lớn, chứ có bảo cậu hét lên đâu
Mặt anh đằng đằng sát khí ép cậu vào một góc. Anh cao m89 còn cậu chỉ m79, sự chênh lệch chiều cao này khiến cậu áp lực quá đi mất
Trương Trạch Vũ
Vậy sau này em sẽ nhỏ tiếng lại một chút
Trương Tuấn Hào
Cậu ở nhà, tôi đi bar đến sáng mới về, khỏi cần canh cổng tôi có chìa khóa riêng
Trương Trạch Vũ
Em chưa đi bar bao giờ, anh cho em đi chơi với nhé
Trương Tuấn Hào
Không được
Trương Trạch Vũ
Ba mẹ anh gọi cho em, nói anh mà bắt nạt em thì sẽ về thịt anh đấy
Trương Trạch Vũ
Bây giờ anh đi, em ở nhà lỡ làm sao thì anh khó bảo toàn long thể lắm đấy nhé
Trương Trạch Vũ
Với cả ba anh mà biết anh đi bar thâu đêm thì sao
Trương Tuấn Hào
Được rồi nhóc giỏi lắm, lên thay quần áo đi
Trương Tuấn Hào
*Đường đường là trùm trường mà bị một nhóc con đe dọa thật mất mặt*
Nói rồi anh xuống xe ngồi đợi cậu. Cậu vui sướng chạy luôn lên lầu thay đồ rồi bước vào trong xe dưới sự bất ngờ của anh
Cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng và chiếc quần bò ôm sát đôi chân thon của cậu
Trương Tuấn Hào
*Lần đầu đi bar mà cũng biết lựa đồ mặc quá ha*
Anh nghĩ vậy thôi chứ không nói với cậu. Anh nhanh chóng khởi động xe lao vút đến quán bar quen thuộc
Comments
𝙔𝙔𝙞💦
thịt chiên hả em=)))?
2024-09-04
2
𝙔𝙔𝙞💦
vậy Bảo quát vào mặt Thuận đi em🥰
2024-09-04
1
𝙔𝙔𝙞💦
bé nhà tôi quát vào mặt cho anh vừa lòng=))
2024-09-04
2